Ở trong căn phòng của khách sạn, Giai Kỳ đưa cho Anh Quế một ly nước ấm uống để giữ bình tĩnh.
Anh Quế bị doạ sợ nên cầm ly nước hơi run, Cao Khánh nhận được tin cũng vội đến nơi, nhìn thấy bộ dạng Anh Quế như vậy thì không khỏi tức giận.
- Cậu ổn không?
Anh Quế đặt ly nước xuống bàn, kích động ôm lấy Cao Khánh mà bật khóc.
- Huhuhu....tớ rất sợ .....
Cao Khánh đưa tay vỗ về an ủi cô, Giai Kỳ ở trong phòng nhìn thấy cảnh này thì không khỏi tự trách.
Nếu như lúc đó cô để ý Anh Quế thì đã không xảy ra chuyện như vậy.
Sau khi xoa dịu được Anh Quế, Cao Khánh quay sang nói với Giai Kỳ.
- Cảm ơn cô đã giúp đỡ Anh Quế!
Anh Quế đưa tay lau những giọt nước mắt, sau đó điều chỉnh cảm xúc nhìn Giai Kỳ.
- Cảm ơn cô, nếu như không có cô thì chắc bây giờ tôi vẫn đang lạc ở đâu đó!
Giai Kỳ chỉ nhẹ nhàng gật đầu không nói gì, Cao Khánh nắm tay dẫn Anh Quế đi ra ngoài.
Sau khi họ rời đi, vệ sĩ của Giai Kỳ mới từ bên ngoài đi vào, trên tay là tập tài liệu đưa cho Giai Kỳ.
- Tiểu thư, tôi đã thu thập một ít manh mối từ đảo nhân Ngư.
Hy vọng mọi thứ sẽ giúp ích cho việc tìm kiếm đại thiếu gia!
Giai Kỳ nhanh chóng mở tập tài liệu ra xem, bên trong là những hình ảnh còn sót lại trong camera trên tàu, có cả những thông tin liên quan.
Xem một lúc cô nhìn thấy một cô gái ngồi trên cano nhảy xuống biển, lúc đó vừa hay Chu Tinh Phong bị bắn trượt chân rơi khỏi tàu, Giai Kỳ nghĩ rằng có thể cô gái kia đã cứu anh trai mình.
Nhưng tại sao bọn họ đều biến mất không để lại dấu vết gì, hơn nữa ngoài anh trai cô ra vẫn còn hai người khác cũng mất tích.
Lật tài liệu xem một lúc, Giai Kỳ lại nhìn thấy thông tin về người mất tích là Tạ Đình có quen biết với Cao Khánh và Mai Anh Quế.
Giai Kỳ hơi nhíu mày lẩm bẩm.
- Lẽ nào vụ mất tích này cả Tạ Đình, cô gái kia và anh Chu Tinh Phong đều liên quan đến nhau??
Vệ sĩ đứng một bên thấy vậy liền nói.
- Tôi có điều tra, Cao Khánh và Mai Anh Quế cũng đang tìm kiếm tung tích của bạn mình là Tạ Đình.
Cũng có thể đại thiếu gia cũng bị kéo theo, tiểu thư có thể tiếp cận hai người họ để dò tìm tung tích.
Nghe lời này, Giai Kỳ thở dài một hơi rồi nói.
- Nếu không vì nghe tin anh hai mất tích, tôi đã không vội về nước.
Hơn nữa vụ này có gì đó rất kì quái.
Cao Khánh đưa Anh Quế về tận nhà, Anh Quế ngượng ngùng quay sang tạm biệt.
\- Cảm ơn nhé, làm phiền cậu rồi!
Dứt lời, Cao Khánh cốc đầu cô một cái rồi nói.
\- Bị doạ đến ngu người rồi à? Nhà tôi cạnh ngay nhà cậu mà?
Lúc này Anh Quế mới chợt nhớ đến, cô đưa tay xoa xoa đầu rồi làm nũng.
\- Ây da đau.....
Cao Khánh lắc đầu bất lực rồi mở cửa bước vào nhà, Anh Quế cũng nhanh chóng vào nhà rồi đi tắm nghỉ ngơi.
Nửa đêm, cơn gió lạnh lùa qua cửa sổ kính.
Màn cửa cũng đung đưa theo gió, Anh Quế nằm ngủ trên giường đang say giấc nồng.
Đột nhiên lúc này cô lại nhìn thấy bản thân đang ở một nơi xa lạ, khung cảnh trước mặt cô từ từ hiện rõ dần, cô giật mình khi thấy nơi này.
\- Chẳng phải đây....!đây là....!đảo nhân Ngư sao???
Lúc này khung cảnh lại tối đen như mực, Anh Quế cố gắng nhìn xem rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.
Đột nhiên lúc này một cô gái xuất hiện trước mặt cô, dáng vẻ thanh tao xinh đẹp khiến cho Anh Quế cũng mê mẩn, khi nhìn rõ khuôn mặt kia doạ Anh Quế ngã gục xuống đất.
Miệng lẩm bẩm.
\- C...cô là ai??
Cô gái kia có khuôn mặt rất giống với Anh Quế, nhưng dáng vẻ và khí chất lại toát lên vẻ tiểu thư đài các.
Nhìn thấy Anh Quế ngay trước mặt, cô gái kích động nói.
\- Cuối cùng cũng có thể gặp được cô rồi....
Anh Quế không hiểu lời cô gái đang nói, cô chất vấn.
\- Cô là ai? Tại sao lại xuất hiện trong giấc mơ của tôi???
Cô gái lo lắng vội nói.
\- Mặc kệ tôi là ai, thời gian của tôi không còn nhiều nữa, cô hãy giúp tôi tìm thấy một chiếc bút bằng vàng có hoa văn phượng.
Bên trong chiếc bút ấy là một con dao mini để phòng vệ, khi tìm thấy nó thì......
Đang nói được nửa chừng đột nhiên cô gái lại biến mất, Anh Quế giật mình tỉnh lại sau giấc mơ.
Mồ hôi nhễ nhại ướt đẫm trên khuôn mặt, không hiểu sao cô lại có cảm giác rất quen thuộc với cô gái kia.
\- Gì vậy chứ? Tại sao lại bảo mình tìm thứ đó?? Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy???
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...