Là bartender chủ chốt của quán bar Tiêu Dao, King đã mê hoặc không biết bao nhiêu cô gái đẹp đến quán bar này, với ngoại hình đẹp trai và lợi thế tự nhiên của người ngoại quốc, anh ta vô cùng thuận lợi trong việc tán gái.
Thậm chí có rất nhiều cô gái đi cùng bạn trai, không thể cưỡng lại sự quyến rũ của anh ta, trực tiếp để bạn trai của mình rơi vào vòng tay của King, thà từ bỏ hôn nhân cũng phải có một đêm cháy bỏng với anh ta.
Nhưng anh ta lại chưa từng nhìn thấy qua cô gái xinh đẹp quyến rũ như vậy, trong khoảnh khắc nhìn thấy Liễu Băng Dao, King liền có cảm giác chiếm hữu muốn có được cô ta!
“Cho dù bên cạnh cô ta có hai người đàn ông thì sao? Nhưng người phụ nữ Hoa Hạ ngu xuẩn này căn bản không có cách nào kháng cự lại sự quyến rũ của mình!”
King tự hào suy nghĩ, ngay lập tức cúi đầu như một quý ông lịch lãm, lịch sự nói bằng tiếng phổ thông: “Quý cô xinh đẹp này, không biết tôi có vinh dự được uống với cô một ly hay không?”
Nói xong, anh ta liền không chút khách khí nắm lấy tay Liễu Băng Dao ra vẻ lịch thiệp hôn lên mu bàn tay cô ta.
Chiêu này King đã không chỉ một lần sử dụng với các cô gái xinh đẹp.
Chiêu “hôn mu bàn tay” này là một cách thức xã giao của người phương tây, chưa từng có người phụ nữ nào từ chối cả, bọn họ hoặc là đỏ mặt, hoặc là cười hi hi ha ha để cho mình nắm thoải mái.
Theo kế hoạch của King, sau khi mình hôn một cái căn bản sẽ không buông tay, mà thuận thế sẽ nắm lấy tay đối phương mời rượu, sau đó là một loạt các khiêu khích mập mờ…
Anh ta tràn đầy tự tin, khóe miệng nở nụ cười, dường như anh ta đã nhìn thấy cô gái quyến rũ này rên rỉ trên giường, nhưng mà…
Liễu Băng Dao hai mắt lạnh lẽo, lập tức né tránh tay của anh ta, lạnh lùng nói: “Anh này, xin anh tự trọng một chút”.
King kinh ngạc không nói nên lời, anh ta đến Hải Thành đã lâu nhưng đây là lần đầu tiên bị phụ nữ từ chối.
Nhưng tên này cũng là một tay tán gái chuyên nghiệp, nhanh chóng bình tĩnh trở lại, mỉm cười cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Ồ, cô gái xinh đẹp, xin hãy tha thứ cho sự đường đột của tôi, nụ hôn này ở đất nước của tôi chỉ là một hình thức bình thường để chào hỏi mà thôi”.
Giọng nói của anh ta rất lớn, mọi người xung quanh cũng nghe được, nhất thời có fan nữ của King hét lên:
“Trời ạ, King đẹp trai quá đi”.
“Có thể được anh ấy hôn tay quả thực là vô cùng vinh hạnh đó”.
“Cô gái này, cô phải đi xin lỗi King ngay đi, anh ấy làm như thế xuất phát từ lịch sự muốn chào hỏi mà thôi, không có ý nghĩ gì khác!”
“…”
Nghe một đám người thấy trai mà mất hết lý trí, King nhún vai đóng vai quý ông bước lên mỉm cười: “Cô xem, cô gái xinh đẹp, tôi thật sự không có ý gì cả đâu”.
Nhưng Liễu Băng Dao lại không thèm quan tâm, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng nói: “Tôi không quan tâm anh có ý gì, tôi với anh không hề quen biết, xin đừng quấy rầy tôi nữa”.
Những lời này vừa nói ra, những người xung quanh nhất thời tức giận vô cùng, có người đã đứng lên gào thét với Liễu Băng Dao, mà King cũng biến sắc, lạnh lùng nói: “Cô gái xinh đẹp này, chẳng lẽ cô không cảm thấy từ chối một quý ông là một hành vi rất bất lịch sự hay sao?”
Nghe được lời này, Trương Bôn nhịn không được nữa tức giận lao lên mắng xối xả: “King, ông đây cho mày mấy phần thể diện mày lại cứ được nước lấn tới, người phụ nữ của tao mà mày cũng dám động vào?”
Lời này của gã vô cùng khí phách, nhưng Liễu Băng Dao lập tức lạnh lùng nói: “Tôi không phải người phụ nữ của anh”.
King cười ha ha, lạnh nhạt nói: Xem ra cô gái này không thích anh đâu”.
Trương Bôn vốn tức giận không chỗ phát tiết, vừa nghe King mỉa mai như thế, nhất thời giận dữ, đi lên nắm cổ áo King quát lên: “Nhưng cô ấy đã từ chối mày rồi, đừng có bám lấy cô Liễu nữa, bằng không…
King hừ lạnh một tiếng, khinh miệt nói: “Chỉ bằng anh?”
Trương Bôn vừa đinh nói chuyện, liền cảm thấy bụng truyền đến một cơn đau dữ dội, thì ra King trực tiếp nhấc chân lên dùng đầu gối thúc vào bụng gã một cái, nhất thời khiến cho người này quỳ xuống đất nôn khan liên tục.
.
Truyện Mỹ Thực
“Mày…” Trương Bôn mồ hôi chảy ra khắp trán, cố nén đau đớn, ngẩng đầu quát: “Bố tao chính là tổng giảm đốc nhà xuất bản Hồ Lạc, mày dám đánh tao sao?!”
Nghe được lời này, mọi người xung quanh nhất thời vang lên từng trận thán phục, phàm là người sống ở Hải Thành, có ai chưa từng nghe qua danh tiếng của nhà xuất bản Hồ Lạc cơ chứ?
Những fan nữ lúc nãy vẫn cổ vũ cho King ngay lập tức ngậm miệng lại, mặc dù họ không làm trong nhà xuất bản, nhưng họ không đám đắc tội với ông chủ lớn như thế.
Nhìn thấy phản ứng của những người xung quanh, Trương Bôn rất đắc ý, lớn tiếng kêu gào: “Lập tức quỳ xuống xin lỗi ông nội mày ngay, bằng không… ha ha, đừng trách tao không khách khí!”
Nghe được lời này, King mỉm cười, đột nhiên bước tới đấm mạnh lên mặt vào mặt Trương Bôn!
“Bốp!”
Chỉ nghe thấy một tiếng như bị bóp nghẹt, Trương Bôn cả người bay ra ngoài, thân thể nặng nề đập xuống đất, hai dòng máu đỏ au chảy ra từ mũi, mãi cũng không đứng dậy nổi.
“A! Mày lại dám đánh tao, tao sẽ nói cho bố tao đánh chết mày!”
Trương Bôn điên cuồng kêu to, cầm điện thoại lên gọi, nhưng King trực tiếp giẫm chân lên cổ gã, lạnh lùng nói: “Bố anh tính là cái gì, chỉ là một tên phế thải được cô chủ nhà họ Thẩm hỗ trợ mà thôi”.
“Mà tôi lại được cậu ba nhà họ Thẩm đích thân phong cho làm bartender tốt nhất, anh ấy vô cùng coi trọng tôi, không chỉ hứa hẹn tiền lương và thưởng cao cho tôi, mà còn cho tôi cái này!”
Anh ta vừa nói, vừa lấy ra một huy hiệu tinh xảo từ trong túi ra, những người khác có thể chưa biết đây là cái gì, nhưng Trương Bân vẻ mặt biến đổi, kinh hãi nói: “Huy chương Hiệp hội thương mại liên hiệp Hoa Đông?”
Gã làm sao có thể không biết đây là vật gì cơ chứ, người nắm giữ thứ này, tương đương với việc là thành viên của Hiệp hội thương mại liên hiệp Hoa Đông, có thể được hưởng tất cả nguồn lực của cả ba tỉnh, càng đại biểu cho thân phận cao quý bậc nhất!
Bố của mình không biết hao tốn bao nhiêu tiền tài của cải, cũng không thể có nổi một cái, mà bây giờ lại xuất hiện trong tay của King, đây có nghĩa là địa vị của anh ta thậm chí còn cao hơn cả bố mình hay sao?
Nghĩ đến đây, vẻ mặt kiêu ngạo vừa nãy của Trương Bôn đã sớm không còn một chút nào, run rẩy đứng dậy cung kính nói: “Xin, xin lỗi anh King, là tôi sai, tôi không nên trêu trọc anh…”
Nghe được lời này, King mỉm cười, lại bồi thêm một cú đá nữa!
Một đá này, Trương Bôn có thể né tránh, nhưng trốn cũng không dám trốn, lại bị một dá nằm lăn lóc dưới mặt đất.
King bước chân đến giẫm lên dầu gã, cười dữ tợn: “Bây giờ, anh đã phục chưa?”
Trương Bôn bị giẫm nằm bẹp dí dưới đất, giọng nói có chút uất ức, nhưng vẫn khuất phục nói: “Phục, phục rồi”.
King hừ lạnh một tiếng, sút gã đi chỗ khác, mang theo sự đắc ý của người chiến thắng đi tới trước mặt Liễu Băng Dao mỉm cười nói: “Bây giờ bạn trai của cô đã phục rồi, đồng ý uống với tôi một ly chưa?”
Liễu Băng Dao vẻ mặt không thay đổi, bình thản nói: “Anh ta không phải bạn trai của tôi”.
“Hửm?”
King kinh ngạc nhìn Liễu Băng Dao một cái, đột nhiên ánh mắt nhìn qua chỗ Diệp Thành ở bên cạnh, giật mình nói:
“Không lẽ là anh ấy?”
- ------------------
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...