Tiệm Lẩu Âm Dương


Mạnh Hiểu Ni có chút mong chờ.

Nữ nhân viên bên cạnh ho khan một tiếng: “Là như vậy, cấp trên của chúng tôi… À không phải, là Triệu Khoa, anh ấy là là bác sĩ tốt nghiệp đại học thú y chân chính.

Bất kể bàn về kiến ​​thức dự trữ hay trình độ chuyên môn, đều hoàn toàn thích hợp nuôi dưỡng một con vẹt.

”Triệu Khoa cười đáp: “Phượng Quỷ có thể đăng ký ở trung tâm chăn nuôi gần đây, ô bác sĩ thú y thì điền tên của tôi.

Tôi sẽ cân nhắc điều kiện nuôi dưỡng, hiệu quả, chi phí, giới thiệu cho cô một số thứ cần thiết.

Cô điền vào đơn đủ điều kiện nhận nuôi, kèm theo báo cáo kiểm tra sức khỏe của Phượng Quỷ và ảnh chụp, sau đó có thể danh chính ngôn thuận nuôi nó.


Tất nhiên, bởi vì tôi chịu trách nhiệm, cho nên tôi hoặc nhân viên của Cục Lâm nghiệp sẽ thường xuyên đến thăm Phượng Quỷ.

”Mạnh Hiểu Ni nghe xong lời này, bỗng nhiên nhận ra…Đây có thể xem như một vụ trao đổi.

Hiển nhiên Phượng Quỷ hiểu rõ điều này hơn Mạnh Hiểu Ni: “Được.

”Triệu Khoa cười càng tươi: “Điều này cần phải do Tiểu Mạnh đáp ứng mới được.

”Mạnh Hiểu Ni cảm nhận trọng lượng của Phượng Quỷ trên đầu: “Được.

”Triệu Khoa thấy Mạnh Hiểu Ni đồng ý, anh và nhân viên bên cạnh cùng trao đổi thông tin liên lạc với Mạnh Hiểu Ni.


Mạnh Hiểu Ni vừa đồng ý yêu cầu kết bạn đã nhận được một loạt tài liệu, tất cả đều là về cách nuôi dưỡng, chăm sóc một con vẹt.

Tiếng nhắc nhở có tin nhắn mới vang lên không ngừng.

Mạnh Hiểu Ni đang bấm mở tệp xem thử, nghe Triệu Khoa nói: “Tài liệu hơi nhiều, lát nữa rồi xem.

”Phượng Quỷ thuận thế liếc nhìn màn hình điện thoại di động, sau khi phát hiện có rất nhiều tài liệu lại quay đầu đi.

Cuối cùng Triệu Khoa hẹn Mạnh Hiểu Ni hôm nào mang theo Phượng Quỷ đi kiểm tra sức khoẻ, xong rồi mới chào tạm biệt rời đi.

Cha mẹ Mạnh nhiều lần thuyết thục hai người ăn lẩu xong rồi đi, nhưng bị hai nhân viên từ chối, tìm cớ rằng họ còn có lịch làm việc.

Nhìn đám người đã hoàn toàn đi xa, Mạnh Hiểu Ni mới duỗi tay chọc đầu Phượng Quỷ, hơi phấn khích nói: “Chị có thể nuôi em rồi!” Phượng Quỷ hơi dịch sang một bên: “Ờ.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận