Tiên Hồng Lộ

Dương Phàm rời khỏi Thiên Thư Các trở lại động phủ. Sau khi dặn dò hai dược đồng một phen dốc hết tâm sức chuẩn bị cho Đại Hải Nan sắp tới. Mấy ngày sau đó toàn bộ Thiên cầm Nội Hải đều chìm trong một loại không khí ngưng trọng áp lực bất an. Bất kể là tu sĩ nhân loại hay là liên minh yêu tộc đã được khai linh trong hải vực đều toàn lực đề phòng, thần kinh căng thẳng. Biển rộng vốn bình tĩnh cuộn lên từng đợt sóng mãnh liệt. Giờ này khắc này, chỉ cần thân ở trong Thiên cầm Nội Hải, thân ở hải vực này, đều có thể cảm nhận được một cỗ khí tức hủy diệt tới từ Thâm Hải. Đây là một cỗ lực lượng thần bí muốn xông ra khỏi Thâm Hải hủy diệt toàn bộ Thiên Cầm Nội Hải.

Dương Phàm nhắm mắt lại triển khai Toàn Tri Cảm Quan cảm thụ đối với cỗ lực lượng này càng rõ ràng chân thực hơn tu sĩ bình thường.

- Đây là lực lượng nguyên thủy từ thiên nhiên.

Dương Phàm thì thào nói nhỏ. Cỗ lực lượng thần bí đến từ sâu dưới đáy biển này vừa khiến hắn thấy thân thiết, lại vừa khiến hắn cảm thấy sợ hãi. Một khi cỗ lực lượng này phá tan một tầng ngăn trở nào đó, đủ để hủy diệt hải vực hàng tỉ sinh linh sinh tồn này, khi đó không khác gì ngày tận thế, cỗ lực lượng thần bí hủy diệt đó không phải đến từ một người nào một vị đại thần thông nào mà là từ vùng biển rộng dưới chân.

- Xem ra truyền thuyết Thiên Lan Điện quả nhiên có tính chân thật nhất định. Bằng vào Thiên Khí Thượng Giới cùng Thiên Lan Điện trấn áp mới có thể khiến cỗ lực lượng hủy diệt này thong thả chậm rãi mà không phải bùng nổ trong nháy mắt.

Trong mắt Dương Phàm lại hiện lẻn vài tia hiểu ra. Sóng lớn ở hải vực càng ngày càng đáng sợ vừa mới bắt đầu còn là ngọn sóng cao vài thước, theo thời gian trôi qua gió lớn nổi lên bốn phía tùy ý có thể thấy được sóng lớn cao mấy trượng. Mắt thấy thời gian Đại Hải Nan theo dự đoán sẽ đến còn lại ba ngày. Đếm ngược ngày thứ ba sóng biển vươn cao bảy tám trượng, một đợt lại một đợt, thanh thế mênh mông cuồn cuộn. Pháp khí trên nước bình thường khó có thể chạy.

Đếm ngược ngày thứ hai. sóng lớn ầm ầm rung động kéo lên cao mười mấy trượng, giống như từng bức tường thành dùng sóng nước tạo thành, kinh thế hãi tục.

Đếm ngược ngày thứ nhất toàn bộ biển rộng khẽ lay động một hồi, bão tố mọi lúc không ngừng, sóng biển nghiêng trời lệch đất cao chừng hai mươi trượng, bao phủ trời đất khiến người kinh động. Đến giờ phút này, đập vào mắt phảng phất cả thế giới đều bị bao phủ. Hàng tỉ sinh linh run rẩy dưới sóng lớn khủng bố kêu rên khóc than. Không biết bao nhiêu sinh linh dưới sóng lớn đánh vào mà bị diệt vong.

Toàn Tri Cảm Quan của Dương Phàm thậm chí có thể mơ hồ cảm nhận được bi thống, tuyệt vọng quanh quẩn trong thiên địa. Chung quanh Thiên Nhạc Viên màu sắc sặc sỡ dưới sóng biển đánh vào, nhộn nhạo gợn lên từng đợt hào quang như mộng ảo. Bên ngoài trận phép của đảo tầng tầng sóng lớn giống như là những con rồng rít gào bay tới kinh thiên động địa. Trong tầm nhìn chỉ còn lại bão lốc vô tận cùng bọt nước mênh mông trắng xóa. Trên thành lũy đảo một mảnh yên tĩnh. Phần đông tu sĩ đứng ở các nơi trên đảo.

Từ mấy ngày trước. Thiên Nhạc Viên liền ngừng di động đứng yên trên biển chịu đựng từng đợt lại từng đợt sóng đánh vào. Trận pháp bốn phía đảo chỉ mở ra một bộ phận có thể ngăn cản một bộ phận dòng nước đánh vào ngăn cách tuyệt đại bộ phận sóng nước ở ngoài. Nhưng Dương Phàm hiểu được trận pháp này không mở toàn bộ không thể ngăn cản mãnh thú xâm lấn. Nếu trận phép toàn bộ mở ra vậy hai tháng Đại Hải Nan liên tục linh thạch tiêu hao sẽ đáng sợ như thế nào. Cho nên đại bộ phận thế lực gia tộc trên thành lũy trên biển đều sẽ chỉ mở trận phép ở mức thấp nhất, một mặt là giảm tiêu hao, mặt khác là tôi luyện chiến lực cho con cháu gia tộc cũng thông qua chém giết mãnh thú thu hoạch càng nhiều tài liệu quý hiếm.

Grào

Một con hải sư cao tới ba trượng theo con sóng lớn kia đánh lên thành lũy.


Yêu thú cấp ba!

Tùy tiện xông lên đã là mãnh thú có thể so với Trúc Cơ Kỳ. Có thể thấy được chỗ đáng sợ của Đại Hải Nan này.

Vèo vèo vèo!

Con hải sư này vừa xông lên bị mười mấy đạo hào quang của pháp thuật. Pháp Bảo bao phủ trong nháy mắt bị mất mạng. Tu SĨ trẻ tuổi chưa từng trải qua trận đánh lớn thậm chí còn có chút hưng phấn. Nhưng tu sĩ tuổi lớn tại trường cũng không có động, vẻ mặt ngưng trọng, bình tĩnh vô cùng.

Grào! Grào!

Sau một lát, lại có mười mấy con mãnh thú xông lên. Tu sĩ trên đảo đều ra tay, Pháp Bảo, phép thuật liên miên không ngừng. Dương Phàm phát hiện số mãnh thú này đều là yêu thú bậc thấp cấp hai, ba, tạm thời tính uy hiếp không lớn. Phó Tuyết, Phó Bình ở phía sau Dương Phàm, ba người đứng ở nơi có vị trí thụt về sau phụ trách hậu cần.

- Sư tôn. Ta nghiên cứu là độc thuật, cứu người hay gì đó không phải sở trường của ta.

Phó Bình có chút khó xử nói.

Dương Phàm mĩm cười:

- Ai nói nhất định muốn ngươi cứu người? Đến lúc đó ngươi xem rồi làm nhưng không được tiến lên chém giết. Lấy tu vi không tới Trúc Cơ Kỳ của ngươi, cũng không phải chủ lực chiến đấu.

- Tạ ơn lão sư chỉ điểm đệ tử hiểu rồi


Khóe miệng Phó Binh nhếch lên không khỏi trong lòng vui vẻ, trong tay đã nắm lấy mấy cây độc châm.

Ầm ầm!

Sóng gió lại kéo lên một vùng sóng lớn trắng xóa che phủ trời đất, ầm ầm hạ xuống. Lập tức, mấy trăm mãnh thú đánh lên Thiên Nhạc Viên. Trong mắt đám mãnh thú này hiện lên ánh sáng âm lệ rít gào gầm rống, không chút sợ chết xông tới.

- Mãnh thú bậc cao!

Ánh mắt tinh tường của Dương Phàm phát hiện một con mực to lớn ở ngoài trăm trượng.

Vèo vèo!

Lập tức có hai gã cường giả Kim Đan đuổi qua chặn giết. Giờ phút này chúng tu sĩ phụ trách phòng thủ trên đảo đã cảm nhận được vài tia áp lực. Phụ trách ngăn cản quân chủ lực mãnh thú là cường giả Trúc Cơ Kỳ trên Thiên Nhạc Viên. Đám mãnh thú kia không sợ sinh tử, thường thường cần hai tu sĩ cùng cấp mới có thể áp chế được một con. Lúc này, tại trường đã xuất hiện thương vong.

Trong mắt Dương Phàm chợt lóe tinh quang, thân hình bay vụt đến giữa không trung, bấm tay bắn liên tiếp hai cái, hai đoàn ánh sáng màu lục chuẩn xác đánh lên người hai tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bị trọng thương. Tu luyện đến cảnh giới như hắn mặc dù không tiếp xúc thân thể người bị thương, cũng có thể cách không trị liệu từ xa.

Ong ong!

Hai tu sĩ Trúc Cơ KỲ kia trên người đang bị thương nặng đổ máu được đoàn ánh sáng màu lục quanh quẩn lóe qua trong khoảnh khắc khép lại cầm máu. Không chỉ như thế ngay cả tinh khí thần của bọn họ đều có tăng lên. Cảnh tượng đó bị chúng trưởng lão Kim Đan trên đảo xem ở trong mắt trên mặt đều lộ ra vẻ khiếp sợ. Thủ đoạn chữa thương như thế mơ hồ đạt tới cấp bậc y đạo tông sư. Trừ bỏ Đại trưởng lão duy nhất đã bước vào Nguyên Anh Kỳ người còn lại chỉ sợ khó có thể bằng.

- Tốc độ trị liệu thật nhanh, hơn nữa thời cơ cũng nắm tốt như vậy.


Đại trưởng lão họ Diệp tọa trấn ở chỗ tối, cũng không khỏi ngạc nhiên thán phục không thôi.

Vèo vèo vèo!

Theo chiến đấu tiến vào giai đoạn nóng dần, tu sĩ bị thương lại gia tăng. Dương Phàm đứng ở giữa không trung, nắm trong tay toàn cục. Thân hình khi thì bay vọt, trong tay liên tục bắn ra từng đạo thánh quang chữa bệnh. Thiên Nhạc Viên này chỉ lớn năm dặm đối với cường giả Kim Đan mà nói không tính là lớn. Dương Phàm với Toàn Tri Cảm Quan nắm trong tay toàn cục thường thường có thể đoán trước một bước ở đâu có thương thế cũng làm ra lộ tuyến hành tẩu hữu hiệu. Vài tên cường giả Kim Đan tại trường phát hiện. Dương Phàm có đôi khi lại bất ngờ bay về một nơi không có thương vong, bỏ lại vài tu sĩ mức độ bị thương bình thường ở gần, chờ khi hắn tới nơi đó vừa lúc xuất hiện thương thế thảm trọng, bấm tay bắn liên tục liền cấp tốc cứu được nguy cơ sau đó xoay người dùng lộ tuyến khó thể đoán trước, liên tục cứu chữa thương binh.

Dùng ba từ "Mưa đúng lúc" là chính xác nhất để có thể hình dung Dương Phàm nắm chắc thế cục cùng thời cơ. Bởi vì hắn thường thường có thể xuất hiện ở thời khắc tu sĩ nguy cơ tuyệt vọng nhất.

Trải qua hai canh giờ.

Chúng tu sĩ trên Thiên Nhạc Viên không chút tổn thất!

Tuy rằng giai đoạn này yêu thú bình thường chỉ có vài trăm con, nhưng bằng vào kinh nghiệm dĩ vãng, cũng sẽ xuất hiện một số tử vong. Nhưng là bởi vì có sự tồn tại của Dương Phàm mà mạnh mẽ cải biến được cục diện này.

Hai canh giờBa canh giờNửa ngày trôi qua.

Tu sĩ có mặt không một tử vong!

Giờ khắc này, ở trong mắt tu sĩ Thiên Nhạc Viên thân ở phía trước Dương Phàm nghiễm nhiên có được sự khâm phục sùng kính cao độ. Thời gian nửa ngày Dương Phàm chiếm được lòng người của chúng tu sĩ bậc thấp. Tình cảnh như thế khiến Chấp Pháp trưởng lão Nghiêm Xuyên khẽ cau mày. Nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, về trinh độ y thuật, so với Dương Phàm hắn thúc ngựa cũng không kịp. Lúc đêm khuya số lượng mãnh thú tăng nhiều, tăng lên đến bảy tám trăm con ngẫu nhiên còn có vài con yêu thú bậc cao đánh tới.

Tại lúc này rốt cục xuất hiện một thương vong.

Hô!

Không ít tu sĩ tại đây không khỏi thở dài một hơi thu hồi ánh mắt khỏi người Dương Phàm.


Hắndù sao cũng không phải thần. Trong lòng Dương Phàm cùng thầm nhũ: "Lần này mình ra tay chỉ thi triển năm sáu phần bản lĩnh bằng không thật đúng là thành yêu nghiệt!"

Keng keng ầm ầm!

Chiến đấu liên tục không ngừng, thân hình Dương Phàm phiêu dật như làn khói dùng quỷ tích huyền diệu xuyên toa trên đảo. Trải qua thực tiễn Dương Phàm đã cho ra kết luận, phạm vi hữu hiệu trị liệu của mình khoảng một trăm trượng vuông. Một trăm trượng đã đủ lớn, huống chi Dương Phàm tùy thời nằm trong trạng thái di động chỉ cần lộ tuvến đặt ra tốt đích xác có thể đem phạm vi trị liệu bao phủ toàn bộ hòn đảo năm dặm. Trong quá trình này lợi ích Dương Phàm đạt được đủ để khiến hắn mừng thầm vạn phần. Một ngày trôi qua toàn bộ Thiên Nhạc Viên chỉ chết một người.

- Tu vi tiến bộ ngày hôm nay, tương đương ngày trước ta khổ tu hai, ba tháng.

Dương Phàm cảm giác được từng đợt từng đợt dòng nước sinh mệnh thông qua phương pháp vô thượng huyền ảo của Tiên Hồng Quyết, bất kể cự ly không gian trở về trong cơ thể mình tiến thêm một bước tích lũy và rèn luyện phép lực, ở nơi sâu trong cơ thể Sinh Mệnh Lục Chủng dường như là một cái động không đáy, hấp thu như đói khát dòng nước sinh mệnh cuồn cuộn không ngừng này. Đương nhiên, phép lực tăng lên về cảnh giới Dương Phàm sẽ dùng Khô Mộc Công che giấu để tránh cho người có ý phát hiện. Ngàv thứ hai số lượng mãnh thú lại tăng nhiều, tiếp cận con số hơn ngàn. Dựa theo kinh nghiệm dĩ vãng, đây đã đạt tới trạng thái đỉnh.

Lúc này, vài nơi thành lũy thậm chí bị mãnh thú tạm thời công phá, cường giả Kim Đan trên Thiên Nhạc Viên đều ra tay phát động công kích mãnh liệt đáng sợ. Chiến đấu đã tiến vào giai đoạn bạch nhiệt hóa.

Grào

Xác suất mãnh thú bậc cao xuất hiện lại gia tăng khiến áp lực của các trưởng lão Kim Đan tăng nhiều. Đại trưởng lão họ Diệp ngồi ở thư phòng, nhìn toàn bộ Thiên Nhạc Viên bị sóng lớn trắng xóa đánh lên che phủ thì thào lẩm bẩm:

- Đại Hải Nan tới gần trăm năm lúc này số lượng mãnh thú lại tăng nhiều. Hy vọng không nên xuất hiện linh thú Hóa Hình Kỳ, bằng không tổn thất sẽ lớn.

Cùng lúc đó bị Đại Hải Nan đánh vào không chỉ có Thiên Nhạc Viên. Đại đa số đảo, chiến hạm, thành lũy ở Thiên cầm Nội Hải, thậm chí là thành lũy truyền kỳ như "Nhất đảo tứ thành" đều chìm trong bóng ma chiến đấu đáng sợ. Đại Hải Nan ít nhất liên tục hai tháng. Đối với hàng tỉ tu sĩ thậm chí là liên minh yêu thú mà nói là dày vò cỡ nào?

Tuy nhiên, ở trong hoàn cảnh như thế lại có người bởi vậy mà thầm vui mừng không thôi.

"Ôi. Nếu là Đại Hải Nan này có thể kéo dài thêm một chút hoặc là bùng nổ thường xuyên một chút vậy là tốt rồi!"

Đây là điểm duy nhất Dương Phàm cảm thấy không hoàn mỹ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui