Tiệm Lẩu Âm Dương
Nó bay đến chỗ cái chăn đang phồng lên của Mạnh Hiểu Ni, ngẩng đầu lên một cách kiêu ngạo, lộ ra dáng vẻ cáo mượn oai hùm, chó cậy thế chủ: “Thì sao? Luân Chuyển Vương kêu cậu tới? Cái tên khẩu Phật tâm xà kia cũng không phải người tốt lành gì.”Diêm La Vương: “…Cậu ấy đã không làm người lâu lắm rồi.”Phượng Quỷ: “…”Đây vốn không phải là trọng điểm.Luân Chuyển Vương là người cai quản cung điện thứ mười trong Thập Điện Diêm Vương, còn Diêm La Vương thì cai quản cung điện thứ năm.
Tuy rằng việc ai nấy lo, nhưng đồng thời cũng thường xuyên trao đổi về các sự việc liên quan.Trong lòng hai người đều hiểu rõ mối quan hệ giữa Thập Điện Diêm Vương, cho nên cũng không nói gì thêm về việc của Luân Chuyển Vương.Diêm La Vương vừa mới ghi 1 bàn thắng sau câu nói vừa rồi, hiện tại cũng đã có thể nghiêm túc mà nói chuyện với Phượng Quỷ: “Nhân gian phát triển càng ngày càng mạnh mẽ, âm phủ cũng tương tự.
Đối với Quỷ giới, mỗi một hành động của người có địa vị đều có thể dễ dàng làm cho điểm cân bằng khó khăn lắm mới ổn định được lại trở nên mất cân bằng.”Cậu nhìn Phượng Quỷ, ôn tồn nhỏ nhẹ lên tiếng khuyên nhủ.Đôi mắt nhỏ của Phượng Quỷ hiện lên một chút khinh miệt.Giọng điệu của Diêm La Vương dần trở nên thân thiện: “Ngài là phượng hoàng cao quý, đã từng trải qua trận đại chiến giữa rồng và phượng hoàng, cũng từng trải qua sự sụp đổ của các vị thần, vậy thì càng nên tuân theo những đạo lý này.”Đúng là ai cũng hiểu nguyên tắc này.Phượng Quỷ mở miệng: “Diêm La Vương, không phải ai cũng giống như cậu.
Trong Thập Điện Diêm Vương chỉ có cậu cai quản Vọng Hương Đài, cũng chỉ có cậu mỗi ngày đều nhìn ngắm thế sự mà vẫn có thể bình tĩnh thản nhiên.”Diêm La Vương lảng tránh chuyện về Vọng Hương Đài, có chút nghi ngờ mà hỏi Phượng Quỷ:“Dựa vào năng lực của ngài, từ âm phủ đi đến nhân gian, mượn vật đó cũng không phải là chuyện khó.
Cần gì phải đích thân đến đây cơ chứ? Vì sao lại phải đến bên cạnh Tiểu Mạnh?”“Đến nhân gian là việc tư.” Phượng Quỷ trả lời câu hỏi của Diêm La Vương: "Gặp Tiểu Mạnh Bà là chuyện ngoài ý muốn.”Nó lại quay về chỗ nằm trước đó: “Cậu cần quay trở về.
Đường đường là Diêm La Vương mà lại tuỳ ý chạy lung tung, chuyện này còn ra thể thống gì? Sớm muộn gì âm phủ cũng xong đời.”Diêm La Vương nhận được đáp án nhưng chẳng thể xem như câu trả lời, cuối cùng bật cười.Cậu biết cho dù có hỏi thêm cũng không được gì, lập tức chắp tay, sau đó quay về âm phủ.Phượng Quỷ tiếp tục gục xuống, nhắm hai mắt lại: Giường êm quá..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...