Đội bảo vệ Long Đằng là lực lượng đặc nhiệm tinh nhuệ nhất của Hoa Hạ, là thanh kiếm sắc bén nhất mà Long Đằng dựa vào để trấn áp thiên hạ.
Nhìn xuyên qua những chiến binh mạnh mẽ này, Tần Thư Hoàn nhìn thấy rừng rậm ở hai bên sườn núi có nhiều người kỳ lạ đang đứng hoặc ngồi.
Bọn họ có một thượng sư Yoga với ngoại hình gầy đét với da bọc xương; có một người đàn ông vô cùng cao to lực lưỡng cao hơn hai mét; người đàn ông tóc vàng trên người có uy thế vô hình của chúa tể bóng đêm; có tông sư võ đạo đi lại như gió ngạo nghễ đứng thẳng người.
Đám người này ánh mắt sáng quắc, khí thế oai hùng độc bá một phương, đều là cường giả nổi danh thiên hạ.
Những cường giả này trong giới võ đạo, giới pháp thuật, thế giới ngầm…tất cả đều vô cùng nổi tiếng.
Tùy tiện nói ra một cái tên cũng là nhân vật hùng bá một phương, thậm chí thực lực của một số người còn không hề thua kém chưởng môn của bốn môn ba phái.
Nhưng ngay lúc này, bọn họ đều ngoan ngoãn đứng trong rừng cây không dám di chuyển lung tung.
“Sức mạnh của những người này đại diện cho một nửa thế giới ngầm.
Nếu cộng lại đủ để tiêu diệt cả một quốc gia”.
Tần Tư Long bình thản nói ra.
Tần Chí Cường cùng Tần Thư Hoàn và những người khác trong lòng đều nặng nề tâm sự, mãi đến bây giờ bọn họ mới cảm nhận được uy thế ngập trời của Diệp Thành.
Một trận chiến của người ta có thể thu hút sự chú ý của một nửa thế giới.
Những cường giả kiêu ngạo trước nay không sợ ai, thậm chí ngay cả ba gia tộc lớn trong Yên Kinh cộng lại cũng chưa chắc đã để trong mắt, bây giờ lại ngoan ngoãn đứng tại chỗ, hiển nhiên là vô cùng kiêng dè hai cao thủ sắp giao đấu.
Ở bên ngoài đỉnh núi Hoa Sơn, còn có nhiều đỉnh núi phụ khác.
Tần Tư Long và những người khác đặt chân lên một ngọn núi cách đỉnh Hoa Sơn xa nhất.
Ở đây không chỉ có ông ta, nhà họ Liễu, nhà họ Tần và các gia tộc lớn khác cũng ở đây.
Việc ấy không phải nói rằng bọn họ có địa vị rất thấp nên mới phải ở đây xem chiến, là bởi vì những người này không có tu vi nên chỉ có thể xem chiến đấu ở vị trí xa nhất để tránh bị dư âm của trận chiến lan đến.
Nhiều người trong số họ gần như không tiếp xúc với giới võ đạo trong suốt cuộc đời mình, một số người trong số bọn họ đã bắt đầu khoe khoang:
“Cái gì mà Tiêu Nghĩa Tuyệt với Diệp Thành chứ, tôi đoán đều là lừa gạt.
Bây giờ các cường quốc lớn công nghệ phát triển, quân đội và vũ khí nóng mạnh như thế nào? Đây đã là năm 2019 rồi, còn bàn luận cái gì mà Thần Cảnh với chả Huyền Tiên, chẳng phải là đùa nhau sao?”
Một người đàn ông đắc ý lắc đầu, dáng vẻ kiêu ngạo tự cho là mình đúng.
Tần Thư Hoàn có quen biết người đàn ông đó, gã tên là Trương Tử Dật, nhà họ Trương ở Yên kinh cũng coi như là thế gia hạng hai, có gia sản mấy tỉ tệ.
Tuy nhiên bọn họ cũng thuộc về những người mới đến Yên Kinh, nội tình không sâu, không biết sức mạnh của võ sĩ kinh khủng như thế nào.
“Đúng vậy đúng vậy, anh Trương nói rất đúng.
Công nghệ bây giờ phát triển vượt bậc rồi, con người còn lên được cả mặt trăng sao hỏa.
Bây giờ đã là xã hội hiện đại rồi, còn nói cái gì Thần Cảnh, Huyền Tiên các thứ chứ, rõ ràng là mê tín dị đoan”, một thanh niên tiếp lời.
Người này rõ ràng là một người ở gia tộc hạng ba không có sức ảnh hưởng, hắn mở miệng lúc này chỉ vì lấy lòng Trương Tử Dật mà thôi.
Lắng nghe mấy người này bàn tán nói chuyện sôi nổi như là mình rất hiểu biết, không thèm để ý hai bên.
Tần Thư Hoàn không thể không lắc đầu.
“Một đám người chưa trải sự đời, ở đây bốc phét, không có nội tình, không biết sâu cạn, những gia tộc này cuối cùng cũng không làm việc lớn được”.
“Thực ra nếu để tôi nói, danh tiếng Tiêu nghĩa Tuyệt cũng chỉ để mang ra dọa người mà thôi.
Cái gì mà nhà họ Tiêu ở Yên Kinh cơ chứ, mấy chục năm cũng không thấy bọn họ ra tay, còn xưng là Kiếm Thần gì chứ, rõ ràng là dát vàng lên mặt mình…”
Trương Tử Dật đang bàn tán đến mức nước bọt tung tóe, đột nhiên nghe thấy một tiếng sấm nổ ầm ầm.
Từ trên bầu trời có một ánh sáng màu vàng lao nhanh đến, ánh sáng màu vàng như một thanh kiếm sắc bén vượt qua không trung bắn đến gần, hiện ra một thân thể vàng ánh kim, trên cơ thể vàng óng ánh như đính các hạt kim tuyến, mặc một bộ giáp màu vàng, trên tay cầm một cây quyền trượng vàng với tư thế vô củng uy nghi lộng lẫy.
Người đàn ông đứng giữa không trung, ánh sáng rực rỡ trên người chiếu qua các đỉnh núi giống như một vị thần đang ngự trị trên bầu trời.
Ngay cả những khu rừng núi xung quanh tựa như bị uy thế trên người anh mà cúi người xuống chào.
“Cái này…”
Không chỉ là Trương Tử Dật, các thành viên khác của gia tộc hạng hai hạng ba đều trực tiếp ngơ ngẩn, tựa như bị ma nhập vậy.
Bọn họ chỉ là một đám người trần mắt thịt, nhiều nhất chỉ nhìn thấy một võ sĩ tung chưởng phá nát một tảng đá, hay là những thuật sĩ giang hồ biểu diễn một chút thủ đoạn nhỏ.
Đã bao giờ nhìn thấy một người đàn ông toàn thân lấp lánh ánh sáng vàng rực đứng giữa trời đất, khí thế hùng mạnh như thế này cơ chứ?
“Đây chính là uy lực khủng khiếp của Thần Cảnh hay sao?”
Lúc này nhà họ Tần, nhà họ Liễu và các gia tộc đỉnh cao khác lúc này sắc mặt đều biến đổi.
Không nhìn thấy Thần Cảnh ra tay, không bao giờ có thể tưởng tượng được sức mạnh khủng khiếp của Thần Cảnh.
Giống như một vị thần ở trên chín tầng trời dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn xuống chúng sinh.
Trong mắt Thần Cảnh, con người không khác gì con kiến cả.
“Thần Cảnh đã mạnh mẽ như thế, vậy vượt qua các thần, thậm chí còn chạm tới cảnh giới Huyền Tiên trong truyền thuyết là Diệp Thành và Tiêu Nghĩa Tuyệt thì còn khủng khiếp đến mức nào đây?”
Mọi người đều không dám tưởng tượng.
Ánh mắt Tần Thư Hoàn càng ánh lên vẻ ghen tỵ nồng đậm, vì sao chuyện tốt như thiên phú tu hành luyện võ sao lại không đến lượt mình cơ chứ?
Không nhắc tới những người trần mắt thịt kia, có mắt không tròng, người đàn ông ánh lên sắc vàng kia vừa hiện thân, có rất nhiều người vẻ mặt đều thay đổi.
“Là đại tế tư của Yên La - Eaton, trong truyền thuyết ông ta phục vụ vị vua pháp sư cuối cùng- Emhotep, theo lý thuyết đã sớm tan thành tro bụi mới đúng, không nghĩ rằng ngày hôm nay lại xuất hiện ở đây”.
Các đại tế tư của Yên La là nhân vật cực kỳ nổi tiếng ở thời đại thần ma, năm đó được cho là đã ở Yên La giết chết hàng trăm nghìn người, hiến tế máu huyết cho vị vua pháp sư.
Sau đó bị giáo đình ra tay trấn áp, không nghĩ tới bây giờ lại xuất hiện.
Hơn nữa thoạt nhìn thì thực lực đã tiến bộ nhiều, chỉ sợ đã đến cảnh giới cao giai Thần Cảnh.
Mà sự xuất hiện của ông ta mới chỉ là sự khởi đầu.
Ngay sau đó là ánh Phật rực rỡ xuất hiện, trong luồng ánh sáng thánh thiện xuất hiện một nhà sư với vẻ mặt cực kỳ bình thản, hai tay chắp lại như đang niệm phật ngồi trên đài sen bay đến, làm cho người khác có cảm giác đang chứng kiến một bức tượng phật thật sự vậy.
Là Hoạt Phật - Lãng Nhật đến từ Thiếu Lâm tự, Diệp Thành giết chết đệ tử Viên Chân của lão ta, lão ta không phải đến báo thù đấy chứ?
Không ít người đã có suy đoán, trên vẻ mặt ít nhiều có chút vui sướng khi người khác gặp họa.
Sau khi Hoạt Phật - Lãng Nhật xuất hiện, từng luồng ánh sáng màu đen, màu máu, màu xanh xuất hiện, hội tụ từ mọi phía.
Có nhiều vị Thần Cảnh, Bát tiên vượt biển, mỗi người đều thể hiện sức mạnh thần kỳ của mình, có một ông lão gầy yếu khép hờ mắt cưỡi mây đứng trên không trung; có người đàn ông mặt sẹo cưỡi con sói lớn vô cùng khí thế nhảy qua đỉnh núi cao cả ngàn mét; Thậm chí còn có cả những tên cướp biển lái thuyền đi xuyên qua biển mây, chúng điên cuồng cười ha ha… Có nhiều Thần Cảnh thậm chí mà nọi người còn chưa biết đến, là những lão quái vật lánh đời trên toàn thế giới, đến đây để chứng kiến trận chiến của những Huyền Tiên, thế nên mới xuất hiện.
Những gia tộc cao quý ngày thường này, bây giờ mới cảm nhận sâu sắc được sự nhỏ bé yếu ớt của mình, ngay cả trong lòng gia chủ của bọn họ cũng cảm thấy vô cùng kiêng kỵ sợ hãi.
“Hai vị Tiêu Nghĩa Tuyệt và Diệp Thành sao còn chưa tới?” Ước chừng có khoảng hơn mười vị Thần Cảnh đã đến, Chiến Lang Vương tính tình nóng nảy nhịn không được nhíu mày nói.
Con sói lão ta cưỡi cao hơn năm mét, đôi mắt ánh lên tia sáng xanh biếc, nó gào lên như thể đang tìm ai đó để cắn.
Nhưng ngay lúc này, một bóng người mặc áo đen đột nhiên xuất hiện giữa không trung, nhất thời khiến mọi người kinh hô thành tiếng.
“Hắc Y giáo chủ!”
“Vì sao Huyết Minh lại đến đây?”.
||||| Truyện đề cử: Thiếu Tướng, Vợ Ngài Nổi Giận Rồi |||||
“Đến đây là vị nào?”
“…”
Thân ảnh màu đen không để ý đến sự bàn tán của mọi người xung quanh, trực tiếp chắp tay chào: “Huyết Minh - Joyce Taylor, xin chào ông Tiêu”.
“Shhh!”
Mọi người lập tức hít một hơi thật sâu, Hắc Y đại giáo chủ - Joyce Taylor! Tại lúc mà Huyết Ma đang ngủ say, hắn chẳng khác nào là người nắm quyền của Huyết Minh!
Nhất thời, mọi người đều có sự sợ hãi muốn chạy khỏi nơi này, danh tiếng của Huyết Minh thật sự quá khủng khiếp.
Nhưng ngay lúc này có một tiếng hừ lạnh vang lên: “Bại tướng dưới tay tôi mà còn dám đến nơi này tìm cái chết hay sao?”
Với âm thanh hùng hậu này, những đám mây trên đỉnh núi Hoa Sơn đã bị thổi bay bởi một cơn gió nhẹ nhàng, để lộ hoàn toàn thân hình của mình.
Mọi người nhất thời kinh hãi vô cùng, chỉ nhìn thấy trên đỉnh núi Hoa Sơn có một người đàn ông áo trắng trông khoảng hơn ba mươi tuổi, mà bên cạnh lão có vô số thanh kiếm…
Thì ra Tiêu Nghĩa Tuyệt đã chờ đợi trên đỉnh Hoa Sơn này từ lâu?
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...