Ngoại trừ những đại sư có đạo pháp cao thâm, chỉ có quan chủ đạo quan các nơi mới có tư cách nhận được vé vào cửa.
Thẩm Như Như có được tấm vé này là nhờ thân phận quan chủ của Huyền Thiên Quan.
Sau khi cất tấm vẻ cẩn thận, tâm trạng của Thẩm Như Như rất tốt. Cô gia nhập ngành này lâu như vậy nhưng còn chưa được gặp vị đại sư thực sự nào. Mặc dù Bách Lý cũng rất lợi hại, nhưng có lẽ vì tuổi tác bằng nhau nên cô chưa bao giờ coi anh ta là một đại sư Huyền Môn, không biết đại sư ở hội nghị giao lưu có dáng vẻ như thế nào?
Thẩm Như Như tự mình vui vẻ một hồi, không nhịn được gửi tin nhắn chia sẻ tin này với Từ Dẫn Châu. Giờ này ở bên nước M là ban đêm, Từ Dẫn Châu nhanh chóng trả lời cô.
Hội nghị giao lưu Đạo pháp tổ chức khi nào?
Thẩm Như Như: Cuối tháng sau.
Từ Dẫn Châu: Thật trùng hợp, hôm đó tôi về nước, hội nghị tổ chức ở đâu vậy?
Thẩm Như Như: Ở thành phố B.
Thấy anh cuối cùng cũng ấn định thời gian về nước, Thẩm Như Như hỏi thêm vài câu, hai người trò chuyện vui vẻ một lát. Cô thấy thời gian không còn sớm thì chúc anh ngủ ngon và giục anh đi nghỉ.
Kết thúc cuộc nói chuyện, cô bắt đầu tập trung vẽ bùa và bán hàng.
Thời gian chậm rãi trôi qua, nháy mắt đã đến buổi trưa. Cô đóng cửa hàng và trở về ăn cơm, vừa mới ăn được một nửa thì đôi tình nhân đó lại đến. Lần này hai người tìm thẳng đến đạo quan, nói rằng muốn lễ tạ. Thẩm Như Như đành phải buông bát đũa, lau miệng rồi đến sân trước tiếp đón bọn họ.
Nữ sinh vô cùng kích động, không ngừng cúi đầu cảm ơn cô: “Đại sư, cảm ơn cô rất nhiều, bùa chú của cô thật sự rất linh nghiệm.
Sáng nay, sau khi rời khỏi Kính Hoa Duyên, bọn họ trở lại những nơi hôm qua đã từng đi qua, khi bọn họ đi lướt qua một người xa lạ, trong túi kẻ đó đột nhiên rơi ra một chiếc ví tiền, đúng là chiếc ví mà bọn họ làm mất. Hai người lặng lẽ nhặt chiếc ví trong lúc kẻ đó không chú ý, đồng thời cung cấp ảnh chụp của tên trộm đó cho cảnh sát. Cảnh sát lập tức bắt giữ gã yêu cầu phối hợp điều tra, sau khi tìm hiểu còn điều tra được tiền án trộm cắp của gã và phá được rất nhiều vụ trộm cắp. Giống như phim truyền hình trên TV, vô cùng kịch tính.
Anh bạn trai ngành kỹ thuật của cô gái cũng thay đổi thái độ hoài nghi vào buổi sáng, nghiêm túc cúi đầu xin lỗi Thẩm Như Như.
Sau khi hai người dâng hương lễ tạ Tổ sư gia thì lại đến mua mấy chậu hoa nhỏ ở Kính Hoa Duyên, đồng thời lưu lại địa chỉ bưu điện rồi hài lòng rời đi.
Chiêm Hạc vuốt râu đứng bên cạnh quan sát, gật đầu cười nói: “Vẫn là quan chủ lợi hại, vừa ra tay một cái, Tổ sư gia của chúng ta đã có thêm hai người hâm mộ.
Thanh minh là ngày tảo mộ và tế bái tổ tiên của mỗi gia đình, rất nhiều người quanh năm đi làm xa nhà cố ý trở về thị trấn tảo mộ tổ tiên. Trên thị trấn có rất ít nơi bán hương nến, mọi người theo bản năng tìm đến Huyền Thiên Quan để mua, đạo quan chắc chắn không thiếu mấy thứ này.
Tuệ Trí rất có đầu óc kinh doanh trong lĩnh vực này, đã chuẩn bị trước một lượng lớn hàng tích trữ, vì có rất nhiều người đến hỏi nên bọn họ trực tiếp bày một sạp hàng nhỏ tại đình nghỉ mát bên cạnh cửa đạo quan, buôn bán tấp nập, khách hàng đến mua còn đông hơn Kính Hoa Duyên. Sau mấy ngày buôn bán, thực sự kiếm lời một khoản lớn cho đạo quan.
Qua tết thanh minh, thời tiết ở thị trấn Mộ Nguyên bắt đầu ấm dần lên, các du khách trên đường bắt đầu cởi bỏ những chiếc áo khoác dày và những đôi giày nặng nề, thay vào đó là những chiếc áo mỏng sáng sủa để xua tan cảm giác ngột ngạt.
Bất tri bất giác, ngày lành để Mạch Mạch xuất gia đã đến.
Các thành viên của Huyền Thiên Quan vô cùng coi trọng việc này, không chỉ ngừng kinh doanh Kính Hoa Duyên một ngày mà còn đóng cửa đạo quan, cấm người ngoài tùy tiện ra vào.
Buổi sáng ngày hôm nay, Thẩm Như Như đặc biệt tắm rửa và dâng hương, cô chọn một bộ quần áo màu trắng rộng thùng thình, mái tóc dài được búi cao trên đỉnh đầu và cài một cây trâm gỗ, khiến cho cô trông vừa cao lại vừa gầy, khí chất trong trẻo lạnh lùng, một làn gió thổi qua, vạt áo phiêu dật trong gió giống như tiên nhân. Tuệ Trí nhìn thấy cô thì đôi mắt bừng sáng, lập tức giơ ngón tay cái lên khen ngợi: “Quan chủ, hiếm khi thấy cô ăn mặc đầy khí chất như vậy, rất có phong thái của cao thủ. Ngày thường cô cũng nên mặc như vậy, đảm bảo các khách hàng sẽ không nghi ngờ trình độ của cô”
Thẩm Như Như liếc nhìn bóng người trên kính cửa sổ, đưa tay sửa lại búi tóc: “Ngày nào cũng ăn mặc như vậy không thú vị, tiên nữ như chúng tôi thích thay đổi phong cách thường xuyên, như vậy mới có cảm giác mới mẻ. Tuệ Trí nghe vậy liền cúi đầu nhìn chiếc áo khoác rộng thùng thình nhiều năm không đổi của mình, cân nhắc một lúc rồi gật đầu: “Quan chủ nói đúng, như vậy thực sự không thú vị, thỉnh thoảng thay đổi một phong cách mới cũng không tệ”
Hai người vừa nói chuyện vừa đi đến đại sảnh ở sân trước, Mạch Mạch và Chiêm Hạc đã chuẩn bị sẵn sàng, một người đứng cầm đạo bào và phát quan, người còn lại quỳ trên đệm hương bồ, trên loa đang phát nhạc của Đạo gia, trên bàn thờ bày những mâm trái cây tươi, điểm tâm và rượu. Hương khói lượn lờ, kim thân cao lớn của Vô Lượng Tổ Sư nhìn về phía trước, khiến cho người ta có một loại áp lực vô hình.
Tuệ Trí lặng lẽ đi đến bên cạnh đứng khoanh tay, Thẩm Như Như bước lên phía trước, Chiêm Hạc đặt đạo bào và phát quan lên trên chiếc bàn nhỏ ở bên cạnh, sau đó đưa cho cô một quyển sách nhỏ: “Quan chủ, cô đọc một lần là được.
Thẩm Như Như mở ra nhìn thoáng qua, các câu hỏi trong quyển sách này được lặp đi lặp lại rất nhiều lần, chủ yếu là muốn xác định quyết tâm của đệ tử sắp xuất gia, cho người đó một cơ hội đổi ý. Cô dựa theo thủ tục viết trên đó để bắt đầu, đầu tiên là dâng hương cho Vô Lượng Tổ Sư, báo tên Mạch Mạch và nói với ông rằng đây là đệ tử mới nhập môn. Phía trên lư hương xuất hiện một đám mây mờ, một bóng dáng mờ ảo xuất hiện ở giữa và ta.”
nói với Thẩm Như Như: “Thằng nhóc này là một hạt giống tốt, có thể bái nhập làm môn hạ của phái Huyền Thiên Thẩm Như Như sửng sốt một lúc, sau đó gật đầu đáp: “Vâng, đệ tử đã hiểu.
Chỉ có một mình cô có thể nhìn thấy bóng dáng hư ảo của Vô Lượng Tổ Sư, vì thế, khi ba người còn lại thấy cô đột nhiên nói một câu khó hiểu như vậy thì đều cảm thấy kỳ lạ, đây là tự thêm đất diễn cho mình à? Tuệ Trí ngẩng đầu nhìn kim thân của Vô Lượng Tổ Sư giống như đang suy ngẫm gì đó.
Sau đó,Thẩm Như Như cao giọng đọc giới quy của đạo quan một lần, lặp đi lặp lại hỏi Mạch Mạch đã xác định rõ lòng mình chưa? Sau khi hỏi chín lần, cô đội phát quan và khoác đạo bào giúp anh ấy, cuối cùng dẫn anh ấy hành lễ với Tổ sư gia.
Như vậy là đã chính thức trở thành người xuất gia.
Thật ra thủ tục xuất gia rất đơn giản, quan trọng nhất là phải có quyết tâm vững vàng không lay chuyển. Nhưng mà hiện nay, những đạo quan lớn ở các thành phố đều có thêm một số điều kiện, ví dụ như trình độ bằng cấp hay hộ khẩu gì đó. Huyền Thiên Quan ít người, ít đất nên không chú ý nhiều như vậy, hơn nữa Mạch Mạch vốn là người trong quan, mọi người đều hiểu rõ con người anh ấy, càng không cần quan tâm những thứ tên tuổi hư ảo đó.
Sau khi hoàn thành nghi lễ xuất gia, đăng ký chứng nhận thân phận thành viên của Hiệp hội Đạo giáo cho Mạch Mạch, tất cả mọi người trở về nhà ăn ở sân sau ăn sáng. Trước khi tổ chức nghi lễ không được ăn cơm, cho nên giờ này ai cũng thấy đói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...