Editor: Mứt Chanh
Bùi Dực cảm thấy đầu hơi đau, trong đầu chợt lóe lên vài đoạn ngắn mơ hồ, hắn xoa huyệt Thái Dương đau đớn, từ từ ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Diên.
Gò má của nàng ửng hồng với ánh mắt quyến rũ như tơ nhìn hắn, trong miệng mềm mại gọi hắn là phu quân, thậm chí lắc mông sữa vuốt ve gậy th*t của hắn.
"Hừ..." Bùi Dực thở dốc nặng nề một tiếng, hắn đè nén dục vọng trong thân thể, kinh ngạc đánh giá Thẩm Diên, thầm cảm thấy nàng hơi quái lạ.
Lúc trước, nàng cực kỳ không tình nguyện quan hệ với hắn, còn luôn muốn bò đi.
Sao đột nhiên lại nhiệt tình như vậy, còn thân mật gọi hắn là phu quân như thế.
Hình như cũng không phải đột nhiên, Bùi Dực nhìn lướt qua hoàn cảnh chung quanh, đột nhiên cảm thấy có sự khác biệt rất lớn so với trước đây, tựa như không phải căn phòng trước kia.
"Phu quân, chàng làm sao vậy?" Thẩm Diên thấy Bùi Dực vẫn luôn thất thần không nhúc nhích, nàng chống người hôn lên môi mỏng của hắn, giọng nói dụ dỗ: "Mau cử động một chút, thật căng."
Bùi Dực ôm gương mặt nhỏ của Thẩm Diên rồi cẩn thận nhìn, hắn xác định người phụ nữ trước mắt thật sự là Thẩm Diên.
Bùi Dực nhớ tới lần trước bản thân đã cương cứng rất lâu, còn chưa bắn tinh lại đột nhiên mất đi ý thức, cái loại cảm giác nửa đường bị ngắt ngang thật quá tệ.
Lần này đột nhiên tỉnh lại, con rồng dưới thân lại cứng đùng đùng chưa được phóng thích, thân thể khó chịu vô cùng.
Bùi Dực lui về sau, rút bé rồng sưng to ra đến cửa huyệt, chảy ra một dòng d*m thủy ướt át trong suốt.
Hắn cúi đầu nhìn chỗ hai người giao hợp, đung đưa dùng sức đẩy về phía trước.
Phụt, cây gậy thô to đẩy ra tầng tầng lớp lớp thịt mềm, đẩy từng tấc vô trong cho đến khi cả cây hoàn toàn đi vào.
"A...!Ưm..." Thẩm Diên cắn môi dưới rên rỉ, nàng nhấc hai chân lên quắp vào trên eo hắn, tiện cho hắn thọc vào rút ra thuận tiện hơn.
Bùi Dực cảm nhận được sự nhiệt tình của nàng thì kích thích phần hông nhanh chóng đưa đẩy.
Củ khoai màu đỏ tím ra ra vào vào cửa động đỏ bừng ướt át của nàng, gân xanh nổi lên trên thân cây cọ xát vách trong mẫn cảm của nàng cực nhanh, tiếng nước òm ọp òm ọp không dứt bên tai.
Bùi Dực cắm thật sự sâu, vật nam tính thô dài nhiều lần đều cắm tới đáy, nguyên cây hoàn toàn đi vào.
Đầu nấm cực đại không ngừng đánh vào cái miệng nhỏ hẹp bên dưới của nàng.
Hai quả trứng nặng trĩu theo động tác thọc vào rút ra không ngừng vỗ lên bắp đùi trắng nõn của nàng, vang lên tiếng bạch bạch bạch.
"A a...!Nhẹ chút...!Đừng nhanh như vậy..." Thẩm Diên cau mày, đôi tay nắm chặt lấy đệm dưới thân, mười đầu ngón chân chịu không nổi cuộn tròn lên.
Nàng cảm giác chỗ sâu trong đoá hoa vừa đau vừa trướng, hai chân bị hắn đâm cho run lên, run rẩy, khoái cảm mãnh liệt khiến hô hấp của nàng càng ngày càng dồn dập.
Thẩm Diên mở đôi mắt mê ly nhìn người đàn ông rong ruổi trên người nàng, hơi khó hiểu, sao Bùi Dực đột nhiên cuồng mãnh như vậy?
Bùi Dực xoa cái mông tròn trịa no nê của nàng, nhịn không được mà hỏi ra câu hỏi lúc trước còn tồn tại trong lòng: "Thẩm Diên, vì sao nàng phải rời nhà trốn đi?"
"Lộp bộp" một tiếng, hai chân quắp vào trên eo Thẩm Diên đột nhiên buông xuống.
Làm sao Bùi Dực kiếp trước lại không biết nguyên nhân nàng chạy trốn nhỉ.
Đây là Bùi Dực kiếp này.
Thẩm Diên lui mông ra sau, nhả cây gậy gắng gượng của hắn ra.
Bùi Dực ưỡn về trước, vồ hụt kêu bẹp một tiếng, hàng họ ướt dầm dề đánh lên trên đùi trắng nõn của Thẩm Diên hằn lên một vệt ướt.
Bùi Dực nhíu mày, hắn túm chặt Thẩm Diên lôi nàng trở về, nói với vẻ không vui: "Nàng chạy cái gì? Lại muốn bị đét mông à?"
Thẩm Diên dùng tay nhỏ vỗ lên cánh tay hắn, nhỏ giọng hô: "Ngươi buông ta ra, ta không muốn làm chuyện đó với ngươi, đều không thoải mái chút nào."
Bị phụ nữ ghét bỏ kỹ thuật chuyện phòng the, sắc mặt của Bùi Dực xanh mét, hắn tức giận nói: "Tùy theo nàng muốn à? Nàng là thiếp của ta, vốn là phải hầu hạ ta, ta muốn, nàng phải mở chân ra."
Bùi Dực dùng sức vặn bung hai chân của Thẩm Diên ra, hắn kéo cái mông nàng đặt dưới người, đỡ hàng họ sưng to sung huyết nhắm ngay cái miệng nhỏ ướt át của nàng, đột nhiên nhấp về trước, quy đầu cực lớn phá vỡ hai miếng sò ướt dầm dề rồi đi vào.
.
đam mỹ hài
"Ư...!Ta không cần, ngươi đi ra ngoài, ta đã không phải thiếp của ngươi, chúng ta hòa ly, ngươi lại bắt nạt ta, ta có thể cáo quan." Thẩm Diên dùng cẳng chân đi đá hắn, chết sống không chịu phối hợp.
"Hòa ly? Không có khả năng." Bùi Dực kiên quyết không tin bản thân đã hoà ly với Thẩm Diên, lúc trước hắn không có đồng ý.
"Ta có thư hòa ly, ngươi tự mình viết." Thẩm Diên thừa dịp hắn ngây người một lát, cắn hắn một phát thật mạnh.
Bùi Dực ăn đau buông lỏng tay, Thẩm Diên lập tức chui ra từ dưới thân hắn, lùi về sau vài bước..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...