Đấu Tiên Đài nghe giống như lôi đài ở hạ giới, nhưng kỳ thật có càn khôn khác.
Bên trong có rừng núi, đại địa.
sông hô.
tâng mây cùng với các loại hoàn cảnh phúc tạp khác.
Là một không gian chiến đấu rộng lớn.
Có thể xây dựng Đẩu Tiên Đài như vậy hơn phán nửa là có nhân vật cấp Đại La Kim Tiên thậm chí là trận pháp đại sư ra tay.
Vận dụng không gian pháp tắc vô cùng huyên ảo hoặc là trận pháp tạo ra không gian lĩnh vực kết nối với ngoại giới mà lại tồn tại độc lập.
Giờ phút này, bổn phía Đấu Tiên Đài trọng địa Phương tộc lục tục hội tụ vài ngàn, hơn vạn con cháu trong tộc.
Đám con cháu này trong gia tộc hung phấn vạn phần, chờ đợi quyết đấu phấn khích sắp xảy ra.
Hai người trên đầu Tiên Đài đều là hạng tuyệt thế thiên tài của Phương gia chủ tộc hiện nay.
người nổi bật trong tân tú cùng thế hệ.
Phương Trường Vũ: Con của tộc trướng Phương gia hiện nay.
Trong vòng hai vạn năm tu luyện đến cảnh giới Chân Tiên thất trọng thượng vị.
Thiên phú cùng tiến độ như thế khiến vô số tu sĩ ghen tị cùng ngưỡng mộ.
Ngoài ra.
Phương Trường Vũ kế thừa chiến kỹ cường đại và bí thuật mấy đời của Phương tộc.
trước đây lại trải qua trăm năm lịch lãm.
ở trong tộc thực lực cường đại đứng vững trong Top 3.
Phương Chân: một nhân vật quật khới như sao chổi, trong thời gian ngàn năm đạt tới cảnh giới Chân Tiên ngũ trọng đinh.
Huyết mạch thiên phú của hắn đủ đê ngạo thị cô kim Thiên Thần Tinh, càng là chủ nhân Ngạo Tiên Phủ hiện nay.
Các thế hệ chủ nhân Ngạo Tiên Phủ.
tám chín phản mười đêu tấn chức Đại La Kim Tiên, trở thành trụ cột gia tộc ngày sau!
Trận chiến này là một trận quyết chiến thư hùng giữa hai thiên tài của Phương gia chủ
tộc.
Người chú ý trận chiến này, bao gồm rất nhiều trướng bối cao tầng trong tộc, như quyền lợi trưởng lão Phương Yên.
trưởng lão Phương Ưng, Phương Nguyên.
Trường bối của hai bên quyết chiến thư hùng cùng đều tới hiện trường.
- Trường Vũ, nghiệp chướng ngươi, không sợ làm mất hết thể diện Phương gia ta...!
Một thanh âm hùng hậu trầm ổn từ trên không Đấu Tiên Đài truyền đến.
Đó là một vị trung niên áo tím dáng người khôi ngô.
mắt như mặt trời lửa.
trên đỉnh đầu hào quang chín tâng rực rỡ phát ra khí thế cuôn cuộn mãnh liệt.
- Là gia chủ đại nhân!
Chúng con cháu gia tộc phía dưới đồng loạt kinh hô.
Người tới đúng là đứng đẩu Phương gia Phương Tử Thiên, tu vi đạt tới Chân Tiên cửu trọng đinh.
Trừ những Đại La Kim Tiên như lông phượng sừng lân, hắn chính là vương giả trong tiên nhân.
Theo Dương Phàm biết, đứng đẩu Phương gia là người phát ngôn quản lý quyển to trong tộc trong thời kỳ bình thường, cũng là trưởng lão trong trưởng lão đoàn, nhưng địa vị cao hơn trưởng lão bình thường.
Có thể nhậm chức gia chủ, chẳng những phải có thực lực, càng coi trọng thủ đoạn cẩm quyên và quản lý người.
- Phụ thân.
Trận chiến này, ta tình thế bắt buộc...!
Phương Trường Vũ hô hấp dồn dập.
khuôn mặt lộ vè dữ tợn, gầm lên:
- Gia tộc trưởng lão đoàn đã nói rõ ràng, chờ sau trăm năm lịch lãm.
cho ta trờ thành chủ nhân của Ngạo Tiên Phủ.
Nhưng sau khi ta trở về.
chẳng những Ngạo Tiên Phủ bị người nhanh chân giành trước, Ngay cả nữ nhân ta yêu nhất đêu bị người cướp lấy.
Điêu này làm cho ta còn mặt mũi nào ở lại gia tộc?
Nói đến cuối cùng, trong mắt hắn càng hiện ra vài phần điên cuồng và tia máu.
- Nguyên lai chủ nhân Ngạo Tiên Phủ sớm định trước là Phương Trường Vũ...!
Dương Phàm không khỏi bừng tinh hiểu ra.
khó trách sau khi Phương Trường Vũ trở về lại tức giận như vậy.
Nếu không xuất hiện biến sổ Phương Chân này, hắn sẽ ngồi vững vị trí chủ nhân Ngạo Tiên Phủ.
Theo đuôi Phương Minh Ngọc chỉ cần có bền bi và quyết tâm, cũng có hy vọng to lớn.
- Súc sinh ngươi!
Gia chủ Phương Tử Thiên tức giận phát run:
- Chủ nhân củaNgạo Tiên Phủ chi sợbộ quyết định là ngươi, vẫn còn chưa có quyết định cuối cùng.
Hiện tại nhường cho người có thiên phú tiêm lực hơn, chính là ‘iiăng giả cư chi” (Người có tài thì giành được).
Chẳng lễ ngươi dám chống lại quyết định của trường lão đoàn?
- Quyết định của trưởng lão đoàn, ta đương nhiên sẽ không phản kháng.
Cho nên ta muổn cùng hắn chiến đấu một trận, chi vì giành lại thê diện...!Điều này có gì không thể?
Phương Trường Vũ gần như gầm lên nói.
Có gì không thể?
Bốn chữ cuối cùng giải phóng ra oán khí tràn ngập.
- Ngươi...!
Phương Tử Thiên cũng tắc lời.
Dù sao Phương Trường Vũ có đầy đủ ly do chiến đấu.
Đây là tranh giành thể diện, trận chiến vinh dư.
Đối thủ Phương Chân tự nhiên cũng không thể từ chối.
Đều bị người khác tới cửa mắng chửi, còn có thể ẩn nhẫn sao?
- Muốn chiến thì chiến!
Phương Chân cười lạnh một tiếng, không chút nhượng bộ.
- Dương tiên sinh.
Nếu hiện tại ngươi ngăn cản, có lẽ còn có hy vọng...!
Phương Yên xuất hiện tại bên cạnh Dương Phàm không biết từ khi nào.
- Vì sao phải ngăn cản?
Dương Phàm ngược lại tâm bình khí hòa, chậm rãi nói:
- Ai không có tuổi trẻ ngông cuồng, không có tranh đua khí phách? n oán giữa bọn họ.
dù ở góc độ nào đêu không có ai đúng ai ai.
Chỉ có giao thủ quỵá định bên nào đúng.
Phương Yên không nghĩ tới tâm cảnh của Dương Phàm lại đạm mạc như vậy.
Ai không có tuổi trẻ ngông cuồng, không có tranh đua khí phách?
Phương Yên mơ hồ cảm thấy Dương Phàm là một người có chuyện xưa từng trải qua.
Hắn rốt cục có lai lịch gì?
- Như vậy...!Dương tiên sinh không lo đệ tử bị thua, thậm chí nguy đến tính mạng.
Nên biết Phương Trường Vũ này là Chân Tiên thất trọng thượng vị.
thực lực bễ nghễ cùng cấp.
Phương Yên dò hỏi.
Dương Phàm không trả lời, ánh mắt nhìn lên Đẩu Tiên Đài.
Phốc...!Xuy
Trường kích cổ đồng trong tay Phương Truờng Vũ vung lên.
ngàn vạn đạo lôi diễm hóa thành một dài cầu vồng dài khí thế hùng hỗ vắt ngang trăm trượng trời cao.
Bán tahan hắn nhảy dựng lên cao.
từ tủ quan phát ra uy áp lẫm liệt, giống như chiến thân trên trời giáng xuống.
Mới ra tay.
Phương Trường Vũ liền sử dụng Tiên khí không chút giữ lại, vận chuyển thần thông lôi hóa hiếm thấy.
Phương Chân lặp tức bị khí thế cùng uy áp cuồn cuộn mãnh liệt ép tới, nhưng lại gợn sóng không sợ hãi.
Hắn hít sâu một hơi.
kim văn lóe lên bên ngoài da thịt toàn thân, giống như một pho tượng kim cương, làm cho người ta có một loại cảm giác phòng thủ vững chắc kiên cố không thể vượt qua.
Hây
Phương Chán hét lớn một tiếng, khí thế chấn động tầng mây chán trời, khiến cho nguời đang xem cuộc chiến bốn phía khí huyết nhộn nhạo.
Cơ bắp trên nguời hắn bồng dưng bành trướng thêm một vòng, phát ra một cỗ khí thế cường đại thái cổ bất diệt.
Trong tay hắn lóe kim quang, bao phủ trong một tầng sóng lửa xanh vàng, như người không lô dã man, dùng phương thức trực tiếp nhất nguyên thủy nhât phát ra công kích kinh thiên động địa.
Ằm ầm ầm ầm
Mỗi một quyền của Phương Chân đều giống như đánh lên trống trời, làm cho người ta thấy máu thiêu đốt sôi trào.
Với lực lượng thân thể cường đại không thể tưởng tượng cùng thể chất bất diệt, hắn mạnh mẽ phá tan trường kích công kích khí thế như cẩu vồng của Phương Trường Vũ, cũng tập kích tới gân.
Phanh...!ông-
Một bàn tay kim cương to như quạt hương bồ hung hăng đánh lên trường kích cổ đồng, bắn ra một chùm tia lửa chói tai.
Không ngờ dùngbàntay trần đón đỡ một kích của Tiên khí.
Mọi nguời quan sát trận chiến này chi cám thấy kinh tâm động phách.
Trong mắt chúng trướng lão.
bao gồm gia chủ Phương Tử Thiên, quyển lợi trưởng lão Phương Yên đều lộ vẻ khiếp sợ.
Mà Phương Trường Vũ đích thân đổi kháng, trên mặt càng lộ ra một tia khó tin.
Đây còn là người sao?
Nhưng Ngay sau đó, trên mặt hắn lộ ra một tia trào phúng.
Lực lượng của Chân Tiên thượng vị, há có thể dễ dàng khiêu chiến?
ỏng! Àm
Trên trường kích cổ đồng nớ rộ hào quang trăm trượng, bộc phát ra lực lượng như nước lũ vỡ bờ.
bổn phia thiên địa sấm gió nhất tê rung động, khí thế to lớn.
Một cỗ lực lượng Chân Tiên bình thường không thể vượt qua lập tức đánh văng Phương Chân.
Đẳng đẳng đẳng-
Phương Chân liên tục thối lui vài bước mới đứng vững thân hình.
Cái gì?
Đám Chân Tiên thượng vị tại tràng như Phương Trường Vũ đều quá sợ hãi.
Với lực lượng của Chân Tiên thượng vị chi vẻn vẹn đánh văng Phương Chán ra mà thôi.
Phương Chân căn bán không bị thương, khí tức trên thân càng thêm lăng lệ.
trong mắt phát ra kim quang làm người ta không dám nhìn thẳng.
Phương Trường Vũ chi cảm thấy một đôi ngươi vàng bễ nghễ nhìn xuống, phảng phất đứng ở trên đinh nhìn xuống hắn nhỏ bé như con kiến.
Cặp mắt đó ẩn chứa hồn lực kinh sợ Tiên Ma, nhìn xuyẻn hết tháy sơ hở cùng hư ảo.
Trong khoảnh khắc, hắn cảm thấy mỗi cử chi động tác của mình ở trước mặt đối thủ đều có vẻ ngây thơ như thế.
- Hôm nay, để ta kiến thức lực lượng của Chân Tiên thượng vị một chút.
Đôi ngươi vàng lạnh lùng vô tình của Phương Chán không chút dao động cảm xúc, mà
thanh âm hắn lại có vài phần hung phấn run rẩy.
lại có vẻ mâu thuẫn như thế.
Vút!
Bóng vàng nhoáng lên, Phương Chân dùng tốc độ và lực lượng gấp đôi lúc trước xông
tới.
Phanh...!̀m
Một chưởng dễ dàng bổ trúng vị trí yếu ớt nhất trên trường kích của Phương Trường Vũ, dùng lộ tuyến trực tiềp nhất, xảo diệu nhất đánh tới ngực của Phương Trường Vũ.
Phương Trường Vũ cơ hỗ không đường né tránh, mặc dù có tiên giáp phòng ngự cùng tiên linh hộ tráo (vòng bảo hộ) vẫn bị đánh bay ra ngoài.
Trên thực tế, Phương Chân trừ ưu thế về lực lượng nhục thể.
lực phòng ngự thì cảnh giới pháp lực căn bản không băng hắn.
Nhưng là đôi con ngươi vàng của đối phương nhìn thấu hết thảy hư ào, Ngay cả vận dụng pháp tắc cũng đều có thể tìm được khe hớ ở một trình độ nhất định.
Mỗi một chiêu, mỗi một động tác đều vừa vặn đánh trúng vị trí vếu hại và móng manh vếu ớt của hắn.
Kế tiếp.
Phương Trường Vũ hoàn toàn ở vào hoàn cảnh xấu.
bị Phương Chán áp chế gắt gao, Ngay cả lực trá đòn cùng không có.
Chẳng những sơ hở của động tác.
phập thuật, thần thông của hắn đều bị nhìn thấu, Ngay cả động tác tiếp theo của hắn đêu phảng phất nhưbị Phương Chán đoán trước một bước.
Giao chiến chi vẻn vẹn giây lát, Phương Trường Vũ thương thế đầy mình, tạng phủ bị chấn thương, chiến lực cùng ý chí từng bước suy kiệt.
Ngược lại Phương Chân càng đánh càng mạnh, vận dụng lực lượng bán thân càng thêm thoái mái như ý.
uy lực càng Ngày càng cường đại.
Đệ tử trong tộc cùng trường bối cao tầng bốn phía Đấu Tiên Đài đều lộ vẻ khó tia
Gia chủ Phương Tử Thiên vẻ mặt rung động, ngây ra như phồng.
Trong đôi mắt đẹp của Phương Yên ngạc nhiên vô hạn, cái miệng nhỏ khẽ hé mớ, thấp giọng lẩm bẩm:
- Điều này sao có thể...!
Trước khi chiến đấu diễn ra.
tất cả mọi người cho rẳng đây sẽ là một trận quyết chiến thực lực không cân bằng.
Nhưng sự thật cũng chính là như thế, chỉ là vị trí hai bên bị đảo ngược.
Đột nhiên, trên Đấu Tiên Đài rốt cục phán thắng bại.
Phương Chán hít sâu một hơi, cánh tay đột nhiên hóa thành một chuỗi hư ảnh màu vàng.
Một cỗ khí tức uy hiếp trí mạng truyển khắp toàn trường.
Ằm̉m̉mẰm̉m!!! Phổc...!Xuy
Trong nháy mắt năm bóng quyền chất chồng dung hợp cùng một chỗ.
trực tiếp đánh xuyên qua ngực Phương Trường Vũ.
Ngay cà tiên giáp đều bị xé ra một lỗ thủng.
- A...!
Phương Trường Vũ kêu thảm một tiếng, cả người bay ra ngoài, máu chảy đầm đìa té trên mặt đất.
sinh tử không rõ.
- Sư tôn tnivền thụ cho ta một quyền này...!Uy lực cũng quá lớn rồi.
Phương Chân hơi lộ vẻ tái nhợt đứng tại chỗ, kinh ngạc khó tin.
- Trường Vũ...!
Gia chủ Phương Trường Vũ bi thương gào lên một tiếng, bay đến trước thân thể cơ hỗ không thành hình người của con trai.
- Ngươi xuống tay quá nặng một chút.
Dương Phàm hơi trách cứ nói.
Chẳng qua là tranh giành thể diện, nểu gây tai nạn chết người vậy không dễ xử lý.
Dù sao Phương Trường Vũ là con trai gia chủ, hết sức đặc thù.
- Sư tôn.
là lỗi của đồ nhi.
Chỉ là không dự đoán được, Phiên Thiên Quyền ngài truyền thụ mói tu luyện đến cành giới ngũ trọng, uy lực đã lớn như vậy.
Nếu tu luyện đến cửu trọng...!
Phương Chân cúi đầu nhận sai, nhưng vẫn khôngthể che giấu hung phấn trong mắt.
Một bên khác, không ít trướng bối gia tộc xem xét thương thế của Phương Trường Vũ.
- Một quyền vừa rồi chẳng những chấn vỡ tạng phủ còn khiến linh hồn tổn thương nhất định.
Khá năng khôi phục không quá hai phần, cho dù cứu sống, Ngày sau chi sợ khó tiến thêm nửa bước...!
Một Dược sư lắc đầu than thở.
Gia chủ Phương Tử Thiên nghe vậy, hai mắt đó bừng như máu, gầm nhẹ một tiếng:
- Phương Chân...!Để mạng lại!
Vù— Ba
Chín tầng tiên quang cuồn cuộn mãnh liệt trên đầu Phương Tử Thiên tòa sáng rực rỡ.
hóa thành một câu vông màu tím, trong khoảnh khắc bay đến trước mặt Phương Chân.
Một chướng chụp tới khiến thiên địa biến sắc.
A!!!
Phương Chân kinh hô một tiếng.
Một kích của Chân tiên cửu trọng thượng vị khiến không gian bốn phía sinh ra áp lực không hiểu.
Hắn gần như không thể thớ nổi, càng không nói đến né tránh và đón đỡ.
Một chưởng này nếu đánh trúng, hắn không chết cũng phải trọng thương..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...