Trong tay Từ Huyền có đủ linh tài, đêm đó lấy ra "chân hỏa lô" đúc thể.
Trước mắt hắn đã phát giác, đồng đúc chi thể còn thiếu một bước nữa, là có thể bước vào tiểu thành cảnh giới, đến lúc đó, sức mạnh nhục thể sẽ bật lên một bước lớn.
Tu luyện cả một đêm, ngày thứ hai Từ Huyền nước chảy thành sông bước vào luyện khí lục trọng, đồng đúc chi thể cũng tiếp cận tiểu thành cảnh giới...
Có thể nói một đêm thời gian, tu vi Từ Huyền đại tăng, đạt đến cập độ luyện khí lục trọng. Viễn cổ thể tu cảnh giới, đương nhiên không thể dùng lẽ thường đánh giá, đây chỉ là cấp bậc nguyên lực trong cơ thể. Luyện khí lục trọng nguyên lực, cơ bản có thể áp đảo tiên tu pháp lực đồng giai bình thường.
Nhưng ngoài nguyên lực, sức mạnh nhục thể của bản thân Từ Huyền, cũng sớm đã vượt qua cấp độ luyện thể thập trọng.
Nguyên lực một loại sức mạnh chất phác diễn sinh trong thân thể huyết nhục cốt, bởi vậy sức mạnh nhục thể và nguyên lực hắn là hỗ trợ lẫn nhau: Từ Huyền sở hữu nguyên lực cấp độ luyện khí lục trọng, như vậy sức mạnh nhục thể cũng tương tự.
Bây giờ đồng đúc chi thể cũng gần như tiểu thành, nếu luận thực lực chân chính, Từ Huyền có thể khiêu chiến luyện khí bát cửu trọng tiên sĩ trở lên.
Sáng sớm ngày thứ hai, Từ Huyền dự định một hơi, tĩnh tu một hai ngày, đem đồng đúc chi thể tu luyện đến tiểu thành cảnh giới.
- Chủ nhân, bên ngoài có người cầu kiến, nói là sư huynh muội đồng môn của người.
Nha hoàn Tú Thanh đứng ngoài cửa bẩm báo.
Từ Huyền đi ra Thanh sơn lục cư, nhìn thấy bốn sư huynh muội Phong Vũ Môn: Lạc Phong, Dương Tiểu Thiến, Du Cầm và Ngụy sư huynh đang đứng trong linh viên.
Bốn người đứng giữa thanh sơn lục cư, nhìn ngó xem xét xung quanh, vừa ngưỡng mộ, lại vừa có chút cục xúc bất an.
Hoành cảnh sinh sống giống như Thanh sơn lục cư, cho dù là Phong Vũ Môn trưởng lão, cũng chưa chắc bằng được.
Từ Huyền dẫn mọi người vào trong linh các, Tú Thanh Tú Ngọc hai nha hoàn, đứng bên cạnh pha trà đưa điểm tâm, cực kì chu đáo.
- Từ sư đệ, đi vào Trương Thị gia tộc, đệ ngược lại thắng chức rất nhanh, cuộc sống hưởng thụ thế này, sau này nhớ cất nhắc sư huynh muội chúng ta nhé.
Ngụy sư huynh nói mát.
So với Từ Huyền, bọn họ tiến nhập Đông Phương gia tộc, chỉ là đệ tử bình thường, thậm chí đến thân phận khách liêu cũng bằng, ngày thường có khả năng phải làm một số việc vặt.
Biết được chuyện này, Từ Huyền cũng có chút đồng tình, rõ ràng Trương Thị gia tộc đối với họ không mấy trọng thị.
- Nghe nói chỉ cần tu luyện đến luyện khí thất trọng trở lên, chúng ta có thể trở thành tam đẳng khách liêu, khổ một chút chúng ta chẳng quan tâm, chỉ là Du sư muội và Dương sư muội, hai cô nương quen được chiều chuộng, nhìn bọn họ chịu khổ, chúng ta thập phần không đành lòng.
Vết sẹo trên gương mặt tuấn mỹ của Lạc Phong, lờ mờ vẫn có thể nhìn thấy được, bộ dạng có vài phần tang thương.
- Một chút việc vặt với ta chẳng là gì, so với thời điểm ngoại môn trước kia, nhẹ nhõm hơn nhiều.
Dương Tiểu Thiến miễn cưỡng mỉm cười, lúc này đối diện với chủ nhân thanh sơn lục cư, nàng tâm niệm phức tạp, có một loại ảo giác không thể trèo cao.
Du Cầm đơn giản hơn nhiều, đôi mắt tinh khiết lộ vẻ kiên định:
- Muội cũng không sao, Từ sư huynh không cần lo lắng.
Từ Huyền ngẫm nghĩ, nói với Du Cầm:
- Su sư muội, chi bằng thế này, Thanh sơn lục cư của ta, khá là rộng rãi, phòng trống cũng nhiều, muội chuyển đến đây ở cùng ta.
Trong tiên môn, cảm tình tốt nhất chính là Du sư muội, ở bên nàng, không cần bất cứ tâm lý phòng bị nào, thoải mái dị thường, giống như ở cùng tiểu muội trong nhà vậy.
- Ồ...
Du Cầm đỏ mặt, ánh mắt né tránh, bàn tay nhỏ mân mê gấu áo, Ngụy sư huynh và Lạc Phong bên cạnh cũng lộ ra một phần mờ ám.
Từ Huyền mỉm cười nói với nha hoàn:
- Tú Ngọc, đi chuẩn bị một gian phòng.
Trong tính cách lương thiện thuần mỹ của Du Cầm, còn có một chút yếu đuối, Từ Huyền không muốn nàng bị người trong gia tộc bắt nạt. Trước đây mặc dù là chân truyền đệ tử trong môn, nàng vẫn bị Lâm sư huynh một đệ tử ký danh bắt nạt, Từ Huyền sao có thể yên tâm.
Du Cầm cúi đầu, không phản đối, coi như đã đồng ý.
Mọi người trò chuyện một lúc, vẫn là kế hoạch báo thù và vấn đề sinh tồn thế nào trong Trương Thị gia tộc.
Nhưng Từ Huyền cho rằng, chuyện phục thù tóm lại vẫn có chút xa xôi, trầm giọng nói:
- Chư vị sư huynh muội, trước khi tấn thăng luyện thần kì, ý niệm liên quan đến phục thù, tốt nhất đừng nghĩ đến. Trong hoàn cảnh tốt như thế này, tiềm tâm tu luyện, gia tăng thực lực bản thân. Đại đạo vô chừng mực, con đường dẫn đến tiên hà, không thể chỉ có thù hận.
Nghe những lời này, bọn Lạc Phong liên tục gật đầu.
Tiên hà, là tu giới thế đại truyền thừa, vô số tu hành chủng tộc, tin tưởng tuyệt đối truyền thuyết, đối với bất cứ một tu giả nào, đều là mộng tưởng cuối cùng.
Phục thù, đối với chúng nhân mà nói, chủ là một mục tiêu giai đoạn nhân sinh quan.
Đối với Từ Huyền mà nói, có lẽ là một sự sự kiện xen giữa, tiến tới thánh địa tiên hà, không những là truy cầu đối với đại đạo,
mà còn để giải đáp câu hỏi kiếp trước.
Về phần lập tức ở Trương Thị gia tộc, Từ Huyền trầm ngâm nói:
- Ta mặc dù có quan hệ không tốt với Trương gia thiếu chủ, nhưng lúc này cũng nợ Trương gia không ít nhân tình, nhất thời không tiện lên tiếng, đợi thời cơ đến, nhất định sẽ giúp các ngươi nâng cao địa vị trong gia tộc.
Lạc Phong cười nói:
- Vậy làm phiền Từ sư đệ, nhưng chuyện này không cần miễn cưỡng, cho dù dựa vào nỗ lực bản thân, tin răng chúng ta cũng có thể nhanh chóng tấn thăng luyện khí thất trọng.
Lại trò chuyện một lúc, bọn Lạc Phong rời đi, chỉ để lại một mình Du Cầm.
- Sư huynh, cảm ơn!
Du Cầm mắt lộ rõ sự vui sướng, vào ở trong Thanh sơn lục cư, vừa có thể ở cạnh Từ sư huynh, lại vừa có thể tiêu tan mơ màng trong lòng nàng, cảm thấy thập phần thoải mái và yên tâm.
- Muội cũng mau trùng kích luyện khí ngũ trọng, số linh đan này cho muội tu luyện.
Từ Huyền mỉm cười, lại lấy ra mấy bình nhị phẩm linh đan có lợi cho việc tu luyện, giao cho Du Cầm.
Nhị phẩm linh đan, đối với tiên sĩ bình thường mà nói, mơ cũng không được, Du Cầm ngượng ngùng nhận lấy, trong lòng có chút khó tin.
Nàng đương nhiên không biết, thu hoạch của Từ Huyền trong bí cảnh, nhiều hơn những gì hắn thể hiện gấp trăm lần.
- Sư muội, muội coi nơi này như nhà của mình, coi sư huynh như ca ca muội là được, không cần có bất cứ bó buộc gì.
Từ Huyền nói với tiểu sư muội, ngữ khí trìu mến kì lạ.
Du Cầm trên thực tế là một cô nhi, đầu tiên được một tiểu gia tộc trên Bình Hoa Trấn nhận nuôi, vì tâm tính lương thiện, thường xuyên bị bắt nạt. Sau này cha nuôi qua đời, lại gặp đúng lúc Phong Vũ Môn chiêu thu đệ tử, vận mệnh phát sinh chuyển biến.
- Ca ca?
Du Cầm khóe mắt ươn ướt, đầu tiên hơi ảm đạm, nhưng sau đó đối mắt đẹp lại phát ra quang mang vui sướng, dưới ánh mắt ấm áp của Từ Huyền, nỗ lực gật đầu:
- Ừm.
Thân là cô nhi thường xuyên bị bắt nạt, một cô gái lương thiện đơn thuần, nàng cũng rất khát vọng có người thân huynh trưởng chăm sóc mình.
Du Cầm sống trong Thanh sơn lục cư, rất vui vẻ an nhiên tu luyện.
Ngày thứ hai, Du Cầm một hơi bước vào luyện khí ngũ trọng, tâm cảnh yên bình mà hạnh phúc, tốc độ cũng vượt qua sở liệu của Từ Huyền.
Hắn vốn tưởng là nhờ hiệu quả của nhị phẩm linh đan, sau mới biết Du Cầm trước mắt không nỡ dùng số linh đan đó, để lại sau này trùng kích luyện khí thất trọng.
Từ Huyền không thể không cảm khái thượng phẩm linh căn thiên phú của Du Cầm, ngoài tu luyện, hắn cũng truyền thụ cho nàng một ít tiên pháp, Du Cầm cũng học rất nghiêm túc.
Buổi tối khi Du Cầm tấn thăng luyện khí ngũ trọng, Từ Huyền mượn nhờ hỏa tính linh tài, dùng "chân hỏa lô" viêm lực tôi luyện, đúc thể cảnh giới, cuối cùng cũng đạt đến đồng đúc tiểu thành.
Đồng đúc tiểu thành. cường độ nhục thể Từ Huyền, lại tiến thêm một bước lớn.
Khoảng khắc hắn nhẹ nhàng hít khí, trên làn da trắng nõn, nhất thời hiện lên quang văn màu đồng, hoa văn tinh tế, giống như luyện trận đồ án.
Để nghiệm chứng cường độ thân thể đồng đúc tiểu thành, Từ Huyền bảo Du Cầm thử thi triển một pháp thuật nhỏ.
Du Cầm có chút do dự, trong tay phóng ra một khối hỏa diễm, đại khái tương đương luyện khí tam trọng pháp lực.
Khối hỏa diễm đó, rơi lên cánh tay Từ Huyền, phát ra một tiếng tách tách nho nhỏ, sau đó rất nhanh hóa thành khói xanh, biến mất không thấy.
Trên da Từ Huyền, quang văn màu đồng, hơi lấp lánh, rất nhanh khôi phục sắc trắng bình thường.
Kết quả này, khiến cái miệng nhỏ của Du Cầm không khỏi há lớn, vô cùng kinh ngạc, dưới sự giục giã của Từ Huyền, lại toàn lực thi triển pháp thuật.
Phốc!
Ngón tay búng ra một đường hồ quang điện, đánh lên người Từ Huyền, Từ Huyền thân thể hơi run, kêu lên một tiếng khe khẽ, trên da chỉ lưu lại một dấu vết rất nhỏ nhìn không rõ.
Lần này là một đòn pháp thuật toàn lực của luyện khí ngũ trọng.
Từ Huyền đối với kết quả này, khá là thỏa mãn, còn Du Cầm bên cạnh hắn, mặt đầy vẻ không tin, ánh mắt cũng kì lạ.
- Bây giờ mình mới chỉ bước vào đồng đúc tiểu thành, nếu đạt đến đồng đúc đại thành, hoàn toàn có thể coi thường công kích cấp độ luyện khí kì.
Từ Huyền trong lòng không khỏi kì vọng.
Lần trước hắn đến Hoàng Long Thành, thu mua một lượng lớn hỏa tính linh tài, trong đó thậm chí còn bao gồm vương phẩm linh đan " độc hỏa âm dương đan", có thể đoán trước, Từ Huyền ở giai đoạn đồng đúc chi thể, tất nhiên là thông suốt.
Giai đoạn đúc thể, sau giai đoạn đúc thể, còn có cấp độ cao hơn, ngân cương chi thể.
Nếu có thể đạt đến cấp độ ngân cương chi thể, thần thông vô cùng ẩn chứa trong thân thể, có thể tự động sản sinh một tầng phòng ngự như cương phong, miễn dịch đối với pháp lực, đạt đến cấp độ hoàn toàn mới. Thậm chí khi bị đối phương công kích, thân thể còn có thể sản sinh phản chấn, đả thương kẻ thù.
Từ Huyền tin, nếu có thể tu luyện đến ngân cương chi thể, đến lúc đó cả khu vực Hoàng Long Thành này, chỉ cần không gặp phải đan đạo lão tổ, cơ bản có thể hoành hành bễ nghễ.
- Đúc thể chỉ là một loại tu hành pháp môn trong thể tu, còn có thông mạch cấp cao hơn, phá toái, nhân diệt vân vân, trong đó thông mạch, tu hành chi đạo, ở cấp độ luyện thần kì, là có thể tu hành...
Từ Huyền lục lọi những gì có liên quan đến viễn cổ pháp môn thể tu trong não hải.
Tu vi tăng lên, kí ức trong kí ức tinh hải mỗi lúc một nhiều, các loại cảm ngộ cũng tuôn vào não hải, khiến Từ Huyền nhãn giới cao hơn.
Lúc này, kí ức kiếp trước, dã kéo dài đến khoảng hai mươi tuổi.
Theo tính hình trong kí ức, kiếp trước tại thời điểm hai mươi tuổi, hắn đang chuẩn bị trùng kích ngưng đan kì, chí ít có thể bước vào kim đan đại đạo trước ba mươi tuổi.
Từ Huyền hấp thu tâm đắc tu luyện và cảm ngộ kiếp trước, không những có thể tăng cường bản thân, mà còn có thể thuận lợi hướng dẫn Du Cầm.
Sáng sớm ngày thứ hai, Từ Huyền vừa ăn xong linh lương, liền chuyển bị tiếp tục tu luyện.
- Từ huynh. Nguồn: https://truyenfull.vn
Bên ngoài truyền nói một giọng nói nồng nhiệt, Trương Phong dẫn theo mấy đệ tử gia tộc thân thiết, đi vào Thanh sơn lục cư.
Từ Huyền vội vàng đứng dậy nghênh tiếp.
Ngoài Trương Phong, còn có biểu ca hắn Lâm Huy.
- Chậc chậc, hoàn cảnh nơi này thật tốt, cho dù là một số luyện thần kì tiên sư trong gia tộc, hãn hữu lắm mới được đãi ngộ thế này. Bảo sao một số người có tu vi tương đương Từ tiên sĩ, cứ cảm thấy bất cam và đố kị.
Lâm Huy âm dương quái khí nói, không biết là tán thưởng, hay đang chế giễu.
Từ Huyền đối với hắn không lạnh không nóng, ngồi đối diện với Trương Phong.
Lúc này, Từ Huyền phát hiện bên cạnh Lâm Huy, còn có một vị đại hán vạm vỡ, toàn thân cơ bắp như đồng như sắt, ánh mắt sáng ngời, từ lúc bước vào Thanh sơn lục cư đến giờ, hắn cứ nhìn mình chằm chằm, không hề nhúc nhích.
Từ Huyền cảm nhận được một luồng áp lực, âm thầm quan sát, trong người đại hán vạm vỡ này ẩn hàm một luồng sức mạnh cường đại, có một loại khí tức vừa thân thiết, lại vừa không hợp với mình.
Từ Huyền thầm lưu ý đại hán vạm vỡ đó, luồng khí tức trên người người này, không giống tiên tu bình thường, nhưng cũng có sóng linh khí tương tự. Quan trọng hơn là, nhục thân chi cường, hơn hẳn những tu giả mà Từ Huyền đã gặp trong kiếp này.
- Từ huynh sống ở bổn tộc đã quen hay chưa, có yêu cầu gì, đều có thể nói ra.
Trương Phong thập phần nhiệt tình, còn muốn dẫn Từ Huyền đi dạo một vòng Hoàng Long Thành.
- Làm phiền Trương huynh, mọi chuyện đều tốt...
Từ Huyền trong lúc nói chuyện, cũng có đề cập đến các đệ tử Phong Vũ Môn khác, hi vọng Trương Thị gia tộc có thể chăm sóc một hai.
Trong lúc hai người nói chuyện, những người đi theo Trương Phong, đều không dám tùy tiện góp lời.
Lâm Huy ngồi bên cạnh nửa ngày, mãi mới xen vào được, nửa cười nửa không nói:
- Từ tiên sĩ, lần trước trên Quỳnh ngọc phi các, ngươi nói thập phần hứng thú với bị thể tu khách liêu của bổn tông, hôm nay ta đặc biệt dẫn hắn đến.
- Ồ?
Ánh mắt Từ Huyền vô thức nhìn sang đại hán vạm vỡ, người sau tinh quang lóe lên trong mắt, trên người dâng lên một luồng khí thế chất phác mà cường đại.
Nhìn tình hình, tu vi người này, đã đạt đến luyện khí bát trọng.
- Thể tu? Ta nhớ Từ huynh ở phương diện thể tu, hình như cũng có chút ít tạo nghệ.
Trương Phong nghe vậy, cũng lộ ra một tia hứng thú.
- Vị bằng hữu này của ta, tên gọi "Phương Cương", là tam đẳng khách liêu trong gia tộc, luyện khí bát trọng thể tu, nghe sự tích Từ khách liêu, hắn cũng sản sinh hứng thú.
Lâm Huy mỉm cười đứng dậy, giơ tay giới thiệu nói.
- Phương Cương bái kiến Từ khách liêu.
Đại hán vạm vỡ thanh âm sang sảng, ôm quyền hành lễ, trầm giọng nói:
- Nghe nói các hạ ở phương diện luyện thể, tạo nghệ phi phàm, rất được thiếu chủ ngưỡng mộ, thân là thể tu, Phương mỗ muốn thỉnh giáo một hai.
Bọn Trương Phong, mặt lộ kinh ngạc, cảm giác Phương Cương này là không phục, vừa đến đã khiêu chiến Từ Huyền.
Lân Huy ánh mắt có chút hả hê, lòng thầm nghĩ: Cho dù phương diện luyện thể của ngươi có mạnh đến đâu, cũng tuyệt đối không phải đối thủ của thể tu chân chính.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...