Nhan Hồng Ngọc biến sắc. Nàng hoài nghi Huyết Ma Quân vừa mới xuất quan này có thể nhìn ra hư thực của mình hay không.
Vẻ mặt nhị động chủ Huyết Ma Động Thao Vĩnh Bằng ở cách đó không xa hoảng sợ, đang bế quan phải đứng dậy, nói với Nhan Hồng Ngọc:
- Hôm nay đại động chủ xuất quan, toàn bộ tu sĩ từ Trúc cơ kỳ trở lên đều phải tới Huyết Ma Điện tập hợp. Lệnh của động chủ không thể không theo!
Thao Vĩnh Bằng nói với nàng với vẻ ngưng trọng, còn mang theo một sự nghiêm túc trước nay chưa từng có.
Mặc dù hai người bề ngoài là quan hệ song tu đạo lữ, nhưng trong thâm tâm lại không hề có tình cảm vợ chồng. Vị nhị động chủ Thao Vĩnh Bằng này còn đối với phu nhân này còn phải nói gì nghe nấy. không được cãi lời.
- Lệnh của động chủ không thể trái sao? Chẳng lẽ ta cũng phải đi tới Huyết Ma Điện?
Nhan Hồng Ngọc nghi hoặc hỏi. Nên biết rằng tuy nàng đã trà trộn vào Huyết Ma Động. nhưng vẫn chưa chính thức gia nhập vào môn phái này, ngay cả công pháp cũng không tu luyện của Huyết Ma Động.
- Đúng vậy. vốn những tu sĩ giống như ngươi không cần phải đi. Nhưng Nhan Hồng Ngọc ngươi là một ngoại lệ. Vừa rồi động chủ đại nhân đã truyền âm với ta. muốn ta phải đưa ngươi tới Huyết Ma Điện.
Thao Vĩnh Bằng không dám nói thêm gì. ánh mắt nhìn về phía Nhan Hồng Ngọc muốn nàng không được cãi lời.
- Được, chúng ta cùng đi thôi!
Nhan Hồng Ngọc thầm cười lạnh. Quả thật nàng muốn nhìn thấy một lần người đứng đầu của thế lực mạnh nhất Ma đạo Phàm Vân Đảo, cũng là chí tôn của Ma đạo ở Nơi này.
Nghe nói, trong toàn bộ Phàm Vân Đảo. gần như không ai có thể chống lại Huyết Ma Quân, một thân Hóa Huyết Đại Pháp của hắn đã tu luyện đến một cảnh giới mà người xưa khó có thể tưởng tượng được.
Nhưng đã từng là một trong những người cầm đầu tu chân đảo cấp ba Bích Vân Đảo cũng là tu sĩ Hóa Thần Kỳ đại viên mãn. Nhan Hồng Ngọc cũng sẽ không sinh ra sợ hãi gì đối với những tu sĩ trên cái hoang đảo bị nguyền nia này mà sinh ra sợ hãi.
Chuyện này cũng giống như là một người thành thị khi trở về sống ở nông thôn, trong tiềm thức ít nhiều cũng sẽ có tâm lý thấy mình tài trí hơn người khác.
Lúc này Nhan Hồng Ngọc cũng như vậy, nàng không phải là tu sĩ bản địa trên Phàm Vân Đảo hoang vu này, nàng tới từ một hòn đảo dư thừa linh khí ở bên ngoài.
Nàng không tin trên hòn đảo này lại có người có thực lực cao hơn nàng một bậc. Đương nhiên, ngoại trừ chủ nhân của nàng ra.
Toàn bộ Huyết Ma Động rộng lớn đều tràn ngập một không khí khẩn trương. Trên bầu trời thi thoảng có thể nhìn thấy một quang ảnh đỏ như máu vội vàng xẹt qua.
Vù! Vù! Vù!
Những người này đều là tu sĩ của Huyết Ma Động từ Trúc cơ kỳ trở lên. nam nữ già trẻ đều có. cả đám thần sắc nghiêm trang, trên mặt lộ ra vẻ kính sợ.
Từ mấy năm trước, Nhan Hồng Ngọc đã tìm hiểu được rõ ràng thực lực của Huyết Ma Động.
Tuy Phàm Vân Đảo linh khí rất loãng, tài nguyên thiếu thốn, nhưng từ trên xuống dưới Huyết Ma Động ước chừng cũng có hơn một ngàn tu sĩ Trúc cơ kỳ.
Đối với Tu chân giới Tam Tinh Vực thì đây là một con số đáng sợ. Cho dù là vào thời điểm trước khi Trương Hằng rời khỏi, số lượng tu sĩ Trúc cơ kỳ của Cực Diễm Môn cũng không thể hơn số lượng này.
Nhan Hồng Ngọc và Thao Vĩnh Bằng khống chế độn quang dắt tay nhau bay về phía huyết quang đang lóe mạnh đồng thời lóe lên kia.
Dọc đường đi những tu sĩ Huyết Ma Động bay ở gân đó đối với nhị động chủ Thao Vĩnh Bằng này cực kỳ cung kính, người có một chút thực lực mới có thể tới gần chào hỏi một hai câu.
Đối với chuyện này, Thao Vĩnh Bằng rất tiết kiệm lời. lời nói cũng lãnh đạm.
Không biết vì sao mà chuyến đi tới Huyết Ma Động lần này Thao Vĩnh Bằng có một dự cảm không tốt. Đại động chủ Huyết Ma Quân khi truyền âm cho hắn. giọng điệu so với trước kia rất khác lạ, dường như ẩn chứa một luồng sát khí.
Rất nhanh, Nhan Hồng Ngọc hộ tống Thao Vĩnh Bằng tiến vào một đại điện màu đỏ sẫm do nham thạch tạo Thành. Mặt đất được phủ một loại tinh thạch đặc biệt đỏ như máu. những cây cột cao tới ba trượng phải mấy người ôm mới hết chống lên trên mặt nham thạch.
Toàn bộ đại điện ước chừng có thể chứa mấy vạn người, ánh sáng hơi U ám. nham thạch đỏ như máu cùng với tinh thạch trên sàn nhà lóe lên huyết quang mong manh, khiến cho nơi này vốn âm trầm lại càng trở nên lạnh lẽo quỷ dị hơn.
Ở phía trước của đại điện, những bậc thang do những tinh ngọc đỏ như máu tạo Thành rộng chừng chục thước, từng bậc nhô lên cao, kéo dài về phía trước, hướng thẳng tới một cái dài lớn màu đỏ sẫm.
Ở vị trí phía sau trung tâm của cái dài này có một cái ngai bằng huyết ngọc trong suốt, lóe lên ánh sáng mông lung, hiển nhiên là có giá trị vô cùng lớn.
Trên cái ngai bằng huyết ngọc trong suốt này không có người ngồi, hiển nhiên là được chuẩn bị cho Huyết Ma Quân.
Ở hai bên phía trước của cái ngai huyết ngọc này có chuẩn bị hai chỗ ngồi bình thường.
- Hừ cũng có một chút khí phách...
Nhan Hồng Ngọc cùng với Thao Vĩnh Bằng sánh vai đi vào, trong ánh mắt hiện lên một vẻ khinh miệt.
Tuy nhiên sau khi đi vào Nơi này, nàng cảm nhận được một luồng khí huyết sát cực Kỳ dày đặc.
Khi ánh mắt chạm tới nham thạch đỏ như máu ở bốn phía, con ngươi Nhan Hồng Ngọc khẽ động, trong lòng thất kinh: Chẳng lẽ những nham thạch này đều là do máu của tu sĩ tạo thành.
Bất giác,Nhan Hồng Ngọc có một cảm giác trong không khí mà mình hô hấp lộ ra mùi máu tanh khiến cho người ta phải ghê tởm.
Sắc mặt hơi tái nhợt. Nhan Hồng Ngọc đưa tay lên vỗ ngực, tâm thần khôi phục lại bình tĩnh.
Mặc dù dưới chân là máu thịt của hàng ngàn hàng vạn sinh linh, nhưng cũng không thể khiến cho vị nữ tu Hoá Thân đại viên mãn này phải lùi bước.
- Hồng Ngọc, ngươi đứng ở dưới chờ. nếu có người đám khinh thường, thì hãy nói cho ta biết.
Thao Vĩnh Bằng nói với nàng một câu, rồi hướng về phía cái dài đỏ sẫm kia bay đi.
Thân thể hắn vừa mới hạ xuống cái dài. liền nghe thấy phốc một tiếng, một thiếu niên âm độc toàn thân mặc trường bào tử kim hạ xuống bên kia của cái dài.
- Tam động chủ? Ngươi và ta cùng tới thật là trùng hợp.
Thao Vĩnh Bằng cười nhẹ nhàng, chào hỏi thiếu niên âm độc kia.
Đồng thời, trong lòng hắn cũng hoảng sợ, không ngờ tam động chủ kia đã tu luyện được tới cảnh giới Nguyên Anh đại viên mãn.
Phải biết rằng mấy chục năm trước, tam động chủ này cũng Chỉ mới đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ. so với Thao Vĩnh Bằng còn kém một chút về công lực.
Nhưng tới bây giờ, đối phương không ngờ đã vượt qua nhị động chủ Thao Vĩnh Bằng này.
- Thao động chủ.
Thiếu niên âm độc kia Chỉ liếc mắt nhìn hắn một cái. trên mặt hiện lên một vẻ khinh miệt, sau đó ngồi vào vị trí của mình.
Thao Vĩnh Bằng hừ nhẹ một tiếng, trong lòng mặc dù có chút tức giận, nhưng cũng không dám phát ra. sau đó vẻ mặt hơi buồn bã ngồi xuống.
Tuy đã biết tư chất của tam động chủ không tồi Nhưng đối phương tiến bộ nhanh như vậy cũng vượt qua sự tưởng tượng của hắn.
- Xem ra vị trí nhị động chủ không được đảm bảo rồi...
Trong lòng Thao Vĩnh Bằng than nhẹ, vô cùng bất đắc dĩ.
Tu sĩ Ma đạo lấy thực lực làm đầu. so với tu sĩ chính đạo còn triệt để hơn. Trong Ma đạo, nếu thực lực của một đệ tử trong môn phái vượt qua tông chủ, thì hoàn toàn có thể công khai khiêu chiến, giành lấy vị trí tông chủ. càng không cần nói tới vị trí trưởng lão còn thấp hơn cả tông chủ này.
Trong khi Thao Vĩnh Bằng đang kiêng kị trong lòng, âm thầm suy tư, thì số lượng tu sĩ trong Huyết Ma Điện tăng lên rất nhanh.
Một lát sau, trong toàn bộ đại điện đã có hơn một ngàn đệ tử tụ tập lại.
Ngoài nhị động chủ và tam động chủ trên dài. ở dưới dài còn có hơn mười tu sĩ Nguyên Anh. nhưng tu vi của bọn họ Không đến Nguyên Anh hậu kỳ.
Những tu sĩ Nguyên anh kỳyếu hơn một bậc này đều là những động chủ của Huyết Ma Động, cũng có tư cách ngồi xuống, nhưng cũng Chỉ có thể đứng ở dưới dài.
Còn về phân những tu sĩ Kết Đan Kỳ, Trúc cơ kỳ cũng đều Chỉ có thể đứng ở dưới dài. Số lượng của bọn họ chiếm đa số, tới hơn một ngàn.
Nhan Hồng Ngọc chính là một con hạc giữa bầy gà. đứng trong đám tu sĩ Kết Đan Trúc Cơ này xung quanh liên tục có những ánh mắt bốc lửa lướt qua mặt nàng.
- Huynh đệ. người này là ai. ta bế quan mười mấy năm, cảm thấy rất lạ.
- Đúng vậy. nhan sắc và khí chất như vậy nếu ta có thể cùng nàng song tu thì cho dù Chỉ sống được mấy chục năm ta cũng cam lòng.
- Nữ tử này là song tu đạo lữ của nhị động chủ, các ngươi có phải mù không mà đám để ý tới nàng.
- Không thể nào...
Những tu sĩ xung quanh đều dùng thần thức truyền âm. tiến hành trao đổi.
Từ lúc mới Bắt đầu, còn có một vài tu sĩ không biết Chi tiết, có chủ ý với Nhan Hồng Ngọc, nhưng Một lát sau, liền hoảng sợ toát mồ hôi lạnh toàn thân.
ở Huyết Ma Động, đại động chủ Huyết Ma Quân quanh năm bế quan, không màng thế sự. thông thường, quyền lực trong môn phái này phần lớn nằm trong tay các động chủ khác.
Mà Thao Vĩnh Bằng đã ngôi trên ghế nhị động chủ cũng đã gần trăm năm. những quyền lực này đã nắm chặt trong tay, uy danh này đủ để khiến cho đại bộ phận tu sĩ trên Phàm Vân Đảo phải kinh sợ.
Thời gian trôi qua, những tu sĩ từ Trúc cơ kỳ trở lên của Huyết Ma Động gần như đã tụ tập cả ở nơi đây. ngoài những tu sĩ cá biệt đang bế quan vào lúc sinh tử.
Trong đại điện dần yên tĩnh lại. một luồng khí tức khiến cho người ta cảm thấy ngột ngạt chậm rãi tới gần.
Tất cả mọi người đều biết Huyết Ma Quân thần bí nhất Phàm Vân Đảo chuẩn bị hiện thế.
Vào Lúc này, đột nhiên nghe thấy vù một tiếng, một nam tử toàn thân bị huyết vụ nồng đậm bao phủ hiện ra ở trên dài.
Những tu sĩ trong đại điện Chỉ có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ của hắn.
- Bái kiến đại động chủ!
Thanh âm của hơn một ngàn người vang khắp Huyết Ma Điện trống trải âm trầm này.
Những Ma Tu bao gồm cả hai vị động chủ đều cung kính hướng về phía Huyết Ma Quân thi lễ.
Nhan Hồng Ngọc cũng hơi hạ thấp người xuống, đây đã là cực hạn mà nàng có thể làm được.
Sau khi thi lễ xong, Nhan Hồng Ngọc cận thận quan sát nam tử ở bên trong huyết vụ kia, phát hiện ra hai mắt của mình không thể nhìn thấy được huyết vụ ở quanh thân thể đối phương.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Nhan Hồng Ngọc, ánh mắt Huyết Ma Quân đột nhiên khẽ chuyển, trong nháy mắt dừng lên khuôn mặt của nàng.
Vào Lúc này, một áp lực không nhỏ Phủ xuống thân thể của nàng.
Còn có lực sát phạt của Huyết Ma Đạo thâm nhập vào trong xương cốt kia. giống như là chủ nhân của nàng, Trương Hằng.
Nhan Hồng Ngọc không khỏi khiếp sợ. nàng không ngờ tới trên hoang đảo linh khí rất loãng mà nàng không để trong mắt này lại có tu sĩ cấp bậc này.
Nếu không phải là cao thủ chưa đạt tới cấp bậc Hợp thể kỳ. thì tuyệt đối cũng là Hóa Thần Kỳ đại viên mãn đỉnh phong.
Huyết Ma Quân Chỉ dùng ánh mắt tùy tiện liếc nhìn nàng một cái, mà đã mang tới cho Nhan Hồng Ngọc một áp lực và sự uy hiếp không thể nào coi thường được.
- Bản quân cuối cùng cùng xuất quan... Trong các ngươi cũng có không ít những gương mặt mới.
Huyết Ma Quân ngồi trên cái ngai bằng huyết ngọc lóng lánh, thanh âm hơi khàn khàn, còn mang theo một ma lực có sức hấp dẫn rất khác thường.
Ánh mắt hắn quét qua toàn bộ đại điện, một khí thế mạnh mẽ cuồn cuộn từ trên trời giáng xuống, trong đại điện nổi lên một luồng khí sát phạt của Huyết Ma Đạo khiến cho người ta kinh hãi.
Tu sĩ tu vi thấp dưới áp lực này không khỏi hai chân run lên. trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi.
Những tu sĩ ở nơi đây, từ Trúc Cơ cho tới Nguyên anh kỳđại viên mãn đều không thể không thần phục chủ nhân phát ra khí thế hùng mạnh này.
Coi thường thiên hạ!
Dựa vào thực lực của một người, mà trấn áp hơn một ngàn tu sĩ trong đại điện.
Đây là một uy lực cường đại tới mức nào?
Lập tức, một cảm giác được gọi là sùng bái lóe lên trong đôi mắt một bộ phận tu sĩ ở nơi đây.
Ở Phàm Vân Đảo, Huyết Ma Quân là một thần thoại từ khi xuất đạo tới nay khó có thể gặp được đối thủ. Mấy trăm năm nay. thậm chí không có ai có thể khiến cho hẳn thật sự ra tay.
- Động chủ thần uy. nhất thống Phàm Vân. thiên thu vạn đại!
Không biết là ai mở đầu, những tu sĩ bên dưới tất cả đều trào dâng cảm xúc mãnh liệt hổ lên, so với dùng Viagra quá liều còn hưng phấn hơn.
Ở một mức độ nào đó, sự sùng bái của một bộ phận tu sĩ đối với Huyết Ma Quân đã thăng hoa tới bên bờ của sự tín ngưỡng.
Ánh mắt Nhan Hồng Ngọc lạnh, lùng quan sát hết thay. trong lòng cười lạnh, đầy vẻ trào phúng:
- Một hòn đảo hoang linh khí loãng cho dù là có người thống trị thì cũng có gì đặc biệt hơn người đây?
Khi còn là tam đảo chủ của Bích Vân Đảo trước kia. Nhan Hồng Ngọc hoàn toàn coi thường những nơi hoang vu này.
- Động chủ thần uy. nhất thống Phàm Vân, thiên thu vạn đại!
Không khí cuồng nhiệt tràn ngập trong Huyết Ma Điện này. thậm chí ngay cả khí tức vốn âm trầm kia cũng như biến mất không còn.
-Dừng cả lại!
Lúc này, Chỉ thấy Huyết Ma Quân khoát tay. thanh âm thản nhiên vang lên trong đại điện. Trong giọng nói không hề có sự hưng phấn và kích động khi hướng thụ sự kính ngưỡng của ngàn vạn người, thậm chí còn mang theo một sự chán ghét khó có thể phát hiện ra.
Theo hành động của hắn, tất cả những sự hô hào trong đại điện lập tức tắt ngấm.
Toàn bộ đại điện yên tĩnh.
Trong đại điện lại khôi phục lại không khí trang nghiêm và lạnh lẽo.
Huyết Ma Quân lúc này mới lãnh đạm nói:
- Lần này xuất quan, bản động chủ cũng có được chút thành tựu, chuẩn bị đi ra ngoài làm một chuyện. Trước khi đi. muốn đem những chuyện trong môn phái giao cho một người.
Nói xong, ánh mắt Huyết Ma Quân đảo qua Thao Vĩnh Bằng cùng với tam động chủ ở trên dài.
- Vân Dịch, tiến bộ của ngươi không tồi. mới qua vài năm không gặp ngươi đã bước vào cảnh giới Nguyên anh kỳđại viên mãn.
Ánh mắt Huyết Ma Quân nhìn lên người thiếu niên âm độc mặc trường bào từ kim ở một bên dài, trên mặt tươi cười, nói một câu tán thưởng.
- Động chủ đã quá khen rồi.
Trên mặt tam động chủ Vân Dịch lộ ra một vẻ kích động, đứng dậy nói với Huyết Ma Quân.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, nhị động chủ Thao Vĩnh Bằng tiếp tục trầm ngâm, thầm nghĩ, xem ra vị trí nhị động chủ của mình không còn chắc chắn nữa.
- Vậy từ hôm nay trở đi ngươi sẽ là nhị động chủ của Huyết Ma Động.
Huyết Ma Quân thản nhiên nói cũng không liếc nhìn nhị động chủ Thao Vĩnh Bằng lấy một cái cũng không hỏi ý kiến của đối phương.
- Tạ ơn động chủ!
Thiếu niên âm độc cũng không cảm thấy bất ngờ, vội vàng hướng về phía Huyết Ma Quân nói lời cảm tạ, ánh mắt nhìn về phía đại động chủ cũng không còn giống với trước kia.
Trước đây, tam động chủ cũng như những tu sĩ khác trên Phàm Vân Đảo đều nghĩ rằng Huyết Ma Quân là tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn.
Cho nên hai tháng trước, khi hắn tiến vào Nguyên anh kỳđại viên mãn, đối với đại động chủ Huyết Ma Quân cao cao tại thượng kia cũng không còn nhiều sự kính sợ nữa.
Tuy nhiên, khi hắn một lần nữa nhìn thấy vị đại động chủ thần bí khó lường này, phát hiện ra đối phương vẫn là một ngọn núi cao khó có thể lay chuyển thì bản thân mình vẫn Chỉ nhỏ bé như trước kia.
Có một khoảng cách rất lớn ở giữa hai người, không thể vượt qua.
- Nhị động chủ! Vân động chủ!
- Chúc mừng Vân động chủ!
Những tu sĩ bên dưới hổ lên chúc mừng, hoàn toàn không để ý tới sắc mặt khó coi của Thao Vĩnh Bằng.
- Thao động chủ.
Đúng lúc này, ánh mắt Huyết Ma Quân mới nhìn tới Thao Vĩnh Bằng.
- Đại động chủ. ngài có chuyện gì dạy bảo?
Thao Vĩnh Bằng không dám chậm trễ, đứng dậy cung kính nói.
- Khi ta bế quan, có phải ngươi đã dẫn theo thủ hạ đi tiêu diệt Tinh Nguyệt Môn phải không?
Trong giọng nói của Huyết Ma Quân lộ ra một vẻ lạnh. lùng.
- Chuyện này...
Thân mình Thao Vĩnh Bằng run lên. hắn cảm thấy được sát khí cùng sự uy hiếp đang ngày càng tới gần kia.
Mồ hôi chảy ròng ròng, Thao Vĩnh Bằng gật đầu nói:
- Đúng vậy. động chủ. Tinh Nguyệt Môn là một đại phái của chính đạo. các huynh đệ cũng đều nhìn không vừa mắt. Cho nên..
- Cho nên các ngươi mới diệt môn họ?
Trong đôi mắt của Huyết Ma Quân lộ ra một luồng huyết quang có thể giết chết người, nhìn Thao Vĩnh Bằng một cách oán hận.
- Ngươi có nhớ lời nói mấy trăm năm trước ta đã nói với ngươi hay không. Môn phái Tinh Nguyệt Môn này chúng ta không được trêu chọc.
Thao Vĩnh Bằng phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất:
- Chuyện năm đó đương nhiên là ta nhớ. Chỉ là...
- Chỉ là Tinh Nguyệt Môn đã từng cực Kỳ hùng mạnh, có thể chống lại Huyết Ma Điện chúng ta, nhưng hiện giờ nó đã suy yếu. cho nên ta mới dẫn huynh đệ đi diệt môn. Nguồn: https://truyenfull.vn
Huyết Ma Quân hừ lạnh một tiếng, lại hỏi:
- Nói cho ta biết, ngươi làm thế nào mà giết được tông chủ của Tinh Nguyệt Môn? Tiện nữ kia tuy bề ngoài Chỉ là tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ. nhưng tuyệt đối không phải là người ngươi có thể làm khó?
- Lúc ấy... nàng đang bế quan sinh tử, ta mang các huynh đệ tới diệt môn, khiến cho nàng bị trọng thương, pháp lực bị mất hơn phân nửa, hạ xuống tới Kết Đan Kỳ...
Thao Vĩnh Bằng ấp úng nói.
Lúc hắn dẫn người đi tiêu diệt Tinh Nguyệt Môn. có dẫn theo cả một vài vị nữ tu nhan sắc tu vệt mỹ kia mới có thể bức tông chủ Tinh Nguyệt Môn đang bế quan phải đi ra.
- Đồ chết tiệt! hỏng đại sự của ta rồi!
Huyết Ma Quân duỗi tay ra. trong không khí lóe lên huyết quang, thân thể Thao Vĩnh Bằng nhanh chóng na di tới.
Một bàn tay nổi đầy gân xanh gắt gao nắm chặt lấy cổ họng của Thao Vĩnh Bằng.
- A... Động chủ!
Mặt Thao Vĩnh Bằng đỏ bừng, khó có thể tin nhìn Huyết Ma Quân mông lung không rõ ở trong đám huyết vụ.
Hắn không thể tin được, bất quá Chỉ là hủy diệt một môn phái nhỏ. sao lại khiến cho Huyết Ma Quân giận dữ đến vậy.
Ha ha.
Huyết Ma Quân vươn bàn tay còn lại ra, trực tiếp xuyên thủng Thao Vĩnh Bằng pháp lực đã bị khóa.
Máu tươi tuôn ra.
Vẻ mặt lạnh lung, Huyết Ma Quân nắm Nguyên Anh của hắn trong lòng bàn tay, rồi nâng chân lên nhẹ nhàng đá đi.
Ầm một tiếng, thi thể của Thao Vĩnh Bằng bùng nổ trong một đám huyết vụ, biến mất trong không khí, ngay cả một mảnh thịt nhỏ cũng không còn.
Tiếp Sau đó, đôi mắt Huyết Ma Quân lóe lên huyết quang kinh người, nhìn Nguyên Anh ở trước mắt, pháp lực trên tay liên tục đánh ra.
- Trừu hồn thuật!
Nhan Hồng Ngọc ở dưới dài trong lòng khiếp sợ, không ngờ ngay cả pháp thuật có thể làm tổn thương thiên đạo này đối phương cũng dám sử dụng.
Đồng thời, trong lòng Nhan Hồng Ngọc cùng trở nên cực Kỳ bất an, đối với Huyết Ma Quân ở đằng xa sinh, ra một sự sợ hãi mơ hồ.
Thậm chí nàng còn có một dự cảm, người mà Huyết Ma Quân sẽ xuống tay kế tiếp có lẽ sẽ chính là mình.
- Nếu không nắm chắc có thể đối phó được với ma đầu này, không bằng gọi chủ nhân đến hỗ trợ.
Nhan Hồng Ngọc trong lòng khẽ động, lập tức liên hệ với Trương Hằng ở cách đó mấy ngàn dặm.
Nhưng bản tôn của Trương Hằng dường như lại đang ở trong một trạng thái biến mất như lúc trước. Nhan Hồng Ngọc đành phải dùng thần thức liên hệ với phân thân của Trương Hằng.
Vì Ký Hồn Thuật lấy Hư Không Hỏa Diễm làm cơ sở để thi triển ra. phân thân của Trương Hằng không nói, thì Nhan Hồng Ngọc Chỉ có thể dùng thần thức để liên hệ.
Sau khi phân thân của Trương Hằng nhận được tin tức, liền gật đầu nói:
- Được, ta sẽ lưu ý bên đó, nếu có nguy hiểm, ta sẽ đi tới trước tiên.
Trong lòng Nhan Hồng Ngọc yên tâm một chút. Đúng lúc này, Huyết Ma Quân thi triển trừu hồn thuật, ánh mất lạnh lùng nhìn lên thân thể nàng, hơi trêu chọc nói:
- Nữ nhân, ngươi đang cầu cứu sao?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...