Tiên Đế Trùng Sinh


Ngay cả những thiên tài cấp cao có tốc độ tu luyện nhanh nhất các ngoại vực Tinh Hà, muốn tu luyện thành Kim Đan cũng phải mất ba mươi năm, Nguyên Anh thì khỏi cần nói, ít nhất năm trăm năm trở lên.

Diệp Thành mới chưa tròn năm mươi tuổi, không những đã tu luyện được Kim Đan mạnh mẽ như thế, hơn nữa còn có thể đè ép Nguyên Anh chỉ với tu vi Xuất Khiếu của mình, rõ ràng là các ngươi đang thách thức sự hiểu biết từ trước đến giờ của tất cả mọi người mà.

Kim Đan thần phẩm đúng là mạnh mẽ thật, có thể giằng co với Chân Quân khi vẫn đang trong cảnh giới Kim Đan.

Nhưng làm gì có cái kiểu giết chết Nguyên Anh dễ như trở bàn tay, ngay cả thần tử cũng chẳng phải đối thủ giống như Diệp Thành.

“Chắc chắn Diệp Thành này đã ở cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao từ lâu rồi, biết đâu còn sắp sửa bước vào cảnh giới Hợp Đạo, nếu không sẽ không thể mạnh tới vậy được!”  
Tầng lớp quản lý của các giáo phái lớn đều đồng loạt khẳng định như vậy.

Thế nhưng thời gian dần trôi đi, từng thông tin chính xác được truyền đến từ Địa Cầu khiến bọn họ không thể không miễn cưỡng chấp nhận: Quả thật Diệp Thành vẫn là một tu sĩ Xuất Khiếu.


!             Trước giờ Diệp Thành vẫn luôn tu luyện ở Địa Cầu, quá trình tu luyện từ Trúc Cơ, Tu Thể, Kim Đan cho đến Xuất Khiếu đều được trình bày vô cùng rõ ràng.

Hơn nữa, kẻ này lại còn rất giỏi trong việc giết người vượt cấp.

Hắn chỉ có tu vi Xuất Khiếu, nhưng từng hành động của hắn lại không hề tuân theo lẽ thường, ít nhất cũng mạnh hơn những người cùng cảnh giới một cấp.

Sau khi nhận lấy tư liệu về Diệp Thành, các thần giáo lớn lại càng cảm thấy không thể nào chứa chấp người này được.

Ngươi là thiên tài hiếm thấy, ngàn đời mới có một, chưa đến năm mươi tuổi đã có thể tu luyện thành Xuất Khiếu, cứ đà này, đến năm một trăm tuổi biết đâu lại có thể chứng đạo thành công Nguyên Anh.

Cũng chính vì vậy nên mới phải diệt trừ ngươi.

Bằng không, nếu cứ tiếp tục để ngươi tu luyện, lỡ đâu ngày nào đó ngươi bước vào Nguyên Anh đỉnh cao, rồi sẽ đánh bật tất cả Hợp Đạo Chân Tiên ra khỏi giới tu luyện, đồng thời san bằng tất thảy giáo phái Chân Tiên thì sao?  
Điều này có thể xảy ra lắm chứ.

Diệp Thành vẫn luôn được mọi người gọi là “kẻ có thù ắt báo”.

Thù oán giữa các giáo phái lớn và Địa Cầu hiển nhiên không hề nhỏ.

Bây giờ Diệp Thành vẫn chưa đủ năng lực, nhưng tới khi kẻ này thật sự leo lên vị trí Chân Tiên, chắc chắn hắn sẽ muốn báo thù.

Đương nhiên, đây chỉ là sự cảnh giác của một vài người thuộc cấp quản lý trong một số giáo phái lớn mà thôi, còn những vị Hợp Đạo Chân Tiên thực sự thống trị các giáo phái lại không thèm đếm xỉa tới chuyện cỏn con này.

Bởi vì sự khác biệt giữa Hợp Đạo và Nguyên Anh cũng chẳng khác nào sự khác biệt giữa thần tiên và người phàm.


Ở tận cùng biển sao, thường xuyên nghe người ta nhắc tới việc Ngưng Đan giết chết Kim Đan, hoặc Kim Đan đánh bại Chân Quân.

Nhưng chưa từng nghe nói đến người có thể dùng tu vi Nguyên Anh để đánh thắng Hợp Đạo.

Bởi vì quả thật Chân Tiên Hợp Đạo mạnh hơn Thiên Quân Nguyên Anh rất rất nhiều, phía sau mỗi một vị Hợp Đạo sừng sững ấy chính là cả một đại giáo Chân Tiên.

Đông đảo Nguyên Anh, Kim Đan, trưởng lão, đệ tử bên dưới đều chỉ là đám đồ tử đồ tôn râu ria mà thôi, chỉ cần Hợp Đạo vẫn còn, một người cũng đã đủ trấn áp một ngôi sao, thậm chí là cả tinh hệ, khiến hàng tỉ sinh linh cúi đầu, không dám phản kháng.

“Trong giáo còn có trưởng lão nữa mà.

Anh thấy cái việc lo lắng Diệp Thành có thể tu thành Nguyên Anh, uy hiếp được Chân Tiên cũng chỉ thuần túy là nỗi lo vô cớ mà thôi.

Từ xưa tới nay, chưa từng nghe nói tới chuyện Nguyên Anh có thể đánh thắng Hợp Đạo, thậm chí những lời đồn kiểu này ở Tinh Hà trung tâm cũng vô cùng ít ỏi, hiếm như lá mùa thu”.

“Cẩn thận đấy, đó là quyết định của các vị chưởng giáo và Chân Tiên, chúng ta là đệ tử, sao có thể nghi ngờ Chân Tiên được? Thôi thì chúng ta cứ ở đây nhìn chằm chằm vào Diệp Thành là được.

Đợi đến khi đại điển phong tiên kia được tổ chức thì nhiệm vụ của chúng ta tự nhiên sẽ được hoàn thành thôi!”  

Cô gái tên Kim Hoa khẽ nói.

“Đúng vậy, chỉ một con kiến cảnh giới Xuất Khiếu nhỏ bé mà cũng dám tổ chức đại điển phong tiên gì đó, muốn ngồi lên vị trí Chân Tiên, đúng là chuyện không thể nực cười hơn.

Trong Kim Đồng Giáo chúng ta có biết bao nhiêu “quái vật” bất tử vẫn đứng im ở cảnh giới Bán Bộ Chân Tiên, song họ cũng chỉ có thể âm thầm tu luyện, không dám mạo hiểm nhận lấy cái danh Chân Tiên cho mình.

Ngày nào chưa thật sự lên tới cảnh giới Hợp Đạo thì sẽ không thể được người khác tôn xưng là Chân Tiên.

Cũng chỉ có cái đám thổ dân man rợ này mới làm ra được mấy cái trò cười kiểu như trao vương miện Chân Tiên mà thôi”.

Kim Tung cười lạnh, trong mắt ngập tràn vẻ khinh thường.

“Cứ chờ mà xem, các vị chưởng giáo sẽ ‘tẩy sạch’ hết thảy mọi thứ ở nơi này!”  


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui