Lão trợn to mắt, không dám tin.
Nhưng sự áp chế trời sinh đến từ huyết mạch nói cho lão biết, dị thú Huyền Vũ đứng trước mặt lão đáng sợ biết bao nhiêu! Cho dù nó chỉ là cảnh giới Xuất Khiếu nhưng uy áp của kẻ trời sinh đứng trên cao khiến tất cả dị thú Nguyên Anh đều cúi đầu bái lạy.
Thỉnh thoảng nó lại tung ra bảy loại Quy Thủy Thần Lôi khiến không trung vỡ tung, thể hiện uy lực trời sinh của vị thần phương Bắc này.
"Nhưng Huyền Vũ là một trong những thần thú mạnh nhất, sao lại có một con Huyền Vũ còn non xuất hiện ở đây chứ? Nó là thần thú tối cao có thể tung hoành vũ trụ, thậm chí có thể lên tận Tiên giới nơi chín tầng trời mà".
Tôn giả Bằng nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra được.
Nhưng ngay sau đó, cơ thể Huyền Vũ biến đổi, nó biến thành một con Thanh Long Hỗn Độn.
Con Thanh Long đó không biết cao bao nhiêu mét, hai sừng thậm chí chọc thẳng lên trời, len lỏi sâu vào trong hỗn độn.
Vô số luồng khí hỗn độn ập từ trên xuống, từng luồng tựa như thiên kiếm tuyệt thế có thể chém cả Kim Đan.
Mỗi một mảnh vảy đều có trăng sao mặt trời vây quanh.
Trong mỗi một luồng khí có ẩn chứa cả một thế giới, nó cứ như là cả một vũ trụ vậy.
Cả mặt trời, mặt trăng và hàng vạn vì sao dường như đều được ẩn chứa trong đó.
"Đây chẳng lẽ là thần thú Thanh Long trong truyền thuyết? Nhưng không phải theo như truyền thuyết, nó đã bị Hải Hoàng thu phục từ thời Thượng cổ, trở thành thần thú trấn giữ biển cả rồi sao?"
Tôn giả Bằng nghĩ mãi mà không ra đáp án.
Đám người chị em nhà họ Nhan, thiên nữ Thanh Hàn thì đã nhìn tới nỗi sững sờ.
Chỉ có Ân U Liên là biết thực lực của Diệp Thành, nhưng vẫn khiếp sợ vì uy lực thể hiện toàn lực không che giấu của anh.
Thì ra trước kia Diệp Thành hoàn toàn chưa từng ra tay toàn lực, đây mới là thực lực thật sự của anh.
Sau Thanh Long Hỗn Độn là Chu Tước, Bạch Hổ...cuối cùng biến thành thần tướng của ba Thần Vương có thể chống trời.
Trên đất tiên, sức mạnh trên cơ thể Diệp Thành càng lúc càng lớn mạnh, dần dần trở nên sâu không lường được...!
Lúc này đám người tôn giả Bằng mới chợt nhận ra, hóa ra Diệp Thành đang biến đổi đạo pháp.
Nhưng thế này lại khiến cho họ càng kinh hãi.
Lúc này mỗi một loại pháp thuật mà Diệp Thành biến đổi đều long trời lở đất, mạnh hơn gấp mười lần trăm lần so với những công pháp đỉnh cao nhất, mạnh mẽ nhất của các tông môn sâu trong ký ức của tôn giả Bằng! Cho dù là so sánh với những pháp thuật trong thánh địa Lăng Tiêu thì e là cũng ngang với đẳng cấp của pháp thuật trấn tông.
Nhưng Diệp Thành lại tu thành những bảy loại, còn tu bảy loại này đến đại thành, hơn nữa trông thế này có vẻ như anh còn tu được càng nhiều hơn nữa.
Đúng vậy, Diệp Thành định đột phá Cửu Khiếu Thần Anh liền một mạch.
Vốn anh nghĩ tìm được thần dược thì cùng lắm cũng chỉ thất khiếu quy về một mối.
Nhưng trên đất tiên quả thực anh đã có một bất ngờ lớn.
Thi Vũ Chân Tiên lấy ra một phần thiên đạo không chỉ để lại nửa miếng Thần La Thiên Tinh mà còn để lại một hồ nước Thiên Địa Vạn Linh Thủy.
Thiên Địa Vạn Linh Thủy không hề có tác dụng với Thi Vũ Chân Tiên, nhưng đối với Diệp Thành thì nó lại giải quyết vấn đề lớn nhất từ trước đến nay của anh - không đủ tài nguyên!
Có rất nhiều lúc, không phải Diệp Thành không muốn đẩy nhanh tốc độ tu luyện, mà quan trọng là không đủ tài nguyên.
Vấn đề này cản trở con đường tu luyện của Diệp Thành, cho dù là Địa Cầu hay là dải Ngân Hà cũng đều không phải là hành tinh có tài nguyên phong phú.
"Bắt đầu, khiếu thứ tám!"
Diệp Thành trực tiếp nói.
Lúc này người anh cao mười trượng, anh uống gần một tấn Thiên Địa Vạn Linh Thủy như một con cá voi uống nước.
Lượng nước nhiều vô kể này đi vào khiến cơ thể Diệp Thành bắt đầu tỏa ra ánh hào quang, tinh khí bắn lung tung ra ngoài, xông thẳng đến chỗ sao Đẩu và sao Ngưu.
Sức mạnh vô tận bộc phát từ tận sâu trong cơ thể anh.
Tiếng vang ầm ầm vang lên, đất đá cỏ cây xung quanh đều chịu ảnh hưởng của dư chấn.
Nhiều linh khí như vậy tràn vào, cho dù một cường giả Nguyên Anh không chừng cũng sẽ bị quá tải mà nổ tung!
"Luyện cho ta!"
Nhưng Diệp Thành hoàn toàn không quan tâm.
Trong cơ thể anh vang lên từng đợt tiếng đạo kinh, cứ như thiên tôn truyền pháp, đạo tổ giảng đạo, từng chương đạo văn cổ xưa lơ lửng xung quanh Diệp Thành, quay vòng quanh người anh.
Trong cơ thể anh tựa như có một lò lửa lớn đang điên cuồng hấp thu Thiên Địa Vạn Linh Thủy, sau đó biến thành từng luồng sức mạnh khổng lồ, rèn luyện căn cơ đại đạo của Diệp Thành.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om để ủng hộ chúng mình nha.
"Ong ong ong!"
Từng chương đạo văn cổ xưa đó trực tiếp giáng xuống, ấn xuống lục phủ ngũ tạng, đan điền và ý thức của Diệp Thành.
Khi mỗi một chương ấn xuống, sức mạnh trên cơ thể Diệp Thành lại càng trở nên cổ xưa và bao la.
Đến cuối cùng, cả người anh đã biến thành một lò lửa của trời đất, có thể nung luyện được mọi thứ, chứa đựng mọi thứ.
Nếu có tu sĩ đại năng ở sâu trong biển sao ở đây thì hẳn sẽ kinh ngạc phát hiện.
Pháp môn mà Diệp Thành tu hành hóa ra là tuyệt học của Huyền Đạo Môn - Vạn Pháp Quy Nhất Kinh.
Đây là pháp môn tối cao của Huyền Đạo Môn, chỉ có chưởng môn mới được truyền thụ.
Đời này qua đời khác đều chỉ truyền cho một mình chưởng môn, không biết tại sao Diệp Thành lại có được.
Huyền Đạo Môn tuy chưa được coi là ngũ đại tiên tông, nhưng trong biển sao thì quả thực là một tông môn vừa thần bí vừa mạnh mẽ.
Nghe đồn môn phái này được xưng là có thể chứa đựng hết mọi thứ vào trong cơ thể.
Công pháp của môn phái này trước nay đều là mọi sự vật quay về một mối, thâu tóm hết tất cả.
Tiếc là luyện cả vạn đạo đâu phải chuyện dễ dàng như vậy, tổ sư các đời Huyền Đạo Môn đều không thể hoàn thành.
Nhưng bây giờ Diệp Thành lại muốn thử hoàn thành nó.
Lúc này trên người Diệp Thành đồng thời có tam đại thần vương, tứ đại thần thú và sức mạnh mạnh mẽ của các tông môn, Kim Đan được ngưng luyện, điều này sẽ khiến sức mạnh của Diệp Thành bị hỗn tạp, không thể nào hòa hợp về một mối.
Nhưng đồng thời Diệp Thành dùng Vạn Pháp Quy Nhất Kinh làm vật dẫn, thử xem có thể dùng một lò để luyện chín công pháp, hóa chín loại công pháp này vào một thể là chính anh không.
Mục tiêu cuối cùng của anh là hòa chín loại thần thú/ thần vương/ thần công này vào một thể, luyện ra Cửu Khiếu Linh Lung Anh mà vạn năm nay chưa ai thành công!
Quả thực rất khó khăn.
Cho dù là tam đại thần thể hay là Tứ Tượng Huyền Công hoặc là một loại nào khác thì đều là pháp môn tối cao long trời lở đất, do Chân Tiên Hợp Đạo thậm chí là một sự tồn tại còn cao hơn như Ma Thần, thần tiên sáng tạo ra, Diệp Thành muốn luyện thành một thể thì đâu có dễ.
Nhưng kiếp trước anh trở thành Tiên Đế cảnh giới Độ Kiếp, mạnh mẽ không gì cản nổi, muốn làm thì chưa chắc không thể.
"Ầm!"
Tu luyện Vạn Pháp Quy Nhất Kinh rất dễ.
Chỉ mới có bảy ngày Diệp Thành đã luyện công pháp này đến cảnh giới đại thành.
Ầm ầm vang dội, lúc này trong cả đất tiên đều vang lên tiếng giảng đạo của Diệp Thành.
Vô số âm thanh giảng đạo của trời vang lên, cho dù bịt chặt tai cũng sẽ tự động truyền vào não, khiến đầu kêu ong ong.
Bây giờ, các dị thú đều coi Diệp Thành như rắn rết, tránh ra thật xa.
Những dị thú trốn không xa lúc này đều đã bị tẩy não, quỳ dưới chân Diệp Thành.
"Hành đạo do trời, mà ứng đạo do người!"
Diệp Thành thở ra một hơi thật dài.
Đạo kinh khổng lồ, vô số chương đạo văn truyền khắp bầu trời, đến cuối cùng đều bị anh hút hết vào trong cơ thể, biến thành một lò luyện khổng lồ, rèn luyện các loại phép thần thông và đạo thuật trong cơ thể Diệp Thành.
Chỗ sau lưng anh vốn là Thiên Đế Kim Quy Thần Luân giờ đã hiện ra hình dáng một cái lò.
Đến đây, thất khiếu đã quy về làm một!
Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu.
Khát khao của Diệp Thành không chỉ là thất khiếu quy về làm một!
Muốn luyện ra Cửu Khiếu Linh Lung Anh độc nhất vô nhị suốt từ trước đến giờ thì sự lựa chọn hai khiếu cuối cùng là quan trọng nhất, ít nhất cũng không được kém hơn tam đại thần vương và tứ đại thần thú!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...