Tiên Hồng Lộ

- Ngươingươi muốn làm gì?

Khổng Tước tiểu yêu thấy ánh mắt kỳ lạ của Dương Phàm thì khuôn mặt đỏ lên, không khỏi hoảng hốt, vội vàng lui ra sau thốt lên:

- Ngươi nếu muốn cũng đừng hòng!

Dương Phàm thấy bộ dáng của nàng như thế thù thu hồi ánh mắt, tức giận nói:

- Yên tâm đi, đối với thân thể còn chưa hoàn toàn phát dục như ngươi, ta không hề hứng thú! Cái Dương mỗ cảm thấy hứng thú chính là huyết mạch cao quý của Khổng Tước bộ tộc chảy trong cơ thể ngươi kia!

- Cái gì?

Khổng Tước tiểu yêu xấu hổ, giận dữ thốt lên:

- Ngươi dám lăng nhục ta?

- Đây là sự thật, không cần bàn nữa!

Dương Phàm thản nhiên nói, đồng thời không khỏi thầm nghĩ:

"Xem ra Khổng Tước tiểu yêu này quá thật chưa trưởng thành, lời nàng vừa nói quả không sai!"

- Ngươi

Khổng Tước tiểu yêu thở phì phì, bộ ngực sữa không ngừng phập phồng, thật lâu sau mới bình tĩnh trở lại được!

Nàng giận dữ đưa mắt nhìn Dương Phàm:

- Ngươi nếu muốn máu huyết cao quý của Không Tước ta thì không có cửa đâu! Bộ tộc Thất thải Khổng Tước ta chính là Trân cầm từ thời thượng cổ, huyết mạch so với Thần thú bình thường còn cao quý hơn nhiều!

- Thật sự không cơ cửa sao? Dương Phàm lại thử nói:

- Ta nếu muốn một cái lông Khổng Tước trên người ngươi thì sao?

- Lông Khổng Tước?

Sắc mặt của Khổng Tước tiểu yêu lại đại biến, vẻ mặt đầy đề phòng nói:

- Mỗi cái lông Khổng Tước đều cần ta ngưng kết tinh nguyên cả mấy trăm năm. Mất đi một cây thì ta sẽ đại thương nguyên khí! Ngươi muốn nó làm gì?

- Tu bổ một kiện Pháp bảo!

Khuôn mặt Dương Phàm lộ ra vẻ trầm ngâm.

Dứt lời, hắn để cho Thạch Thiên Hàn đang ở cách hắn mấy chục dặm tiến vào Tiên Hồng không gian, cởi bỏ Tường Vân Ngõa rồi hắn lại lấy ra.

- Đôi giày này ít nhất là cấp bậc cổ bảo, nhìn tài liệu của nó thì có chút giống lông chim. Nhưng ngươi xem, nó cũng đã bị tổn hại một ít. Nếu có lông của Khổng Tước bộ tộc cao quý như ngươi thì có thể tu bổ nó lại, phát huy ra uy lực còn lớn hơn nữa!


- Đưa ta xem!

Khổng Tước tiểu yêu đột nhiên nói.

- Được.

Dương Phàm cười cười, đem Tường Vân Ngõa giao cho Khổng Tước tiểu yêu quan sát.

Khổng Tước tiểu yêu cầm lấy Tường Vân Ngõa quan sát kỳ một lát, lúc sau trên mặt lại lộ ra vẻ mê mang:

- Cái này có một tia khí tức rất mỏng manh của Khổng Tước bộ tộc. Hơn nữa, ta cảm nhận được khí tức của nó còn cao quý hơn so với Khổng Tước bộ tộc ta. Có lẽ là Chu tước, Phượng Hoàng, Thanh Loan nhưng ta không thể xác định được!

- Nói thế thì lông Khổng Tước trên người người có thể tu bổ Pháp bảo của ta không? Dương Phàm dò hỏi.

- Mặc dù có lông Khổng Tước của ta nhưng còn xa mới đủ. Bởi vì trên thứ này, khí tức của Khổng Tước bộ tộc còn rất yếu. Hơn nữa, trên mặt ta còn cảm giác được một cổ khí tức quen thuộc, có chút giống như của Linh Nguyệt tỷ tỷ.

Khổng Tước tiểu yêu trầm tư rồi nói.

- Linh Nguyệt tỷ tỷ?

Dương Phàm biến sắc, bỗng nhiên nhớ tới nữ yêu tu Biến Hóa Kỳ mặc ngân bào có thần thông xuyên qua không gian ở bên cạnh Thất Linh Hồ.

- Đúng thế, Linh Nguyệt tỷ tỷ chính là một Thần thú có được thiên phú thần thông không gian hiếm có trên nhân gian! Có lẽ trên đôi giày này còn có máu huyết và tài liệu trên người bộ tộc bọn họ.

Khổng Tước tiểu yêu cười hì hì nói.

- Thần thú có thiên phú không gian? Dương Phàm hít sâu một hơi lãnh khí:

- Thiên Cầm Nội Hải rộng trăm triệu dặm này rốt cuộc có bao nhiêu Thần thú?

Khổng Tước tiểu yêu chớp mất nói:

- Nghe mẫu thân ta nói, nếu Kim Giao Long cùng được tính thì khắp hải vực hẳn không có quá năm loài Thần thú!

Không vượt quá năm, hẳn là rất ít, Dương Phàm gật đầu, lại ngạc nhiên nói:

- Nghe giọng điệu của ngươi thì chẳng lẽ Kim Giao Long còn không được tính là Thần thú chân chính sao?

- Hừ, chỉ là trong cơ thể có Chân Long Chi Huyết thuần khí hơn một chút mà thôi! Nhiều nhất chỉ được tính là nửa Thần thú mà thôi!

Khổng Tước tiểu yêu khinh thường nói:

- So với Linh Nguyệt tỷ tỷ thì còn kém xa.

- Thần thú có thiên phú không gian

Ánh mắt Dương Phàm lóe loé, thầm nhủ:


- Nếu có thể thu được máu huyết của Linh Nguyệt kia thì chẳng phải càng phát huy ra uy lực của Tường Vân Ngõa ta sao?

Khổng Tước tiểu yêu dường như cùng nhìn ra được ý nghĩ của Dương Phàm, cười lạnh

nói:

- Hừm, ngươi còn dám đánh chủ ý lên Linh Nguyệt tiểu thư sao? Tỷ ấy đã là Thần thú Biến Hóa Kỳ, đừng nói một tên tu sĩ Kim Đan trung kỳ nho nhỏ như ngươi. Cho dù là Chu Hồng, Kim Giao Long tiểu điện hạ gặp phải cũng muốn ngoan ngoãn đầu hàng.

- Đúng thế, Biến Hóa Kỳ, lại là Thần thú thiên phú không gianDương Phàm cũng cảm thấy vô lực.

- Xem ra chỉ có thể chờ tới khi tiến giai Diễn Căn Kỳ rồi thì mới có thể thực hiện được!

- Nói cả nửa ngày, hiện tại ngươi không thực hiện giao dịch này đúng không? Dương mỗ phải có được lông Khổng Tước hoặc là máu huyết trong cơ thể ngươi!

Dương Phàm nói sang chuyện khác, lại hỏi.

- Đại ca ca, cái này không được!

Khổng Tước tiểu yêu lộ ra bộ mặt ủy khuất, lắc đầu nói:

- Khổng Tước bộ tộc cao ngạo bao nhiêu, làm sao có thể dễ dàng xuất ra lông vũ hoặc máu huyết được?

Dương Phàm gật đầu. Hắn đương nhiên hiểu được sự cao ngạo của Khổng Tước bộ tộc. Nếu là lúc khác đưa ra yêu cầu này thì chỉ sợ lập tức đã bị đuổi giết rồi!

- Kia cùng thế, giao dịch của chúng ta coi như chấm dứt!

Dương Phàm nhún vai, cầm lại Tường Vân Ngõa đặt vào Tiên Hồng không gian cho Thạch Thiên Hàn.

Thạch Thiên Hàn đi vào Tường Vân Ngõa, lại trở về Thiên Lan ngoại điện, tiếp tục xuất phát về phía bên bờ Thất Linh Hồ.

- Đại ca ca, chờ một chút.

Khổng Tước tiểu yêu thấy Dương Phàm định đi thì vội vàng ngăn hắn lại, trên mặt có

chút hấp tấp.

- Chuyện gì nữa? Dương Phàm lại hỏi:

- Ngươi nghĩ thông suốt chưa?

- Đại ca ca, công pháp của ngươi ẩn chứa sinh mệnh lực rất cường đại, có thể hỗ trợ ta tu bổ Pháp bảo bản mạng được không?

Khổng Tước tiểu yêu nói xong, lại lấy ra hai chiếc lông, một xanh một đỏ đã bị Chu Hồng làm hư hỏng.


Dương Phàm khẽ liếc mắt một cái, lại hỏi:

- Trong hai chiếc lông này ẩn chứa sinh mệnh, hẳn là lấy chính lông Khổng Tước của ngươi luyện chế đi?

- Đúng thế, đại ca ca có thể hỗ trợ ta được không? Nếu không có chúng nó thì không còn pháp bảo nào thuận tay ở nơi này!

Khổng Tước tiểu yêu lại nắm lấy tay Dương Phàm, năn nỉ ỉ ôi.

- Cũng được!

Dương Phàm thở dài một hơi, đồng ý. Lần này hắn cũng không lừa gạt Khổng Tước tiểu yêu nữa.

Tiếp láy hai chiếc lông chim, ý niệm Dương Phàm hơi động, để chúng vào Sinh Tức Chi Địa ở trong Tiên Hồng không gian, hấp thu sự tẩy lễ của vô số đạo ánh sáng màu lục nơi này.

Khổng Tước tiểu yêu nao nao, nhưng vẫn không nói gì.

Sau một lúc, Dương Phàm lấy hai chiếc lông Khổng Tước ra, thản nhiên nói:

- Chữa trị được rồi!

- Nhanh như thế sao? Ngươi làm thế nào? Khổng Tước tiểu yêu cảm thấy khó tin.

- Ta vốn chỉ muốn rót vào một ít sinh cơ cho ngươi, sau đó để ngươi luyện chế vài ngày mới khôi phục! Được rồi, ta đi thôi!

Dương Phàm đưa lại lông Khổng Tước cho Khổng Tước tiểu yêu rồi định rời đi.

- Đại ca ca, cảm ơn ngươi!

Khổng Tước tiểu yêu cười hiền, hưng phấn nhảy dựng lên, ôm Dương Phàm hôn chụt một cái, sau đó cười hì hì nói:

- Nhớ kỹ tên ta nhé! Khổng Tiểu Tước!

- Khổng Tiểu Tước?

Thân hình Dương Phàm dần đi xa, thì thào lẩm bẩm:

- Rốt cục thoát khỏi cái tiểu phiền toái này! Hợp tác với nàng còn không bằng liên thủ với Kim Giao Long còn thoải mái hơn.

Sau khi từ biệt Khổng Tiểu Tước, bản tôn Dương Phàm lại tiếp tục tìm kiếm các nơi trong Thiên Lan Điện.

- Tài liệu luyện chế Bồi Nguyên Đan như Tam Sinh Tuệ Thủy, Lạc Ly Quả, Thiên Hoa Cực Diệp, nghe Âu Dương Phong nói rằng khẳng định sẽ có trong Thiên Lan Điện. Còn thời gian hai tháng nữa, ta không ngại tìm kiếm thêm một chút.

Ở một nơi kia, Thạch Thiên Hàn đã về tới bên cạnh Thất Linh Hồ.

Hắn trước tĩnh dưỡng nơi này hai ngày, chờ khi tình khí thần khôi phục tới trạng thái đỉnh phong mới bắt đầu công việc.

Thất Linh Quỳnh Tương trong Thất Linh Hồ hắn cũng đã có đủ phân lượng, không nghĩ lãng phi nhiều thời gian. Ham càng nhiều thì càng có nhiều phiền toái.

Mục tiêu của hắn đương nhiên chính là Thất Thải Linh Châu phát ra tiếng rồng ngâm kinh hồn ở sâu trong Thất Linh Hồ.

- Ta tạm thời nếm thử một phen, không thể thành công thì thôi. Cùng lắm chỉ tổn thất một khối khôi lỗi cao giai. Dù sao thứ đó đối với ta cùng không có tác dụng gì nhiều. Chỉ cần thành công thì thu hoạch cùng không phải là nhỏ.

Thạch Thiên Hàn trước tránh trong một sơn động ở gần Thất Linh Hồ. Sau đó, hắn triệu tập ra ngân giáp thị vệ, khống chế nó tiếp cận về phía Thất Linh Hồ.

Quả nhiên, khi vừa bắt đầu, ngân giáp thị vệ cùng không đụng tới quỳnh tương ở trong Thất Linh Hồ, thanh âm rồng ngâm cũng không xuất hiện.


Hống

Đột nhiên tiếng rồng ngâm lập tức bùng nổ!

Thạch Thiên Hàn dung hợp với linh hồn bản tôn, ý niệm khẽ động thì ngân giáp thị vệ đã đột nhiên biến mất, tiến nhập vào Tiên Hồng không gian.

Nó mặc dù tiến nhập Tiên Hồng không gian nhưng vị trí của nó vẫn như cũ, vẫn ở nơi Sinh Tức Chi Địa.

Nói cách khác, ngân giáp thị vệ sau đó có thể trực tiếp trở lại nơi nó vừa biến mất. Đương nhiên, còn có hai nơi m nó có thể quay lại, đó chính là vị trí nơi bản tôn Dương Phàm, và vị trí nơi Thạch Thiên Hàn.

- May mà phản ứng nhanh!

Thạch Thiên Hàn toát ra mồ hôi lạnh. Dù thế, trong đầu hắn vẫn truyền tới âm thanh ong ong rất khẽ, tâm thần cũng có chút hao tổn.

Ngay cả bản thân hắn không ở trong phạm vi công kích của tiếng rồng ngâm nhưng long uy lực có thể xuyên thấu qua linh hồn lạc ấn trên ngân giáp thị vệ, lan tới gần chủ nhân.

Cũng may, Dương Phàm và Thạch Thiên Hàn cùng nhau chống đỡ lực lan đến kia, cảnh giới linh hồn lại đã tiếp cận Nguyên Anh Kỳ cho nên không còn trở ngại nào nữa.

Điều Dương Phàm lo lắng nhất không phải là long uy lực lan tới hắn mà sợ hãi long uy lực sẽ đánh tan linh hồn lạc ấn cùa hắn trên ngân giáp thị vệ.

Một khi ngân giáp thị vệ này chịu đựng long uy thời gian dài thì có thể dẫn tới hậu quả đó. Đến lúc ấy, ngân giáp khôi lỗi sẽ trở thành vật vô chủ, cho dù đạt được Thất Thải Linh Châu. Thạch Thiên Hàn cũng không thể khổng chế nó, càng khó có thể thu vào Tiên Hồng không gian.

Cho tới khi tiếng rồng ngâm kết thúc, Thạch Thiên Hàn cũng chưa lập tức đưa khôi lỗi ra.

"May mà tiếng rồng ngâm này chỉ ngẫu nhiên mới phát ra, nếu mà thường xuyên thì tất nhiên sẽ khiến cho người hữu tâm chú ý!"

Thạch Thiên Hân đợi thêm nửa canh giờ.

Lúc này, ngân giáp thị vệ lại hiện thân, đột nhiên tiến thêm một trượng vào đáy hồ.

Rống!

Tiếng rồng ngâm lại vang lẽn, Thạch Thiên Hàn gần như cùng lúc thu hồi ngân giáp thị vệ!

Vù!

Hắn thở phào một hơi:

- Quá mạo hiểm!

Lại đợi thêm một canh giờ, hắn lại theo phưong pháp cũ, để cho ngân giáp thị vệ tiến thêm một trượng.

Đương nhiên, mặc dù hắn có khống chế hoàn mỹ, cũng không thể khiến cho ngân giáp thị vệ hoàn toàn né tránh được thanh âm rồng ngâm. Điều này cũng khiến Thạch Thiên Hàn và Dương Phàm có một chút thương tổn về linh hồn.

Nếu những thương tổn linh hồn này chồng lên nhau cùng một chỗ thì đối với những người cùng giai mà nói, tuyệt đối là khủng bố. Thậm chí có thể khiến cảnh giới rơi xuống.

Nhưng đối với người nắm giữ được sinh mệnh tự nhiên như Dương Phàm thì chỉ nửa khắc đã khôi phục lại như cũ.

Cứ như thế, thời gian hai ngày trôi qua, ngân giáp thị vệ rốt cục vào sâu trong Thất Linh Hổ tới một nơi chỉ còn cách Linh Châu mười trượng.

- Chỉ còn mười trượng cuối cùng nữa.

Thạch Thiên Hàn hít sâu một hơi, nhìn kỹ Thất Thải Linh Châu tràn ngập lực hấp dẫn, lại phảng phất như một thứ cấm kỵ kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui