Trong đó, trang thứ ba sách cổ là sáng tạo khôi lỗi, cần một ít tài liệu đẳng cấp cao. Từ Huyền xem xét tinh hải và túi trữ vật, miễn cưỡng có thể gom góp ra một đống, lại không biết hiệu quả như thế nào.
Nếu như sáng tạo ra khôi lỗi có cấp độ thần kỳ siêu việt thì cho dù phải trả một cái giá lớn thì Từ Huyền cũng cam tâm tình nguyện.
Bất quá, trang thứ ba ghi rõ, muốn sáng tạo khôi lỗi thì cần thời gian dài, Từ Huyền cũng không tìm hiểu triệt đệ áo nghĩa phù văn trong đó, cho nên cũng không có nếm thử.
Kế tiếp, Từ Huyền muốn giải quyết một chuyện khác.
Hắn đưa tay ra, một bình ngọc lung linh trong suốt xuất hiện, bên trong có bảy cái ô vuông.
Ở trong từng linh dịch màu tím đều có từng người, có một mỹ nhân ngư xinh đẹp lớn cỡ bàn tay.
- Thả ta ra ngoài...
Bàn tay non mịn nhỏ bé của yêu ngư kia vuốt bốn phía hàng rào trong suốt, trong mắt có ý cầu khẩn.
- Thực lực của những yêu ngư này vào thời kỳ toàn thịnh chỉ sợ không thua Nguyên Đan kỳ, cẩn thận để đạt được mục đích, ngàn vạn lần không thể thả nàng ra ngoài. Tốt nhất là thừa lúc nàng ta trở lại nguyên hình, lực lượng ở vào giai đoạn bị kiềm hãm nhất mà hạ cấm chế.
Tàn hồn kiếp trước cực lực nói.
Từ Huyền nhẹ gật đầu, Yêu ngư tộc có cừu hận chi tâm với nhân loại, mà đẳng cấp yêu ngư này lại cao như vậy, nếu như không đề phòng thì đích thật là một sai lầm lớn.
Hai người thương nghị một hồi, tàn hồn kiếp trước liền hiệp trợ Từ Huyền hạ cấm chế với yêu ngư này.
Trí nhớ Tinh Hải bỗng nhiên sáng ngời ra, tàn hồn kiếp trước hiển hiện vài khối hồn ngọc màu xanh da trời quanh thân, hai tay huyễn hóa ra vô số pháp quyết quang ảnh.
Cùng lúc đó, Từ Huyền trong mật thất, bàn tay tung bay, động tác giống như đúc.
Đến một thời khắc, một cỗ hồn lực cường hoành huyền diệu rót vào trong cơ thể Từ Huyền, song chưởng tách ra một mảnh hư quang nhạt nhòa, bên trong ẩn ẩn pha lam mang và tinh huy.
- Phốc!
Bấm tay một cái, điểm nhạt bạch hư quang kia hiện lên hình dáng đinh ốc, trực tiếp xuyên thấu qua Thất phương ngọc bình, bao phủ toàn bộ người mỹ nhân ngư.
- Không...
Yêu ngư cực lực giãy dụa, tản mát ra lực lượng cường hoành.
Nhưng cấp độ của tàn hồn kiếp trước cực cao, không thể dễ dàng đánh giá. Dưới hồn lực sung túc, nhạt bạch hư quang kia hóa thành từng dây xích điện vân lập lòe, tiến vào linh hồn yêu ngư.
Tàn hồn kiếp trước nắm giữ loại cấm chế này, chuyên môn nhằm vào linh hồn. Hết thảy sinh linh đều có linh hồn, nếu hạ cấm chế vào linh hồn hắn thì có thể khống chế sinh tử hắn.
Thi triển cấm chế, hết thảy đều thuận lợi, tàn hồn kiếp trước thư giãn vô cùng thích ý.
- Ông ô!
Trên đỉnh đầu yêu ngư trong bình ngọc bỗng nhiên hiển hiện ra một vương miện thủy lam mỹ lệ thần bí, một cỗ lực lượng kỳ dị đẩy những dây xích điện vân ra ngoài.
Từ Huyền cùng tàn hồn kiếp trước cùng kêu lên:
- Đó là pháp bảo gì?
Từ Huyền nhìn chằm chằm vào vương miện Thủy Lam mỹ lệ cao quý trên đỉnh đầu Yêu ngư, cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
- Nhân loại vô tri, chỉ bằng vào một tu giả luyện thần kỳ ngươi, thêm một linh hồn trợ giúp mà cũng dám can đảm hạ cấm chế với một yêu ngư hoàng tộc cao quý sao?
Khuôn mặt Yêu ngư kia như sương lạnh, trái ngược với vẻ thanh mỹ lúc trước, vương miện côi lam thần bí trên đỉnh đầu tách ra từng đạo ánh sáng màu xanh da trời trong suốt, đầu tóc bay múa, hiện ra vài phần đẹp đẽ hoang dại, lại lần nữa tránh khỏi cấm chế do Từ Huyền cùng tàn hồn kiếp trước thiết hạ.
- Đến tột cùng thân phận của ngươi là gì?
Từ Huyền híp mắt nhìn chằm chằm vào yêu ngư kia, xem ra những ngày này nguyên khí đối phương đã có phần khôi phục. Càng ngoài ý muốn là lực lượng vương miện thần bí kia có thể tránh khỏi cấm chế huyền ảo của tàn hồn kiếp trước.
- Hừ, ta chính là công chúa đời 179 của Yêu ngư tộc. Nhân loại nhỏ bé, dùng lực lượng của ngươi tối đa có thể trói buộc bổn công chúa nhất thời mà thôi. Đã có Thiên mệnh vương miện của Yêu ngư tộc thủ hộ, ngươi đừng mơ tưởng đụng chạm đến linh hồn của ta. Hiện tại bổn công chúa đã khôi phục lại một phần nguyên khí, dùng tu vi luyện thần kỳ của ngươi thì tuyệt đối đừng mong làm tổn hại đến ta.
Tiểu yêu ngư giương khuôn mặt cao ngạo tuyệt mỹ của mình lên nói.
Nghe những lời ấy, Từ Huyền cũng biết được có vài phần khó giải quyết. Không nghĩ tới tiểu yêu ngư này lại là công chúa Yêu ngư tộc, đây chính là một củ khoai lang nóng phỏng tay a.
- Chậc chậc, công chúa? Đây chính là cực phẩm, nếu chiếm được nàng thì về sau mặc ngươi điều khiển.
Tàn hồn kiếp trước lộ vẻ hứng thú, lập tức giật dây Từ Huyền ra tay lần nữa.
- Tốt.
Từ Huyền gật đầu, hít sâu một hơi. Nếu như không giải quyết được yêu ngư này thì về sau cũng vô cùng nguy hiểm đối với mình. Phải biết yêu ngư này chính là Nguyên đan đáng sợ, lại có thân phận công chúa, cái này cũng không thể đùa được.
Rất nhanh, Từ Huyền cùng linh hồn kiếp trước thúc dục linh hồn bí thuật lần nữa.
Lúc này, tàn hồn kiếp trước thu lấy hơn 10 khối hồn tinh quanh thân, lực lượng tăng nhiều, nhạt bạch hư quang kia trở nên lạnh buốt chói mắt, điện vân quang liệm dày đặc hơn, trói buộc linh hồn yêu ngư công chúa kia.
Thiên mệnh vương miện trên đỉnh đầu yêu ngư công chúa lại lần nữa tách ra ánh sáng màu xanh da trời trong suốt, vô hình vô chất, ẩn ẩn bức lui điện vân quang liệm đến từ bên ngoài một lần nữa.
Từ Huyền cắn răng một cái, vận chuyển nguyên lực khí huyết toàn thân, ngưng tụ thần cảm đến tận cùng, hóa thành một cỗ lực lượng uy hiếp gia nhập vòng chiến.
Dựa theo lẽ thường, so sánh lực lượng hai bên thì chủ yếu là yêu ngư công chúa và tàn hồn kiếp trước, còn cấp độ của Từ Huyền thì quá thấp, không cách nào ảnh hưởng đến thắng bại, tối đa chỉ phát huy được một thành tác dụng.
Nhưng vào lúc này, dị biến lại phát sinh.
- A!
Ánh nguyệt bí châu ẩn núp trong cơ thể Từ Huyền bỗng nhiên vang lên một tiếng, một đạo ánh sáng thủy tinh trắng bạc từ sâu trong cơ thể lan tràn ra, nhập vào thất phương ngọc bình.
Thiên mệnh vương miện trên đỉnh đầu yêu ngư công chúa run rẩy sợ hãi không hiểu, trong lúc vô hình lực lượng suy yếu đi vài phần.
Yêu ngư công chúa kinh hãi không thôi, hoa dung thất sắc. Trong cơ thể đối phương rốt cục là có lực lượng đáng sợ nào tồn tại mà ngay cả thiên mệnh vương miện của yêu ngư tộc cũng cảm thấy sợ hãi?
Cần biết Thiên mệnh vương miện chính là bảo vật dài danh thứ năm trong 36 kiện kỳ bảo thần hoang viễn cổ. Ngoại trừ cửu đại di lạc côi bảo ra thì còn có lực lượng gì có thể áp chế nó?
Theo ánh sáng trắng bạc thủy tinh chói lọi kia gia nhập, tầng phòng hộ linh hồn yêu ngư công chúa lập tức bị đột phá, điện vân quang liệm kia triệt để đâm vào linh hồn nàng.
- Không... Cầu xin ngươi...
Yêu ngư công chúa thút thít nỉ non, kêu lên sợ hãi, trên gương mặt tuyệt thế lộ ra vẻ vô cùng đau đớn, ai oán cầu xin:
- Ngươi không thể làm như vậy, linh hồn yêu ngư công chúa rất tinh khiết. Một khi bị ô nhiễm, nếu không ma hóa thì sẽ tự thiêu mà vong.
Nghe được lời ấy, tâm thần Từ Huyền khẽ động, hắn dĩ nhiên có thể cảm nhận được linh hồn của yêu ngư công chúa sáng long lanh như thủy tinh, lúc lực lượng của mình xâm nhập linh hồn của nàng thì có cảm giác ôn nhuận như nước.
- Không đúng! Linh hồn nàng ta cổ quái, nếu cưỡng ép đột phá thì không biết chừng sẽ có biến hóa.
Tàn hồn kiếp trước đột nhiên dừng lại.
Từ Huyền cũng lập tức dừng động tác lại, một tay chống cằm đánh giá yêu ngư công chúa đang khóc như mưa kia. Vẻ bất lực ôn nhu kia cũng khiến hắn sinh lòng trắc ẩn.
- Nhân loại, nếu như ngươi đáp ứng cho ta một con đường sống, ngày sau khôi phục lại thực lực, ta sẽ dẫn ngươi đi tìm kiếm Yêu ngư tộc tại Di lạc cổ thành.
Rốt cục Yêu ngư công chúa cũng đưa ra một điều kiện mê người.
- Ha ha, nếu như ngươi khôi phục tu vi thì Từ mỗ còn có khả năng còn sống sao?
Từ Huyền mỉm cười nói.
- Ngươi muốn làm sao bây giờ?
Yêu ngư công chúa u oán nói.
- Rất đơn giản, lập tâm ma chi thề, làm nô tỳ cho Từ mỗ 100 năm, chịu Từ mỗ sai khiến.
Từ Huyền không mặn không nhạt nói.
- Ngươi... Sao ngươi có thể làm như vậy? Ta là một yêu ngư công chúa, sao có thể làm nô tỳ cho một nhân loại được?
Yêu ngư công chúa cắn chặt hàm răng, trong mắt lệ quang chớp động.
- Không muốn thì cũng được thôi, ta cũng không muốn lưu lại một tai họa ngầm bên người.
Từ Huyền nói, ra vẻ không sao cả. Hắn chỉ là thăm dò điểm mấu chốt của yêu ngư, muốn yêu ngư công chúa cao cao tại thượng này làm nô tỳ cho mình, quả thật rất khó thành sự thật.
- Không được, 100 năm nhiều quá, 50 năm thôi!
Yêu ngư công chúa thật sự rất sợ hãi, rõ ràng đã đáp ứng.
Từ Huyền cảm thấy ngoài ý muốn, yêu ngư công chúa này rất sợ chết sao?
- Mỗi đời yêu ngư công chúa đều luôn bảo vệ giữ gìn thân thể băng thanh ngọc khiết của mình. Ngươi phải đáp ứng không được cướp đi trinh tiết của ta.
Nói đến đây, khuôn mặt của Yêu ngư công chúa đỏ lên, cắn răng nói:
- Nếu không sẽ xúc động đến lời nguyền thượng cổ kia, hậu quả ngươi tuyệt đối khó mà gánh chịu.
- Cũng được, làm nô tỳ 50 năm, sẽ không cướp đi trinh tiết của ngươi. A, nhưng nếu ngươi tự nguyện thì ta không biết a...
Từ Huyền bất động thanh sắc nói, nhưng từ đáy lòng lại như mở cờ. Có thể làm yêu ngư công chúa thuần phục, cái này là chuyện kỳ diệu như thế nào.
Nếu như nàng ta khôi phục lại tu vi, đây chính là Nguyên đan kỳ a.
Chợt, Yêu ngư công chúa lập Tâm ma chi thề, vẻ mặt khuất nhục, còn tức giận nhìn thiếu niên trước mắt chiếm tiện nghi mình vài lần.
- Tốt rồi, nói cho ta biết tên của ngươi.
Từ Huyền cười hỏi.
- Tuyết Vi.
Yêu ngư công chúa cúi đầu đáp.
- Tốt, ta hỏi ngươi Tuyết Vi, cần bao lâu nữa thì tu vi ngươi có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong?
Từ Huyền đề ra vấn đề bản thân quan tâm nhất.
- Bị Cấm chế Thiên cơ quảng trường gây thương tích, nô tài bị đánh thành nguyên hình, bổn mạng tinh nguyên bị hao tổn nhiều. Nếu muốn khôi phục lại hình người thì cần 2, 3 năm, khi đó tu vi sẽ là Ngưng Đan kỳ. Nếu muốn khôi phục lại đỉnh phong, ít thì 10 mấy năm, nhiều thì 20 năm.
Con mắt Tuyết Vi đỏ lên, ấm ức nói.
- Lâu vậy sao?
Từ Huyền nhíu mày.
- Tuổi thọ Yêu ngư tộc cực kỳ xa xưa, bổn mạng tinh nguyên khó có được. 20 năm của nhân loại các ngươi chỉ bằng 1 tuổi chúng ta thôi.
Lông mi Tuyết Vi khẽ nháy, không chút nào cho rằng 20 năm sẽ rất lâu. Hơn nữa, nếu như nhanh mà nói thì căn bản không cần nhiều thời gian như vậy.
Sau đó, Từ Huyền lại hướng Tuyết Vi hỏi thăm một ít chuyện cửu đại chủng tộc có quan hệ đến Yêu ngư tộc.
- Nô tài cần ngủ say mấy tháng để khôi phục lại thương thế và bổn mạng tinh nguyên.
Trên mặt Tuyết Vi hiện ra vài tia mệt mỏi và suy yếu.
Từ Huyền nhẹ gật đầu, đưa yêu ngư công chúa vào trong một ô vuông khác.
Đợi cho Yêu ngư công chúa chìm vào giấc ngủ, Từ Huyền lại cùng tàn hồn kiếp trước thảo luận việc này.
- Có lẽ không có gì sơ hở, bất quá đến lúc mang nàng vào trong Di lạc cổ thành yêu ngư tộc thì cần phải đề phòng.
Tàn hồn kiếp trước nói ra.
Sau khi xử trí chuyện yêu ngư công chúa thỏa đáng, Từ Huyền thở phào một hơi. Cuối cùng thì cũng coi như tạm thời giải quyết được chuyện Yêu ngư công chúa.
Kế tiếp, còn có một chuyện quan trọng hơn chờ Từ Huyền đi làm.
- Bên trong Thiên Cơ thành cổ, sưu tập đầy đủ hồn tinh. Bây giờ có nên mở ra hạch tâm chi mật kiếp trước cùng với pháp môn tu thành thông mạch kia không?
Từ Huyền hơi có vẻ mong đợi, hỏi.
- Thời cơ chín muồi.
Trong đều truyền đến tiếng thở dài của viễn cổ lão.
Ngay trong nháy mắt tiếp theo.
Trí nhớ Tinh hải khổng lồ hiển hiện trong đầu Từ Huyền.
Đạt tới cấp độ Luyện thần kỳ bây giờ, lực lượng linh hồn so với luyện thể kỳ đã cường đại hơn không biết bao nhiêu lần, đã không cần từ trong mộng tiến vào tinh hải.
Bên trong trí nhớ Tinh hải hoang vu khoáng đạt, trong một mảnh ảm đạm tĩnh mịch vô tận có một khu vực sáng ngời, phạm vi ước chừng 170-180 dặm, bao quát hơn mấy chục khỏa tinh thạch cùng với ngàn vạn tinh sa.
Tại một nơi héo lánh xa xôi có một tinh thể khổng lồ có chút ảm đạm.
Cái này là trí nhớ viễn cổ thể tu có quan hệ với kiếp trước.
Đương nhiên, một khu vực xa xôi khác có một tinh thạch khổng lồ sáng ngời đường kính mấy trăm trượng, đó chính là Thiên cơ tử có quan hệ với kiếp trước.
Tinh không hoang vu, Từ Huyền cùng tàn hồn kiếp trước trôi nổi giữa không trung.
- Đã bắt đầu!< - ./p>Tàn hồn kiếp trước thần sắc trịnh trọng khoát tay, gần trăm dạng tài liệu linh hồn hội tụ lại thành một đoàn, phát ra linh hồn chấn động cường đại.
- Ông!
Đột nhiên, gần trăm dạng tài liệu linh hồn kia tách ra hoa quang linh hồn chói mắt kinh người, đâm vào tinh thể sáng ngời duy nhất trong tinh hải.
Tinh thể kia mãnh liệt chấn động, vầng sáng lan tràn, thẩm thấu đến hạch tâm, bao trùm 7 8 phần.
Tàn hồn kiếp trước hơi có chút suy yếu, ý vị thâm trường nói:
- Sau khi hoàn thành mở phần trí nhớ này ra, sứ mạng của ta đã hoàn thành. Kế tiếp chủ nhân có thể lựa chọn để ta tiếp tục tồn tại hay khiến ta bị diệt khẩu.
Nghe vậy, Từ Huyền mát lạnh trong nội tâm, chẳng lẽ đây cũng là an bài của kiếp trước sao?
Tàn hồn, cuối cùng là tàn hồn, cùng bản tôn có tuyệt đại khác nhau. Nếu như nói ai là chủ nhân, kiếp trước bị diệt, như vậy ở kiếp này Từ Huyền là bản tôn.
- Khiến tàn hồn bị diệt?
Từ Huyền nghĩ đến lúc trí nhớ mình thức tỉnh đến nay, tàn hồn kiếp trước trợ giúp và chỉ điểm đủ loại với mình, tự nhiên rất không đành lòng.
Rất nhanh, hắn mãnh liệt lắc đầu:
- Cho ngươi tiếp tục tồn tại, tựa hồ cũng không có chỗ xấu.
Tàn hồn kiếp trước thở phào một hơi, hơi lộ ra một tia vui mừng.
- Trước khi chủ nhân bước vào Thực mệnh tam cảnh, có lẽ sự hiện hữu của ta còn có tác dụng nhất định.
Từ Huyền nhẹ gật đầu, liền bước vào tinh thể sáng ngời 7 8 phần kia.
Trí nhớ thuộc về viễn cổ thể tu dũng mãnh tiến vào trong óc.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...