Sự xuất hiện của đám người Trâu đạo sĩ cùng với Yến Vũ Tình ra ngoài dự đoán của Trương Hằng, sau một quyết định gian nan cuối cùng đành phải để cho Ninh Tuyết Dung đi qua giải Quyết vấn đề này.
Tốc độ phi hành của Ninh Tuyết Dung cũng rất nhanh nhưng chỉ vẻn vẹn là đuổi tới vào Thời khắc mấu chốt nhất.
Một thân tuyết Bào không nhiễm một hạt bụi nhỏ. chân đạp độn quang bạch quang lấp lánh, sự xuất hiện đột ngột của Ninh Tuyết Dung giống như nhân gian tiên tử từ đâu bay tới.
Trâu đạo sĩ đang thi triển bí thuật vừa khéo nhìn về hướng Ninh Tuyết Dung, vừa thấy đối phương chân đạp độn quang và ra tay ngăn cản việc này thì trong lòng lập tức vui vẻ.
"Nếu có tu sĩ Trúc cơ kỳ ra tay. số lượng đám "giặc cỏ" này có nhiều hơn gấp đôi cùng không thành vấn đề".
Trâu đạo sĩ trong niềm vui sướng vội vàng dừng bí thuật trong tay. trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Cũng may bí thuật này còn chưa đến giai đoạn cuối cùng, nếu không muốn thu hồi cũng không có khả năng. Đến lúc đó không nằm mười ngày nửa tháng cũng đừng mơ đứng dậy.
Đám tu sĩ bậc thấp trên mặt đất vừa thấy tu sĩ Trúc cơ kỳ cưỡi độn quang mà đến lập tức bị dọa vỡ mật. Toàn bộ đều dừng tay ngây người ra nhìn Ninh Tuyết Dung ở trên bầu Trời, mặt lộ vẻ sợ hãi dường như đang chờ đợi thầm phán ngay Sau đó.
Trương Hằng đứng ở ngoài vài dặm cũng có chút bất ngờ. không nghĩ tới lực uy hiếp của tu sĩ Trúc cơ kỳ lại lớn như vậy. Mới vừa xuất hiện liền kính sợ được đám tu sĩ bậc thấp này.
Tu sĩ dưới đất đều là Dẫn khí kỳ thậm chí còn có một số phàm nhân, tu sĩ Trúc cơ kỳ ở trong mắt bọn họ cũng không khác gì tiên nhân. Huống chi giờ khắc này xuất hiện lại là một vị cao nhân Trúc cơ kỳ như tiên tử.
- Xin hỏi tiền bối là người phương nào...
Trên trán đại hán màu đen đổ mồ hôi đầm đìa. tim đập thình thịch, trên mặt lại đầy vẻ cung kính.
Tuy rằng vị tiền bối đối điện nhìn qua rất trẻ tuổi, bộ dạng như tiên tử xuất trần lại nhu nhược yếu ớt nhưng hai người bọn họ cũng không cho rằng đối phương là người lương thiện gì!!! Ở tu Tiên giới hết thảy đều không thể nhìn bề ngoài, người chân chính vô hại gần như không có. Nếu không làm sao có thể tu luyện đến Trúc cơ kỳ trong thế giới hung hiểm này.
- Chẳng lẽ tiền bối quen biết mấy người ở dưới đất?
Con mắt trung niên mập lùn đảo quanh, xum xoe nói:
- Nếu mấy người này quen biết với tiền bối chúng ta lập tức đừng tay...
Đại hán mặc áo giáp kia quay đầu hung hăng trừng mắt một cái:
- Cái gì kêu lập tức dừng tay? Chúng ta còn phải cúi đầu xin lỗi bọn họ.
- Đúng đúng đúng. Nếu như tiền bối yên tâm, mấy người chúng ta phụ trách đưa bọn họ đến Hắc Thủy Trấn, cam doan một đường bình yên.
Nụ cười trên mặt trung niên mập lùn nhìn như có vẻ thân thiết, trên thực tế nếu quan sát cận thận sẽ phát hiện cơ mặt người này cứng ngắc, cùng chính là một lớp bì ở bề ngoài nhích động.
Đám Trâu đạo sĩ ở trên mặt đất cũng ngây người ra nhìn tình cảnh ở trên không. Hai tên cường đạo vừa rồi còn hung thần ác sát mà lúc này lại biến thành ngoan ngoãn như cừu vậy.
- Sư phụ. Vị tiền bối trên kia hình như có chút quen mắt?
Đôi mắt đẹp của Băng Vi nhìn chằm chằm vào Ninh Tuyết Dung Thanh nhã như tiên ở trên bầu Trời.
- Có một chút...
Trâu đạo sĩ gật gật đầu.
Trên thực tế lúc ở Anh Hào Điện của vương phủ. Ninh Tuyết Dung gần như là vừa hiện thân liền khống chế Tuyết Ngọc Liên Hoa Thai bỏ chạy. Lúc đó nàng bị bạch quang chiếu rọi, tốc độ lại nhanh như vậy nên mọi người ỡ đó nhìn không rõ ràng, trừ khi là có tu sĩ Trúc cơ kỳ dùng thần thức rời thân thể quan sát.
Ninh Tuyết Dung thản nhiên nhìn hai cường đạo Luyện khí kỳ thấp thòm lo âu ỡ đối điện một cái. khẽ hỏi:
- Đều là tán tu, vì sao các ngươi làm ra hành vi đáng xấu hổ như vậy?
- Việc này...
Hai thủ lĩnh cường đạo ớ không trung ngây người, bọn họ không nghĩ tới Ninh Tuyết Dung lại hỏi ra vấn đề như vậy.
Tu Tiên giới cá lớn nuốt cá bé, điều này còn cần giải thích sao? Lại càng chả có quan hệ gì với xấu hổ Hay không!
Trương Hằng ngoài vài dặm không khỏi thở dài. Loại người khác nhau, cách thức suy nghĩ vấn đề cùng có khác nhau rất lớn.
Nếu lời này của Ninh Tuyết Dung mà đưa tới địa cầu. căn bản là một hình tượng tiêu chuẩn gương mẫu. nhưng là ở tu Tiên giới lại có vẻ quá ngây thơ.
- Tuyết Dung, không cần nhiều lời vô nghĩa với bọn họ. Đám người này căn bản là có ý tướng yên tâm thoải mái làm việc, nhanh tiêu diệt bọn họ đi.
Trương Hằng thần thức truyền âm với Ninh Tuyết Dung.
- Tiêu diệt?
Sắc mặt Ninh Tuyết Dung hơi đổi. Ý tứ của Trương Hằng là muốn mình giết chết những người này?
- Quên đi. muội xem rồi xử lý?
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. cuối cùng để cho Ninh Tuyết Dung tự xử lý. Nhớ ngày đó hắn vừa mới xuyên qua. cũng không hơn nàng là bao.
- Hai người các ngươi làm xằng làm bậy ở vùng này. hôm nay gặp ta vậy trừng phạt các ngươi một chút.
Bàn tay ngọc của Ninh Tuyết Dung ở trên không trung tùy ý điểm vài cái. bạch quang lạnh lẽo mà không mất vẻ dịu dàng hình thành một vùng sương trắng ở trước người.
-Đi!
Ninh Tuyết Dung khẽ nói một tiếng, sương trắng bằng bàn tay trong nháy mắt bay tới phía trước hai người kia.
Hô Hô Hô!!!
Sau khi sương trắng bao phủ hai người liền bắt đầu xoay tròn thật nhanh, trong lúc nhất Thời băng sương thổi quét, nhiệt độ bốn phía nhanh chóng hạ xuống.
Một chút dư uy lan đến gần mặt đất, một vùng băng sương như bông tuyết phủ xuống mặt đất ngưng kết ra một lớp băng.
- A a!
Hai tu sĩ Luyện khí kỳ ở trên Trời bị mất cần bằng, không ngừng chịu tội trong lốc xoáy đóng băng. Linh Khí Hộ Thân vừa hình thành trên người liền bị Ninh Tuyết Dung đánh tan.
Thời gian vài hô hấp, trên thân hai người lập tức ngưng kết ra không ít băng sương, làn da rất nhiều nơi bị thương do giá rét.
- Đây là người tu tiên...
Nhìn dáng vẻ Ninh Tuyết Dung trong lúc giơ tay nhấc chân khống chế gió lốc băng sương trừng phạt hai thủ lĩnh cường đạo. hai mắt Lăng Thiên lóe ra vẻ hướng tới.
Thế giới của người tu chân rộng lớn cỡ nào. ở trong mắt người thường cho dù chỉ nhìn thấy một góc núi băng cùng sẽ coi là người Trời.
Hơn nữa Lăng Thiên còn phát hiện lúc Ninh Tuyết Dung giáo huấn hai thủ lĩnh cường đạo ở trên bầu Trời, đám cường đạo ở dưới đất không đám chạy trốn, thậm chí Ngay cả tâm tư chạy trốn cũng không dám nổi lên.
Chênh lệch giữa các bậc tu sĩ của Tu Tiên giới tuyệt đối là rất lớn. những người đặc thù nhưTrương Hằng có thể chém giết cao hơn mình một cấp tuyệt đối là đã ít lại càng ít.
Ước chừng qua Thời gian vài chục hô hấp. Ninh Tuyết Dung khẽ vung tay ngọc, hai gã thủ lĩnh cường đạo từ trên không trung cao hơn mười thước ngã xuống, lập tức thương tích đầy mình, lăn lộn vài vòng trên mặt đất đã kết thành một tầng băng.
- Đại ca. muội đã giáo huấn họ một trận rồi tiếp theo nên làm gì bây giờ?
Ninh Tuyết Dung thần thức truyền âm nói với Trương Hằng ngoài vài dặm.
- Muội xem rồi làm.
Trương Hằng thầm nghĩ. Nếu là mình thì nào có nhiều lời vô nghĩa như vậy. trực tiếp giải Quyết rồi tính. Xem ra về sau phải dạy dồ Ninh Tuyết Dung nhiều hơn một chút.
- Ta là Trưởng lão vinh dự của Tán Tu Minh, hôm nay chỉ trừng phạt nhẹ với các ngươi. Nếu như tái phạm, nhất định sẽ lấy tính mạng các ngươi...
Ninh Tuyết Dung dùng giọng điệu giáo huán để nói nhưng Thanh âm lại có vẻ rất dịu dàng, khiến cho lực sát thương giảm mạnh.
Nhưng hai người trên mặt đất nào chú ý tới chỉ tiết phương điện này. vội vàng tạ tội với Ninh Tuyết Dung.
- Xin tiền bối yên tâm. kiếp sau chúng ta cũng sẽ không đi làm cường đạo!
Trung niên mập lùn nói với vẻ đầy căm phẫn.
- Được rồi, hai người các ngươi hiện tại phụ trách hộ tống bọn họ đi Hắc Thuy Trấn.
Ninh Tuyết Dung hé miệng cười, khống chế độn quang bay đi xa.
Hô!
Đám cường đạo đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Trương Hằng đứng ở phương xa dùng thần thức quan sát khe khẽ gật đầu. tổng thể mà nói Ninh Tuyết Dung xử lý chuyện này cùng không tệ lắm.
- Tuyết Dung, biểu hiện của muội không tệ.
Chỉ chốc lát Ninh Tuyết Dung khống chế độn quang bay đến gần. Trương Hằng cười với nàng nói lời khen thưởng.
Ninh Tuyết Dung vui vẻ nói:
- Lúc đầu muội còn có chút khẩn trương đó, nhưng không nghĩ tới bọn họ lại sợ hãi muội như vậy.
Nói tới đây. Ninh Tuyết Dung còn thè lưỡi, trong mắt lộ ra vài tia ngạc nhiên.
- Bọn họ sợ không phải là muội mà là uy danh của tu sĩ Trúc cơ kỳ.
Trương Hằng ha ha cười, sóng vai cùng Ninh Tuyết Dung bay về một phương hướng.
- Nhưng Trúc cơ kỳ cũng chỉ có thể xem như là một đẳng cấp khá thấp trong cảnh giới tu chân. :
Trên mặt Ninh Tuyết Dung hiện lên vài tia nghi hoặc.
- Đúng vậy. Tương đối so với một Tu chân giới xuống dốc hoặc là Tam Tinh Vực.
Trương Hằng trần đẩy nhận thức đối với điều này.
Tán tu của Tu chân giới Tam Tinh Vực là một quần thể xuống dốc nhất, hoàn toàn trái ngược với cái thế giới lấy học viện tu chân làm chủ đạo văn minh mà Trương Hằng từng đi qua.
- Nhưng vì sao tu sĩ nơi đó lại tu luyện chậm như vậy. thăng cấp lại khó khăn như vậy chứ?
Đáy lòng Trương Hằng sinh ra một bí ẩn không thể giải đáp.
Tuy rằng trong lòng có nghi hoặc như vậy nhưng Đối với độ cao vị trí hiện tại của Trương Hằng là không có khả năng hiểu được bí mật trong đó.
Có lẽ phải là tu sĩ sắp phi thăng như Lạc Hà mới có thể liếc mắt một cái nhìn thấu được bí mật ẩn giấu trong đó.
- Tu chân giới Tam Tinh Vực xuống dốc như vậy. Vậy với tiến độ hiện tại của mình...
Trương Hằng có một loại dự cảm. chỉ sợ không tới trăm năm hắn có thể đi tới đỉnh của Tam Tinh Vực. Vào ngày đó. hắn có lựa chọn rời nơi này Hay không?
Một vấn đề nho nhỏ khiến cho Trương Hằng suy nghĩ sâu xa về Tu chân giới Tam Tinh Vực và suy tính về tương lai của mình.
- Đại ca, huynh muốn đưa muội đi nơi nào?
Ninh Tuyết Dung thấy Trương Hằng không nói gì trong suốt quãng đường, mà lại còn dẫn mình bay về một địa điểm không rõ.
- Ta muốn chuẩn bị một kiện Linh khí phòng ngự cho muội.
Trương Hằng bình tĩnh nói. Lực phòng ngự của hắn cực kỳ biếnthái. tuyệt đối có thể tung Hoành vô địch trong cùng cấp nhưng Ninh Tuyết Dung thì lại khác. Hắn cần thiết phải chuẩn bị vài món phòng thân cho song tu đạo lữ tương lai của mình.
Giờ phút này Trương Hằng đã tu thành hai loại thần thông đơn giản trong công pháp tầng hai, thừa dịp Thời gian rảnh rỗi này tu bổ kiện chiến giáp thượng cổ kia thì không gì tốt hơn.
Mặt khác, hắn cũng phải làm chuẩn bị cho môn thần thông Thân Ngoại Hóa Thân sắp tu luyện. Thân Ngoại Hóa Thân hiện nay còn Thiêu hai loại tài liệu phân biệt là Ngọc Tinh Thạch, Thanh Vũ Xà Bì.
Giá trị Ngọc Tinh Thạch cũng không tính là quá quý trọng, nhưng cũng không được dùng rộng rãi. Mà Thanh Vũ Xà Bì thì lại có chút khó khăn. Thanh Vũ Xà là một loại yêu thú tứ cấp đỉnh, tuy rằng số lượng cũng không hiếm thấy nhưng độc tố của nó cực kỳ đáng sợ.
Lớp da bên ngoài của nó cũng rất đặc biệt, Pháp bảo bình thường hoặc pháp thuật đều khó thương tổn mảy may. Tuy nhiên Trương Hằng tin tưởng chỉ cần mình chịu ra giá cao. hẳn là có thể mua được Thanh Vũ Xà Bì. Nhưng nếu có thể bắt giết được một con Thanh Vũ Xà vậy thì càng tốt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...