Yêu cầu của Bạch Nhất Nặc khá cao, cô kiên quyết không dùng rau củ không chất lượng để mang về bếp nấu.
Khi cô vừa bước vào chợ thì một người bán hàng rong nhiệt tình đã lập tức mời chào cô.
“Cô gái trẻ, tới chỗ của tôi xem một chút này, rau hẹ ở chỗ tôi, rồi còn măng tây với cà chua đều còn rất mới, cô nhìn này, mấy cái này vẫn còn non đấy!”Bạch Nhất Nặc bước tới quầy, vừa nhìn một cái là cô đã kết luận ngay: “Rau hẹ này của dì không được tươi lắm, chắc là đã được rửa sạch rồi nhỉ, mua về để nửa ngày là nó bị hư ngay.
”Rau cải xanh mà được rửa sạch sẽ trông rất tươi và non, không ít người bán hàng rong vì muốn bán mấy bó rau cải xanh cũ, mà lấy rau từ trong tủ lạnh ra và rửa sạch, sau đó thì nói là rau mới vừa hái.
Nhưng khi khách hàng mua về nhà rồi thì nó sẽ nhanh chóng bị thối rữa và biến chất.
Bà dì kia cười gượng một tiếng: “Này không phải là để mọi người về nhà nấu tiện hơn sao? Bị dính bùn vào người, làm bẩn tay thì cũng không hay.
”Bạch Nhất Nặc mỉm cười, không lên tiếng.
Cả người họ đều ngầm hiểu ý nhau, bà dì kia cũng biết Bạch Nhất Nặc không phải là người dễ lừa gạt giống như vẻ bề ngoài của cô.
Trong lòng bà dì kia không ngờ cô gái trẻ với khuôn mặt trắng trẻo nõn nà này lại biết chọn rau củ.
Trong lúc bà dì bán rau nghĩ đơn hôm nay là sẽ không thành công.
Thì đột nhiên Bạch Nhất Nặc chỉ tay về phía giỏ ô mai ở bên cạnh và hỏi: “Ô mai này của dì bán thế nào ạ?”Bà dì lập tức lấy lại tinh thần: “Cô gái, cô thật tinh mắt, ô mai này là nhà tôi trồng, nó vẫn còn rất tươi, chỉ mới vừa được hái sáng sớm nay thôi, cô có thể mua làm đồ ăn vặt, 20 đồng một cân, không ngọt không lấy tiền.
”Có câu mùa xuân buồn ngủ, mùa thu thiếu ngủ, thời tiết lại càng ngày càng nóng nực, nên khi thấy ô mai tươi ở trước mặt thì Bạch Nhất Nặc khá vui mừng.
Ăn ô mai để giải nhiệt rất phù hợp với cái tháng nắng nóng này.
Cô cầm cái giỏ lên và nói: “Cái giỏ ô mai nhỏ này của dì đại khái là tầm năm cân, cháu muốn mua hết.
”Bà dì tò mò hỏi: “Làm sao cô biết là nó năm cân?” Sau đó bà dì đã đặt cái giỏ lên cân điện tử để cân thử —— năm cân hai.
Cái giỏ này nặng khoảng chừng cân hai, Bạch Nhất Nặc nói ô mai khoảng tầm năm cân, gần như là không thiếu.
Bà dì kinh ngạc nói: “Đúng, chính xác!”Sau khi Bạch Nhất Nặc rời đi, bà dì mới nói với người bán hàng rong bên cạnh một cách hăng say: “Vừa nãy có một cô gái trẻ xác cái giải lên rồi nói ô mai nặng năm cân, tôi mới cân thử thì thấy nó nặng đúng năm cân, đúng là dự liệu như thần!”“Vậy bà cũng không thể cân thiếu hai lạng ở ngay trước mặt cô gái đó chứ.
” Nói tới đây, bà dì chợt sững sờ, sau đó mới kịp phản ứng lại, may là bà dì đó buôn bán cũng có giới hạn, không chơi gian lận lúc cân giống như những người khác, nếu không sẽ bị người ta vạch trần.
Sau khi Bạch Nhất Nặc đi mua một số nguyên liệu để làm nước ô mai xong thì cô quay về tiệm.
Cô cho nước uống vào trong khay đá tủ lạnh, rồi nó bỏ vào trong ngăn đông lạnh, chuẩn bị làm vài cục đá.
Ở kiếp trước, việc ăn đá luôn là một điều xa xỉ.
Mặc dù đã có phương pháp làm nước đá, nhưng mà quặng ni-trát ka-li đã bị cơ quan hành chính kiểm soát nên nó rất ít khi được lưu hành trên thị trường.
Hơn nữa, muốn làm thì cần phải dùng nhiều quặng ni-trát ka-li thì mới có thể làm nước đóng băng lại được.
Tổng thể mà nói, tính giới bỉ xa không bằng cách để dành cục đá.
Vào mùa đông, mọi người sẽ đào những cục nước đá ở trong thành hào, rồi rải một ít rơm rạ ở phía dưới đáy, sau đó lấy lá cây phủ lên, cuối cùng là bỏ xuống hầm đá, đóng kín lại và giữ đến mùa hè.
Nhưng trong những cục đá này có lẫn rất nhiều cây cỏ, cát, đất bùn và mấy chất bẩn khác, vậy nên không thể nào ăn trực tiếp được, chủ yếu là được dùng để ướp lạnh đồ.
Thế nên Bạch Nhất Nặc cảm thấy cái tủ lạnh ở thời hiện đại là cái phát minh tốt nhất.
Bạch Nhất Nặc đem các nguyên liệu vào ngâm trong nước đến khi nổi bọt, rồi đổ hết vào trong nồi, bật lửa lớn lên để đun sôi, cuối cùng là nhỏ lửa lại nấu tiếp.
Lọc bỏ phần nước nấu lần đầu, giữ lại nguyên liệu cũ, sau đó thì đổ nước vào rồi đun với lửa nhỏ.
Tiếp đến là cho đường phèn vào, đợi đến khi đường hòa tan hết.
Sở dĩ phải đun hai lần như trà là vì lần đầu đun sẽ loại bỏ đi vị chát, đun lần thứ hai mới có thể phát huy hết mùi và dược tính của nguyên liệu.
Cuối cùng là để cho phần nước ô mai vừa được đun xong nguội đi rồi sau đó bỏ nó vào trong ngăn đá tủ lạnh.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...