Tiên Hà Phong Bạo

Chẳng biết tại sao, nàng đột nhiên nhớ tới ngày xưa lúc ở Côn Vân Quốc Đô, cùng đổ ước với Từ Huyền.

Khi đó, Từ Huyền cũng mười phần tự tin, hứa hẹn tiền đặt cược nhìn như không thể hoàn thành kia.

- Tử Tiêu Quốc... Đây đã là cho các ngươi cơ hội cuối cùng rồi.

Từ Huyền đứng trên cột mốc biên giới mặt như lạnh ngọc, xa xa đối mặt với tam đại Nguyên Đan Tử Tiêu Quốc, cùng với hơn mười vạn đại quân tu giả phía sau.

Trong lời nói, rất có ý uy hiếp.

Giờ khắc này, địa vị mạnh yếu giữa song phương phảng phất như sinh ra biến đổi vậy.

Tử Tiêu Quốc dưới thực lực tuyệt đối có được hơn mười vạn đại quân tu giả, tựa hồ lâm vào một loại địa vị như kẻ yếu bị động vậy.

- Từ mỗ cũng không muốn đuổi tận giết tuyệt, hiện giờ lui binh, vẫn còn có hi vọng.

Lúc ánh mắt Từ Huyền rơi xuống Tử Tiêu công chúa ở phía sau liền thoáng ôn hòa thêm vài phần.

-Tiểu tử! Đừng vội càn rỡ! Ta đường đường Tử Tiêu Quốc, há có thể sợ mấy người hậu bối các ngươi!

Lão giả râu bạc trắng nghiêm nghị quát lớn.

- Lần cảnh báo cuối cùng.

Từ Huyền sắc mặt phát lạnh, chậm rãi giơ tay lên.

Bá XÍU... UU!!


Tại một tầng lam tử mông lung phủ xuống, trước đỉnh đầu Từ Huyền hiện ra một thiếu nữ váy bạc tuyệt mỹ khuynh thành.

Tử Tiêu Quốc Sư sắc mặt biến huyễn bất định, chậm rãi giơ tay lên, cắn răng nói:

- Toàn quân......... Chuẩn bị chiến tranh!

- Chấm dứt a...

Thanh âm hơi thẫn thờ của Từ Huyền quanh quẩn trong thiên địa, cuối cùng liếc về phía Tử Tiêu công chúa... Môi khẽ nhúc nhích, thần thức truyền âm.

- Không nên!

Tử Tiêu công chúa kinh hô một tiếng, bay về phía trước, giờ khắc này bất an trong nội tâm của nàng đã nhảy lên tới cực hạn.

Thế nhưng đã chậm...

- Vâng, chủ nhân.

Yêu Ngư công chúa chậm rãi nhấc ngọc thủ thon dài lên, há miệng nhổ, tế ra một khỏa "Nước mắt" côi quang minh lệ, mộng ảo thủy tinh, trong thiên lại chi âm và mỹ hảo quang vựng, một cổ khí tức cấm kị ẩn ẩn truyền ra...

Ông oanh ~

Trong hư không lập tức sinh ra một cổ lực lượng huyền bí rung chuyển Thiên địa thủy linh.

Trong nháy mắt đó, vô tận thủy linh chi lực của cả phiến Thiên địa bắt đầu sôi trào xao động, dùng Yêu Ngư công chúa làm trung tâm, lan tràn về bốn phương tám hướng.

Cổ lực lượng này, vượt qua tưởng tượng của mọi người, vô số tu giả sinh linh ở đây, mạnh như thế hệ Nguyên Đan cũng có một loại cảm giác áp lực khó có thể thở dốc.

Thoáng chốc, trong Nhân Ngư Chi Lệ như mộng ảo như thủy tinh kia truyền đến một cổ rung động kinh khủng... Bốn phía tạo nên một vòng vằn nước thần bí màu xanh da trời.

Một trăm dặm......... Năm trăm dặm......... Một nghìn dặm... Năm nghìn dặm... Tám nghìn dặm... Hai vạn dặm...... Dùng tốc độ khủng khiếp khuếch trương.

- Không tốt! Lui lại! Toàn bộ lui lại --

Tử Tiêu Quốc Sư cảm ứng được cái gì đó, trong lòng mãnh liệt nhảy lên, sắc mặt trắng bệch.

Lập tức văn nước màu xanh da trời kia trong thời gian cực nhanh, xẹt qua Biên Hoang bao la bát ngát, dung nhập vào thủy linh trong một phương Thiên địa, đánh vỡ cân đối của Thiên địa tự nhiên.

- Yêu Ngư cấm thuật, Di Thiên Hải Khiếu!

Yêu Ngư công chúa sắc mặt sương lạnh, nhổ ra một chữ nói.

Băng ầm ầm --

Đột nhiên, một cổ rít gào chấn động Thiên Vũ giới diện nổ tung trong thiên địa, chuẩn bị ra một hồi sóng cả vòi rồng hủy thiên diệt địa... Một cổ khí tức cấm kị đập vào mặt, cơ hồ ảnh hướng đến toàn bộ Biên Hoang.

Hơn mười vạn tu giả ở đây, phần đông cường giả Ngưng Đan, thậm chí kể cả Nguyên Đan, đều lđứng không vững... Mặt lộ vẻ vẻ kinh ngạc, cảm giác sâu sắc được cổ thủy linh uy áp rung chuyển Thiên địa kia, dưới cổ khí tức kia áp xuống, tất cả mọi người đều hít thở không thông, mạnh như thế hệ Nguyên Đan đều tâm thần sợ run, cảm giác sâu sắc nhỏ bé.


- Dừng tay...

Tử Tiêu công chúa sắc mặt lộ vẻ sầu thảm, lại vô lực buông tay của mình. Giờ khắc này, nàng đột nhiên nghĩ đến lần cảnh cáo cuối cùng của Từ Huyền, hắn thần thức truyền âm cho mình:

- Nếu gặp phải tai ương hủy diệt, nương theo quốc sư sẽ có cơ hội bảo vệ tánh mạng...

Vù vù oanh... "

Thế giới bất tỉnh tối xuống, thiên dao động mà sáng ngời, mây đen tia chớp, như tận thế.

Sóng to gió lớn, đầy trời phong bạo, mở ra miệng lớn thôn thiên đánh về phía sinh linh nhỏ bé như con sâu cái kiến.

Ầm ầm...

Qua một lớp sóng đầu, hơn mười vạn tu giả, nguyên một đám như trang giấy bị gió bão nuốt hết, bị sóng lớn cuốn đi.

Ah ah ah...

Tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai, tính cả những cường giả đan đạo kia cũng khó có thể chống cự sóng lớn trùng kích phô thiên cái địa như thế, nguyên một đám bao phủ trong sóng lớn.

Tử Tiêu Quốc tam đại Nguyên đan, hơn mười vị Ngưng Đan, hoảng sợ đến mức tận cùng, nguyên một đám bị sóng lớn phong bạo cuống đi, mai danh ẩn tích.

Mạnh như Tử Tiêu Quốc Sư cũng cố hết sức giãy dụa kiên trì.

Không đến năm tức thời gian, lão giả râu bạc trắng và mỹ nhân áo đen bị vòng xoáy sóng lớn hút đi.

- Ta là tội nhân...

Tử Tiêu Quốc Sư hai mắt huyết hồng, ngửa mặt lên trời thét dài, hối hận bi thống

Hắn tuy rằng còn có thể kiên trì, nhưng Tử Tiêu Quốc đại quân, toàn quân bị diệt, còn có ý nghĩa gì nữa? :

Hắn chỉ có thể che chở Tử Tiêu công chúa, theo sóng mà đi, trong chớp mắt biến mất vô tung vô ảnh.


Hô ầm ầm --

Biển gầm vòi rồng hủy thiên diệt địa chấn động Thiên Vũ, cuốn khắp Thiên địa, khiến tất cả trong tầm mắt tràn ngập.

Lúc này đây, Tuyết Vi đối với không chế Yêu Ngư cấm thuật càng thêm chính xác, dùng Nhân Ngư Chi Lệ ban đầu Phong Bạo Hải Khiếu, dùng hình quạt xông về phía mấy trăm dặm phía trước.

Mà trước cột mốc biên giới, Nhiếp Hàn và Sở Động ở hai bên trái phải Từ Huyền thân hình cứng ngắc, sắc mặt rung động, ngây ra như phỗng.

- Cái này là uy lực của một kiện Di Lạc Côi Bảo nguyên vẹn sao?

Nhiếp Hàn thanh âm tối nghĩa, thân thể như điêu khắc.

Tử Tiêu Quốc hơn mười vạn đại quân, trong khoảnh khắc bị cuốn đi vô tung vô ảnh, có thể nói là trong nháy mắt, tan thành mây khói.

Mạnh như cường giả cấp đan đạo đều thân bất do kỷ, bị thao vòi rồng thao thiên nuốt hết cuốn đi, cửu tử nhất sinh.

Chỉ có lão quái cấp Nguyên Đan là có thể tự bảo vệ mình, nhưng cũng chỉ là tự bảo vệ mình thôi.

Tình hình như thế, tương đương với năm đó ở Tử Hải chi địa, Tuyết Vi dùng Nhân Ngư Chi Lệ thi triển cấm kị bí thuật.

So sánh ra thì năm đó ở Tử Hải, giữa Nhân Ngư Chi Lệ và Tử Hải có liên hệ thần bí, phạm vi của tiên pháp ảnh hướng đến non nửa Tử Hải, kinh thiên động địa.

Còn lần này trên đất bằng, phạm vi của Yêu Ngư cấm thuật phải nhỏ hơn rất nhiều, chỉ cuốn đi mấy vạn dặm, nhưng uy năng tuyệt đối không dưới lần trước.

Ngoài ra, Yêu Ngư cấm thuật hiện giờ được Tuyết Vi khống chế càng có lợi hơn, dùng phương thức hình quạt trùng kích về phía trước, cũng không làm ảnh hưởng đến phe mình.

Nhiếp Hàn và Sở Đông hai bên trái phải Từ Huyền có thể nói là mắt thấy trước sau toàn bộ quá trình, tâm thần rung động, khó có thể ức chế.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui