Tiệm Tạp Hóa Của Nhóc Con
7.5/10
116.681

Tác giả:

Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng

Nguồn: Internet

Trạng thái: Full

Số chương: 130

Tần suất cập nhật: 1 phút/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

--VĂN ÁN:
-
"Vậy mấy người nói xem Lâm Đông phải làm sao bây giờ?"



"Tuy rằng nó gọi cha chúng ta một tiếng ông, nhưng nó cũng không phải họ Lâm, tuy cha đã đi rồi, cũng không nên để chúng ta nuôi nó cả đời chứ? Bản thân chúng ta cũng trai có gái, đâu có dư sức mà nuôi nó."



"Vậy hay là đưa nó đến cô nhi viện đi."



"Chuyện này... nếu cha biết thì không tốt đâu?"



"Cha đã qua đời nửa năm rồi! Làm sao mà biết được?"



"..."



Cách nhau một bức tường, những câu nói của những người cô chú kia đều lọt vào tai của Lâm Đông, tuy rằng bé chỉ có hơn năm tuổi, thế nhưng bé cũng mơ mơ hồ hồ cảm giác được, người lớn không thích bé, cho rằng bé rất vướng víu, không muốn bé, bé cảm thấy khổ sở, không nhịn được mà nghĩ trong lòng ——



—— nếu như, nếu như bé cũng có cha mẹ thì tốt rồi.



Nhưng mà bé không có.



Bé là đứa nhỏ do ông nhặt được ven đường, lúc nhặt được bé là vào mùa đông, cho nên tên bé là Đông—— Lâm Đông.



Lâm Đông sống cùng ông được ba năm thì ông rời xa nhân gian, các cô chú thấy bé đáng thương, thay phiên nhau nuôi dưỡng bé, nhưng dù sao cũng không phải máu mủ ruột thịt, nuôi được một thời gian thì cảm thấy chán, dần dần coi bé như một loại quần áo, muốn nhanh chóng bỏ rơi bé, nhưng lại không thể quá mức vô tình vô nghĩa, làm chuyện cười cho người khác, vì vậy mấy người họ tụ tập lại cùng nhau nghĩ biện pháp.



Bọn họ thương lượng đến thương lượng đi, cuối cùng thương lượng ra một kết quả:



"Vậy đưa nó đến chỗ của Lệ Hoa đi."

sstruyen mời các bạn đọc tiếp..

7.5/10
116.681
Tiệm Tạp Hóa Của Nhóc Con

Tác giả :

Thể loại: Đam Mỹ, Truyện Sủng

Nguồn: Internet

Trạng thái: Full

Số chương: 130

Tần suất cập nhật: 1 phút/chương

Ngày đăng: 4 năm trước

Cập nhật: 4 năm trước

--VĂN ÁN:
-
"Vậy mấy người nói xem Lâm Đông phải làm sao bây giờ?"



"Tuy rằng nó gọi cha chúng ta một tiếng ông, nhưng nó cũng không phải họ Lâm, tuy cha đã đi rồi, cũng không nên để chúng ta nuôi nó cả đời chứ? Bản thân chúng ta cũng... có trai có gái, đâu có dư sức mà nuôi nó."



"Vậy hay là đưa nó đến cô nhi viện đi."



"Chuyện này... nếu cha biết thì không tốt đâu?"



"Cha đã qua đời nửa năm rồi! Làm sao mà biết được?"



"..."



Cách nhau một bức tường, những câu nói của những người cô chú kia đều lọt vào tai của Lâm Đông, tuy rằng bé chỉ có hơn năm tuổi, thế nhưng bé cũng mơ mơ hồ hồ cảm giác được, người lớn không thích bé, cho rằng bé rất vướng víu, không muốn bé, bé cảm thấy khổ sở, không nhịn được mà nghĩ trong lòng ——



—— nếu như, nếu như bé cũng có cha mẹ thì tốt rồi.



Nhưng mà bé không có.



Bé là đứa nhỏ do ông nhặt được ven đường, lúc nhặt được bé là vào mùa đông, cho nên tên bé là Đông—— Lâm Đông.



Lâm Đông sống cùng ông được ba năm thì ông rời xa nhân gian, các cô chú thấy bé đáng thương, thay phiên nhau nuôi dưỡng bé, nhưng dù sao cũng không phải máu mủ ruột thịt, nuôi được một thời gian thì cảm thấy chán, dần dần coi bé như một loại quần áo, muốn nhanh chóng bỏ rơi bé, nhưng lại không thể quá mức vô tình vô nghĩa, làm chuyện cười cho người khác, vì vậy mấy người họ tụ tập lại cùng nhau nghĩ biện pháp.



Bọn họ thương lượng đến thương lượng đi, cuối cùng thương lượng ra một kết quả:



"Vậy đưa nó đến chỗ của Lệ Hoa đi."

sstruyen mời các bạn đọc tiếp..

Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...

Gợi ý truyện

Mở Bình luận truyện