- Đây là bí thuật huyết mạch Tuyền gia, "Mộng Huyễn Lam Thiên'', muốn thi triển thuật này phải trả một cái giá thật lớn, tiêu hao ít nhất mười năm thọ nguyên, nhưng uy lực vô cùng lớn, thậm chí có cơ hội chiến thắng vượt cấp tồn tại Nguyên Đan trung kỳ!
Hạ Nghiên tông chủ trong mắt xẹt qua một tia kỳ ký.
Lần thứ nhất xuất hiện bí thuật "Mộng Huyễn Lam Thiên'', là vào hai trăm năm trước đã từng một lần diệt sát hai lão quái Nguyên Đan, uy chấn Tử Tiêu quốc, bị liệt vào cấm thuật!
Bá!
Từ Huyền cảm giác tâm hồn mình trong nháy mắt đã bước vào một mảnh thiên khung hư vô trong suốt, bốn phía là mây cùng trời xanh vô cùng vô tận, mộng ảo mỹ lệ, rời xa hiện thực thế giới.
Mặc kệ hắn giãy dụa như thế nào cũng không thể thoát ly khỏi thiên địa hư vô này.
Từ Huyền xác định, chính mình đã trúng một loại bí thuật loại tinh thần cực kỳ đáng sợ.
Cũng may, Ký ức Tinh Hải đột nhiên hiển hiện trong óc. Tàn hồn kiếp trước hiện thân, ánh mắt bình thản:
- Ngươi có lẽ còn nhớ rõ, lần trước ta giảng thuật, chủ nhân kiếp trước từng gặp phải Viễn Cổ thể tu cơ hồ đạt tới đỉnh cao, dùng hết thần thông suốt đời cũng không thể làm gì được. Nhưng cuối cùng phải trả một cái giá quá lớn, mới sử xuất một loại phương pháp để chém giết hắn, đây cũng là nơi phát ra Ký ức Tinh Hải trong Viễn Cổ tu.
- Hồi đó, chiêu thuật chủ nhân kiếp trước sử dụng cũng như ngươi bây giờ, đó là cấm thuật linh hồn, so với cái này cao minh hơn vạn lần. Viễn Cổ thể tu, truy cầu thân thể đăng phong tạo cực, đạt đến hậu kỳ, không sợ tất cả, cơ hồ không có bất kỳ khuyết điểm. Mà linh hồn... chính là sơ hở duy nhất!
Sơ hở duy nhất!
Từ Huyền tâm thần run rẩy, giờ phút này cũng không biết đối phương thi triển bí thuật huyết mạch hạng gì, vậy mà nhốt mình trong thế giới trời xanh mộng ảo mỹ lệ như thế.
Cho dù hắn có thể liên lạc với ký ức Tinh Hải, thế nhưng một khi thoát ly Tinh Hải, sẽ tiếp tục lâm vào trong đó.
- Có thể nói thẳng ra là có chút nghiêm trọng, ngược lại, Viễn Cổ thể tu khí huyết thần dung nhập bên trong khí lực cường đại, sức chống cự đối với bí thuật linh hồn thậm chí còn hơn tu giả bình thường. Nhưng không thể phủ nhận, ở phương diện linh hồn, không phải là sở trường của Viễn Cổ thể tu. Dù sao cực hạn truy cầu đối với thân thể tu luyện, lực lượng linh hồn tự nhiên sẽ tương đối suy yếu.
Tàn hồn kiếp trước giải thích nói.
Từ Huyền biết được đáp án này, ngược lại an lòng một chút, trên thế giới không có đồ vật hoàn mỹ. Cái gọi là sơ hở này, cũng không quá trái ngược với Viễn Cổ thể tu cường hoành nhục thân, sinh ra khâu bạc nhược.
Từ Huyền biết, kiếp trước rốt cục có thể giết chết thể tu kia cũng là ỷ vào ưu thế cảnh giới cao hơn một bậc. Nếu như cả hai cùng giai, cái kia chính là một kết quả khác.
- Vấn đề là bây giờ nên làm gì a?
Từ Huyền nhìn qua thế giới hoa mỹ mộng ảo trước mắt.
- Ha ha, có gì mà phải sợ, ngươi bây giờ bất quá là đặt mình trong một loại ảo thuật tinh thần chịu ảnh hưởng của hắn. Vừa rồi không có thừa nhận bất cứ thương tổn gì?
Tàn hồn kiếp trước vẻ mặt nhẹ nhõm.
Từ Huyền khẽ gật đầu, hình như cũng là tình huống này.
Bằng vào chính mình một thân thể phách cường hoành, dưới tình huống đối phương thúc dục bí thuật, sao có thể tổn thương mình.
- Tu vi của tên gia hỏa này là Ngưng Đan hậu kỳ, sức chống cự đối với bí thuật "Mộng Huyễn Lam Thiên" của ta lại mạnh như thế!
Thanh niên vũ bào trong đồng tử ngưng tụ ra một vòng kỳ quang u lam, giống như một cái vòng xoáy đinh ốc Vô Hạn Duyên Thân.
- Đi chết đi!
Hắn cách không vung lên, một đạo mộng ảo lam chém về phía Từ Huyền.
Đồng thời đang thi triển bí thuật, hắn lại vẫn có thể phát động công kích?
Mà trong thế giới Mộng Huyễn Lam Thiên, Từ Huyền chỉ cảm thấy một đạo giống như ỷ thiên phách địa, chém ngang mà đến, không chỗ nào ngăn cản.
Nếu như dựa theo tràng cảnh bên trong huyễn thuật tinh thần mà phản kích, hơn phân nửa sẽ đánh vào hư không.
Từ Huyền đành dứt khoát nhắm mắt lại.
BA~ phanh!
Sau khi phần bụng Từ Huyền hơi cong, lập tức đạo mộng huyễn lam hà ở trước người liền bị đánh xơ xác. - .
Cái gì!
Đồng tử thanh niên vũ bào ngưng tụ, Từ Huyền kia vậy mà có thể chặn công kích của mình.
Phải biết rằng, công kích ở trong Mộng Huyễn Lam Thiên chỉ là giả, so với hiện thực hoàn toàn bất đồng.
Thế nhưng Từ Huyền ngăn trở công kích, là sự thật!
Thanh niên vũ bào cắn răng một cái, lại liên tục chém ra từng đạo mộng huyễn lam hà giống như phong nhận.
Phanh oanh băng!
Từ Huyền vẫn đứng sừng sững tại chỗ, giống như một thiên nhân, bằng vào bản năng hoàn mỹ nhục thân, phá vỡ tất cả công kích!
Công kích một lát, sắc mặt thanh niên vũ bào âm tình bất định, hít một hơi lãnh khí.
Bản năng loại này, cho dù là thêm một một vị Nguyên Đan, cũng khó có thể gây tổn thương đến Từ Huyền.
- Đã như vầy...
Thanh niên vũ bào sắc mặt phát lạnh, hai tay giao nhau hiện lên hình vòm, sinh mệnh thọ nguyên trong thể nội rất nhanh mất đi, kỳ quang u lam hình đinh ốc trong ánh mắt bắn ra một đám xạ tuyến thấu minh ám lam sắc, như thiểm điện đâm về phía Từ Huyền.
XÍU...UU! Bá!
Từ Huyền cảm nhận được một cổ nguy cơ trí mạng, công kích đến từ linh hồn đã vượt qua cực hạn có thể ứng phó. Xem ra thanh niên vũ bào này vốn có bí thuật huyết mạch, trình độ khắc chế nhất định trên Viễn Cổ Viễn Cổ thể tu nhất mạch.
- Ha ha...
Trong chớp mắt thanh niên vũ bào phát động công kích, tàn hồn trong Tinh Hải truyền đến một hồi cười nhạo, đương nhiên hắn cũng không có ra tay. Dù sao tài liệu linh hồn bên trong đích Tinh Hải rất trân quý a, chỉ có trong thời điểm nguy cơ mấu chốt nhất mới sẽ sử dụng.
Trong một sát công kích linh hồn kia tập trung lên Từ Huyền, vù vù một tiếng, ở sâu trong thể nội, nguyệt quang bí châu phát ra một đám nguyệt huy thanh lưu thần bí nhu hòa, từ trong ra ngoài, bao phủ toàn thân hắn.
XÍU...UU! PHỐC!
Sau khi ám lam thấu minh xạ tuyến của thanh niên vũ bào kia xông vào thể nội Từ Huyền, liền bị một một cổ lực lượng vô cùng huyền bí phân hoá, thậm chí có chút ít bị hấp thu trực tiếp.
Chẳng những như thế, Từ Huyền đột nhiên cảm giác tâm thần thể nội bị điên cuồng rút ra, tiến vào bên trong nguyệt quang bí châu kia.
XÍU...UU! Xùy~~
Từ Huyền há miệng nhổ, một đạo trăng lưỡi liềm lăn tăn óng ánh trong suốt, đã vượt quá tốc độ vật chất, phản kích đâm trúng thanh niên vũ bào.
- Ah...mắt của ta!
Thanh niên vũ bào phát ra một tràng tiếng hét thê lương thảm thiết, chỉ cảm thấy con mắt phát động bí thuật linh hồn đột nhiên tối sầm, mất đi quang minh.
Bá!
Đột nhiên, Từ Huyền phát hiện hết thảy đều quy phục bình thường, dưới chân là dư ba tí ti đầy trời lưu lại.
Còn thanh niên vũ bào, hai mắt bị mù, chảy ra vết máu, nhìn thấy mà giật mình.
Từ Huyền không khỏi khẽ giật mình, công kích linh hồn vừa rồi là do mình phát động hay sao?
Rất nhanh hắn phát hiện, tinh thần của mình tiêu hao cực kỳ, có chút mỏi mệt, hiển nhiên phản kích vừa rồi của nguyệt quang bí châu đã rút lấy lực lượng linh hồn trong thể nọi của hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...