So sánh với tài liệu, năng lực luyện chế khôi lỗi mới là mấu chốt. Phóng mắt khắp Côn Vân tu giới hiện giờ, kỹ nghệ khôi lỗi nhất đạo cơ hồ đã thất truyền, khôi lỗi bình thường đều không thấy được một hai cái chứ đừng nói đến khôi lỗi cấp bậc đan đạo.
Nhưng là, Từ Huyền quả quyết cự tuyệt yêu cầu này. :
Bất kể nói thế nào, khôi lỗi nhất đạo cuối cùng cũng là bàng môn tả đạo, tăng lên thực lực bản thân mới là vương đạo. Còn nữa, bản thân hắn cũng không có năng lực luyện chế khôi lỗi, chỉ mượn nhờ lực lượng của "Thiên giới thư" để thực hiện thôi.
Giai đoạn hiện giờ, tâm lực của Từ Huyền về cơ bản đều dùng cho luyện chế khôi lỗi, dù lúc nhàn rỗi thì cũng đều nắm chặt thời gian tu luyện, hy vọng có thể trong vòng một hai năm gia tăng tu vị tăng lên tới Ngưng Đan hậu kỳ.
Cùng lúc đó, Sở Đông phụ trách khống chế cục diện chiến tranh khổng lồ, hắn như một người cầm lái, dẫn dắt trù tính phương hướng và quỹ tích của chiếc cự luân Trương Thiên Minh này.
Trong khi Đông Phương gia phân ra tâm thần, củng cố thế lực vương đô thì Sở Đông để bọn người lão viện trưởng và Trương Phong quay về Phương Thiên lục thành, củng cố lực khống chế và lực ảnh hưởng của Trương Thiên Minh, để đặt trụ cốt cho đại quyết chiến sau này.
Bởi vì bất kể nói thế nào, Phương Thiên lục thành mới là căn cơ chủ yếu của Trương Thiên Minh.
Đồng thời, Sở Đông triệu tập cường giả và binh lực tu giả của Bắc Phong trọng thành từng bước khuếch trương, khiến Đông Phương gia phải liên tiếp bại lui.
Rốt cục vào tháng thứ ba, khi Từ Huyền sắp sửa luyện chế xong khôi lỗi thứ ba thì Bắc Phong trọng thành một lần hành động công chiếm một tòa linh thành ở phụ cận.
Đây là lần đầu xuất kích kể từ sau khi Bắc Phong trọng thành tao ngộ tuyệt cảnh, cướp đoạt địa bàn linh thành khác.
Đối với cái này, Đông Phương gia tự nhiên sẽ không đứng ngoài quan sát.
Nhưng chiến đấu lúc này, Trương Thiên Minh vẫn đang nắm giữ tiên cơ, trong lúc sĩ khí đang tăng vọt, giao chiến giữa mấy ngàn người Đông Phương gia luôn lâm vào hoàn cảnh xấu.
Càng khiến nhân tâm đại khoái chính là trong giao chiến Nguyên Đan cấp, kiếm đạo kỳ tài Nhiếp Hàn của Trương Thiên Minh một lần hành động trọng thương Đông Phương Quý, đoán chừng khiến hắn phải dưỡng một thời gian ngắn.
Lần trước giao chiến, Đông Phương Quý và Nhiếp Hàn có kết quả lưỡng bại câu thương.
Còn lần này, Nhiếp Hàn vô luận tu vị hay là kiếm ý công kích, đều rất có tiến bộ, đường đường chính chính toàn thắng Đông Phương Quý.
Chiến tích như thế cũng khiếp sợ chiến trường, khiến Côn Vân tu giới sinh ra chấn động không nhỏ.
Nếu như Nhiếp Hàn là lão quái caais Nguyên Đan, có thể làm được điểm ấy cũng sẽ không gây ra oanh động như vậy.
Nhưng vấn đề là, Nhiếp Hàn cũng là tân tú vừa xuất hiện, toàn thắng đánh bại Đông Phương Quý như thế khiến Nguyên Đan lão quái thế hệ trước của Côn Vân tu giới đều phải tâm lão vô lực.
Hiện nay, Đông Phương Quân Côn Vân đệ nhất nhân, tọa trấn thủ đô, không rảnh ra tay, đành phải phái Thái Hoàng trưởng lão tới trợ giúp chiến trường Bắc Phong.
Khi Thái Hoàng trưởng lão đuổi tới Bắc Phong thì Trương Thiên Minh đã thành công chiếm lĩnh một tòa linh thành ở phụ cận, cũng ổn định cục diện.
Lúc này, Đông Phương gia vẫn không muốn giao chiến chính diện với Trương Thiên Minh.
Dù sao trong thời kỳ này, vô luận Đông Phương Quân, hay là Từ Huyền, đều chưa từng ra tay.
Dù Thái Hoàng trưởng lão đích thân tới, vẫn bị Nhiếp Hàn áp chế, phàm là giao chiến, đều phải liên tục bại lui.
Nhiếp Hàn chính là một thanh lợi kiếm ra khỏi vỏ, bá đạo lãnh khốc, tính công kích còn còn hơn cả Từ Huyền, trên chiến trường sát phạt ma luyện, như một Sát Thần, khiến địch nhân nghe tin đã sợ mất mật.
Ngược lại Thần gia đại lão, rỗi rãnh được một thời gian ngắn, cho đến khi Lục Bào lão ma trở về chiến trường.
Lục Bào lão ma lần trước bị độc lao từ do con rối của Từ Huyền phóng trung gât thương tích, phải yên lặng một thời gian thật dài.
Lần này tái hiện chiến trường, thân thể Lục Bào lão ma hiện ra một loại quỷ dị âm trầm, thực lực tựa hồ có chỗ tăng trưởng, đại chiến một hồi với Thần gia Đại trưởng lão, hung lệ không thôi.
Thế nhưng thẳng đến khi hắn giao phong với Nhiếp Hàn, lập tức bị đánh cho hoa rơi nước chảy.
Song phương đều có lưỡng Đại Nguyên đan kỳ, lấy thực lực Nhiếp Hàn mạnh nhất, vô luận là Lục Bào lão ma, hay là Thái Hoàng trưởng lão cũng không phải là đối thủ, hơi không cẩn thận liền có thể bị trọng thương ngay.
Rất nhanh, vào tháng thứ tư, khôi lỗi vương thứ tư của Từ Huyền xuất thế, Trương Thiên Minh thành công chiếm lĩnh toàn linh thành thứ hai ở Bắc Phong.
Trong thời gian này, Khôi Lỗi Vương Từ Huyền luyện chế trên chiến trường đã từng ra tay phát huy tác dụng không nhỏ, khiến cho Đông Phương gia phải kinh ngạc.
Khôi Lỗi Vương xuất thế thực lực một cái mạnh hơn một cái, cái này khiến trong lòng rất nhiều cường giả Trương Thiên Minh đều hâm mộ chờ mong.
Đặc biệt là Khôi Lỗi Tư, vừa mới đầu nhập chiến trường không lâu, liền chém giết một vị Ngưng Đan, trọng thương một vị Ngưng Đan hậu kỳ của quân địch.
Đông Phương gia có chút khiếp sợ, Kim Điện Vương từng hoành hành trên chiến trường bị kiếm chế sâu sắc.
Lúc này, Thất đại Khôi Lỗi Vương, còn thừa lại ba cỗ cuối cùng.
Từ Khôi Lỗi Tam đến Khôi Lỗi Nhất, thực lực ba cỗ khôi lỗi này sẽ càng ngày càng mạnh, mà lại có được có chút thần thông thủ đoạn đặc thù, sâu sắc vượt qua Khôi Lỗi Vương trước đây.
Bởi vì ba khôi lỗi cuối cùng thực lực rất mạnh, đang mang trọng đại, nên việc phân phối nó Từ Huyền phải thương nghị với Sở Đông.
Khôi Lỗi Tam, am hiểu tốc độ và ám sát, Từ Huyền định đưa nó cho Sở Đông. Thứ nhất có thể thiếp thân bảo hộ, cộng thêm diễn toán cường đại, người bình thường căn bản không có khả năng tới gần Sở Đông; thứ hai là loại khôi lỗi này đặt ở trên tay Sở Đông càng có thể phát huy ra tác dụng lớn hơn.
Khôi Lỗi Nhị, am hiểu phòng ngự và độn thuật, Từ Huyền định giao nó cho Du Cầm muội muội, cái này chung quy cũng có chút tư tâm. Nhưng với tư cách là sư muội có quan hệ tốt nhất từ trước đến nay, Từ Huyền không thể không chiếu cố một hai, dù sao Du Cầm cũng thường xuyên trên chiến trường, không giống muội muội Huệ Lan, bình thường chỉ ở hậu phương bố cục trận pháp, không tham gia trực tiếp vào chiến trường.
Cuối cùng, chỉ còn lại Khôi Lỗi Nhất, thực lực có thể sánh vai Nguyên Đan kỳ lão quái, ngay cả Thần gia Đại trưởng lão và lão viện trưởng, đều thập phần động tâm.
Đối với cái này, Từ Huyền mới đầu chút do dự, ngược lại Sở Đông đề cử lưu lại cho Trương Phong.
Dù sao Trương Phong là gia chủ gia tộc liên minh, thân phận đặc thù, tu vị thiên phú cũng rất có tiền đồ.
Về phần lý do, Sở Đông sắc mặt bình tĩnh, từ từ nói:
- Nếu như Từ huynh thật muốn tranh phách tu giới, lại có ta và đám Nhiếp Hàn phụ tá, tương lai nhất thống Tạp Ngư giớicũng không phải không có khả năng. Nhưng Từ huynh, hiển nhiên không mưu cầu danh lợi như thế, như vậy người lựa chọn tốt nhất chỉ có Trương Phong thôi.
- Sở huynh sao lại lựa chọn ủng hộ Trương Phong?
Ánh mắt Từ Huyền lóe lên nói, hắn đối với vị trí người cầm quyền cũng không có hứng thú, truy tìm lực lượng đỉnh phong và Tiên Hà thần bí mới là con đường của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...