Tiệm Lẩu Âm Dương
Đúng là Phượng Quỷ cực kỳ xinh đẹp, bộ lông màu hồng nhạt không chút tì vết, đôi mắt đỏ tròn xoe đáng yêu.
Và bởi vì bình thường rất thích sạch sẽ, nên mỏ và móng chim không dính bùn đất chút nào.
Bóng loáng, xinh đẹp.
Thực sự là một con vẹt đáng yêu.
Một người tiến lên, nhỏ giọng thăm dò: “Xin chào, Phượng Quỷ?”Phượng Quỷ nhìn về phía nhân viên này: “Xin chào.
”Giọng trẻ con non nớt lanh lảnh khiến hai nhân viên càng thêm phấn khởi, hoàn toàn vây quanh Mạnh Hiểu Ni.
Ai bảo Phượng Quỷ đang ở trên đầu Mạnh Hiểu Ni chứ?“Năm nay Phượng Quỷ mấy tuổi?”“Bình thường Phượng Quỷ ăn cái gì? Lông chim này nên được nuôi thật tốt, nhưng đừng kén ăn.
”“À, tôi có mang theo một ít hạt kê này.
”Một nhân viên trực tiếp lấy ra một túi thức ăn nhỏ cho Phượng Quỷ, trải ra tay, nhiệt tình hỏi: “Phượng Quỷ có ăn hạt kê không?”Mạnh Hiểu Ni và Phượng Quỷ cùng nhìn lòng bàn tay của nhân viên kia.
Đúng thật là hạt kê, còn là hạt kê chưa tách vỏ.
Đây đúng là thức ăn phù hợp với một con vẹt bình thường, nhưng tuyệt đối không phù hợp với Phượng Quỷ.
Mạnh Hiểu Ni muốn nói lại thôi.
Phượng Quỷ nhìn đống hạt kê: “Cái này các ngươi tự giữ lấy mà ăn đi.
Ăn nhiều một chút.
”Hai nhân viên nghe xong cười phá lên.
Mạnh Hiểu Ni thề, cô thật sự nghe được hai tầng nghĩa trong lời nói của Phượng Quỷ, dù sao chắc chắn không phải là nghĩa đen mà hai nhân viên kia hiểu.
Nhưng mà…Hai nhân viên xem nhẹ Phượng Quỷ, thở dài: “Thật đúng là một con vẹt dễ thương.
”Mạnh Hiểu Ni: “…”Có, có lẽ đúng vậy.
Phượng Quỷ vừa xuất hiện, Cục Lâm nghiệp lập tức không có hứng thú với con người.
Hai người nói chuyện hỏi han, thậm chí còn dùng điện thoại chụp ảnh, lấy sổ ra ghi chép.
Lần đầu tiên nuôi vẹt, Mạnh Hiểu Ni cũng nghe được rất nhiều điều.
Bao gồm cách nuôi một con vẹt, con vẹt bình thường sẽ trông ra sao, nếu bị bệnh thì chữa trị như thế nào, làm sao mới được tính là một con vẹt đẹp, v.
v.
Nội dung phức tạp, thậm chí có thể viết thành một quyển bút ký mỏng về cách nuôi dưỡng vẹt.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...