Tiên Đế Trùng Sinh
"Tiếp!"
Diệp Thành quát khẽ một tiếng, nhát đao thứ hai lại chém ra.
Chiêu thứ hai của Thần Lôi Khai Thiên Đao!
"Soạt soạt soạt!"
Tựa như tuyệt thế Tiên Vương trong vũ trụ thuở hồng hoang chém một nhát đao rạch ròi trời và đất, ngày và đêm, tạo ra âm dương vạn vật, thanh khí dâng lên làm tiên, địa khí hạ xuống làm khí đục, mang theo ánh sáng chói lòa, thêm cả sự đóng góp của tiên binh thì càng sắc bén đến cực điểm.
"Rắc rắc!"
Tiên kiếm Long Diệu không thể ngăn cản, bên ngoài cơ thể Vân Cực hiện lên mười mấy món pháp bảo, có la bàn đồng cổ xưa, có đỉnh lớn màu vàng kim trông vô cùng kỳ lạ, có cây quyền trượng có khắc vô số dị tộc thần linh!
Từng món đều là pháp bảo phòng ngự hoặc bảo vệ tính mạng, chúng lơ lửng trên không trung biến thành từng lớp ánh sáng, ngăn cản đòn này của Diệp Thành.
Cuối cùng khi một đợt tiếng rắc rắc vang lên mới miễn cưỡng ngăn được.
"Diệp Thành, cậu định đấu với Kim Ô Môn chúng tôi đến mức một sống một còn sao?", Vân Cực tức giận nói.
Nhưng Vân Cực còn chưa kịp nghỉ xả hơi thì nhát đao thứ ba của Diệp Thành đã chém đến.
"Chiêu thứ ba của Thần Lôi Khai Thiên Đao!"
Thần Lôi Khai Thiên Đao, chiêu sau còn mạnh hơn chiêu trước, mất đi tiên kiếm Long Diệu và các pháp bảo phòng ngự quanh thân, Vân Cực không thể chống đỡ được nữa, bị một đao chém thành hai nửa.
Nếu không phải lúc nguy cấp có một thần phù đột nhiên hiện ra tỏa ra ánh sáng chặn lấy đao xé rách hư không của Diệp Thành thì Vân Cực đã chết rồi.
Tiếc là thần phù này dưới nhát đao của Diệp Thành cũng nhanh chóng bị đốt cháy, không còn gì cả.
Những chiêu át chủ bài của Vân Cực đều sử dụng hết rồi, nhưng Diệp Thành chỉ giải quyết bằng một đao mà thôi, cuối cùng ông ta cũng đã từ bỏ việc giết chết Diệp Thành.
Mặc dù ông ta là Thái Thượng trưởng lão sống đến hơn bảy vạn năm của Kim Ô Môn, nhưng vẫn vô cùng quý mạng sống của mình.
Nhưng khi ông ta mở lời muốn giảng hòa với Diệp Thành vẫn bảo trì tôn nghiêm của một Bán Bộ Chân Tiên.
“Diệp đạo hữu, nếu cậu có thể tha mạng cho tôi, Vân mỗ nguyện ý dùng tất cả tài sản tặng cho cậu.
Đó chính là tích lũy cả mấy vạn năm của tôi, góp nhặt được rất nhiều bảo vật của các hành tinh, nhiều người còn nói bảo vật của tôi còn có thể so được với một hành tinh, thực sự không phải là nói chơi thôi đâu, tài phú mà tôi tích lũy bấy lâu này có thể mua được cả mấy hành tinh nữa đấy, Vân mỗ có thể dâng toàn bộ báu vật của mình cho cậu”.
Vân Cực nghiêm nghị nói.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...