Mông Thủy từ Quỷ Môn quan đi qua, hắn rung giọng nói:
- Vô Không Minh có được Thiên Vân Vũ Kiếm căn bản là tồn tại vô địch, nếu không có bị thương như hiện tại ở vào trạng thái đỉnh phong, cho dù là Bán Bộ Kim Đan đích thân tới, cũng có thể bị uy hiếp...
Rất nhanh, hắn nghĩ đến một chuyện khác, thấp giọng nói:
- Không tốt... Từ Huyền!"
Vô Không Minh tổng cộng phát ra ba đạo vân quang thúc nhận.
Hắn khó khăn lắm mởi ở trong một đạo bảo vệ tính mạng mình.
Trên thực tế, một chiêu này của Vô Không Minh dùng để kiềm chế công kích của hắn.
Chính thức giết tới là hai đạo vân quang thúc nhận, một trước một sau, khóa chặt Từ Huyền.
Tốc độ quá nhanh, muốn tránh cũng không được.
Tốc độ của Thiên Vân Vũ Kiếm khinh thường tam dương, khóa chặt mục tiêu, tuyệt khó trốn tránh.
Đinh Xùy~~ ~
Một đạo vân quang thúc nhận như thiểm điện trảm trước người Từ Huyền.
Tinh thể áo giáp tóe lên một hồi đốm lửa, tinh quang bốn phía.
Xèo...xèo Xùy~~... Tinh thể áo giáp của Từ Huyền rất nhanh hiện ra một đạo liệt ngân, nhưng đạo vân quang thúc nhận, cũng ảm đạm hơn phân nửa.
- Từ Huyền này...có lực phòng ngự mạnh thật.
Trong lòng Mông Thủy chấn động vô cùng.
Trên không Huyết sắc quang, một ít Bất Hủ Kim Đan, đều sợ hãi thán phục không thôi.
- Khí lực y hệt Kim cương bất hoại, bí thuật phòng ngự Thổ Hệ cường đại, phòng ngự sinh tồn của Từ Huyền này chỉ sợ là mạnh nhất trong toàn bộ Thiên Lục Nguyên thiên tài này.
- Công kích tiếp cận Bán Bộ Kim Đan đều có thể ngăn lại.
Chiến đấu phía dưới ngay cả Bất Hủ Kim Đan, đều bị hấp dẫn.
- Lực phòng ngự mạnh thật.
Đồng tử Vô Không Minh ngưng tụ, hắn chợt quát một tiếng chói tai:
- Nhưng vẫn phải chết!!!
Vừa mới nói xong, một đạo vân quang thúc nhận khác bên cạnh lướt đến, tiến đụng vào đạo vân quang thúc nhận thứ nhất ảm đạm.
Hai đạo vân quang thúc nhận đụng vào nhau sinh ra kiếm bạo kinh người, uy năng của nó thậm chí siêu việt Bán Bộ Kim Đan bình thường.
Một khắc này Từ Huyền sinh ra một loại cảm giác nguy cơ trí mạng.
Bởi vì hai đạo vân quang thúc nhận va chạm sinh ra kiếm bạo, cuối cùng vẫn tạo nên khe hở bên ngoài thân tinh thể áo giáp.
Phanh oanh!!!
Tinh thể áo giáp bên ngoài thân Từ Huyền dưới lực lượng kiếm đạo tuyệt cường bễ nghễ, tầng tầng bong ra từng màng, phá thành mảnh nhỏ...
- Không xong! Từ Huyền gặp nguy hiểm rồi.
Bạch bào Đoạn Trưởng Lão kinh hô thất thanh. Thánh Cảnh mất đi thiên tài như Từ Huyền cũng là một loại tổn thất cùng tiếc nuối.
- Từ Huyền chết chắc rồi, đổi lại cho dù là ta mà hơi có chủ quan cũng có thể bị thương.
Một vị kim bào thủ lĩnh chắc chắc nói.
- Từ Huyền xong đời rồi, chạy mau ~
Mông Thủy đang lúc sợ hãi, hướng hướng khác bỏ chạy.
Ông oanh!!!
Đột nhiên ở bên trong, kiếm bạo truyền đến một hồi dị thanh
Quang vân màu bạc ngàn vạn đạo kỳ dị mỹ lệ theo thời gian trong nháy mắt phân liệt, nổ tung tóe, ngân từ lực tràng kỳ dị bao phủ phạm vi hai mươi trượng, kiếm khí bạo liệt phụ cận nhao nhao bị bài xích phân hoá...
Trên không huyết sắc quang giới, mấy vị Bất Hủ Kim Đan đang xem cuộc chiến đều lộ ra dị sắc.
Chỉ thấy hạt bụi ở bên trong kiếm bạo ẩn ẩn di động tạo thành quang tia màu bạc, công kích cùng uy năng kiếm đạo tới gần Từ Huyền bị lực trường cổ quái phân giải uy năng đại giảm.
Thậm chí uy năng kiếm bạo sinh ra trong nháy mắt bởi vậy phân giải hơn phân nửa, uy lực giảm mạnh.
- Xảy ra chuyện gì!
Vô Không Minh trôi nổi bên trong không trung sắc mặt khẽ biến, đột nhiên cảm giác kiếm thế kiếm khí của cảm giác mình bị lực lượng vô hình phân hoá.
Tựa hồ ngay cả Thiên Vân Vũ Kiếm trong tay từng uy chấn Tam Dương Cảnh đều có chút sợ run, có một loại cảm giác bị khắc chế.
Tại nguy cơ trước mắt, Từ Huyền thúc dục huyền bí chi lực của Ngân Từ Nguyên Châu trong thể nội, nhưng cũng không tế ra Di Lạc Côi Bảo này.
- Đó là lực lượng gì? Có điểm hơi giống kim thuộc tính, lại có chút cùng loại nguyên từ chi lực, tu giả tu luyện công pháp này trên thế gian này cơ hồ đã thất truyền...
Bạch bào Đoạn Trưởng Lão, suy tư trầm ngâm nói.
Đúng lúc này.
Oanh!
Ở bên trong hạt bụi vang lên một tiếng nổ lớn, quang màu bạc màu bạc Từ Huyền bỗng dưng thu liễm, tay cầm Phương Thiên Họa Kích, xông đến giữa không trung, vận chuyển lực lượng huyết mạch, chém ra một đạo diễm sóng kim sắc hơn mười trượng, ba đạo quang nhận công kích cự đại chém về phía Vô Không Minh.
- Cái gì! Từ Huyền còn chưa chết!
Mông Thủy vừa chạy ra mấy trăm trượng, chú ý tới tình hình lần này ập tức khiếp sợ không nhỏ.
Một kích của Từ Huyền chém ra lập tức khóe mắt dư quang nhìn thấy Mông Thủy đào tẩu, trong lòng hắn giận dữ:
- Thằng này chạy trốn nhanh thật!
Đinh đinh đinh!!! Tại
Một tràng vân ảnh quang nhận giống như mưa phùn, ẩn chứa một loại thiên địa đại thế, nghênh tiếp Phương Thiên Họa Kích.
Một chém uy danh kinh thiên này khiến cho diễm sóng kim quang hơn mười trượng thế đi đại giảm.
Keng Xùy~~
Thiên Vân Vũ Kiếm trong tay Vô Không Minh chém ra một tấm lụa bạch sắc đánh nát ba đạo quang nhận tới gần.
Đồng thời, Phương Thiên Họa Kích cùng Thiên Vân Vũ Kiếm giao kích, đốm lửa văng khắp nơi, truyền đến thanh âm điếc tai nhức óc.
Vô Không Minh lập tức bị một cỗ cự lực đẩy ra, thân hình như lông ngỗng phiêu thối hơn mười trượng.
Một kích này của Từ Huyền toàn lực thúc dục lực lượng huyết mạch, dùng cự lực phát động ưu thế của Phương Thiên Họa Kích pháp bảo hạng nặng.
Vô Không Minh thân thụ thương nặng, đối chiến với Từ Huyền bị một cái thiệt thòi nhỏ, tổn thương càng thêm nặng hơn.
Leng keng...
Từ Huyền cũng bị dư âm ảnh hưởng còn lại của một cỗ kiếm khí mịt mù không thể nắm lấy đâm trúng thân thể, bên ngoài thân lưu lại vài đạo vết máu thật nhỏ.
- Rút lui!!!
Hoàn thành phản kích xong, hỏa hồng hư quang bên ngoài thân Từ Huyền gào thét, quay người rút lui.
Mông Thủy đã trốn, hắn tự nhiên sẽ không ngốc đến lẻ loi một mình đối kháng tuyệt thế thiên tài củaTam Dương Cảnh.
Từ Huyền cũng không phải không muốn qua thừa cơ hội tốt, chém giết Vô Không Minh.
Nhưng tất sẽ bạo lộ rất nhiều át chủ bài cùng đòn sát thủ, đồng thời còn vi phạm ước nguyện của Thánh Cảnh ban đầu.
Ngoài ra Phương Thiên Họa Kích trong tay hắn không nên cùng Thiên Vân Vũ Kiếm của đối phương chính diện đối kháng. Uy năng của Thiên Vân Vũ Kiếm cơ hồ còn hơn nửa kiện Thiên Hạt Ma Kiếm, trong tay kiếm tu đáng sợ như Vô Không Minh thì càng như hổ thêm cánh.
Mắt thấy Từ Huyền thối lui, sắc mặt của Vô Không Minh ngưng trọng, hắn thấp giọng nói:
- Người này thâm tàng bất lộ, có lẽ là người duy nhất ta không thể giết chết ở bên trong Thiên Lục Nguyên.
Hắn rõ ràng phát giác, Từ Huyền có chỗ giữ lại, không muốn cùng mình liều mạng.
Nếu không tại trọng thương, Vô Không Minh nếu thề sống chết không lùi, cũng có thể đã bị Từ Huyền cùng Mông Thủy liên thủ uy hiếp.
Cho nên, Vô Không Minh sinh lòng cố kỵ, cũng không có đi đuổi giết Từ Huyền.
- Từ Huyền dưới công kích của Vô Không Minh bảo vệ tánh mạng, còn phát ra một đạo cường thế phản kích!
Mông Thủy nhìn chăm chú biến hóa phía sau mà chấn động vô cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...