Từ Huyền thúc dục mộng hồi cùng kiếp trước liên thủ, không buông tha bất luận một chi tiết nào.
Liên tục mấy ngày đi qua, Từ Huyền có phát hiện, nhưng lại không có tìm được pháp bảo có thể tương đương với Bích Long Hồ.
Một khắc này.
Bên trên một cái bàn, Từ Huyền trông thấy một cái gương đồng. Bề mặt nó lưu chuyển vài tia quang ảnh cổ kính.
Từ Huyền thò tay đụng một cái, phát hiện mặt kính tách ra hào quang sáng ngời.
Ông!
Mặt kính bày biện ra một bức họa.
Hình ảnh bên trong tràng cảnh có chút quen thuộc, hình như là Tổ Thừa Sơn Từ Đường.
Tại đó đang ngồi xếp bằng mấy vị cường giả Hóa Anh hậu kỳ trở lên, người cầm đầu là một vị mỹ nhân mặc áo trắng cao quý cao quý thoát tục, khuôn mặt cùng Thiền Phức Nhi có vài phần rất giống.
Đúng là Huyền Ngọc tông chủ!
- Chiếu Thiên Kính có thể chiếu rọi một phương thế giới địa vực, tất cả cảnh tượng thậm chí có thể khóa chặt không gian, ngay cả tu giả ẩn nấp đều không thể may mắn thoát khỏi.
Từ Huyền tấm tắc kêu kỳ lạ, căn cứ tương quan ký ức của kiếp trước, Từ Huyền rất nhanh đạt được phương pháp sử dụng phương pháp sử dụng của cái gương này.
Hắn Hắn thúc dục Chiếu Thiên Kính điều chỉnh góc độ.
Rất nhanh hình ảnh ở bên trong Chiếu Thiên Kính lập tức phóng đại, bên trong tổ thừa sơn, thậm chí Huyền Ngọc tông tông đều bao quát ở trong đó.
Hắn lại điều chỉnh góc độ, hình ảnh hình ảnh ở bên trong Chiếu Thiên Kính nhanh chóng co rút lại.
Cuối cùng hình ảnh thậm chí dừng lại trên người của Thiền Phức Nhi bên trong phủ đệ, tiến thêm một bước co rút lại hiển lộ ra dung nhan bạch ngọc trắng như tuyết, ngay cả nốt ruồi mỹ nhân thật nhỏ ở mi tâm đều hiển lộ không thể nghi ngờ.
- Ha ha ha... Thú vị.
Từ Huyền thoải mái cười to.
Hắn Hắn quyết định trước tu luyện Chiếu Thiên Kính này, có thể một tay nắm giữ biến cố bên ngoài bên trong phủ đệ.
Đẳng cấp của Chiếu Thiên Kính có lẽ gần với Bích Long Hồ, nhưng với tư cách một kiện phụ trợ pháp bảo, nó đối với lực lượng sử dụng yêu cầu không cao, phát động nhiều đại thần thông.
Thí dụ như, dùng tu vi của Từ Huyền tối đa chỉ có thể thông qua kính này, khống chế phạm vi một hai chục vạn dặm.
Mà ở ít nhất có thể đơn giản khống chế một giới này, cho dù là một phương đại giới. trong tay kiếp trước
- Ồ, đây là...
Từ Huyền đột nhiên phát hiện trên bàn là một bức họa một người rất sống động.
Người trong bức họa tố nhã tươi mát, xinh đẹp mỹ hoạt bát, mặc váy màu lục, đứng ở trong núi hoa cỏ, bàn tay trắng nõn đưa lên giữa những chú bướm màu xanh da trời.
Khi Từ Huyền thấy rõ người trong bức họa thì tâm thần hơi chấn: làm sao có thể!
Nguyên lai nữ tử ở bên trong bức họa có phần tương tự cùng Thiền Phức Nhi.
Đúng lúc này.
Thiền Phức Nhi đi tới, lại cười nói:
- Hứa đạo hữu, dược liệu luyện chế Phấn Thân Thối Thể Đan trải qua điều hòa, Phức Nhi đã sửa sang lại tốt...
Rất nhanh, nàng cũng chứng kiến mỹ nhân ở trong bức họa bên cạnh Chiếu Thiên Kính.
- Đây là...vẽ ta sao?
Thiền Phức Nhi tiếp nhận bức họa kia, bộ dạng kinh hỉ vạn phần.
Nữ tử ở bên trong bức họa thật sự rất giống thật, sôi nổi trên giấy, phảng phất như gần ngay trước mắt.
- Hứa đạo hữu.... Đây là ngươi vẽ sao?
Thiền Phức Nhi vui rạo rực nói, khóe mỉm cười, gương mặt nổi lên một rặng mây đỏ, Từ Huyền cũng không biết trả lời thế nào mới tốt.
- Xem như là thế đi.
Từ Huyền qua loa một câu, nếu như giải thích thì quá phức tạp nữa.
Bất quá kiếp trước cùng hắn, vốn chính là cùng một người, nói như vậy cũng không tính toán là nói dối.
Thiền Phức Nhi nhìn người trong bức họa vật, mỹ mâu không chớp lấy một cái, khi thì nhìn về phía Từ Huyền, có chút ngượng ngùng nói:
- Bức họa này, Hứa đạo hữu, có thể hay không tặng cho Phức Nhi.
- Được rồi!
Từ Huyền gật nhẹ đầu.
Mỹ nhân trong bức họa này, hắn không cảm thấy hứng thú.
Ngược lại kiếp trước mỉm cười nói:
- Bức họa này là do kiếp trước tự tay họa, rót vào trong đó cảm giác cùng ý cảnh, có thể nói vật báu vô giá. Tiểu cô nương kia tuy là vô tâm, nhưng đạt được bức họa đó coi như cũng có cơ duyên lớn lao.
Sao?
Từ Huyền chấn động, nhìn chằm chằm vào bức họa kia, không nghĩ tới kiếp trước tiện tay lưu lại một bức họa, đều có giá trị vô hạn.
Bất quá đồ vật cho đi rồi, hắn cũng không có khả năng thu hồi lại.
Còn nữa người bên trong bức họa này cùng Thiền Phức Nhi hơn phân nửa có chút sâu xa, có lẽ đây chính là cơ duyên a.
- Kiếp trước họa nữ tử trong tranh là có ý tứ sâu xa gì?
Từ Huyền có chút tò mò, lần nữa tra tìm mở ra tương quan ký ức.
Nguyên lai nữ tử ở bên trong bức họa không ngờ là hậu bối kiệt xuất một đời của Huyền Ngọc đan tông ngẫu nhiên cùng kiếp trước gặp nhau và nảy sinh hảo cảm. Nàng kia hẳn là tổ tiên của Thiền Phức Nhi yêu mến kiếp trước, cũng đạt được hắn chỉ điểm.
Chỉ là kiếp trước cũng không có dừng chân ở Linh Phương Giới Linh Phương Giới quá lâu, cũng không có quá nhiều ký ức.
Vài ngày sau.
Bảo vật trong phủ đệ có thể thu nạp đấy, cơ bản đều bị Từ Huyền bỏ vào trong túi.
Ở trong đó kể cả Vạn Diễm Đỉnh, trấn hải Minh Châu, Huyết Phù Ngọc Bài, Bích Long Hồ, Thiên Tịnh Bôi... hơn mười dạng trân bảo.
Chỉ có Chiếu Thiên Kính, Từ Huyền bày ở chỗ cũ, ngoài tu luyện thì giám sát trong phủ đệ và bên ngoài.
Sau khi chỉnh đốn tốt bảo vật, Từ Huyền lập tức bắt đầu tu luyện.
Mà Thiền Phức Nhi dựa theo ý nguyện của Từ Huyền, luyện chế một ít linh đan dùng cho đúc thể hoặc là tăng lên tu vi.
Phải cần luyện chế rất nhiều linh đan thất phẩm.
Nhưng tạo nghệ luyện đan của Thiền Phức Nhi đặt ở đan dược giới Thánh Địa Linh Phương Giới thuộc dạng cao cấp nhất.
- Hứa đạo hữu nếu có thể mượn Vạn Diễm Đỉnh dùng một lát không? Có nó thì có thể tăng lên hiệu suất luyện đan cùng phẩm chất linh đan...
Thiền Phức Nhi đề nghị.
Từ Huyền rất sảng khoái đem Vạn Diễm Đỉnh cấp cho Thiền Phức Nhi.
Gần kề nửa năm thời gian, Thiền Phức Nhi đã luyện thành vài loại lục thất phẩm linh đan.
Lục phẩm linh đan là tương đương với Hóa Anh Kỳ sử dụng, Thiền Phức Nhi luyện chế căn bản là lục phẩm đỉnh cấp.
Về phần thất phẩm linh đan là đối với ứng với cấp độ Anh Biến Quân Hoàng, Từ Huyền cũng không dám cam đoan, mình có thể hấp thu tiêu hóa.
Từ Huyền sẽ không tiết chế phục dụng linh đan, nhưng tu vi lập tức sắp sửa đột phá.
Chỉ là hắn hiện tại chú trọng hơn chính là Kim Thân tu luyện.
Cho nên Từ Huyền bức thiết hi vọng luyện chế ra Phấn Thân Thối Thể Đan.
Thiền Phức Nhi sử dụng Vạn Diễm Đỉnh thành công luyện chế ra mấy viên thất phẩm linh đan, rốt cục bắt đầu bắt tay vào luyện chế Phấn Thân Thối Thể Đan.
Vì luyện chế viên thuốc này, Từ Huyền cùng Thiền Phức Nhi liên thủ, dùng diễm lực chèo chống.
Một viên Phấn Thân Thối Thể Đan tổn hao mất nửa năm của hai người.
Nửa năm qua Thiền Phức Nhi hết sức chăm chú, thấp thỏm không yên coi chừng, đan dược cấp độ này nàng cũng là lần đầu tiên luyện chế.
Trong sát na khi đan thành, trong Vạn Diễm đỉnh bắn ra một đạo xích kim quang hoa, bay thẳng vào thiên hư.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...