- Hừ. Nếu bản công tử đoán không lầm, đi Cửu U hải vực rõ ràng là giả tượng của phân thân gì đó. Bản tôn của hung thủ khẳng định muốn chạy trốn tới Tam Tiên Đảo. Chúng ta nhất định không để bọn họ đạt được ý đồ.
Trong mắt Tử Lượng lóe hàn mang, nói với Thiết Sa Vương:
- Nhanh đuổi theo. Ngươi phụ trách che giấu khí tức của chúng ta phòng ngừa bị tu sĩ nhân loại đỉnh cấp phát hiện.
- Vâng, đại công tử. Nhưng là lúc che giấu khí tức, tốc độ chúng ta nhiều nhất chỉ có thể phát huy được một nửa.
Thiết Sa Vương sợ hãi nói. Ở trước mặt hắn là Thần thú Hợp thể hậu kỳ, thực lực cường đại hơn đại tu sĩ bình thường rất nhiều.
Tử Lượng lãnh đạm nói:
- Một nửa tốc độ đủ rồi.
Vút vút!
Trong một tầng quang đoàn màu xám bao phủ, hai người đuổi theo phương hướng Tử Hãn cùng phân thân Trương Hằng. Trên đường đi nhìn thấy rất nhiều nơi tu sĩ nhân loại tụ tập đều vòng tránh xa xa.
Cũng may tốc độ di chuyển của bọn Tử Hãn không tính là nhanh, dù thế nào cùng có thể duy trì một khoảng cách với bọn họ, dường như không gấp đi Tam Tiên Đảo.
- Ta nhất định phải cứu tam đệ ra.. Giết chết hung thủ kia!
Sắc mặt Tử Lượng âm trầm, trong lòng mơ hồ sinh ra vài tia dự cảm không tốt nhưng lại biến mất trong nháy mắt.
- Hắc hắc...
Ở một bên khác, Trương Hằng bay về hướng Cửu U hải vực, trên mặt lộ ra tươi cười âm mưu thực hiện được.
Đệ tử Vân Dịch bên cạnh hắn thấy sư tôn tươi cười như thế, lập tức rùng mình rợn góc sáy, trong lòng thầm nghĩ: Không biết địch nhân nào của sư tôn muốn xui xẻo rồi.
Một đường phi hành, Trương Hằng còn thi thoảng lấy bản đồ Cửu U hải vực ra quan sát một phen để phán đoán phương hướng phi hành.
- Sư tôn. Chúng ta muốn đi khu vực nào của Cửu U hải vực? Đệ tử nghe nói Cửu U hải vực lớn phi thường, lớn hơn hải vực Tam Tiên Đảo không biết bao nhiêu lần.
Vân Dịch không kim nổi lên tiếng hỏi.
- Mục đích chuyến này của chúng ta chính là Ma Xà Phủ thực lực yếu nhất trong mười hai phủ của Cửu U hải vực.
Trương Hằng cười thản nhiên, nhấn mạnh hai chữ "Yếu nhất", trong giọng nói mơ hồ lộ ra một cỗ khí tức giết chóc sắc bén.
Rất hiển nhiên Trương Hằng muốn chọn thế lực nhỏ yếu nhất của Cửu U hải vực để xuống tay.
Thực lực của Tử Hoàng Phủ ở trong Cửu U hải vực xem như thế lực đứng tốp đầu, lại có cường giả như Tử Hoàng tọa trấn, Trương Hằng không dám đi nơi đó mà lại chọn Ma Xà Phủ.
Hắn tin tưởng trong hải vực yêu thú hoành hành này hẳn là có không ít yêu thú Hợp thể kỳ sinh tồn. Đối phó với đại yêu tu Hợp thể hậu kỳ trở lên có thể sẽ phiền toái một chút nhưng yêu thú Hợp thể kỳ bình thường thì hắn tự tin có thể giải quyết trong thời gian ngắn.
- Sư tôn. Ngài muốn đi...
Vân Dịch cảm nhận được sát khí lộ ra trong lời nói của Trương Hằng, toàn thân hưng phấn không thôi. Huyết quang trên thân hắn nhộn nhạo, một cỗ khí tức giết chóc như muốn khuếch tán ra bốn phía hải vực.
-Hừ!
Sắc mặt Trương Hằng sầm xuống, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao rơi xuống trên mặt Vân Dịch.
- A... Sư tôn. Đệ tử nhất thời kích độn, suýt nữa thì khiến lực lượng Huyết Sát trên người mất khống chế.
Vân Dịch hổ thẹn vạn phần, sợ hãi không thôi.
- Còn không mau thu liễm khí tức Huyết Sát trên người?
Trương Hằng trừng mắt liếc hắn một cái.
- Dạ. sư tôn.
Vân Dịch vội vàng đứng yên trong hư không, kiệt lực thu liễm khí Huyết Sát cuồng bạo không thôi trên người.
Mà đúng lúc này, Trương Hằng đứng ở một bên đột nhiên sinh ra một tia điềm báo.
Ánh mắt hắn nhìn về hướng Phàm Vân Đảo của hải vực Tam Tiên Đảo.
Trên thực tế giờ phút này hai người còn chưa rời khỏi hải vực Tam Tiên Đảo, nhưng sắp tới vùng ven của hải vực này.
Ngay khi Vân Dịch thu liễm khí Huyết Sát trên người, Trương Hằng nắm được một chút dấu vết tới từ Phàm Vân Đảo.
Trương Hằng biết trên Phàm Vân Đảo có một vị Huyết Sát Quân Vương. Đó là một nhân vật cường đại bị phong ấn hơn chục vạn năm.
- Xem ra hẳn là nên đi Phàm Vân Đảo một chuyến.
Trương Hằng than nhẹ không thôi. Hắn hiểu được vị Huyết Sát Quân Vương mà lúc trước mình thả ra đã kết một đoạn nhân quả.
Sau một lúc lâu, Vân Dịch rốt cục thu liễm khí tức Huyết Sát trên người, nhưng lực lượng giết chóc mơ hồ lộ ra vẫn làm cho người ta kinh hãi không thôi.
- Sư tôn. Ta cảm nhận được một lời triệu hoán thân thiết.
Vân Dịch nói với vẻ mê mang, ánh mắt nhìn về một hướng nào đó.
sắc mặt Trương Hằng hơi đổi. Phương hướng ánh mắt Vân Dịch nhìn tới chính là Phàm Vân Đảo.
Đều là Huyết Sát Quân Vương, giữa bọn họ lại sinh ra vài tia cảm ứng.
Trầm mặc một hồi, Trương Hằng thản nhiên nói:
- Nếu đã như vậy, chúng ta liền đi hướng đó.
- Sư tôn... Ngài không đi Ma Xà Phủ nữa...
Vân Dịch kinh ngạc nói.
Trương Hằng lắc đầu nói:
- Đi Phàm Vân Đảo trước, gặp đồng loại của ngươi một hồi.
- Đồng loại?
Vân Dịch không hiểu ra sao.
- Ngươi theo vi sư tới thì biết.
Trương Hằng cùng không giải thích nhiều, dẫn Vân Dịch chuyển hướng bay về phía Phàm Vân Đảo.
Ở trên một hòn đảo cách nơi đây mười mấy vạn dặm, khung cảnh hoang tàn giống như địa ngục nhân gian.
Hòn đảo này cực lớn cũng là vùng đất hoang vu bị ảnh hưởng của Tất Tử Huyết Chú - Phàm Vân Đảo.
Giờ phút này tu sĩ bậc cao trên Phàm Vân Đảo rất ít, đại bộ phận tu sĩ thực lực cao cường đã rời hòn đảo này, đi tới hòn đảo cao cấp có tiền đồ hơn, truy tìm kỳ ngộ của mình. Bạn đang đọc truyện được tại
Đương nhiên cùng có một bộ phận thiểu số tu sĩ vẫn lựa chọn ở lại Phàm Vân Đảo. Dù sao sau khi trải qua "Diệt thế tai ương" do Trương Hằng gây ra, Tất Tử Huyết Chú trên Phàm Vân Đảo đã bị phá, ngay cả linh khí cũng khôi phục dần dần.
Không đến vài năm, linh khí trên Phàm Vân Đảo cùng không kém so với một số hòn đảo bình thường. Đương nhiên nếu muốn so sánh với những hòn đảo cấp hai như Bích Vân Đảo, Lam Tinh Đảo thì kém rất xa.
Một ngày kia, Đại động chủ Huyết Ảnh Ma của Huyết Ma Động - thế lực thứ hai trên Phàm Vân Đảo đang khống chế độn quang màu máu bay về hướng một vùng khe nứt lớn.
Tuy rằng lúc trước đại động chủ, nhị động chủ, tam động chủ của Huyết Ma Động đều lần lượt chết hoặc rời Phàm Vân Đảo, nhưng chính cái gọi là rết trăm chân chết không sợ ngà, Huyết Ma Động giờ phút này coi như thế lực lớn đứng thứ hai trên Phàm Vân Đảo.
Bởi vì linh khí hồi phục, tu vi của Huyết Ảnh Ma trong vài năm ngắn ngủi đã từ cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ tăng lên tới Hóa Thần sơ kỳ, ở Phàm Vân Đảo coi như là nhân vật thực lực đỉnh cao.
- Mấy ngày gần đây mỗi khi ta tu luyện đều cảm nhận được lời triệu hoán không rõ đến từ nơi này, khiến pháp lực Huyết Ma Đạo của ta rung động không yên. Hôm nay ta tới đất này tra xét một phen, có lẽ có Thông linh Pháp bảo mà tu sĩ đại thần thông của cái ngày "Diệt thế tai ương" đó để lại.
Huyết Ảnh Ma âm thầm tính toán, bay về một cái khe nổi bật nhất trên Phàm Vân Đảo, tâm tình chờ mong đối với Thông linh Pháp bảo trong lòng cũng càng đậm.
Cùng lúc đó, Huyết Ảnh Ma cảm nhận được một lời kêu gọi vô hình, lực lượng Huyết Ma Đạo trong cơ thể hắn lập tức sôi trào.
Không hiểu sao, trong lòng hắn sinh ra vài tia sợ hãi.
- Rốt cục có nên đi hay không? Vạn nhất gặp phải nhân vật quá đáng sợ, chẳng phải ngay cả cái mạng nhỏ đều không bảo đảm?
Hắn do dự không quyết nhưng vẫn chậm rãi bay tới gần một khe lớn.
Đúng lúc này hắn cảm giác mặt đất hơi run lên, dường như có vật gì muốn phá đất chui ra.
- Người nào?
Hắn hoảng sợ không thôi dùng thần thức đảo qua cảnh tượng bốn phía nhưng không phát hiện ra người nào cả.
Thậm chí hắn còn đem thần thức rót vào mấy chục dặm dưới lòng đất, vẫn không có phát hiện gì.
- Hóa ra là tu sĩ Huyết Ma Đạo ta.
Đúng lúc này một thanh âm khiến lòng người run sợ truyền lên mặt đất.
Khí giết chóc kinh thiên trong khoảnh khắc trải khắp Phàm Vân Đảo.
Vào giờ khắc này, trên Phàm Vân Đảo to lớn. tất cả tu sĩ đều cảm nhận một uy hiếp trí mạng.
Ầm~
Uy áp như Thái Sơn áp đỉnh phủ xuống đỉnh đầu Huyết Ảnh Ma.
Phịch!
Huyết Ảnh Ma Hóa Thần sơ kỳ quỳ rạp xuống đất. ngay cả tâm tư chạy trốn cùng khó thể nổi lên.
Hắn có chút hối hận. bởi vì lòng hiếu kỳ của mình mà gặp phải nhân vật như cấm kỵ.
- Ha ha ha...
Thanh âm kia từ dưới đất truyền đến:
- May mắn nơi đây có tu sĩ Huyết Ma Đạo, nếu không bản quân cũng không có khả năng xuất thế nhanh như vậy.
Đột nhiên ức vạn sinh linh trên toàn Phàm Vân Đảo lâm vào run sợ. Máu tanh tận thế chầm chậm lan tràn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...