Nói đến đây, ngay cả Tham Lang cũng thấy giận dữ, những người khác cũng đều biến sắc.
"Chúng quả thật quá ngang ngược, khinh loài người chúng ta không có ai sao?", Dương Lâm tức giận nói.
Đám người Đường Tuấn Nghị, Trình Hồng Quang đều cười khổ.
Loài người bây giờ, trừ đám người Tần Sương miễn cưỡng có thể đứng ra được thì đâu ai có bản lĩnh đấu lại tám dị tộc lớn kia? Nếu năm đó tông môn Thượng cổ không đóng cửa hết, đám người Bạch Vân Quán vẫn còn thì cũng có thể đấu với tám dị tộc lớn một trận.
Nhưng bây giờ thực lực chêch lệnh quá nhiều.
Aokawa Sakura lạnh mặt, nắm chặt nắm đấm.
Sương Diệp có mối thù với tám dị tộc lớn, không đội trời chung.
Nếu có thể thì Aokawa Sakura chỉ muốn đánh ngay vào sào huyệt của tám dị tộc lớn, hủy diệt sạch sẽ tám dị tộc lớn của trời sao này.
"Ha ha, tộc Giao nhân gì chứ, Huyết tộc gì chứ, đều là lũ tép riu hết, thậm chí còn chẳng lên nổi bảng Tinh Không Vạn Tộc.
Yêu tộc và tộc Quang Minh miễn cưỡng tạm được, hai tộc này đều là tộc lớn trong trời sao.
Tiếc là nếu bậc đại năng của tộc bọn chúng đến đây thì tôi còn phải kiêng dè mấy phần, chỉ một đám tiểu bối cỏn con mà cũng dám ăn nói ngông cuồng rằng muốn chém Diệp Thành này?"
Diệp Thành cười lạnh.
Yêu tộc là tộc mạnh không hề thua kém Nhân tộc.
Nếu không có Ma Linh tiên tông trấn áp, e là chúng sẽ làm loạn tới nỗi cả biển sao sứt đầu nẻ trán.
Tộc này được coi là sự tồn tại mạnh mẽ trong vũ trụ, thống trị nhiều tinh vực, thậm chí là cả một dải ngân hà.
Bậc đại năng trong tộc nhiều như nấm sau mưa, Chân Tiên Hợp Đạo thậm chí là Tiên Tôn Phi Thăng cũng có.
Một tộc mạnh như thế này, trừ khi Diệp Thành trở lại đỉnh cao kiếp trước, nếu không cũng không chọc vào nổi.
Nhưng trước mắt ở Địa Cầu chỉ là một nhánh nhỏ của nhánh nhỏ của nhánh nhỏ từ không biết bao nhiêu đời, giống như loài người của Nhân tộc trong vũ trụ vậy.
Chỉ một Vạn Yêu Môn cỏn con sao Diệp Thành có thể sợ được?
Nhưng đám người Đường Tuấn Nghị, Trình Hồng Quang, Tham Lang đều không nghĩ như vậy.
Đường Tuấn Nghị vội nói: "Thiên Quân, cậu không biết sự lớn mạnh của những dị tộc này đâu.
Lão tổ của chúng đều ở cảnh giới Nguyên Anh, hơn nữa không phải Ngụy Nguyên Anh mà cậu đối mặt lúc trước đâu, cậu hãy tạm tránh trước đi".
"Đúng vậy, Thiên Quân, Long Đằng chúng tôi có thể bảo vệ cho Dương Lâm, nhà họ Trình, nhà họ Đặng.
Tám dị tộc lớn tuy mạnh nhưng cũng có điều kiêng dè, nếu thực sự sốt ruột mà ép chúng tôi đến Vô Cực Cung thì chúng cũng trộm gà không được còn mất nắm gạo", Tham Lang cũng nói với vẻ nghiêm túc.
Từ lời của cô ta, Diệp Thành đã cảm nhận được sự tuyệt vọng của Long Đằng.
Địa Cầu bây giờ chẳng qua đang bị kẹp giữa đám tép riu như dị tộc và cả những tu sĩ ngoại vực như Vô Cực Cung mà thôi.
Thần tiên đánh nhau, dù là bên nào cũng có thể dễ dàng nghiền nát đám tép riu này nhưng cả hai hên dường như đều muốn chiếm được Nhân tộc ở Địa Cầu.
Lại thêm việc các thánh địa tu luyện và các dị tộc đều ấp ủ âm mưu, ai cũng có mưu tính riêng mới khiến Địa Cầu tạm coi như yên ổn.
Nhưng tình hình như thế này không thể tiếp tục dài lâu, rồi sẽ có một ngày Địa Cầu phải chọn một bên làm chỗ dựa.
Đến lúc đó cả loài người, nếu không cẩn thận sẽ bị dư âm của cuộc chiến ảnh hưởng, bị xóa sổ khỏi Địa Cầu.
Địa Cầu nhìn có vẻ hòa bình, trên thực tế thì vô cùng bấp bênh nguy hiểm!
"Không sao hết, tôi đã quyết định rồi.
Thay tôi trả lời tám dị tộc lớn, bảy ngày sau tôi sẽ đợi chúng trên đỉnh núi Hoành Lan ở Tô Bắc.
Nếu chúng không đến tôi sẽ đích thân đến sào huyệt của chúng, chém sạch không chừa một tên!"
Diệp Thành thốt ra từng chữ, vô cùng quả quyết.
Dù là Đường Tuấn Nghị hay Tham Lang cũng đều biến sắc.
Đám người Trình Hồng Quang thì sắc mặt kinh hãi, nhìn Diệp Thành như nhìn một kẻ điên.
Họ còn muốn khuyên bảo nhưng Diệp Thành đã quyết tâm.
Thế là Đường Tuấn Nghị hay Trình Hồng Quang và Tham Lang cuối cùng cũng chỉ có thể đi về với tâm sự nặng nề.
Sau khi họ đi rồi, Diệp Thành quay đầu nói với Aokawa Sakura:
"Cô cũng truyền lệnh xuống, lấy danh nghĩa của Sương Diệp lâu chúng ta để triệu tập các môn đồ Sương Diệp ở khắp các nơi trên Địa Cầu.
Hãy nói rằng bảy ngày sau trên đỉnh múi Hoành Lan, tôi sẽ triệu kiến tất cả môn hạ Sương Diệp, xây dựng lại Sương Diệp lâu!"
"Rõ, thưa chủ nhân".
Aokawa Sakura kích động cúi người, dập đầu vô cùng cung kính, đôi mắt đẹp lấp lánh ánh lệ.
Tần Thanh Uyển thì vô cùng hưng phấn, suýt nữa nhảy lên hoa chân múa tay.
Phái Sương Diệp đã bị hủy diệt sáu năm trước giờ cuối cùng cũng được quay trở lại trước mặt người đời một cách quang minh chính đại.
Lần này Diệp Thành sẽ dùng máu của tám dị tộc lớn để nhuộm đỏ lá cờ của Sương Diệp!
Chỉ có Phong Linh lúc thì nhìn Diệp Thành, lúc lại nhìn Aokawa Sakura và Tần Thanh Uyển, trong đầu chỉ bật ra một suy nghĩ: "Sư đồ ba người này có phải điên rồi không?"
....!
Trên thực tế, không chỉ Phong Linh mà tất cả người trong thiên hạ đều nghĩ rằng Diệp Thành sắp điên rồi.
Mấy ngày nay, cả trên mạng và trong thực tế thì chủ đề nóng hổi nhất đều chính là tin tức Diệp Thành quay về.
Nhiều người đều đồn đoán Diệp Thành sẽ đối phó với các dị tộc và sự báo thù của Trục Nhật Thần Giáo như thế nào.
Dù sao thì năm đó việc Sương Diệp bị hủy diệt đều có bàn tay của các dị tộc đằng sau.
Mà Diệp Thành đã giết một trưởng lão ngoại môn của Trục Nhật Thần Giáo.
Nhiều tu sĩ ngoại quốc đều tin rằng Diệp Thành chắc chắn sẽ không chịu nổi một đòn của dị tộc và Trục Nhật Thần Giáo, dù sao thì càng tiếp cận những dị tộc này thì càng hiểu được sự đáng sợ của chúng.
Một kẻ Huyết tộc thuần huyết sau khi trưởng thành thì sẽ tự động lên đến cảnh giới Ngưng Đan, nếu lớn tuổi hơn thì sẽ có tu vi Kim Đan.
Còn Huyết vệ và các trưởng lão thì là Chân Quân Xuất Khiếu, mạnh mẽ vô cùng.
Một tộc đáng sợ đến vậy, một Diệp Thành chỉ có cảnh giới Kim Đan sao mà đấu lại được?
Quả nhiên rất nhanh sau đó, một tin tức được truyền ra, tám dị tộc bắt tay trấn áp Diệp Thành, khiến Diệp Thành bảy ngày sau phải bó tay chịu trói, cúi đầu nhận tội, nếu không sẽ giết hết những người có liên quan đến anh.
"Ha ha, giờ tôi sẽ chống mắt lên mà xem tên họ Diệp kia sẽ trải qua kiếp nạn này như thế nào".
Trong diễn đàn ngầm, vô số kẻ thù của Diệp Thành đang cười nhạo.
"Diệp Thành chết chắc rồi.
Hoặc là cậu ta cúi đầu phục tùng, hoặc là điên cuồng trốn chạy, không có con đường thứ ba.
Nhưng nếu cúi đầu, danh hiệu chủ nhân Sương Diệp lâu và danh hiệu người mạnh nhất Địa Cầu năm đó sẽ bị hủy hết.
Nhưng nếu không cúi đầu, Địa Cầu chỉ lớn có từng này, trốn đi đâu cho được? Chẳng lẽ trốn sang hành tinh khác? Vậy thì cậu ta trở về có ý nghĩa gì chứ?", có người quả quyết
"Đúng vậy, đáng tiếc cho Diệp Thiên Quân.
Nếu cậu ta trở về rồi có thể ở ẩn một khoảng thời gian, tu thành tu sĩ Nguyên Anh thực sự, dù là tám dị tộc lớn cũng chưa chắc dám chọc vào cậu ta.
Thế mà giờ cậu ta lại bộc lộ hết ra, cuối cùng chọc vào họa lớn", một cao thủ lão làng cũng nuối tiếc.
Nhiều người cũng thở dài vì Diệp Thành.
Dù là người có thù với Diệp Thành cũng không thể không thừa nhận, anh quả thực là thiên tài tối cao tuyệt đỉnh nhất của Địa Cầu.
Nếu nói ai có hy vọng chứng đạo Nguyên Anh thì chắc chắn đó là Diệp Thành.
Tiếc là Diệp Thành không biết giấu tài, vừa xuất hiện đã khiêu khích các dị tộc và thánh địa như Trục Nhật Thần Giáo, hoàn toàn là đang tự tìm đường chết.
"Địa Cầu bây giờ đã không còn là nơi mà cậu ta có thể tung hoành ngang ngược như năm đó nữa rồi".
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...