Thuỳ Lan Minh Nguyệt
Sương Liên bó tay thật sự! Dù biết rằng tiểu thư nhà mình ghét mấy thứ đồ đắt tiền như trang sức, y phục,...Nhưng dù sao cũng là tiểu thư nhà quan nhất phẩm mà! Ăn mặc như tiểu thư người ta tưởng là con nhà nghèo đấy a!!
“Đại tỷ nhị tỷ cũng sắp trở về, giúp ta chuẩn bị chút đồ ăn ngon cho các tỷ ấy!” Lãnh Nguyệt đếm nhẩm thời gian trong đầu rồi nói việc cần làm với Sương Liên.
“Vâng!” Sương Liên nhanh chóng đi làm.
“Chắc mấy tỷ ấy cũng thay đổi nhiều rồi nhỉ? Cũng mong chờ xem!” Lãnh Nguyệt suy nghĩ lung tung một lúc rồi ra sân vườn đằng sau phòng luyện kiếm.
-----------------------------
Ở một nơi nào đó:
“Hàn công tử, khi nào chúng ta mới được gặp Lãnh cung chủ đây a?”
“Hấp tấp cái gì? Ngày đó ắt sẽ đến, giờ cứ sống cho thoải mái đi!”
-------------------------------
“Thái Hậu nương nương, tứ công chúa cầu kiến!” Ma ma ở bên ngoài bẩm báo, Thái Hậu đang ngồi đọc kinh phật.
“Cho vào đi!”
“Tham kiến tổ mẫu!” Tứ công chúa mặt tươi roi rói tiến vào.
“Ừ, đến đây là có việc gì?” Thái Hậu lạnh nhạt đáp, tay cầm chuỗi hạt gỗ trầm hương.
Tứ công chúa cũng có chút khó chịu, cố gắng không tỏ vẻ, cười nói.
“Dạ, sắp tới là đến tiệc yến cho các vị tiểu thư, con có thể đến chung vui không ạ?”
“Con đến làm cái gì?” Thái hậu hơi nghi ngờ, nhấp ngụm trà nóng rồi hỏi.
Tứ công chúa biết vị tổ mẫu bày không thích mình, chỉ đến đây có mục đích nên liền nói.
“Ở trong cung cũng rất chán, cháu muốn đến đó giao lưu với mấy vị tiểu thư cho đỡ chán!”.
“Không phải yến tiệc cũng được tổ chức ở trong cung à? Con xem có ai lại ham chơi thế không? Học hành đã xong chưa?” Thái hậu hơi đen mặt nói.
“Ách?! Cháu....” Tứ công chúa nghẹn họng không biết giải thích như thế nào.
Thú thật bài tập mà phu tử giao cô còn chưa làm xong nữa!
Thái Hậu đỡ trán, thở dài mở miệng.
“Nếu chưa xong thì quay về hoàn thành đi!”.
“Dạ...vâng!” Tứ công chúa khó chịu lui xuống, vừa bước ra khỏi điện là hậm hực.
Các nô tì xung quanh biết công chúa hay lên cơn nên không dám làm gì.
“Các ngươi nhìn cái gì?! Cút về làm việc đi!” Tứ công chúa thấy nhiều ánh mắt nhìn mình liền quát lớn, chạy nhanh về phía cung điện.
-------------------------------
“Hoàng thượng, Cửu vương gia và Thất vương gia đang ở ngoài điện chờ ạ!” Quý công công hớ hở chạy vào điện bẩm báo.
“Về cũng nhanh đấy, cho chuang vào đi!” Hoàng Thượng phất phất tay.
Dạ Hoàng Minh và Dạ Cảnh Nghi song song bước vào điện.
Định hành lễ nhưng Hoàng Đế lại phẩy tay cho ngồi.
“Không nghĩ tới hai con tiến hành mọi việc nhanh như vậy!” Hoàng Đế thật thà nói, có chút thán phục.
“Phụ hoàng gọi cửu ca và con đến là có chuyện gì thế ạ?” Dạ Cảnh Nghi lên tiếng.
Hoàng Đế khó có thể cất lời, nhìn tên tiểu tử Dạ Hoàng Minh kia đằng đằng sát khi băng lãnh, trông thật đáng sợ nha! Ông nhớ mình đâu có làm gì trọc giận đến tên nhi tử thối này? Đừng nhìn phụ hoàng của con với cái anh mắt đó!!
“Khụ! Thật ra thì hai con cũng đã đến tuổi.....” Hoàng Đế chưa nói hết câu đã bị chen ngang.
“Ây da phụ hoàng, không phải người nói là để bọn nhi thần tự quyết định hôn sự của bản thân à?” Dạ Cảnh Nghi hấp tấp nói.
Hắn còn trẻ lắm nga, lấy vợ gì chứ!
“Ta biết, nhưng là do Thái Hậu và Hoàng Hậu thúc giục ta mà thôi, hôn sự của các con ta tất nhiên sẽ không xen vào”.
Hoàng Đế khó xử nói, quả thật không muốn mấy đứa con cảu mình lấy người mà mình không yêu!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...