Thuỳ Lan Minh Nguyệt
“Tức chết ta rồi!! Bà Hoàng Hậu đó dám lớn tiếng doạ nạt ta?!” Hoà An phu nhân- Hoà An Ngữ mặt mày nóng giận, tay đập chén trà xuống đất.
Các thị vệ và nha hoàn tuy đã quen với cảnh này nhưng cũng không muốn nhảy vào hố cọp, bèn im lặng không dám hó hé nửa lời.
“Mẫu thân, vì sao lại phải gả con vào hoàng cung kia chứ?” Phương Yên Liên lâu nay vẫn rất thắc mắc lí do Hoà An Ngữ bắt buộc cô(PYL) phải gả vào cung.
“Con chắc là chưa hiểu! Hiện tại Phương phủ chúng ta không còn được xem trọng, lão gia ở trên triều cũng bị hắt hủi, nếu chúng ta có thể giúp Phương phủ đi lên thì lão gia sẽ có thưởng lớn! Không chỉ vậy con có thể làm Hoàng Hậu đấy!” Hoà An Ngữ nói thẳng, chén trà vỡ hồi nãy đã được nha hoàn dọn đi.
“Thật,thật sao?!” Phương Yên Liên trố mắt, nếu như mình mà lên làm mẫu nghi thiên hạ thì Lý Lãnh Nguyệt kia chỉ là ngọn cỏ trong lòng bàn tay!
“Mẫu thân sao dám lừa con chứ!” Hoà An Ngữ vỗ vai Phương Yên Liên, trấn định nói.
Cả hai mẫu tử Hoà An Ngữ và Phương Yên Liên đang âm mưu một kế hoạch gì đó.
Chỉ tiếc không ai trong phủ nhận ra...
----------------------------
Hoa giới:
“Hoa chủ, đã tìm thấy tung tích của Lung Nguyệt công chúa!” Một cô gái vận y phục màu hồng tuyết vào bẩm báo.
“Tốt! Lung Nguyệt công chúa lịch kiếp hạ phàm, thời gian quay về cũng không xa, cứ theo dõi hành tung của con bé, có chuyện gì phải bẩm báo cho ta!” Hoa chủ vui mừng, giọng nghiêm nghị ra lệnh.
“Rõ!”
---------------------------------
Ma giới:
“Ha, Lung Nguyệt công chúa đây cũng lợi hại! Cứ đợi đó, rồi sẽ có ngày chúng ta chạm mặt!”
“Ma chủ, Lung Nguyệt công chúa lịch kiếp hạ phàm nay cũng đã gần 10 năm, ma chủ nếu muốn đi gặp.....”
“Đương nhiên ta sẽ đi gặp, nhưng đây chưa phải là lúc thích hợp!”
“Lung Nguyệt công chúa! Để xem xem như thế bào, cô có xứng làm nữ nhân của ta không đây? Hahaa!!”
---------------------------
Thiên giới:
“Lung Nguyệt công chúa này, đúng không là tầm thường! Xem ra cũng chẳng kéo dài được lâu!”
“Thiên đế, quả cầu sinh tử của Lung Nguyệt công chúa có chút lay động....”
“Cứ mặc kệ nó đi, Thiên giới chúng ta không xem vào được, vỡ thì vỡ.
Rồi Lung Nguyệt công chúa thật sự sẽ quay trở lại.”
-----------------------
Nguyệt giới:
“Xem ra, lục giới sắp đại loạn! Nguyệt giới chúng ta cũng không thể tránh rồi....”
“Nguyệt nương, cô ta quá là gây bất lợi cho Nguyệt tộc giới chúng ta! Tốt nhất là nên trừ khử nhanh chóng!”
“Cái gì đến rồi cũng sẽ đến, không thể cứ đánh là đánh giết là giết!”
-----------------------
Triều giới:
“Sắp được tái ngộ rồi! Cứ chờ đó đi!”
“Nhân sinh như mộng, xoay chuyển càn khôn không dễ dàng đâu Lung Nguyệt công chúa à!”
-----------------------
Yêu giới:
“Lung Nguyệt, ta rất sốt ruột để gặp cô đấy! Hẹn ngày gặp mặt a!”
“Chỉ vì một Lung Nguyệt công chúa nhỏ bé mà có
thể lay động được cả một tam lục giới thế này nha, không tồi\~!”
“Yêu giới đây nhất định giành lại được thứ bọn ta cần có, cứ chờ đó đi! Mối thù này nhất định bọn ta sẽ đòi lại!”
---------------------------
-Chủ nhân, sức mạnh của người cũng quá khủng bố rồi đi?.
Phượng hoàng sợ sệt nói, không ngờ tới trong một thời gian ngắn như vậy mà chủ nhân đã luyện được rất rất nhiều đan dược! Mà còn toàn là đan dược từ tứ phẩm trở lên nữa! Nghĩ xem bán được từng này thì sẽ được bao nhiêu vàng bao nhiêu bạc đây?!
-Đâu cần ngạc nhiên như thế, một canh giờ mà luyện được từng này đi? Quá ít!.
Lãnh Nguyệt chán nản nói, để hộp đựng đan qua một bên.
-Chủ nhân ơi là chủ nhân! Người luyện được bao nhiêu hộp kia mà còn kêu ca là ít á?! Ôi trời ơi mắt ta mù mất thôi!!!.
Chủ nhân cũng có mục tiêu cao quá đi?! Nhìn xem, 35 viên đan tứ phẩm, 27 đan tam phẩm, 26 đan nhị phẩm và 20 đan nhất phẩm!! Đựng hết 4 hộp đan luôn kìa!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...