Tiên Hồng Lộ
- Không phải có lẽ, chúng ta đã ở trong tầm giám sát của đối phương.
Lời nói vừa ra, mấv người trong mật thất chấn động tâm thần, một đám câm như hến.
Mọi người chi cảm thấy một đòng khí lạnh lan khắp toàn thân.
Trong lòng Dạ Thiên bị đả kích mạnh.
Với tu vi của hắn căn bản không có cảm giác gi.
Có lẽ giờ phút này đối phương ngay tại bên cạnh mà hắn không phát hiện ra.
Trong mật thất im lặng như tờ.
Chọt một mảnh quang lưu xanh biếc như thủy ngân chảy khắp mật thất.
Vách tường bốn phía mật thất rất nhanh ngưng tụ ra một quầng sáng màu xanh, chẳng những phong tỏa lối vào mà còn hoàn toàn ngăn cách với bên ngoài.
ở trong tẩm nhìn, quầng sáng màu xanh biếc kia có dạng trong suốt, bên ngoải là một hải đương màu xanh vô tận.
Vô số đây leo màu xanh biếc từ trong hải dương màu xanh kia trào ra.
xuyên qua quầng sáng, từng chút áp chế không gian noi mấy người.
Một cỗ lực lượng to lớn mà không dịu đàng giữ chặt mấy người trong mật thất tại chỗ.
không thể nhúc nhích.
- Lĩnh vực?
Dương Phàm khẽ nhướng mày.
Thần thông như thế gần như là lĩnh vực mới có.
cách Đại La Kim Tiên thượng vị.
cảnh giới Tiên Quân chi nửa bước.
Thần thông tự thành lĩnh vực.
điều này đã vượt khỏi lực lượng của Đại La Kim Tiên bình thường.
Tu vi người ra tay kia đã bước nửa bước vào cảnh giới Tiên Quân.
- Người có thực lực như vậy ở Thiên Tường vương triều cũng là lông phượng và sùng lân...!Dĩ nhiên là nàng! 1
Trong lòng Dạ Thiên kinh hô.
- Sao vậy? Ngươi biết người này?
Không ngờ Dương Phàm có thể cảm nhận được thanh âm trong lòng hắn, thần niệm truyền âm nói.
Dạ Thiên vốn xuát xứ từ một gia tộc của Thiên Tường vương triều, sau đó Bởi vì tranh đấu nội bộ mà gia tộc diệt vong, còn hắn cũng may mắn thoát được một mạng.
Đúng lúc này.
một thanh âm nữ nhân trong trẻo lạnh lùng truyền đến:
- Lâm Viễn Thành lại có nhân tài như thế.
có thể cảm nhận được sự tồn tại của bản điện.
Tiếng nói vừa dứt.
vô số quang lưu màu xanh trong mật thất bắt đầu nhộn nhạo, một vị tiên từ thân mặc váy xanh hoa lệ.
dung mạo tuyệt mỹ cao quý từ hải dương màu xanh bên ngoài quầng sáng hiện lên.
Nàng đứng trên một lá sen màu xanh, nhẹ nhàng như tiên, cao cao tại thượng, siêu nhiên xuất trần.
Dương Phàm thầm giật mình.
Nàng này là một trong những nữ nhân có tư sắc khí chất nhất từ khi hắn phi thăng thượng giới đến nay.
Một người khác chính là người phi thăng Hoa Nguyệt.
Nữ nhân thần bí váy lụa xanh phất phới trong gió, khuôn mặt như ngọc, có một vè đẹp như thiên nhiên đắp nặn mà thành.
Dung nhập tự nhiên, tới từ tự nhiên, nàng nắm giữ vô hạn lực lượng sinh cơ.
Ý cảnh của đối phưang thậm chí khiến Dương Phàm hơi giật mình, có chút tương tự như ảo nghĩa Tiểu Luân Hồi cùa Tiên Hồng Quyá trước đó.
nhưng độ cao và độ rộng khống chế không thể tưởng tượng.
- Sứ giả đại nhân hạ cố đến chơi, chúng ta được coi trọng mà sợ.
Chu Vũ Thành chù hết sức lo sợ nói.
Ánh mắt Dạ Thiên lại gắt gao nhìn nữ nhân thần bí này, hít sâu một hơi:
- Ta nên xưng hô ngươi là Công chúa điện hạ hay là Thánh nữ các hạ?
Công chúa điện hạ.
Thánh, nữ các hạ?
Dương Phàm lộ ra vẻ cồ quái.
Nói đến Thánh nữ làm cho hắn nhớ tới hai vị Thánh nữ của Man di cừu tộc Bắc Tần đều từng bị hắn bắt sống.
Đặc biệt là Thánh nữ đời thứ hai bị mình trực tiệp bắt giữ.
đưa cho phụ thân làm thị thiếp.
- Ngươi là ai?
Ánh mắt nữ nhân thần bí lộ vẻ kinh dị nhìn phía Dạ Thiên.
Tuy rằng nàng xuất hiện với thân phận sứ giả nhưng thân phận chân chính càng thêm đặc
thù.
- Chẳng lẽ Công chúa điện hạ hoàn toàn quên sự diệt vong cùa Dạ tộc chúng ta? Năm đó ngươi từ Vân Tiêu cung trở về.
giúp vị tam ca có quan hệ tốt nhất với ngươi đăng cơ đế vị.
Chi trong đêm đó.
bao nhiêu gia tộc của Thiên Tường vương triều bị hủy diệt...!Sau đó.
ta rời khỏi vương quốc, nghe nói đương kim hoàng đế phong ngươi là Thiên Cơ Thanh nữ.
chưởng khống Thiên Cơ Các...!
Dạ Thiên đầy vẻ cừu hận và đau thương, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vị Thiên Cơ Thánh nữ đầy vẻ truyền kỳ mà vô cùng thần bí này.
Thiên Cơ Thánh nữ nguyên là một vị Công chúa trong số rất nhiều người con cùa Để quân đời trước cùa Thiên Tường vương triều.
Nhưng là vị Công chúa này chẳng những nhan sắc tuyệt trần, thiên phú cũng kinh người, khiến vô số thiên tài ảm đạm thất sắc.
Sinh ra không đến mấy trăm năm đã bị đưa tới Vân Tiêu cung trực thuộc Vô thượng Thiên đình cùa Tinh Thiên thế giới.
Vô thượng Thiên đinh: Mười ức tám ngàn vạn năm mới mờ một lần.
Thiên đế thần bí nhất thất giới có khả năng hiện thân.
Tới khi đó bá chủ các phương của Tam giới, thậm chí rất nhiều nhân vật cấp bậc Tiên Đế đrinh đều tới triều bái.
Nhưng là thời gian Vô thượng Thiên đình mở ra thật sự quá dài lâu, không đủ để quản lý Tam giới.
Cho nên dưới Vô thượng Thiên đình còn có bổn thế lực cao nhất phân biệt chường khống ba lục địa một đại dương trên mặt đất của Tinh Thiên thế giới.
Mà Vân Tiêu cung kia hcính là một trong số bốn thế lực thống trị cao nhất dưới Vô thượng Thiên đình, vừa khéo quản lý đại lục nơi Tra Châu.
- Dạ tộc?
Đôi mày liễu cùa Thiên Tường Công chúa khẽ nhíu, dường như sớm quên chuyện quá khứ.
Mười vạn năm trước chính là thời điểm cuối cùng tranh đấu phe phái, nàng từ Vân Tiêu cung trở về ngăn cơn sóng dữ.
khiến vị Tam ca có quan hệ thân mật nhát lên ngôi đế vị.
Rồi sau đó.
mấy trăm gia tộc lớn nhò đứng sai vị trí bị hủy diệt chi trong một đêm.
Dạ Thiên thấy phản ứng của Thiên Tường Công chúa, không khỗi tự giễu:
- Hóa ra ngươi căn bản không nhớ đến Dạ tộc khi đó.
Dù sao gia tộc bọn họ năm đó chỉ là gia tộc hàng thứ hai..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...