Thượng Vị

Chương 70: Báo cáo tư tưởng.

Lý Nam đến đồn công an trình báo vấn đề liên quan, toàn bộ quá trình rất đơn giản, hắn nói rõ ràng những gì mình thấy được, cũng không che giấu điều gì, dù phương diện ra tay đánh Lưu Hạ Minh cũng không che giấu.

Viên cảnh sát tiến hành lấy lời khai của Lý Nam cũng tỏ ra rất khách khí, dù sao Lý Nam cũng là một người làm chứng, cũng không phải người trong cuộc, đồng thời còn là nhân viên công tác của phòng văn thư thị ủy, lần này là nhân viên của tổ phối hợp liên ngành giữa phòng văn thư và phòng giáo dục xuống huyện Kiến Ân tham gia công tác. Trước đó phó chủ tịch huyện Trương Ý đã tỏ ra tương đối bất mãn với công tác của cục công an, bây giờ bọn họ cũng không muốn tiếp tục phát sinh phiền phức.

Chỉ cần là những người có quan tâm đến chính trị thì biết Trương Ý là một vị phó chủ tịch rất tích cực, vì thế nhiều lần khắc khẩu với chủ tịch huyện Cẩu Ý Chí. Rất nhiều người nói rằng toàn thân Trương Ý đều là gai nhọn, tốt nhất không nên chọc vào.

Giữa trưa Trương Ý mời tổ phối hợp liên ngành ăn cơm ở nhà khách huyện ủy, mặc dù bây giờ chỉ là ăn cơm trưa và buổi chiều vẫn còn công tác thế nhưng chủ tịch Trương vẫn yêu cầu nhân viên phục vụ đưa đến một thùng bia. Lần đầu tiên Trương Ý nâng ly bia lên nói với Lý Nam: - Tiểu Lý, hôm nay tôi cũng không mời trưởng phòng Tiếu và trưởng phòng Hạ đầu tiên, tôi mời cậu một ly, nếu như không phải có cậu, chỉ sợ vấn đề của Lưu Hạ Minh cũng không nhanh chóng bộc lộ ra ngoài như vậy được.


Lý Nam khiêm tốn nói: - Chủ tịch Trương quá khen rồi, tôi chỉ là may mắn mà thôi, cũng không làm được gì cả. Tôi nghĩ hạng người như Lưu Hạ Minh chỉ là số ít trong hệ thống giáo dục mà thôi.

Trương Ý nghe xong thì cười nói: - Trưởng phòng Tiếu, quả nhiên là dưới tay tướng mạnh không có lính hèn, chị nhìn mà xem, Tiểu Lý thật sự rất giỏi ăn nói đấy.

Trương Ý cũng thấy rõ sự coi trọng của Tiếu Đông Đông với Lý Nam, hơn nữa lời nói vừa rồi của Lý Nam cũng làm cho hắn thật sự thỏa mãn.

Tiếu Đông Đông mỉm cười nói: - Tiểu Lý là sinh viên đại học Thiên Đô, là người đạt thành tích cao nhất trong cuộc thi nhân viên nhà nước của phòng tổ chức thị ủy vào năm nay, cậu ấy được phân phối đến đơn vị chúng tôi, chúng tôi cũng hy vọng cậu ấy rèn luyện cho tốt, đơn vị cũng sẽ chú trọng bồi dưỡng.

Sau khi nghe Tiếu Đông Đông nói như vậy thì mọi người đều tỏ ra tán thưởng, đều nói tương lai phát triển của Lý Nam sẽ rất tốt.


Lý Nam cảm thấy bất cứ lúc nào Tiếu Đông Đông cũng đưa chính mình giới thiệu cho người khác, coi mình như một bảo bối đáng để khoe khoang, đặc biệt là thông tin mình là người đạt thành tích cao nhất trong cuộc thi tuyển nhân viên nhà nước do phòng tổ chức thị ủy tổ chức vào năm nay, mỗi lần giới thiệu về hắn thì Tiếu Đông Đông đều nói ra điều này, làm cho Lý Nam cảm thấy không được tự nhiên. Nhưng điều này cũng đủ để cho thấy sự ưu ái của Tiếu Đông Đông với hắn, đồng thời cũng có thể làm cho người đối diện sinh ra ấn tượng tốt, điều này cực kỳ có lợi cho bản thân hắn.
Vì có đầy đủ chứng cứ thế nên huyện Kiến Ân nhanh chóng điều tra rõ ràng hành trình tham ô công khoản vi phạm kỷ luật và không tuân theo quy định của nhóm người Lưu Hạ Minh, hơn nũa Lưu Hạ Minh còn là một người cưỡng hiếp nhân viên, thế nên chờ đợi hắn chính là chế tài nghiêm khắc của pháp luật.

Nhưng đây cũng không phải sự việc mà nhóm người Lý Nam có thể chen tay vào, sau khi cùng cấp ủy chính quyền huyện Kiến Ân đạt thành nhất trí sơ bộ về việc giải quyết thích đáng vấn đề lương bổng của giáo viên của trường trung học Thụ Đức thì ngày thứ ba tổ phối hợp liên ngành quay về thành phố Vũ Dương. Trong quá trình này ngoài lần đầu tiên chủ tịch Cẩu Ý Chí có ra mặt tiếp kiến mọi người, thời gian còn lại đều không xuất hiện, giống như giao phó tất cả cho phó chủ tịch Trương Ý.

Phó chủ tịch Trương Ý thì luôn đi cùng với tổ phối hợp liên ngành, mọi việc liên hệ rất tốt.

Nhân cơ hội này Lý Nam và Trương Ý đã có hiểu biết nhất định về nhau, nhưng loại quan hệ này vẫn chưa nói rõ điều gì, càng chưa nói đến phương diện cùng hợp tác vì có chung lợi ích. Còn phương diện muốn thông qua Trương Ý để hiểu và thậm chí là đấu tranh với Cẩu Ý Chí thì càng không thể nào thực hiện được. Nhưng dù sao đây cũng là một khởi đầu tốt đẹp, ít nhất bây giờ Lý Nam cũng đã quen biết Trương Ý, hơn nữa còn lại để lại ấn tượng khá sâu sắc trong lòng người này. Đồng thời Lý Nam còn biết rõ Trương Ý không đứng cùng chiến tuyến với Cẩu Ý Chí, điều này là quá đủ rồi.


Lý Nam có đầy đủ kiên nhẫn, hắn tin tưởng chỉ cần mình kiên trì, nhất định sẽ có thể rửa sạch oan khuất của bố mình, những kẻ trước kia hãm hại bố mình nhất định phải bị quả báo.
Ngày thường Lý Nam ít khi nói với người khác về chuyện này, thế nhưng chôn giấu trong lòng càng lâu thì cừu hận càng khắc sâu.

Sau khi nghỉ ngơi hồi phục hai ngày thì tổ phối hợp liên ngành lại tiếp tục đi xuống một huyện khác, chủ yếu là giải quyết vấn đề giáo viên gửi đơn thư phản ánh vấn đề về nhà trường. Những ngôi trường này đều có chung một đặc điểm chính là phát lương cho giáo viên quá ít, thậm chí vài tháng rồi không phát lương, làm cho cuộc sống cơ bản của giáo viên phát sinh vấn đề. Đáng lý ra nghề giáo vốn được mọi người hâm mộ, vì có công tác ổn định, lương bổng cũng không kém, hơn nữa còn có một kỳ nghỉ hè rất dài. Nhưng bây giờ lương giáo viên không được phát đúng thời điểm, trong gia đình cũng sinh ra nhân tố không ổn định, làm cho người ta cảm thấy nghề giáo không ra gì.

Hơn nữa trong quá trình này Lý Nam còn phát hiện có quá nhiều nhà trường cùng phát sinh vấn đề tương tự, hơn nữa mọi người đều có chung một đặc điểm, đó chính là có liên hệ đến quỹ Cơ Kim Hội.

Lý Nam đặc biệt viết một bài văn về tình huống này, chủ yếu là trình bày những ảnh hưởng của quỹ Cơ Kim Hội đến công tác của phòng văn thư, đồng thời cũng đưa ra một vài lời đề nghị. Hắn đề xuất thành lập một cơ chế phản ứng liên động, tất cả các quận huyện phải có một ban ngành ứng phó khẩn cấp, thông nhất tiến hành xử lý tất cả vấn đề do quỹ Cơ Kim Hội gây ra.

Lý Nam cảm thấy ảnh hưởng mặt trái của quỹ Cơ Kim Hội này không thể chấm dứt ngay được, bây giờ loại hình này còn đang tiếp tục biến tướng, cho dù đã điều tra xong về sổ sách nhưng số tiền dân chúng gửi vào không thể nào thu hồi lại được. Vì quản lý quỹ không quy phạm, thế nên rất nhiều tiền được cho vay và khó thể lấy về, cũng không đơn giản có thể thu hồi lại được. Một số tiền không thể thu hồi, hơn nữa chính quyền không thể đem toàn bộ ngân sách để xử lý sự kiện này, thế cho nên kết quả cuối cùng là một bộ phận dân chúng bị tổn thất. Cho dù tổn thất này có thể chậm rãi thu hồi, thế nhưng không biết khi nào mới thực hiện được, dù sao thì cũng khó thể nào làm cho sự việc trở nên rõ ràng được.


Lý Nam kết hợp tri thức của mình để tiến hành trình bày các vấn đề của quỹ Cơ Kim Hội, khi cho ra đề nghị cũng nghiêm túc suy xét, đặc biệt còn kết hợp với những phân tích dựa theo tình hình thực tế của thành phố Vũ Dương.

Nói một cách tổng thể thì Lý Nam viết bài rất chú tâm, cũng rất có lòng tin, đây chính là thành quả sau nhiều ngày cố gắng công tác của hắn.

Mười giờ sáng ngày thứ hai, Lý Nam cầm bài viết của mình đi đến phòng làm việc của phó phòng Tiếu Đông Đông.
Lý Nam vốn là một nhân viên bình thường của khoa số một phòng văn thư, bên trên còn có trưởng khoa và phó khoa, nếu như không có việc gì đặc thù mà trực tiếp đến tìm gặp Tiếu Đông Đông, chỉ sợ sẽ sinh ra hiềm nghi báo cáo vượt cấp. Nhưng hắn là sinh viên mới đến nhận công tác, hắn là một người mới của đơn vị, báo cáo tư tưởng của mình cho lãnh đạo cũng là điều dễ hiểu, hơn nữa lãnh đạo bình thường cũng rất thích điều này.

- Trưởng phòng Tiếu, tôi muốn báo cáo tư tưởng công tác của tôi trong khoảng thời gian này... Lý Nam gõ cửa phòng làm việc của Tiếu Đông Đông, sau đó dùng giọng cung kính nói.

- Tốt, như vậy rất tốt. Tiếu Đông Đông lên tiếng khen ngợi, trên mặt nở nụ cười ôn hòa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui