Bản thân Trương Hằng còn chưa mở miệng, lão già áo bào xám liền sẵn lòng lấy ra Linh Tê Thạch cùng Pháp bảo cấp ba đôi lấy ba viên Bích Tâm Đan của Trương Hằng, điều này làm cho hắn thoáng có chút bất ngờ.
Giá trị Bích Tâm Đan này đã vượt quá Trương Hằng dự đoán, nhìn sắc mặt lão già áo bào xám là có thể thấy được một chút.
Hầu Vũ sắc mặt âm trầm, ánh mắt có lúc chớp động, nhìn chằm chằm từng hành động của Trương Hằng. dường như muốn mang tới áp lực cho hắn.
Nhưng nay Trương Hằng đã không phải để một tu sĩ Kết Đan KỲ bình thường vào mắt, coi như không thấy hắn cảnh cáo.
- Ta không cần Linh Tê Thạch, ta chỉ cần Pháp bảo cấp ba này.
Lần này mục đích chủ yếu của Trương Hằng là Pháp bảo phổ thông cùng bản đồ Tu chân giới Tam Tinh Vực.
Pháp bảo cấp ba Vân Vụ Mạt này thích hợp cho nữ tu sử dụng, lại là một loại mạnh nhất trong Pháp bảo phổ thông, mua thứ này vừa hợp ý hắn.
- Đạo hữu thật không muốn Linh Tê Thạch?
Lão già áo bào xám nhíu mày, dường như có vẻ không cam lòng. :
Theo lão nghĩ, một viên Bích Tâm Đan hẳn có thể giúp mình tiến vào Kết Đan Kỳ đại viên mãn sau đó thêm hai viên Bích Tâm Đan thăng cấp Nguyên anh kỳcũng có thể làm được.
Đương nhiên, đây chỉ là chính lão tự lý luận nghĩ thế mà thôi, thăng cấp Nguyên anh kỳkhông phải dễ dàng Như thế, trừ khi có được Hóa Anh Đan tồn tại nghịch thiên kia.
Trương Hằng đương nhiên không biết lão già áo bào xám nghĩ gì. ở trong nhẫn không gian của hắn ngay cả Hóa Anh Đan cũng có. còn không chỉ có một viên. Linh đan cấp bậc Bích Tâm Đan này. còn không thiếu gì.
- Đúng, ta không cần Linh T ê Thạch, cũng không dùng được thứ này.
Trong tay Trương Hằng, ngay cả tồn tại cấp bậc Tiên bảo cũng có, tự nhiên sẽ không tham một khối Linh Tê Thạch loại kém.
- Không biết đạo hữu còn cần vật phẩm gì. có thể cùng nói ra. Thật không dám giấu, tại hạ đang cần gấp linh đan cấp bậc này.
Thần sắc lão già áo bào xám có phần bức thiết.
Nếu không phải đây là phường thị cỡ lớn, lão đã sớm xuống tay với Trương Hằng, làm sao còn khách khí Như vậy,
Trên thực tế tu sĩ ở đây có suy nghĩ này cũng không ít.
Nhưng bối cảnh Quỳnh Ngọc phường thị này cũng không đơn giản, tu sĩ bình thường căn bản không dám ra tay ở trong này, cho dù là tu sĩ Kết Đan Kỳ cũng không ngoại lệ.
Nơi kinh đô có thể nói là chỗ trung tâm của Triệu quốc, đồng thời cũng là trung tâm Tu chân giới Triệu quốc, các thế lực lớn đều có tu sĩ đóng quân ở đây.
Còn Quỳnh Ngọc phường thị là địa điểm giao dịch của đông đảo tu sĩ. thế lực sau lưng tuyệt đối không phải một tu sĩ bậc cao nào cũng có thể chống lại.
Trương Hằng hơi trầm ngâm, liền nói:
- Trừ bỏ Pháp bảo cấp ba này ra. ta còn cần một tấm bản đồ Tu chân giới Tam Tinh Vực. càng chi tiết càng tốt.
- Bản đồ Tu chân giới Tam Tinh Vực?
Lão già áo bào xám sắc mặt có phần cổ quái.
Một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ cúi mặt thì thầm:
- Thứ này chỗ phường thị bình thường cũng có bán mà...
Lão già áo bào xám cười nói:
- Bản đồ Tu chân giới Tam Tinh Vực cũng không đáng giá. dù là loại bản đồ chi tiết nhất, giá trị cũng không vượt quá một ngàn tinh thạch.
Trương Hằng gật gật đầu, bình thường bản đồ Tu chân giới đều chứa đựng trong một loại ngọc giản đặc biệt.
Bởi vì ngọc giản có thể phục chế, như vậy thì bản đồ bình thường hoàn toàn có thể phục chế số lượng lớn.
- Trên thực tế, trong tay ta còn có bản đồ toàn bộ Tu chân giới Đông Vân đại lục là ngọc giản lưu truyền từ thời kỳ thượng cổ tới nay. Nếu đạo hữu cảm thấy hứng thú, có thể cùng giao dịch.
Nói xong, lão già áo bào xám lấy từ túi trữ vật ra hai chiếc ngọc giản.
Trong đó một cái ngọc giản màu đen tản mát ra một cỗ khí tức xa xưa. Ở Tu chân giới Tam Tinh Vực. nhắc tới hai chữ thượng cổ. ít nhất cũng là mười vạn năm trước.
Thời Kỳ thượng cổ có thể ngược tới hàng tỷ năm trước.
- Trong ngọc giản này bao hàm bản đồ toàn bộ Đông Vân đại lục. Tuy rằng là cổ vật mười vạn năm trước, nhưng mấy chục vạn năm đối với Tu chân giới mà nói. địa hình sẽ không có nhiều biến hóa.
Lão già áo bào xám giải thích.
- Ngọc giản này là bản đồ Tu chân giới Tam Tinh Vực. tin tức bên trong đều cực kỳ tưởng tận. Nếu đạo hữu không tin, lão phu có thể cho ngài kiểm tra thử.
Trương Hằng suy nghĩ nói:
- Hai chiếc ngọc giản này đều có thể phục chế. giá trị rất có hạn. Không biết đạo hữu còn có thể đưa ra thứ gì, như là Pháp bảo linh tinh gì đó.
Nếu lão già áo bào xám này cần Bích Tâm Đan như thế, Trương Hằng không ngại giao dịch thêm vài thứ.
Hắn tu luyện Thân Ngoại Tạo Thân, cần lấy Pháp bảo hoặc là Linh khí gì đó làm chủ thể.
Ba năm qua luyện chế năm cái Thân Ngoại Tạo Thân, đều lấy Linh khí làm chủ thể.
Theo tu vi Trương Hằng tăng lên. cần thiết phải luyện chế tạo thân càng cao hơn. Cứ vậy. Linh khí đã không thỏa mãn yêu cầu của hắn nữa. về sau, hắn thậm chí còn cần Pháp bảo cao cấp. Pháp bảo đỉnh cấp. thậm chí tồn tại cao cấp hơn để luyện chế tạo thân.
- Nếu là Pháp bảo, vậy thì trong tay lão phu còn có vài món.
Ánh mắt lão già áo bào xám không khỏi sáng ngời.
Làm tu sĩ Kết Đan Kỳ lâu đời, nhưng thọ nguyên đã sắp cạn kiệt, nắm giữ tài nguyên trong tay tự nhiên không phải tu sĩ Kết Đan KỲ mới lên có thể so sánh.
- Nếu đạo hữu có thể đưa ra càng nhiều Bích Tâm Đan. Pháp bảo còn thừa trong tay lão phu ðều có thể lấy ra giao dịch.
Lão già áo bào xám xoạt xoạt một hồi. lấy trong túi trữ vật ba Bốn kiện Pháp bảo phổ thông, làm cho các tu sĩ trong Phương Vũ Đình không khỏi than thở.
Còn có mấy tu sĩ Kết Đan Kỳ đều không khỏi xấu hổ.
Làm tu sĩ Kết Đan Kỳ lão thành sắp cạn thọ nguyên, lão già áo bào xám ít nhất sống hơn bốn trăm năm. Trong thời gian dài như vậy, có hơn ba bốn kiện Pháp bảo dư thừa cũng có thể chấp nhận.
Trương Hằng liếc nhìn đối phương lấy ra mấy món Pháp bảo. phát hiện phần lớn đều là Pháp bảo phổ thông cấp một hai.
- Được, Pháp bảo này ta đều lấy...
Trương Hằng nói ra một câu làm cho tu sĩ nơi này không khỏi kinh ngạc.
Nếu một gã tu sĩ Kết Đan KỲ nói ra lời Như thế, cũng không có gì quá lắm, thế nhưng một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ cần nhiều Pháp bảo như vậy để làm gì?
Nhất thời, tu sĩ nơi này bắt đầu suy đoán thân phận của Trương Hằng.
Ánh mắt lão già áo bào xám lóe lên. hắn sớm không coi Trương Hằng như tiểu bối Trúc cơ kỳ. lời nói đều lấy "đạo hữu" xưng hô.
Hầu Vũ một thân áo bào xanh đi ra khỏi Phượng Vũ Đình, cũng không chào hỏi Với người nào.
Ánh mắt hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm lão già áo xám giao dịch cùng Trương Hằng xong, sau đó chuẩn bị rời Du Long Châu.
Đúng Lúc này, một gã Thanh niên đi ra từ một góc. thần thái cung kính nói:
- Hầu tiền bối!
Hầu Vũ liếc nhìn sáng, phát hiện Thanh niên này có chút quen mắt, hơi nghĩ lại. liền nói:
- Đây không phải tiểu chất Phạm gia Phạm Hoa hay sao?
Nếu Trương Hằng ở đây. sẽ phát hiện Thanh niên này chính là Phạm Hoa đã giao thủ với hắn ở Tán Tu Minh.
Lúc ấy, Phạm Hoa lần đầu gặp Ninh Tuyết Dung liền rơi vào kinh diễm, vì thế sinh ra ác ý âm thầm theo dõi hai người Trương Hằng. Sau lại bị Trương Hằng phát hiện, vào lúc chuẩn bị chém giết, hai gã tu sĩ Kết Đan Kỳ âm thầm theo dõi phá vỡ kết hoạch, cũng để cho Phạm Hoa giữ được một mạng nhỏ.
Nhưng Phạm Hoa rời khỏi Tán Tu Minh, về đến gia tộc. vẫn nhớ mãi không quên Ninh Tuyết Dung.
Lúc này ở Quỳnh Ngọc phường thị lại một lần nữa thấy cảnh Ninh Tuyết Dung cùng Trương Hằng tựa như thần tiên quyến lữ. trong lòng sinh ra ghen tị cùng sát ý vô hạn đối với Trương Hằng.
- Không biết vừa rồi Hầu tiền bối có thấy một đôi đạo lữ song tu trẻ tuổi ở trong Phượng Vũ Đình?
Phạm Hoa mang theo ngữ khí dò xét hỏi...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...