Ống!!!
Nam Kiếm Phong khôi phục trạng thái nhân thân, huyết vụ quanh thân cuồn cuộn, kiệt lực chống cự lực chấn nhiếp cường đại trong thiên địa.
Hắn vô tình phun ra một búng máu. thân thể không thể động đậy. Chỉ có thể dùng khóe mắt nhìn về phía Trương Hằng trên không trung.
Bảo tháp trong suốt lớn cỡ bàn tay trên đỉnh đầu tỏa ra ngân quang lấp lánh, huyễn lệ mê người.
- Ngươi...
Nam Kiếm Phong miễn cưỡng thốt lên một chữ, sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy, thậm chí còn hơi biến dạng, xương cốt phát ra tiếng răng rắc khiến trái tim người ta ngươi thấy mà gia tốc.
Trương Hằng vẫn không nhúc nhích, đứng yên trong hư không. Giờ phút này hắn còn chưa phát huy một nửa uy lực của Chấn Áp Quyết liền đã áp chế Nam Kiếm Phong có tu vi Hợp thể hậu Kỳ không thể động đậy rồi.
Hóa ra theo thực lực của hắn tăng lên tới Hợp thể đại viên mãn. uy lực khi thi triển ra bảo tháp so với lúc trước đã mạnh thêm gấp bội.
Dưới tình huống như vậy, Trương Hằng thi triển toàn lực Chấn Áp Quyết của bảo tháp thì có thể giết chết một gã đại tu sĩ Hợp thể hậu Kỳ.
Đương nhiên Nam Kiếm Phong sở dĩ không có khả năng phản kháng cũng là vì hắn đã bị trọng thương. Hơn nữa bản thân hắn không có pháp bảo thông linh phòng ngự. Nếu hắn có một thông linh pháp bảo phòng ngự trung phẩm thì lực chống cự với Chấn Áp Quyết sẽ tăng lên rất lớn.
- Có thần phục hay không? Hiện giờ ta Chỉ cần một ý niệm là có thể quyết định sinh tử của ngươi.
Trương Hằng lạnh, nhạt nói.
- Không phục!
Nam Kiếm Phong quát một tiếng, huyết quang trên người tăng vọt, trên mi tâm hiện lên một vết thương.
Từ miệng vết thương trân ra một giọt máu trong suốt.
Sau đó máu huyết này kích phát pháp lực cường đại trên người hắn phóng vọt lên hóa thành một cột sáng màu máu. bắn nhanh về phía Trương Hằng.
Vân Dịch ở xa xa đột nhiên chấn động trong lòng. Đều là Huyết Sát Quân Vương, hắn cảm nhận rõ ràng bí thuật kích phát máu huyết này của Nam Kiếm Phong mạnh mẽ tới mức nào.
Một kích này thậm chí đã tiếp cận uy lực của một kiếm chí cường của Phá Không Kiếm vừa rồi Trương Hằng đánh ra.
Máu huyết trong cơ thể tu sĩ tu luyện công pháp Huyết Ma Đạo ẩn chứa năng lượng khổng lồ, dùng bí thuật kích phát có thể phát huy ra lực công kích mạnh hơn bình thường gấp mấy lần.
Mà Huyết Sát Quân Vương thi triển ra loại bí thuật này còn đáng sợ hơn. Tu sĩ cùng giai mà chạm phải thuật này thì ắt phải chết. Đối với việc này Trương Hằng Chỉ cười lạnh không nói.
Kết quả là huyết quang uy lực kinh người vừa bay cao được mấy trượng đã bị áp lực trong hư không trấn áp, sững lại trên hư không!
Trong lòng Trương Hằng thầm động. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp cũng tỏa ra huyết quang.
Ở trong hạt giống thế giới trong lĩnh vực không gian của Trương Hằng có lực lượng Huyết Ma Đạo nguyên thủy chí cường, ngay cả Hư Không Hỏa Diễm kích phát ra thần thông nghịch thiên cũng không làm gì được nó.
Cuối cùng phải mượn năng lực cắn nuốt thần Kỳ của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp mới có thể hút đi lực lượng này.
Cho tới nay, lực lượng này vẫn bị vây trong bảo tháp, Chỉ phục tùng chút xíu. Giờ phút này Trương Hằng nảy ra ý định này. từ trong bảo tháp liền tỏa ra luồng huyết quang Nguyên thủy thuần khiết.
Luồng huyết quang này vừa xuất hiện liền khiến Vân Dịch ở phía xa xa kinh hô một tiếng, lực lượng Huyết Sát trong cơ thể sợ hãi tới cực điểm, con sông máu sâu trong linh hồn cũng phải run sợ.
Bùm!
Hắn rơi từ trên bầu trời xuống, quỳ lạy trước huyết quang do Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp phát ra.
Nam Kiếm Phong bị chấn áp trong hư không cũng lộ vẻ sợ hãi thật sâu.
Đây là lần đầu tiên Trương Hằng nhìn thấy vẻ sợ hãi trong mắt Huyết Sát Quân Vương. Lúc bình thường Huyết Sát Quân Vương có bảy phân thần trí. lúc bị sát lục ảnh hưởng khi chiến đấu thì Chỉ còn lại ba phần.
Bọn họ nắm giữ lực lượng sát lục, không biết sợ hãi vật gì. bởi vì bọn họ chính là Hóa Thân của sự sợ hãi.
-Ố ô..".
Huyết Ma Kiếm trong tay Nam Kiếm Phong phát ra uy lực cường đại nhất, ẩn hiện kháng cự với lực lượng của Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp.
Từ từ thân thể Nam Kiếm Phong khôi phục được một chút tự do, có thể làm vài động tác cơ bản.
Trương Hằng không có ý định tiếp tục gây áp lực với hắn. Hắn đã hiểu được uy lực của thông linh pháp bảo thượng phẩm mạnh mẽ vô cùng, ẩn hiện có khả năng ngăn cản được một phần uy lực của bảo tháp.
Nếu bản thân mình trong lúc Nam Kiếm Phong ở trạng thái toàn thịnh thì muốn chém giết đối phương Chỉ sợ phải tiêu hao hơn nửa pháp lực. Mỗi một thức bí quyết của bảo tháp khi toàn lực thi triển ra đều tiêu hao rất nhiều tâm thần và Nguyên khí của Trương Hằng.
Mặc dù Nam Kiếm Phong khôi phục tự do cũng không thể lật ngược được thế cờ.
Đúng như Trương Hằng dự đoán, hắn không còn ý niệm chạy trốn trong đầu nữa.
Trong lĩnh vực chấn áp của Chấn Áp Quyết. hắn không thể thuấn di. Chỉ nhúc nhích đã phải chịu được áp lực lớn như dưới Thái Sơn.
Làm sao có thể chạy trốn được?
Dưới tâm lý sợ hãi, Nam Kiếm Phong đứng trên hư không, quỳ gối hướng về phía bảo tháp.
Đây là một loại thân phục như cấp thấp gặp cấp cao, hèn mọn gặp cao quý. cấp dưới gặp cấp trên, không hề có lý do gì đáng nói.
Trương Hằng đơn giản rót pháp lực vào bảo tháp chậm lại. khiến uy lực của Chấn Áp Quyết giảm đi. Nhưng tia máu bên ngoài Bảo Tháp lại không thu hồi. ngược lại hào quang càng tăng lên.
Nam Kiếm Phong và Vân Dịch đều run rẩy quỳ lạy bảo tháp, phát ra sự thần phục từ nội tâm. không có chút ý niệm phản kháng trong đầu.
Dưới tình huống như vậy, Trương Hằng cười nhìn Nam Kiếm Phong.
- Ngươi có đồng ý thần phục hay không?
Nam Kiếm Phong bỗng nhiên không nói gì. thân thể còn hơi run rẩy, có lẽ ngầm thừa nhận.
Trương Hằng trầm ngâm một lát:
- Mặc dù ngươi thần phục cũng không phải là cam tâm mà là sợ hãi ta thôi.
Nghĩ tới đây thân thể hắn nhoáng lên một cái. đi tới trước mặt Nam Kiếm Phong.
Trương Hằng vươn đầu ngón tay điểm lên trán hắn.
Một Chỉ này của hắn mặc dù nhìn bình thản vô cùng, bên trên không có pháp lực gì. Nhưng trong nháy mắt này. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp rõ ràng như rung động.
Một luồng dao động mờ mịt, nhộn nhạo trong thiên địa. khiến linh hồn phần đông sinh linh trên Phàm Vân Đảo đều không tự chủ được mà run lên.
Ước chừng qua nửa nhịp thở. Trương Hằng thu hồi đâu ngón tay mình lại. sau đó vẫy tay một cái. Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp lại bay về trong tay hắn.
ở trước người Trương Hằng, ánh mắt Nam Kiếm Phong dại ra, nhìn về phía Trương Hằng tràn ngập một sự sợ hãi tới từ linh hồn.
Trương Hằng hiểu rằng bản thân đã thành công sử dụng Ký hồn Thuật với Nam Kiếm Phong. Sau đó ánh mắt hắn liền chuyên lên người đệ tử Vân Dịch của hắn.
Vân Dịch vẫn quỳ lạy như trước, thân thể hơi run rẩy. Bạn đang đọc truyện được tại
- Vân Dịch, ngươi đứng lên đi.
Trương Hằng khẽ cau mày, cất giọng nói.
- Sư tôn...
Vân Dịch vẫn sợ hãi như cũ, dòng sông máu sâu trong linh hồn rung chuyển bất an, run rẩy không thôi.
Trương Hằng thoáng giật mình hiểu ra, ý niệm vừa động. Lúc này tia máu bên ngoài Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp mới hoàn toàn biến mất.
Vân Dịch lập tức thở dài một hơi nhẹ nhõm, miễn cường đứng dậy, sợ hãi nói:
- Lực lượng Huyết Sát thật đáng sợ... Pháp lực trên người ta không chịu sự khống chế nữa.
Trương Hằng hơi suy nghĩ nhìn bảo tháp trong tay vài lần. sau đó thu hồi nó lại.
- Sư tôn... Hắn làm sao vậy?
Tâm thần Vân Dịch khôi phục bình thường xong, ánh mắt nhìn về phía Nam Kiếm Phong đứng cạnh Trương Hằng, vẻ mặt tò mò hỏi.
Nam Kiếm Phong một khắc vừa rồi còn đằng đằng sát khí. lúc này địch ý trên mặt đã hoàn toàn tiêu tán, giống như người hầu đứng cạnh Trương Hằng.
- Hắn đã toàn tâm toàn ý thần phục vi sư rồi.
Trương Hằng lạnh nhạt nói. trong mắt lộ ý tứ hàm xúc mà Vân Dịch khó có thể lĩnh hội.
- Điều này sao có thể chứ...
Vân Dịch khó có thể tin nổi.
Huyết Sát Quân Vương một đời lại thần phục người khác, điều này quá khó tin đi. Hơn nữa Nam Kiếm Phong kia nhìn qua cũng thấy là một người cao ngạo, cho dù chết đi cũng không cam thần phục bất cứ kẻ nào.
Trương Hằng liếc nhẹ hắn một cái:
- Có một số việc ngươi không cần hỏi nhiều. Chúng ta lập tức đi tới Ma Xà Phủ tranh thủ trong thời gian ngắn sẽ chém giết rất nhiều yêu thú Hợp thể kỳ.
- Vâng thưa sư tôn.
Vân Dịch hiểu ra đây là chuyện mình không nến hỏi. trong lòng máy động, vội vàng nói.
- Nam Kiếm Phong, sau khi đi Ma Xà Phủ thì nhiệm vụ của ngươi chính là giúp đỡ hai thầy trò chúng ta chém giết yêu thú.
Trương Hằng lại nói với Nam Kiếm Phong.
- Vâng thưa chủ nhân.
Nam Kiếm Phong cung kính nói. Đôi mắt lộ vẻ kính sợ rất sâu.
- Trước khi đi ta cần nhắc nhớ ngươi một chút. Vào thời khắc không chiến đấu thì ngươi thu liễm sát khí trên người cho tốt một chút.
Trương Hằng cảnh cáo hắn.
- Đã hiểu.
Nam Kiếm Phong nói rất ngắn gọn.
- Tốt lắm. chúng ta lập tức xuất phát. Bởi việc này đã làm chậm mất một thời gian rồi. Chỉ mong đừng làm rối kế hoạch của ta...
Trương Hằng thì thào tự nhủ.
Đúng lúc này thì Nam Kiếm Phong hơi do dự nói:
- Chủ nhân... Ta còn có một chuyện muốn nói. Việc này có liên quan tới nguồn gốc lời nguyền rủa của Phàm Vân Đảo, có lẽ sẽ có trợ giúp cho chúng ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...