Thủy triều

 
Người đàn ông khẽ nghiêng người, bé thỏ trắng mềm mại như bông dán sát vào người anh. Mục Châu sửng sốt nửa giây, trong chốc lát cô bị người ta ép vào tường, cô không đủ cao nên đành phải nhón chân mới có thể hôn anh.
 
"Anh cúi thấp xuống đi, tôi không hôn tới."
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô dùng giọng điệu nũng nịu ra lệnh với anh. 
 
Thỏ con mềm mại đáng yêu chỉ là một phần trong cô, Ny Na sẽ không để yên cho người ta bắt nạt, phản kích lại mới đúng là tính cách vốn có của cô. 
 
Mục Châu ngoan ngoãn làm theo, ngoan ngoãn cúi người, ngoan ngoãn dâng đôi môi mềm mại cho cô cắn lấy.
 
Cô giống như đang tự đấu tranh với bản thân, khi không thở được mới đổi tư thế, hôn mệt thì nghỉ ngơi một lát. Nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi chứ không nhàn rỗi, cô hệt như nữ lưu manh mà cởi cúc áo, hai mắt dán chặt vào cơ thể trắng đến độ phát sáng của anh. Mắt lại liếc liếc qua cơ bụng săn chắc, thớ múi rõ ràng, sau đó lại thèm thuồng liếm môi.
 
"Xoạch."
 
Tháo thắt lưng của Mục Châu ra, đôi bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của Ny Na luồn vào trong quần, vuốt ve côn thịt to lớn đầy kiêu hãnh qua lớp quần lót màu đen.

 
“Thích không?” Anh cúi đầu nhìn cô, ánh mắt tối sầm lại.
 
Cô vẫn cứng miệng nói: "Tạm được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Người đàn ông im lặng không lên tiếng, đột nhiên anh cởi quần lót ra, ấn tay cô lên đó, thân gậy nóng như lửa đốt, nóng đến nỗi cô muốn bỏ chạy.
 
Mục Châu đương nhiên không cho phép cô làm vậy, anh hướng dẫn tay nhỏ vuốt lên xuống, cúi đầu ghé sát tai cô: "Nó dùng bao cao su cỡ lớn nhất, tuy hàng xài tạm nhưng cũng đủ đút no em đấy."
 
Cô bị ngại đến hơi thở thôi cũng nóng, động tác trên tay cũng càng lúc càng quen thuộc nhịp nhàng.
 
"A..."
 
Trong gương, người đàn ông quần áo xộc xệch dựa vào tường, thắt lưng rơi lả lơi, đầu hơi ngẩng lên, đường cong quai hàm góc cạnh nhẵn nhụi, yết hầu trong cổ họng không ngừng trượt lên xuống.
 
Dương vật đỏ đậm không ngừng to lên, Ny Na cố lắm cũng chỉ nắm được nửa vòng.
 
Cô cúi đầu nhìn xuống, trong giây lát lại cảm thấy khiếp sợ, tiếp đó cô chỉ biết rụt rè, hoảng hốt nhìn đi chỗ khác.
 
Hàng to dọa người như thế thì cô làm sao nuốt trôi được? 
 
Trong lúc hoảng hốt, dây lưng sau gáy cô bị Mục Châu xé toạc, bàn tay to đỡ bầu ngực nảy ra ngoài, anh nắm lấy xoa bóp trông vô cùng dâm loạn.  
 
Tay anh rất đẹp, vừa trắng lại còn mềm, khớp xương thon dài, ngón cái có vết chai mỏng, nhẹ nhàng miết hạt châu nhỏ ở bên trên. Hành động ấy khiến Ny Na cắn môi khẽ ngâm nga, đối với việc rên to thì như này còn quyến rũ hơn nhiều.
 
"Bé thỏ cưng."
 

Mục Châu giọng nói khàn khàn: "Tôi muốn làm em."
 
Ny Na khẽ chớp mắt, lời vừa nói đến bên môi thì người đàn ông đã mất kiên nhẫn kéo cô lại, ấn cô vào tường, muốn trực tiếp đi vào từ phía sau. Thế nhưng khi cúi đầu nhìn động tác nhón chân theo thói quen của cô, anh nhất thời không kiềm chế được mà bật cười thành tiếng. 
 
"Đổi tư thế đi."
 
"Sao lại đổi?"
 
Cô rất thích đi vào từ đằng sau, như thế sẽ nhét được đầy, nuốt được sâu.
 
Người đàn ông hôn lên vành tai của cô giải thích: "Ở đây không có ghế đẩu cho em đâu."
 
"..."
 
Cô không còn gì để nói.
 
Nhớ lại lúc đó ở nhà Mục Châu, anh còn cố ý tìm một chiếc ghế đẩu nhỏ, cười nham hiểm: "Bí đao nhỏ, đứng lên đi."
 
"Tôi muốn làm như này."
 

Cô càng nghĩ càng tức, ngang ngược nói: "Nếu không tôi không làm nữa."
 
Mục Châu khẽ cười, anh vòng tay qua eo ôm cô từ phía sau, bế cô như bế gà đi vào trong phòng. 
 
Ny Na quay lưng quỳ gối trên sô pha, thân trên hơi sụp xuống, làn váy đỏ bị vén lên, cặp đào trắng nõn non nớt vểnh cao, trên đó có dấu tay vẫn chưa phai đi. 
 
"Anh… Ưm…"
 
Khoảnh khắc cô quay đầu lại, đầu lưỡi rất nhanh đã bị Mục Châu mút mất, anh hôn rất thô bạo, sau đó còn cởi phăng chiếc áo sơ mi vướng víu.
 
Đầu cô cũng choáng váng theo, cho đến khi anh trói tay cô bằng thắt lưng, tiếp đó còn ấn mạnh vào phía sau eo.
 
"... Thả tôi ra."
 
Cô khịt mũi nũng nịu, cô không thích cảm giác gò bó này.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui