Lúc này, Từ Huyền đã bị Thác Bạt Ngọc toàn diện áp chế, nhưng cũng không có lập tức bại vong.
- Có một phương pháp, có thể chặt đứt Thác Bạt Ngọc liên hệ cùng bản tôn, lâm thời chặn Hư Không quán linh thuật. Text được lấy tại
Trong đầu truyền đến âm thanh tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền nghe vậy đại hỉ, chỉ cần có thể thành công chặt đứt bí thuật kia liên hệ, Thác Bạt Ngọc sẽ vô lực, cao thấp liền phân.
- Bất quá, thi triển bí thuật này, cần lực lượng linh hồn cùng trình độ cực mạnh, cho dù liên hợp ngươi ta, cũng chỉ có hai, ba thành tỷ lệ...
Tàn hồn kiếp trước than thở, dù sao chuyện này yêu cầu đối với linh hồn quá cao.
- Không thử xem làm sao biết?
Từ Huyền kiên quyết không rời.
Ngô hống…
Một đạo rồng gầm kinh hồn, từ một phe khác trong chiến đấu truyền đến.
Liền thấy Giao Long Ma Hoàng kia, hóa thành một Giao Long bản tôn hơn hai mươi trượng, cả người hắc lân bao trùm, có mấy phần ngoại hình giống Hắc Giao Long, trong rít gào nương theo rồng gầm kinh hồn, phát động công kích càng điên cuồng hơn. Bốn phía Giao Long ma diễm che ngợp bầu trời, hiện lên Long hình, giương nanh múa vuốt, hướng Nhiếp Hàn vây quanh mà đi.
Hắc Giao long tiên kia, càng là hòa vào trên người Giao Long Ma Hoàng, làm cho cỗ Long uy trên người hắn kia, càng là phụ gia một loại Long Nguyên ma khí, bùng nổ ra sức mạnh hầu như có thể so với Nguyên Thần đại đạo.
Nhiếp Hàn nhất thời rơi vào trong nguy cấp, Thiên hạt Ma kiếm trong tay trên dưới tung bay, nhưng khó có thể chống đối.
Oa!
Nhiếp Hàn phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, sức mạnh trong thân thể dần dần khô cạn, tâm thần uể oải.
- Ha ha ha... Chịu chết đi!
Giữa không trung, Giao Long Ma Hoàng giống như Hắc Giao Long, phát động Long Nguyên ma diễm xung kích kinh thiên hãi địa, coi như là Nguyên Thần đại đạo phổ thông giáng lâm, cũng tự nghĩ có sức đánh một trận.
Ở dưới cực độ nguy cơ, Nhiếp Hàn cắn chặt hàm răng, ánh mắt u lạnh như điện, Thiên Hạt dấu ấn ở mi tâm, bắn ra hào quang như thực chất, Thiên Hạt Ma kiếm nhất thời tuôn ra một cỗ sức mạnh âm u bá đạo.
Trên nửa khuôn mặt của Nhiếp Hàn, một tầng hạt văn màu đen, lan tràn ra tới, dữ tợn khủng bố.
Nhưng sức mạnh tâm thần khô cạn, lần thứ hai kéo lên một cực hạn cường thịnh, cả người quanh quẩn một cỗ sức mạnh âm u phá diệt.
- Kiệt kiệt kiệt... Giết chết nó!
Một nhắc âm thanh đầu độc giả dối đến từ Thiên Hạt ma tâm.
- Chết đi!
Thiên hạt Ma kiếm trong tay Nhiếp Hàn, biến ảo thành một chùm sáng bén nhọn u ám, boong boong bất khuất kiếm ý, lay động thiên địa cửu tiêu, trong chớp mắt ấy quang huy cùng sức mạnh, thậm chí để Thác Bạt Ngọc cùng Từ Huyền chiến đấu, đều có vẻ lờ mờ.
Phốc!
Thân thể Giao Long Ma Hoàng cứng đờ, bị chùm sáng sắc bén như hạt giác kia xuyên thủng, sinh cơ trong thân thể dập tắt, linh hồn liên tục hò hét, nhưng thân thể dần dần lạnh cả người, hướng phía dưới rơi rụng.
Ngô hống ~
Phía dưới hắc uyên, truyền đến một tiếng rồng gầm kinh triệt thiên địa, đến từ diệt thế Hắc Giao Long mạnh mẽ nhất Thần hoang.
Một vuốt rồng dài đến trăm trượng, mang theo một cỗ diễm lưu cùng kình phong, lập tức thu lấy thân thể Giao Long Ma Hoàng.
Dị biến như vậy, để Thác Bạt Ngọc cùng Từ Huyền đang ở trong chiến đấu biến sắc.
Mà Nhiếp Hàn một chiêu kiếm giết chết Giao Long Ma Hoàng, khuôn mặt màu đen liên tục lan tràn, Thiên Hạt dấu ấn minh ám chớp động.
- Kiệt kiệt... Dung hợp đi, thần phục với ta!
Nhiếp Hàn liên tục giãy dụa, chống đối Thiên Hạt ma tâm xâm lấn, nhưng sau một phen đại chiến, đã hữu tâm vô lực.
Vậy mà…
Chân chính kinh biến là ở trong vực sâu.
Giao Long Ma Hoàng bị rơi xuống vực sâu, bỏ mình không rõ.
Hắc giao Long tiên kia, giống như có linh tính vậy, hóa thành một quang mang đen thăm thẳm, chậm rãi hòa vào thân rồng khổng lồ của Diệt thế Hắc Giao Long, thể phách thân hình, càng ngày càng cường đại, diệt thế hắc diễm che ngợp bầu trời, mãnh liệt lao thẳng tới toàn bộ không gian hắc uyên.
Băng… răng rắc!
Một cái ngân thiết vây khốn diệt thế Hắc Giao Long, nhất thời cắt thành hai đoạn, Giới Nguyên thạch trên đỉnh chóp, hào quang tối sầm lại.
Ầm ầm ầm…
Di lạc bảo điện, chấn động mãnh liệt, khí tức hủy diệt đất trời mơ hồ bao phủ toàn bộ Thần hoang.
- Ha ha ha... Vắng lặng 189,000 năm, hôm nay phục xuất, Thần hoang đại địa, không gian một giới, chuẩn bị tiếp nhận hủy diệt! Thiên địa vạn vật, đều ở dưới chân ta sợ run.
Giờ khắc này.
Diệt thế Hắc Giao Long đại biểu lực lượng mạnh nhất Thần hoang thiên cổ sắp hiện ra dưới ánh mặt trời.
- Ha ha ha... Vắng lặng 189,000 năm, hôm nay phục xuất, Thần hoang đại địa, không gian một giới, chuẩn bị tiếp nhận hủy diệt! Thiên địa vạn vật, đều ở dưới chân ta sợ run.
Trong nháy mắt đó, Thần hoang đại địa, vô số sinh linh khứu giác linh mẫn, đều có một loại cảm giác không thở nổi, cỗ khí tức bản nguyên hủy diệt này, lấy di lạc bảo điện làm trung tâm, nhanh chóng lan tràn ra cả một giới.
Cỗ khí tức hủy thiên diệt địa này, hoàn toàn có thể sánh vai cùng sức mạnh Cửu Bảo hợp nhất, thậm chí càng đáng sợ hơn, trực tiếp khắc chế sinh linh thiên địa vạn vật.
Trung bộ Thiên Mục thảo nguyên, trên một ngọn núi băng tuyết…
Một lão giả mặc trên người trường bào hạt thanh, hai mắt vẩn đục tối tăm, trên người hắn có một loại khí tức năm tháng tang thương.
- Lão sư, Thần hoang này sắp thay người lãnh đạo rồi, chúng ta vẫn là mau đi đi.
Cách đó không xa, bay tới một lão giả râu bạc trắng tay cầm gậy, có chút cấp thiết nói.
Lão giả râu bạc trắng này tu vi đạt đến Nguyên đan hậu kỳ, nhưng linh hồn cảnh giới, đã có thể so với Bất hủ Kim đan.
Hắn là thủ tịch đệ tử của Tiên Lê đại sư, trình độ tiên diễn vô cùng cao thâm, đã phát giác đến Thần hoang đại địa sẽ sinh linh đồ thán, không thể vãn hồi.
- Đây chỉ là biến thiên?
Vẻ mặt Tiên Lê đại sư bi thương, ngưỡng vọng đỉnh đầu, trong tròng mắt vẩn đục ô quang kia, càng hạ xuống một giọt nước mắt.
- Lão sư, chúng ta nhanh rút khỏi Thần hoang! Hiện tại vẫn còn kịp.
Lão giả ngữ khí gấp gáp nói.
- Phàm Viễn, đem tin tức chuyển đạt cho Thiên Mục thảo nguyên, Khai Nguyên vương triều, cho cả Thần hoang đại địa, làm tốt chuẩn bị rút đi.
Ngữ khí Tiên Lê đại sư lại khôi phục bình thản.
- Vâng, lão sư.
Lão giả râu bạc trắng gật đầu, chợt biến sắc:
- Lão sư kia ngài...
- Ta muốn làm một việc cuối cùng.
Tiên Lê đại sư dứt lời, ngồi khoanh chân, cũng quát lớn nói:
- Còn không mau đi!
Lão giả râu bạc trắng hít sâu một hơi, cố nén nhiệt lệ, trịnh trọng gật đầu:
- Lão sư bảo trọng... ngày sau gặp lại.
Dứt lời, lão giả râu bạc trắng hóa thành một vệt sang, vút qua hòa vào phía chân trời.
Ngày sau gặp lại.
Hay là, đây chỉ là một nguyện vọng mỹ hảo.
Cùng lúc đó…
Tại nơi nào đó trong Tam Dương cảnh.
Thác Bạt Ngọc cùng Bình sư muội, ngồi khoanh chân, trên người dâng lên khí tức chấn động đáng sợ. Bốn phía hư không, mơ hồ hiện lên xu thế vặn vẹo sụp đổ.
- Tình huống không ổn, không nghĩ tới tiểu tử kia khó dây dưa như vậy. Ngươi ta hợp lực đưa tới sức mạnh, đến bên kia, chỉ còn lại Hóa Anh trung kỳ, lại thêm thân thể này, so sánh quá yếu đuối. Sức mạnh Hóa Anh trung kỳ, chỉ có thể phát huy sáu phần uy lực, so với Hóa Anh sơ kỳ bình thường, cũng không mạnh hơn bao nhiêu.
Thác Bạt Ngọc cắn răng nói, trong mắt lộ ra không cam lòng.
- Sao như vậy, tiểu tử kia nhiều nhất, cũng bất quá là Bất hủ Kim đan.
Bình sư muội một mặt kinh ngạc.
- Ngươi không biết tình huống, di lạc báu vật, kia có thể dẫn động sức mạnh bản nguyên của Thần hoang thế giới. Tiểu tử kia chỉ một người, liền chiếm cứ hai báu vật, lại thêm chi bản thân không giống bình thường, thực lực cùng bí thuật đáng sợ. Dĩ nhiên có thể vượt qua Đại giai đoạn, khiêu chiến Nguyên Thần đại đạo.
Thác Bạt Ngọc hô hấp gấp gáp.
- Thì ra là như vậy, vượt qua Đại giai đoạn, khiêu chiến Nguyên Thần đại đạo, cho dù ở ngoại giới, cũng cực kỳ hiếm thấy, hầu như không tồn tại. Bất quá, chỉ cần bắt lại nhược điểm, muốn giết chết người này, cũng không khó.
Bình sư muội cười cười, như là U Cốc Tuyết Liên.
- Biện pháp gì?
Trên mặt Thác Bạt Ngọc mang theo kinh hỉ.
- Dựa vào ngươi nói, hắn là thể tu, sức mạnh, thể phách,… đều là sở trường của hắn, còn có thể dẫn dắt nguyên lực Thần hoang. Ở cấp độ sức mạnh, chúng ta đưa sức mạnh, chỉ có thể chống lại, mà không cách nào chiến thắng. Thế nhưng, sự cường đại của hắn cũng vẻn vẹn là ở cấp độ sức mạnh. Mà cảnh giới linh hồn của hắn, bất quá là Bất hủ Kim đan. Một khi ngươi ta liên thủ, thi triển linh hồn bí thuật, có thể đạt đến cấp độ tiếp cận Hóa Anh hậu kỳ, cho dù là linh hồn cảnh giới đạt đến Hóa Anh sơ kỳ, cũng chỉ có ôm hận tại chỗ...
Bình sư muội lạnh nhạt nói.
- Biện pháp tốt, ta nhất thời nóng ruột, mất đi lý trí.
Thác Bạt Ngọc đột nhiên gật đầu, trong con ngươi thoáng hiện một vệt sát khí.
...
Di lạc bảo điện.
Trong vực sâu, hắc diễm diệt thế đầy trời, mãnh liệt tràn ngập toàn bộ không gian.
Nhưng Thác Bạt Ngọc cùng Từ Huyền chiến đấu trong bầu trời, cấp độ sức mạnh vượt qua đến Nguyên Thần đại đạo, những dư uy này, vẫn còn không úy kỵ, trừ khi là bản thể diệt thế Hắc Giao Long trực tiếp công kích.
- Dung hợp đi...
Từng mảng từng mảng diệt thế hắc diễm kia, bồi hồi quanh thân Nhiếp Hàn.
Nhiếp Hàn không ngừng giãy dụa, một tầng hoa văn hạt hình, dần dần lan tràn cả khuôn mặt hắn.
Cỗ ma khí bá đạo hủy diệt trên người hắn càng ngày càng cường đại, diệt thế hắc diễm kia thậm chí dung nhập đi vào, cũng một lần lớn mạnh lực lượng của hắn.
Một quá trình này, cấp độ sức mạnh của Nhiếp Hàn, không ngừng kéo lên, dần dần đột phá đến cực hạn Kim đan, một chân bước vào Nguyên Thần đại đạo.
- Hắc Giao Long bệ hạ, Thiên Hạt rất may mắn, lần thứ hai hợp tác cùng ngài.
Trên mặt Nhiếp Hàn giãy dụa, dần dần nhỏ đi, truyền tới một âm thanh xa lạ.
- Xoạt!
Thân hình hắn loáng một cái, rơi vào trong vực sâu, trực diện đối lập cùng diệt thế Hắc Giao Long kia.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...