Tại Tử sắc điện long do trăm ngàn đường điện quang to bằng ngón tay cái tổ thành, sau khi tiêu diệt Trịnh chưởng sự, còn nhất cổ tác khí, đem tất cả cây cối đất đá trong vòng mười mấy trượng vuông hóa thành tro mịn, uy năng khiến Từ Huyền cũng phải toát mồ hôi.
- Thì ra ngưng đan cấp cường giả, đáng sợ như vậy.
Từ Huyền hít ngược một ngụm lãnh khí.
Đương nhiên, tam phẩm linh phù trong tay hắn, tính chất nguyên liệu, không phải chuyện đùa, cho dù trải qua vài trăm năm thời gian, vẫn bảo tồn được tám chín phần pháp lực thần thông.
Tiêu hao tấm tam phẩm linh phù này, Từ Huyền vẫn còn một tấm nữa, coi như đòn sát thủ tuyệt mệnh.
Có thể nghĩ thử, khu vực Hoàng Long Thành này, người có thể chống lại tam phẩm linh phù, nhất định là phượng mao lân giác.
Giết chết Trịnh chưởng sự, Từ Huyền không dừng lại lâu, hỏa tốc đến Bình Hoa Trấn.
Vừa về đến nhà, Từ Huyền lập tức kiểm tra tu vi muội muội, có linh đan và tuyền nhãn linh dịch tương trợ, tu vi Tuệ Lan cũng đột phi mãnh tiến, từ luyện khí nhất trọng, đạt đến luyện khí tam trọng.
Hai tháng thời gian, tấn thăng hai trọng, tiến độ tu luyện gần như tương đương Từ Huyền.
Điều này khiến cho Từ Huyền hết sắc ngạc nhiên, ánh mắt lập lòe bất định, nói:
- Tuệ Lan, muội giơ tay ra đây.
- Không lẽ ca ca muốn xem chỉ tay cho muội?
Từ Tuệ Lan hé miệng cười, giơ bàn tay nhỏ xinh trắng nõn.
- Xem chỉ tay gì chứ?
Từ Huyền trực tiếp im lặng, hắn thầm vận chuyển một tia tinh thần chi lực ấm áp, đưa vào trong cơ thể muội muội.
Ồ!
Từ Huyền chấn động.
- Chậc chậc, linh căn thiên phú muội muội ngươi, mạnh hơn ngươi rất nhiều, trung phẩm linh căn đấy.
Trong não hải truyền đến giọng nói của tàn hồn kiếp trước.
Trung phẩm linh căn!
Từ Huyền không nghĩ sẽ là kết quả này, loại tư chất này, phóng nhãn Phong Vũ Tiên Môn, có thể sánh vai đại sư huynh Vân Viễn Hạng, chỉ thua mỗi Du Cầm.
- Tư chất là một phương diện, rất khó đạt được, muội muội ngươi linh hồn trong vắt, tuệ căn linh tính hơn người thường một bậc, rất thích hợp làm những công việc tinh tế như luyện đan, luyện trận, cho dù là tu luyện đơn thần, cũng tương đương thượng phẩm linh căn.
Tàn hồn kiếp trước nhìn thấu triệt hơn Từ Huyền.
Nghe những lời này, Từ Huyền mừng rỡ, nắm tay muội muội, quan sát từ trên xuống dưới, nhìn đến Tuệ Lan cũng phải đỏ mặt, cong môi nói:
- Ca ca, huynh sao vậy, không lẽ muốn đem muội gả đi sớm?
- Ha ha!
Từ Huyền cười lớn, lắc đầu nói:
- Không phải không phải, ta vừa kiểm tra thiên phú của muội, không ngờ lại tốt như vậy.
- Vậy sao?
Từ Tuệ Lan tươi cười, mừng rỡ nói:
- Muội nhất định trở thành luyện trận sư ưu tú nhất Bình Hoa Trấn.
- Phì, Bình Hoa Trấn có là gì, chí ít cũng phải là luyện trận sư mạnh nhất Hoàng Long Thành.
Từ Huyền lập tức ra ngoài mua một lượng lớn nguyên liệu luyện trận cho muội muội.
Ở trên trấn nửa ngày, Từ Huyền mua một con tuấn mã thượng đẳng, xuất phát ngay tối hôm đó, chạy thẳng đến Hoàng Long Thành.
- Đương nhiên, ta còn quên nói một điểm, muội muội ngươi, rất thích hợp tu phật...
Tàn hồn kiếp trước cẩn thận nhắc nhở nói.
- Tu phật, chính là những phật tu rất ít gặp kia?
Từ Huyền cảm thấy có chút lạ lẫm, nhưng hình như biết một chút ít, lập tức lục lọi kí ức kiếp trước, rất nhanh tìm thấy kì ức phật tu.
- Cút!
Cuối cùng Từ Huyền gầm lên một tiếng giận dữ, sau khi hắn hiểu phật tu rốt cuộc là cái gì, không còn nói lời khách khí nữa.
Từ Huyền đi suốt cả đêm, ngồi trên lưng ngựa đúng hai ngày hai đêm, hỏi thăm người qua đường, sau nhiều lần trắc trở, cuối cùng cũng đến được "Hoàng Long Thành" trong truyền thuyết.
Đêm tháng giêng, tòa linh thành phía xa, sáng bóng như ngọc bích, tán phát nhu quang nhàn nhạt trong trẻo, hòa cùng ánh trăng trên trời, chiếu ứng lẫn nhau.
Chưa đến gần Hoàng Long Thành, thân thể cảm quan cường đại của Từ Huyền, đã cảm nhận được linh lực áp bách cường đại.
Từ xa nhìn lại, Hoàng Long Thành giống như một thái cổ man thú, ngồi xổm phía trước, mở cái miệng lớn nuốt chửng đại địa, cả người tán phát linh áp kinh thiên, tu giả bình thường tuyệt đối không thể so sánh.
Vốn dĩ, Từ Huyền cho rằng Hoàng Long Thành ban đêm, sẽ yên tĩnh như thôn xóm thị trấn, mình phải đợi qua đêm, mới có thể vào thành.
Nhưng, khi hắn thực sự đến gần Hoàng Long Thành, mới biết mình đã sai.
Sưu sưu trong không trung, pháp bảo phi hành xẹt qua như quang hà, đủ mọi màu sắc, sáng lạn như lưu tinh, đi tới đi lui, tăng thêm vài phần mỹ lệ cho phong cảnh ban đêm.
Thậm chí thỉnh thoảng, còn có thể nghe thấy tiếng linh thú gào thét, phá vỡ bầu trời đêm, khiến ban đêm không còn yên tĩnh nữa.
Trên lối vào tòa linh thành khổng lồ này, lơ lửng mười mấy món phi hành pháp khí đại hình lớn lớn nhỏ nhỏ, mỗi một món đều tương đương bích thủy châu của Phong Vũ Môn, trong đó một chiếc thiên vũ phàm thuyền dài khoảng bốn năm mươi trượng, vấn vít thanh quang mông lung, đuổi thuyền lấp lánh lưu quang ngũ sắc, như hạc đứng giữa bầy gà, lẳng lặng lơ lửng trên bầy trời Hoàng Long Thành, nhân ảnh phía trên tán loạn, pháp bảo phi hành xuyên qua, không biết thuộc thế lực lớn nào.
Ở đây, một ngưng thần kì tiên sư khó tìm thấy ở Bình Hoa Trấn, đi đâu cũng có thể bắt gặp, luyện khí tiên sĩ, như cá diếc sang sông.
Đứng từ phía xa, lờ mờ vẫn có thể nhìn thấy tiểu linh ốc hoặc tiểu thuyền đủ mọi màu sắc lơ lửng trên bầu trời linh thành, lấp lánh ánh sáng mỹ lệ, thỉnh thoảng có tu giả ra vào giao dịch.
Đồng thời, cũng có một tầng quang giới hoàng sắc trong suốt, đem cả linh thành dưới tinh không, toàn bộ bao phủ trong đó, thể hiện năng lực phòng ngự cường đại, đủ ứng phó chiến tranh tu gới đột nhiên xuất hiện.
Hoàng Long Thành về đêm, như một miếng minh ngọc lung linh óng ánh, bên trong hao quang lưu động, mê ly như huyễn, là một tòa thành hết sức phồn hoa!
Từ Huyền trong lòng vô cùng chấn động, đây mới là nơi giao hội của tu giả, là trọng địa tu giới chân chính.
Hoàng Long linh thành!
Đến Hoàng Long Thành, Từ Huyền mới hiểu mười sáu năm dĩ vãng nhỉ bé và vô tri, cho đến giờ phút này, hắn mới chính thức chạm đến tu giới mênh mông rực rỡ.
- Ha ha, xem ra ngươi đã chính thức bước vào tu giới, dưới tòa linh thành này, có một linh mạch quy mô hai mươi dặm, có thể chèo chống khu vực hai trăm dặm vuông. Cho dù là phạm vi ngoại tầng linh thành, cũng có thể so sánh với hoàn cảnh linh khí nội môn Tinh Vũ Môn.
- Linh mạch quy mô hai mươi dặm?
Từ Huyền líu lưỡi, phải biết linh mạch Bình Hoa Trấn hoành cứ, chỉ được coi là linh mạch cỡ nhỏ, quy mô không đủ một dặm, cùng lắm chỉ có thể chèo chống phạm vi mười dặm cư dân.
Đương nhiên, thân là một loại tài nguyên quan trọng nhất trong tiên giới, phẩm cấp linh mạch, không phải dùng phạm vi lớn nhỏ tính toán, nhưng linh mạch Hoàng Long Thành, bất luận quy mô, hay là phẩm cấp, chẳng những vượt trội Bình Hoa Trấn, mà còn trấn áp cả Tinh Vũ Sơn.
Một linh mạch tốt, có thể nuôi dưỡng một phương sinh linh, mức độ phồn hoa của Hoàng Long Thành, cũng vì thế mà vượt xa thôn trấn phụ cận.
- Nghe sư huynh đồng môn nói, trong phạm vi ba ngàn dặm địa vực phụ cận, hơn chín mươi phần trăm tu giả cường đại, đều hội tụ ở Hoàng Long Thành, vốn dĩ còn không tin, bây giờ xem ra, không khoa trương chút nào.
Từ Huyền hít một hơi thật sâu, tâm sinh cảm khái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...