Có con chó nhó bảo đảm, Dương Phàm thật sự yên tâm.
Kế tiếp Đặng Thi Dao cùng Thiên tượng liên thủ luyện tạo Tinh Không Thành Lũv hoàn toàn mới mè này.
Trong quá trình luyện tạo.
Lam Băng Tiên Đế phụ trách hỗ trạ
Đương nhiên hắn cũng để tâm giám sát và quan sát sự biến hóa của không gian này.
Một khi có bất kỳ nhân tố bất lợi cho sự an toàn của Thiên tượng, hắn sẽ gạt bó không chút lưu tình.
Dương Phàm phân một bộ phận tâm thần lưu ý không gian sự thật, đua ba ngàn vạn tiên thạch còn lại cho thiếu niên lúc trước hỗ trợ nhưđã giao hẹn.
Sau đó hắn lợi dụng thời gian rảnh tiến vào không gian Mệnh Hạch, thông qua Đại Luân Hôi bao phủ trong khoảnh khắc thuắn di ra ngoài vài ngàn ức dặm.
Trên Thiên Tượng s ơn, vài tên đệ tử ở lại tại chồ đẩu tiên là phát hiện Thiên tượng đại sư cùng Lam Băng Tiên Đế biến mất.
Trong lúc này.
Dương Phàm thân là chủ nhân của lĩnh vực không gian không ngờ còn đứng yên tại chỗ.
sau một lúc lâu mới biến mất tiêu.
Tình hình như thế quả thật có chút quy dị làm người ta suy đoán không thôi.
Không mất bao lâu thời gian.
Dương Phàm trở về Vân Tiêu cung.
Lúc này cách phiên trực của hắn còn một đoạn thời gian.
Tâm thần lại dung nhập Tiẻn Hồng Không Gian.
- Ngươi đi nơi nào?
Lam Băng Tiên Đế nháy mày nhìn Dương Phàm, dường nhu có vài phần bất mãn.
Từ khi phát hiện Dương Phàm mất tích ly kv, trong lòng hắn mơ hồ không yên, nhiều phen nhìn qua không gian này, cũng không tìm được bất kỳ sơ hở cùng lối ra vào.
Cường độ không gian này không phải hắn có thể đột phá.
Nói cách khác, nếu Dương Phàm không muổn có thể giữ bọn họ ở lại nơi này vĩnh viễn.
Sau lưng Dương mỗ không có thế lực lớn gia tộc lớn gì.
luyện chế Tinh Không Thành Lũy toàn bang lực lượng cá nhân.
Vì tìm kiếm tài liệu thăng cấp về sau tự nhiên là phái đi khắp muôn núi ngàn sông tìm kiếm.
Dương Phàm lộ ra vẻ khốn khó.
- Dương Tiên Quán bang lực lượng cá nhân tạo ra Tinh Không Thành Lũy.
điểu này đích xác khó được.
Thiên tượng lại cười nói.
Trong dĩ vãng, luyện tạo Tinh Không Thành Lũv nếu Không phải nhân vật Tiên Đế thì là một thế lực lớn siêu cấp.
Dương Phàm từ trong vùng đất sống đua tới không thiếu cao thủ luyện khí hoặc yêu tộc lao động nặng nhọc, làm cho bọn họ hỗ trợ luyện tạo Tinh Không Thành Lũy.
Chi riêng trợ thủ và lao động nặng nhọc đã tói vài ngàn người.
Đối với điều này, Thiên tượng đại sư cảm thấy bất ngờ lại đặc biệt hưng phấn.
Điều này có trợ giúp cho xác suất thành công luyện tạo Tinh Không Thành Lũy của lão.
Lam Băng Tiên Đế cảm thấv không ổn.
Nơi này nào phái là lĩnh vực không gian cùng tiểu thế giới gì?
Hắn không thể hiểu nổi.
làm sao Dương Phàm trống rồng mang tới nhiều trợ thủ và lao động như vậy.
Ánh mắt chăm chú nhìn vào quầng sáng màu xanh biếc bao phủ bén bờ không gian.
Lam Băng Tiên Đế phóng đoán đây rất có thể là một mảnh vỡ thế giới bị thất lạc, bị Dương Phàm chiếm tiện nghi.
Nhân vật cấp Tiên Đe gần như đứng ở tầng cao nhất của thất giới, ánh mắt cũng càng rộng lớn.
Lam Băng Tiên Đế biết đến đại chiến giữa các đại năng thời kỳ thái cồ từngđánh nát một không gian hoặc thế giới, từ đó mà tàn lưu lại một chút thế giới thất lạc.
Những thế giới thất lạc này trôi nổi trong không gian loạn lưu mờ mịt vô ngẩn, ai cũng khôngbiết vị trí
Trong sách cổ ghi lại, từng có ngươi gặp vận may siêu cấp, lấy được thế giới thất lạc này.
Nghĩ đến đây, lòng tham trong đầu Lam Băng Tiên Đế càng thêm mãnh liệt: “Nếu ta có thể chiếm được thế giới thất lạc này và luyện chế thành của mình, thực lực nhất định tăng nhiêu thậm chí có thể tìm hiêu Cửu Thiên Đại La ChíTôn Tiên, có thể ngang hàng với những nhân vật “Đứng đầu thất giới” kia.
Tuy nhiên hiện tại hắn còn không tính ra tay.
“Phương pháp luyện chế Tinh Không Thành Lũy này không theo lối cù.
Chờ sau khi luyện chế thành công, ròi khói thế giới thất lạc này...”
Lam Băng Tiên Đê thâm hạ quyết tâm, rất nhanh khôi phục thái độ bình thản.
Dương Phàm không ở lâu trong Tiên Hồng Không Gian, lại hỏi Thiên tượng và Đặng Thi Dao muốn loại tài liệu nào rồi trống rỗng bốc hơi.
Con chó nhó ngồi tại chỗ.
ngáp dài một cái rồi ngủ đi, dường như quên lời phân phó của Dương Phàm.
Là khí linh của Tiên Hồng Giới, nó vượt qua cực hạn của khí linh bình thường, có đôi khi thậm chí ngâm khinh bi chủ nhân.
***
Trờ lại Vân Tiêu cung.
Dương Phàm vẫn tu luyện và tìm hiểu như trước.
Cành giới Uẩn Sinh đại viên mãn khá năng còn cẩn một thời gian ổn định và trưởng thành.
Trong không gian Mệnh Hạch, trên cây non uẩn Sinh lại lẩn lượt mọc ra một hai chục phiến lá.
Sinh mệnh lục diệp, mỗi trăm năm mọc ra một phiền.
Muốn phủ đầy cây non uẩn Sinh kia, ít nhất phái hơn ngàn phiến lá.
Đương nhiên, trong đó Dương Phàm cũng đã tính toán cả sự khòe mạnh trướng thành của cây nonUân Sinh.
Thần thông pháp lực của mỗi phiền lá đều vượt qua nhân vật cấp Tiên Quán.
Nếu ngưng kết đến hơn một ngàn phiến, có thể tướng tượng thực lực của Dương Phàm sẽ tăng lên đến mức độ nào.
- Thật không đoán được, giai đoạn thực lực tăng vọt chân chính của uấn Sinh Kv lại là ở cảnh giới đại viên mãn.
Dương Phàm không khỏi cảm khái.
Giờ phút này, cho dù Tiên Đế bình thường hắn cũng không sợ chút nào.
thậm chí có dục vọng muốn khiêu chiến Tiên Đế.
Thời gian vội vàng, vài trăm năm qua đi.
lại đến phiên trực của Dương Phàm.
Trong phiên trực, ánh mắt của Trung đội trướng tiên vệ kia khi nhìn phía Dương Phàm có vài phân kiêng kị.
Có trực hay không đều không có ánh hường gì đối với việc tu luyện và tìm hiểu của Dương Phàm.
Bởi vì bất kể là tu luyện hay là tìm hiểu đều tiến hành trong không gian Mệnh Hạch, chi lưu lại một chút cảm quan ở bên ngoài.
Thời gian ngàn năm qua rất nhanh, gần nhưnhoáng lên một cái mà qua.
Trong lúc này, có một khúc nhạc đệm nho nhó khiến Dương Phàm “bừng tinh” một lần.
- Mau nhìn, có Tiên Đế buông xuống.
Long khí thật cường đại...!
Tâm thần của chúng tiên vệ bị long khí trong tiên quang mờ mịt phương xa làm kinh sợ.
Một vùng long khí kia hình thành hào quang chín màu.
nhuộm đẫm bẩu trời La Thiên Tiên Cảnh, kinh động mấy ngàn ức dặm.
Trong long khí chín màu vắt ngang bầu trời La Thiên Tiên Cảnh kia, hai người đẩu có long giác phi tói Vân Tiêu cung.
Trong đó một lão già uy nghiêm mặc long bào.
trên long giác phát ra hào quang chín màu nhuộm đẫm thiên địa.
Đứng bên cạnh lão là một thiếu niên giáp nhẹ.
trên đầu có một cái sừng tím, nhìn qua dường như còn chưa trưởng thành.
- Nếu không đoán sai, đây là Long Hoàng đến từ Cửu Long Cung, tổ tông của vạn long thất giới.
Phụ cận cửa nam không ít tiên vệ cấp đội trướng ngẩm tháo luận với nhau.
Bên phia Vân Tiêu cung tự nhiên có Tiên Đế đi ra đón.
Dương Phàm lại thấy được Du Vân Tiên Đế làm kháo hạch cuối cùng của ngày trước.
Lẩn này Du Vân Tiên Đế xuất hiện là bản tôn, hắn cung kính đón tiếp hai rồng một già một trè này vào trong.
- Long Hoàng lão nhi tới Vân Tiêu cung chúng ta làm gì? Tuy rẳng Cửu Long Cung của hắn cũng là một trong bổn thế lực chúa tê Tinh Thiên thế giới, nhưng là Long Hoàng Tô chướng khống thế lực bổn biển, không quan hệ gì với chúng ta.
Một gã Trung đội trưởng nói thẩm.
- Ha ha, ai nói không quan hệ? Ngươi có nhìn thấy thiếu niên bên cạnh Long Hoàng Tổ hay không? Nhìn cách trang phục, hẳn là Ngao Thanh con thứ chín của Long Hoàng Tó.
Chẳng lẽ các ngươi không nghe nói qua, con thứ chín của Long Hoàng Tổ này cũng là người theo đuòi Công chúa điện hạ hay sao?
- Đúng vậy.
ta nhớ ra rồi.
Dường như rất lâu trước đây, Ngao Thanh này còn đánh một trận với Phù Lâm Tiên Đế đệ nhất tuyệt thế thiên tài của Thiên giới.
Một gã Đại đội trướng khác tinh ngộ nói.
Thông qua Đại Luân Hồi.
Dương Phàm nghe thấv hết bàn luận cùng thần niệm truyền âm của mọi nguời chung quanh.
- Cửu Long Cung...!Long Hoàng Tổ...!Con thứ chín của Long Hoàng...!Ngao Thanh...!
Sau khi Dương Phàm sửa sang lại những tin tức này, sắc mặt có vài phần ngưng trọng.
ở La Thiên Tiên Cảnh thời gian dài như vậy hắn đã biết rất nhiều bí tân, trong đó bao gôm: ở Tinh Thiên thế giới có bổn nhân vật chí cao vô thượng thay mặt Vô thượng Thiên đình chướng quản Tam giới.
Bốn người này được xưng là: “Tam Đế Nhất Long”.
Tam Đe: Chướng khổng ba vùng đại lục vô biên trên mặt đất của Tinh Thiên thế giới, trong đó Vân Thiên đại lục nơi có Tra Châu chỉ là một trong số đó..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...