Thủy triều
"Nhưng cho dù là vậy thì tôi vẫn rất ghét anh."
Hàng mi dài của anh hơi run lên, khóe miệng cong cong để lộ một nụ cười yếu ớt.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Anh cười cái gì?"
Ny Na cạn lời. Chẳng lẽ mấy lời cô vừa nói còn chưa đủ hả?
"Không có gì."
Người đàn ông giả vờ đẩy mắt kính lên một chút: "Ghét rất hay."
"Có phải anh nghe không hiểu tiếng người không?"
Mặt mày Ny Na phủ đầy vẻ ngơ ngác, trong đầu cứ tua đi tua lại xem lời anh nói là có ý gì, còn phải kịp thời ngăn chặn mơ mộng của anh nữa: "Cái từ ghét mà tôi nói ở đây là kiểu không muốn gặp lại anh nữa ấy. Gặp anh tôi chẳng vui chút nào nên nếu anh biết điều một chút thì nhanh cút ra khỏi căn phòng này đi. Còn nữa, anh đừng hòng chấm mút được gì ở chị Tịnh Thù. Tôi là người đầu tiên phản đối đấy!"
Anh nhìn cô bằng ánh mắt u ám sau đó thấp giọng hỏi: "Tại sao em lại phản đối?"
"..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô quay mặt nhìn qua chỗ khác, vất vả lắm mới đánh sụp được cảm xúc căng thẳng trong lòng rồi bất chấp tất cả mà nhắm mắt nói: "Anh vừa nghèo vừa hèn, không xứng với chị tôi. Chị ấy xứng đáng được đứng bên cạnh một người đàn ông tốt hơn anh cả trăm lần."
Mục Châu gật đầu ra vẻ mình cũng đồng ý với ý kiến này.
Thật ra thì hơn nửa đêm rồi anh còn chưa ngủ là vì muốn thử vận may một chút. Anh định tạo ra một cơ hội ở riêng để giải thích rõ ràng với cô.
Trước khi Ny Na xuất hiện, anh đã đạt thành nhận thức chung với Tịnh Thù rồi. Hai người nam không tình nữ không nguyện, chẳng qua chỉ là hiểu ý diễn một màn kịch cho ông cụ vui vẻ mà thôi.
Nhưng nói đến đây mới nhớ, hình như cũng không có gì cần giải thích hết.
"Cho nên em thích người giàu hả?"
Cô cất giọng nhẹ nhàng: "Tất nhiên rồi, giàu thì ai mà chẳng thích."
"Em chọn bạn trai cũng xem anh ta có giàu hay không à?"
"Này chỉ là một tiêu chí thôi, còn lại thì không phải."
"Cái phần không phải kia là gì thế?"
"Ặc..."
Người đàn ông kia cụp mắt ép sát từng bước khiến sự bình tĩnh của cô bay biến hết. Đứng quá gần còn ngửi được mùi rượu đậm đà trong hơi thở của anh nữa.
Hẳn là tối nay anh đã uống rượu, còn uống không ít.
Ny Na bị ép đến khi không thể lùi về phía sau được nữa, lưng dính lên bàn bếp. Hai tay anh chống hai bên người cô, dùng tư thế mạnh mẽ vây lấy cô.
Ánh sáng mờ mờ từ ngoài kia chảy vào hắt lên gò má Mục Châu. Bản chất anh là một người đàn ông trẻ tuổi trong sáng lạnh lùng nhưng lại có chiếc áo sơ mi trắng và kính mắt làm nền, thêm cả đôi mắt đen láy u ám và khuôn mặt môi hồng răng trắng nữa nên khí chất cặn bã mà một gã đàn ông trưởng thành nên có anh không hề thiếu cái nào.
"Anh mau tránh ra." Cô vô thức nâng âm cuối lên như đang chột dạ.
Hơi thở của anh rất nặng nề, cố gắng kiềm chế bản thân không làm ra chuyện khốn kiếp kể cả khi nhịn hết nổi.
Bây giờ Ny Na có bạn trai rồi. Mặc dù phẩm hạnh của anh không được đoan chính cho lắm nhưng cũng biết giới hạn.
"Ny Na."
Ngữ điệu của anh dồn dập hơn trước đó nhiều, hơi có vẻ u oán: "Em thích gì ở cậu ấy vậy?"
"Tôi..."
Ny Na bị câu hỏi này làm cho sửng sốt. Quan hệ giữa cô và Thư Hàng thân nhau như chị em ruột, lấy đâu ra mà yêu với chả đương chứ? Nghe mấy lời này còn làm cô có cảm giác quái dị như đang loạn luân nữa ấy chứ.
"Hử?" Anh dùng giọng mũi nặng nề hỏi lại, chưa hỏi ra là chưa bỏ qua.
"Tôi và cậu ấy quen nhau từ hồi học mẫu giáo đến giờ. Cậu ấy vừa tốt tính vừa hiền lành thật thà, lúc nào cũng nghe lời tôi nên ở bên cậu ấy tôi rất yên lòng."
Cô cảm thấy lời mình vừa nói còn chưa đủ nên lại chêm vào thêm một câu nữa: "Hơn nữa cậu ấy lợi hại hơn anh!"
Mục Châu sững người mấy mấy giây. Lời này cứ tua đi tua lại trong đầu anh. Anh nghĩ rằng có khi nó không phải ý như mình đang nghĩ thì sao, thế là ngơ ngác hỏi lại: "Lợi hại hơn tôi trên phương diện nào?"
Ny Na cười khanh khách bịa chuyện lung tung phun ra một câu: "Cậu ấy dài lâu hơn anh, double anh lận đấy!"
"..."
Cả người Mục Châu cứng ngắc lại, hơi thở cũng ngừng lại.
Tim Ny Na đập thình thịch như trống bỏi, nhân lúc anh ngớ người mà thuận lợi đột phá vòng vây rồi xoay người nhấc chân muốn chuồn đi. Nhưng mới chạy được mấy bước cô lại vòng về.
Người đàn ông kia vẫn giữ nguyên tư thế như vừa rồi không hề nhúc nhích.
Ny Na lấy lon coca trong túi ra ép vào tay bắt anh cầm rồi vênh váo hống hách phun ra những lời độc ác: "Coca anh cho tôi không thèm. Dù có chết khát tôi cũng sẽ không bỏ đồ anh đưa vào mồm đâu."
Nói xong, cô vui vẻ sảng khoái chạy biến.
Lúc này từ tiếng Anh double kia vẫn còn đang vang vọng trong đầu Mục Châu. Câu này thật sự không làm người ta sứt miếng da nào nhưng lại có thể đả kích tâm hồn một cách mạnh mẽ.
Anh cúi đầu liếc nhìn lon coca trong tay rồi cong môi cười nhạt.
Double phải không?
Được, anh nhớ kỹ.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...