- Nhân vật thần bí?
Trong nội tâm Từ Huyền khẽ động, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó.
- Vài chục năm trước, khi thần bí nhân kia còn chưa tiến vào Côn Vân tu giới, Đông Phương bổn tộc ở Côn Vân Quốc cũng chỉ có thể miễn cương xếp vào thế lực top 5. Nhưng sau đó, thực lực Đông Phương gia đột nhiên tăng mạnh, Đông Phương Quân tấn chức Nguyên Đan kỳ, sau đó lại sinh ra Thất đại Kim Điện Vương. Kim Điện Vương, mỗi một vị đều có được thực lực có thể so với Ngưng Đan hậu kỳ, thậm chí càng hơn nữa, hỗ trợ Đông Phương gia, quét ngang rất nhiều thế lực. Cái Thất đại Kim Điện Vương kia vĩnh viễn có bảy người, cho dù từng có vẫn lạc tự bạo, đều lập tức bổ sung. Mà tất cả chuyện này, đều là do người thần bí sáng lập ra Kim Điện Vương kia cả.
Nghe đến đó, Từ Huyền liền động dung, tâm thần rùng mình.
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến vì sao sau khi mình trở về, phát hiện những người trước kia của Đông Phương gia thực lực lại tăng nhanh như vậy.
Trong đó, Đông Phương Bá được xếp vào Côn Vân tứ kiệt, chỉ sợ có thể khinh thường cấp độ Ngưng Đan, Đông Phương Uy nhẹ nhõm đột phá hàng rào đan đạo, Đông Phương Quý kia lại càng đột phá cấp độ Nguyên Đan kỳ.
- Thần bí nhân kia hắn đến từ bên ngoài Côn Vân tu giới hả?
Sắc mặt Từ Huyền ngưng trọng nói.
- Đúng, hắn không phải là người trong Côn Vân Quốc, về phần đến từ quốc gia tu giới và môn phái nào thì không ai biết cả. Tóm lại, đây là một nhân vật cực kỳ thần bí, hắn không ra tay thì thôi, ra tay liền khiến Đông Phương gia trở thành một quái vật khổng lồ một tay che trời ở Côn Vân Quốc.
Thân phận thần bí nhân kia khó có thể phỏng đoán: Một là đối phương không tự mình ra tay, hai là tạp ngư giới rộng lớn vô biên, vẻn vẹn chỉ riêng "Tam Dương Cảnh" thôi đã bao gồm hàng trăm hàng ngàn quốc gia, trong đó có vài vương triều hoặc là thế lực tông phái không chỉ cường đại hơn Côn Vân tu giới gấp trăm lần!
Từ Huyền biết được nhân vật như thế, cũng cảm thấy rất khó giải quyết, nếu không phải lần này trở về Côn Vân, có rất nhiều át chủ bài, lại mang theo cả Di Lạc Côi Bảo, vậy thì cơ hội đối kháng với Đông Phương gia sẽ rất nhỏ bé rồi.
Sau khi nói chuyện một phen với lão viện trưởng, Từ Huyền đối với cấp độ đỉnh phong ở Côn Vân tu giới đã hiểu rõ được nhất định.
Ở trong đó, lấy Đông Phương Quân và thần bí nhân kia chính là uy hiếp lớn nhất.
Lần trước Từ Huyền có thể chiến thắng Đông Phương Quý, nhân tố trọng yếu nhất trong đó là thương thế đối phương chư lành hẳn, nếu không thì kết quả chính thức còn khó đoán trước được.
Từ Huyền hiện giờ sở dĩ đứng ở Phương Thiên trọng thành, là vì Đông Phương Uy bị giam ở trong này.
Đông Phương Uy chỉ là một ngưng đan sơ kì, đối với một quái vật khổng lồ như Đông Phương gia mà nói, có cũng được mà không có cũng không sao.
Nhưng nhi tử của Đông Phương Uym Đông Phương Bá chính là nhân vật hiện giờ được Đông Phương gia coi trọng bồi dưỡng.
Từ Huyền chờ đợi, xem Đông Phương gia có phái người tới cứu Đông Phương Uy hay không, thậm chí là Đông Phương Bá kia có tự mình đến đây cứu cha không?
Trong thời gian sau đó, Từ Huyền cũng không tham chiến.
Theo sự quay lại của Từ Huyền, thế lực của Đông Phương gia ở Phương Thiên lục thành đang từng bước bị khu trừ đánh tan.
Mà Đông Phương bổn tộc không có phản ứng nào rõ ràng.
Thấy vậy, Từ Huyền bắt đầu bắt tay vào làm chuyện trọng yếu khác. Tại
Đó chính là bắt tay vào luyện chế khôi lỗi ở trang thứ tư Thiên thư.
- Bắt đầu từ hôm nay, ta sắp sửa bế quan một thời gian ngắn, đến lúc đó thành công thì phần thắng khi đối kháng với Đông Phương gia có lẽ sẽ tăng lên được hai thành.
Từ Huyền nói chuyện bế quan cho Từ Huệ Lan và Đổng Băng Vân, sau đó tiến vào mật điện trong Phương Thiên học phủ, trong thời gian ngắn nếu không có đại sự gì thì sẽ không đi ra.
Đổng Băng Vân thập phần giật mình, có thể khiến phần thắng khi đối kháng với Đông Phương gia gia tăng thêm hai thành, đây là chuyện không thể tưởng tượng được.
- Hẳn là Từ Huyền trùng kích Ngưng Đan hậu kỳ, nhưng xem tình hình thì hắn tựa hồ cũng chưa đạt tới Ngưng Đan trung kỳ đỉnh phong mà.
Đổng Băng Vân chỉ có thể thầm suy đoán.
Sau khi Từ Huyền tiến vào mật điện liền vận chuyển áo nghĩa của Thổ tỳ, thiết trí trùng trùng điệp điệp cấm chế sau đó lấy ra một thiết thư cổ xưa, mở ra trang thứ tư.
Trang thứ tứ cũng có một đại môn, bốn phía khắc vẽ đồ văn cổ xưa, càng thêm phồn hối phức tạp, ẩn chứa rất nhiều áo nghĩa biến hóa.
Tạo ra khôi lỗi, căn cứ áo nghĩa biến hóa và sàng chọn tài liệu sẽ có rất nhiều chuyện xấu.
Từ Huyền từng nhiều phen tìm hiểu trang thứ tư, cũng xác định khôi lỗi trong suy nghĩ của mình chỉ riêng quá trình sàng chọn tài liệu thôi đã mất một hai năm dài đằng đẵng rồi.
Trong tay hắn lập lòe tinh quang hai màu đỏ vàng, dung nhập vào thiết môn trang thứ tư, "Ô ông" rung động, trầm thấp xa xưa, phảng phất đến từ Dị Độ Không Gian xa xôi, t ở bên trong thiết môn lập loè ô quang thâm thúy, bốn phía phù văn chớp động như nộ diễm, khí tức tang thương cũ kỹ.
Trong quá trình này, Từ Huyền một bên dùng nguyên lực chèo chống thiết thư cũ kĩ vận chuyển, một bên không ngừng cho vào các loại tài liệu trân quý.
Tài liệu luyện chế thiết thư trang thứ tư có thể nói là bao hàm rất nhiều linh tài cao cấp hiếm thấy, có vài tài liệu ở Côn Vân Quốc tu giới, cơ vốn đã tuyệt tích.
Thời gian trôi qua từng chút một, luyện chế thiết thư trang thứ tư thập phần chậm chạp, tài liệu cho vào đâu vào đấy.
Từ Huyền sớm đã có chuẩn bị tâm lý luyện chế khôi lỗi đẳng cấp càng cao, thì thời gian cần thiết càng dài...
Trong lúc Từ Huyền bế quan thì Phương Thiên lục thành về cơ bản rất an bình, Đông Phương gia vẫn tan tác như trước, dần dần rời khỏi khu vực quản hạt trọng thành.
Tựa hồ tất cả đều gió êm sóng lặng, ít nhất nhìn qua là như thế.
Một tháng sau khi Từ Huyền bế quan.
Ban đêm một ngày này, trong cung điện dưới mặt đất đầy trầm trọng áp lực của Phương Thiên học phủ.
Bá XÍU... UU!!
Một thân ảnh màu đen như quỷ mị hư vô bay vút giữa hành lang, dù là lấy ánh mắt của Ngưng Đan cao nhân cũng chỉ bắt được một tàn ảnh mơ hồ, rất có thể bởi vậy mà xem nhẹ.
Biên giới hành lang, có rất nhiều tù thất, cơ hồ bị huyền kim trọng vây khốn, thêm vào đó là trùng trùng điệp điệp cấm chế.
Những nơi thân ảnh quỷ mị kia đi qua, lính canh lui tới vô thanh vô tức gục ngã, không có nửa điểm động tĩnh.
Trong chốc lát, thân ảnh quỷ mị lướt đến cuối hành lang, trước một tòa tu thất do huyền thiết đen nhánh tạo thành.
Trong nhà tù, nằm một trung niên áo bào vang hấp hối, bị tầng tầng giam cầm.
Trung niên áo bào vàng này đúng là gia chủ Hoàng Long Đông Phương gia ngày xưa bị Phương Thiên trọng thành bắt giữ, Đông Phương Uy!
- Người nào!
Trên hành lang, một hắc khải nam tử Ngưng Đan trung kỳ kinh quát một tiếng.
PHỐC!
Thân ảnh màu đen vẽ tay một cái, hai đạo bóng mờ như ngọn gió, phá không lóe lên, chém về phía phương hướng bất đồng.
Nháy mắt sau đó, hắc khải nam tử phụ trách trấn thủ tù thất kia lập tức chết đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...