Tiền Của Chị Đây, Em Giữ Đi

Một năm yêu nhau của Engfa và Charlotte có đủ vui buồn, nước mắt lẫn tiếng cười, cũng có vài lần bất đồng quan điểm nhưng chưa từng cãi nhau lớn, là vì cả hai luôn biết cách nhường nhịn và lắng nghe nửa kia của mình. Engfa chăm sóc cho người yêu bé nhỏ của mình cực kỳ chu đáo đến từng bữa cơm, giấc ngủ. Charlotte cũng ngoan hiền ở cạnh chị người yêu, làm chỗ dựa tinh thần cho cô mỗi khi mệt mỏi. Tình cảm tuyệt đẹp ấy mỗi ngày một lớn dần, tưởng dường như nếu thiếu vắng đối phương, họ sẽ không tha thiết gì cuộc sống này nữa mất.

Suốt thời gian qua, Charlotte cũng hay liên lạc với mẹ để xem thái độ của ba nhưng ông ấy có lẽ chưa muốn nói chuyện với nàng. Cũng dễ hiểu thôi, một đứa con gái ngoan ngoãn luôn nghe lời ba mẹ từ nhỏ đến lớn, đùng một phát bỏ theo người yêu thì hỏi ai mà không giận. Mà đó cũng có phải hoàn toàn là lỗi của nàng đâu chứ.

Nhưng mà...

Mới sáng nay ba đã gọi điện cho nàng.

[9 giờ tối]

Charlotte buồn chán nghịch điện thoại trên giường, người yêu của nàng hôm nay có hẹn đi ăn tối với đối tác nên không biết bao giờ sẽ về nữa. Trễ quá rồi đấy.

- Cục cưng, chị về rồi.

Đang im lặng thì cánh cửa phòng bật mở, Engfa hí hứng chạy vào làm náo động cả lên.

- Ưm lại đây.

Thấy người mình mong ngóng, Charlotte liền vui mừng dang tay đón cô, miệng thì cười tươi tắn.

Tức khắc Engfa ngã xuống vòng tay người yêu, nửa cơ thể đè lên người nàng, mặt áp vào vòng một mềm mại mà tận hưởng. Thoải mái, sau một ngày mệt mỏi chỉ cần như thế để nạp năng lượng.

- Mệt quá đi mất, đối tác gì dai như đỉa, nói hoài không cho người ta về.

Nằm được một lát, khi không còn nặng nề nữa cô mới nói, chất giọng có phần nhõng nhẽo.

- Đối tác là nam hay nữ?

Charlotte vén tóc cô qua một bên rồi hỏi với thái độ nghi hoặc, đối tác làm ăn thôi mà có cần phải giữ chân người yêu nàng đến tận 9 giờ tối không? 

- Nữ, một quý cô xinh đẹp nha.

Ngửi thấy mùi ghen phảng phất, Engfa cũng hứng chí muốn trêu một chút, nói xong cô trườn lên quan sát biểu hiện của nàng.

Bụp

- Cút!
6

Không nằm ngoài dự đoán, mém xíu nữa là sưng trán.


- Haha, đùa thôi mà, quý cô Charlotte Austin luôn là duy nhất trong tim chị.

Engfa cười khoái chí, ghen kìa, thấy ghét ghê. Cô chụp lấy hai má nàng rồi cúi xuống hôn chùn chụt, hôn chưa đã còn liếm cắn vài phát mới thỏa mãn rời ra.

Em bé thỏ của cô chưa bỏ qua đâu, gương mặt vẫn hầm hầm ra đấy. Thấy hơi sợ sợ rồi, Engfa định cúi hôn thêm mấy cái nữa thì lại bị nàng bóp mỏ đẩy ra.

- Mà nè, ba em nói tuần sau sẽ lại qua đấy.

Nàng buông tay khỏi mặt cô, giọng dịu xuống.

- Hửm?

Vừa nghe tới đấy là Engfa đã hốt hoảng, cô trố to mắt, trên trán nổi gân xanh gân đỏ. Đừng có vậy chứ, Charlotte đã đồng ý cưới cô rồi mà.

- Sắp tới giỗ của bà nội nên ba mẹ sẽ về quê tầm một tuần gì đó, chị cũng phải về với em. 

- Chị được sao?

Cái này còn bất ngờ hơn nữa nè, nàng gật đầu:

- Ba nói về đi ba gả em cho chị.

Hai mắt Engfa càng lúc càng mở to muốn rớt cả ra ngoài, mép môi giật giật không biết mơ hay thật, cũng chả biết nên cười hay khóc nữa.

- Thiệt hỏ? Hử, hửm? Cưới hả? AAAAAA!!!
2

Và một tràng la hét thất thanh đầy phấn khích, sau đó Engfa chống tay phóng xuống giường rồi nhảy tưng tưng như điên, cười ngoác hết cả miệng.

- Chị bị khùng hả?

Charlotte ngồi dậy kéo người yêu tăng động của mình xuống, vỗ mấy phát lên trán cô cho tỉnh lại.

Engfa không nói gì, cô lắc lắc đầu rồi ôm chầm lấy nàng, xoa vuốt tấm lưng mảnh khảnh. Từ trong khóe mắt ánh lên giọt sương trong suốt, đủ biết Engfa đã hạnh phúc đến nhường nào.

- Ê nhưng mà ba em là người Anh mà sao giỗ nội lại ở Thái? - Lại thắc mắc.

- Bà nội là người Thái, hỏi nhiều quá, lo chuẩn bị cho tốt đi không là chết đấy.


Nàng xoa má cô, nhe răng cắn lên cái bánh bao đó một cái. Bản mặt tí ta tí tởn thấy cưng ghê vậy đó.
2

- Dạ chị biết rồi.

Lại thấy Engfa phóng xuống gường, tung tăng nhảy chân sáo lại tủ đồ lấy ra cái balo để soạn hành lý. Trời ơi, có phải là đi liền đâu chứ. 

Nhưng mà thôi Charlotte cũng mặc kệ, nàng ở trên giường nhìn tên cún con kia vừa xếp đồ vừa hát vu vơ, trên gương mặt cô biểu lộ sự vui sướng tràn đầy ra bên ngoài, làm nàng ngồi ở đây cũng xao xuyến theo. 

.

Chớp mắt đã đến tuần sau, Engfa lái xe đưa Charlotte về quê Phuket của nàng, có vẻ cặp đôi có duyên với biển nhỉ?


Nhà nội Charlotte khá đông người, còn có mấy đứa con nít loi choi rất náo nhiệt. Lúc cả hai đến, người lớn đang bận chuẩn bị cúng nội nên chỉ chào hỏi qua loa rồi ai lại làm việc nấy, ba nàng cũng không thấy đâu.

Charlotte đưa Engfa qua nhà riêng của gia đình mình cất đồ rồi nghỉ ngơi một lúc, đây là ngôi nhà nhỏ hơn nằm sát bên cạnh nhà chính. 

Từ buổi sáng đến tối mọi chuyện rất bình thường, ngoài ba của Charlotte tỏ ra lạnh nhạt với Engfa thì những người khác trong họ đều rất thích cô. Do Engfa vừa đẹp gái, vừa là giám đốc của một hãng thời trang lớn, ăn nói lại lễ phép lịch sự hỏi ai mà không mến chứ.

- Cái cô kia vô đây tôi nói chút.

Trong lúc cặp gà bông đang chơi ở trước sân thì ba Austin đi ra, ông hắng giọng gọi Engfa, lập tức cô chạy tới. 

Charlotte cũng vào theo.

- Dạ bác gọi con có chuyện gì ạ?

- Cô muốn cưới con gái tôi đúng không?

Ông khoanh tay nghiêm nghị, đôi mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào Engfa khiến cho cô ấy phải rùng mình.

- Dạ tất nhiên rồi ạ.

Cô trả lời chắc nịch, phải vững vàng lên mới có vợ được chứ.

- Muốn cưới con tôi đâu có dễ như vậy, dù gì nó cũng là đứa con duy nhất của tôi, phải có điều kiện.
2


- Dạ con chấp nhận hết ạ.

Không cần biết là gì, Engfa liền gật đầu cái rụp rồi ngước lên cười hí hửng.

- Ba à, ba đừng có hành chị ấy đấy nhé?

Charlotte khiều nhẹ ba mình, làm sao nàng lại không nhìn ra vẻ mặt đầy toan tính của ông ấy chứ, bảo đảm ngày hôm sau người yêu nàng mềm mình luôn cho xem.

- Chuyện của ba, đi ngủ đi, mỗi đứa một phòng nhớ chưa?
4

Lần nữa ông Austin nghiêm khắc căn dặn.

- Dạ không được ngủ chung ạ?

Mặt Engfa lập tức ngơ ra có vẻ buồn buồn, ngày nào cũng phải ôm em yêu mới ngủ ngon được đó.

- Lỡ cô làm gì con gái tôi thì sao?
6

Nói rồi ông rời đi, trước đó còn tặng cho Engfa cái nhìn hâm dọa.

Charlotte nhìn người yêu rồi nhún vai, miệng cười tủm tỉm, sau đó thì...
2

Dĩ nhiên là cãi lời ba, nàng kéo cô vào trong phòng của mình rồi chốt cửa lại.

Ngay khi vừa vào trong, Charlotte đã đè Engfa xuống giường để hai thân thể áp vào nhau không một kẽ hở, nàng nhìn cô với ánh mắt si mê.

- Em bé muốn quyến rũ chị sao?

Engfa nhoẻn miệng cười gian, ngón tay di chuyển trên gương mặt nàng khắc họa từng đường nét mềm mại.

- Thế nào? Đừng nói là chị không muốn.

Nàng vân vê vài sợi tóc của người yêu, phả vào tai cô chất giọng dụ hoặc và vai áo thì cố tình lệch sang một bên.

- Chị rất muốn.

Dứt câu, Charlotte liền bị lật lại rồi trở thành bé thỏ con yếu đuối mặc cho người ta tùy tiện trên cơ thể mình. Giờ phút này nàng quên mất ba dặn gì rồi.

.

Gần 12 giờ đêm, mẹ Austin tỉnh dậy khi nghe con chó ngoài sân sủa ồn ào, hóa ra là có con mèo lạc vào nhà, bà cũng thả nó ra rồi đi lại vào nhà. Nhưng khi đi ngang qua phòng Charlotte, bà chợt khựng lại.


- Á hưm~ P'Fa nhẹ thôi...

- Ngoan nào.

- Ưm... ha~

Mẹ đen mặt, cũng không nói gì mà lẳng lặng về phòng, coi như chưa nghe gì đi.

.

Sau khi dạo quanh một vòng đỉnh Everest, Charlotte mềm nhũn nằm trong lòng Engfa, đầu thoải mái tựa vào lồng ngực cô mà tận hưởng cảm giác ấm áp. Bên tai nàng nghe rõ mồm một nhịp đập từ trái tim người yêu, thực sự rất bình yên.

- Charlotte, chị lo quá à.

Engfa vuốt tóc nàng, cặp mắt nhuốm màu ưu tư nhìn xuống.

- Sao vậy?

Nàng nựng má cô rồi nhướng lên hôn môi cục vàng của mình.

- Lỡ ba em không chịu gả em cho chị thì sao?

Giọng cô thiếu hẳn sức sống, nói xong thì hôn lên tóc nàng.

- Xời, ba em nói vậy thôi chứ chịu rồi đó, tại ba không thích bày tỏ cảm xúc thật thôi.

Charlotte phì cười vì chị người yêu ngốc nghếch rồi nàng xoa hai má cô, yêu chiều hôn vào chóp mũi cao cao, cuối cùng là hôn thật sâu ở môi để tiếp thêm cho Engfa động lực.

- Thật hả?

Nghe thế gương mặt buồn hiu bỗng bừng sáng, hai tay cô ôm chặt eo nàng, đầu thì cọ qua cọ lại ở trên vai bé cưng.

- Ừm, dù có ra sao đi nữa thì Charlotte chỉ làm vợ của một mình Engfa thôi có biết chưa?

Nàng vuốt lưng cô, cưng nựng nói, một khi đã xác định nghiêm túc yêu ai Charlotte xin hứa sẽ không bao giờ thay đổi.

- Chị yêu em, vợ của chị.

Engfa hạnh phúc hôn má nàng thật âu yếm rồi cả hai êm ấm ôm nhau trên một chiếc giường.

Mỗi buổi tối Engfa sẽ luôn dỗ Charlotte ngủ trước rồi cô mới yên tâm thiếp đi và đêm nay cũng như vậy.

.

Hổm giờ sảng ke OTP định không up chap luôn đó :]] vừa viết vừa cười vô tri 🙃🙃
4


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận