Trong mắt Lý Nam đầy tơ máu giống như đã nhịn ngủ cả một tháng, nhìn qua giống như còn phát ra ánh sáng đỏ rực, gương mặt hắn đỏ ửng giống như có thể nhìn thấy những tơ máu hiện ra trên da, máu tươi có thể nhỏ giọt ra bất cứ khi nào.
Lúc này Lý Nam cảm thấy toàn thân như được bao bọc trong lửa, trong cơ thể giống như có một con rồng đang điên cuồng muốn tìm đường thoát ra.
Lý Nam cảm thấy đầu mình đau như bị kim châm, nhưng ánh đèn flash lóe lên giống như sấm sét từ trên trời bổ xuống, đã làm cho hắn chợt bừng tỉnh đúng vào lúc trầm luân.
Lý Nam ngẩng đầu nhìn cô gái đang cầm máy ảnh để chụp hình, ngọn lửa trong lòng giống như đột nhiên biến thành băng, khoảnh khắc này tuy đầu óc hắn vẫn đau nhức nhưng rất tỉnh táo, giống như cảm giác tỉnh lại trong lúc say rượu.
- Cô làm gì vậy?
Lý Nam giống như một con dã thú bị thương, hắn chợt gầm lên giận dữ, sau đó vung tay đẩy cô gái đang quấn lấy người mình rồi nhảy dựng lên đánh văng chiếc máy ảnh trong tay cô gái bên cạnh.
Cô gái kia sợ hãi ngây ngốc đứng yên tại chỗ vì thái độ điên cuồng của Lý Nam, thật sự không dám động đậy.
Lý Nam thấy bộ dạng ngây ngốc của nàng thì không khỏi cực kỳ căm giận, hắn nhấc chân lên đạp không chút lưu tình, cô gái này hét lên một tiếng rồi văng lên bức tường đằng sau. May mà trên tường có một lớp vải mềm rất dày dùng để cách âm, thế nên nàng không bị thương, nhưng đầu đập vào tường vẫn cảm thấy choáng váng, hai răng cắn vào môi dập nát. Nếu như ở vào tình huống bình thường thì chỉ sợ nàng đã thét lên điên cuồng, nhưng bây giờ nàng đang cực kỳ sợ hãi với bộ dạng của Lý Nam, thế nên chỉ nằm yên không dám lên tiếng.
Lý Nam không quan tâm đến cô nàng kia sống hay chết, hắn cúi người cầm máy ảnh lên nhưng không thể mở lấy được cuộn phim. Hắn chợt nổi giận đập máy ảnh xuống nền đất, sau đó hít vào một hơi thật sâu rồi giẫm mạnh lên, máy ảnh vỡ làm vài mảnh, cuốn phim bên trong cũng văng ra.
Lý Nam nhặt cuốn phim lên và cảm thấy yên lòng hơn, hắn cầm cuộn phim đi vào trong nhà vệ sinh, mở ra xem dưới ánh đèn. Sau khi thấy rõ ràng từng tấm ảnh, hắn vò cuốn phim lại và bỏ vào trong túi quần.
Dù là như vậy thì Lý Nam vẫn cảm thấy chưa đủ, lát nữa hắn xuống bên dưới nhất định phải mua bật lửa đốt cuốn phim kia thành tro mới yên tâm được.
Lý Nam mở vòi nước, hắn dùng nước lạnh rửa mặt. Lúc này cảm giác nóng bỏng trong người vẫn còn sôi sục, đầu càng đau đớn khó chịu giống như đang bị khâu sống, mỗi một mũi kim đều làm cho hắn cực kỳ đau đớn.
Hai cô gái số tám và số mười luôn muốn quyến rũ Lý Nam, bây giờ thấy bộ dạng của hắn đáng sợ như vậy, thế là cả hai thừa dịp Lý Nam đi vệ sinh để kéo cô gái vừa rồi đi ra chụp ảnh đứng lên, khi thấy cô gái này không việc gì thì bọn họ mới yên tâm.
- Cô lấy đâu ra máy ảnh để chụp vậy?
Cô gái số tám dùng giọng nghi hoặc hỏi, các nàng mỗi khi tiếp khách đều mang theo một chiếc túi xách, bên trong có khăn tay, son môi, bút kẻ chân mày...Phần lớn là đồ dùng tư nhân, trước nay chưa từng mang theo máy ảnh. Hơn nữa cho dù bọn họ có mang theo máy ảnh thì cũng không lấy ra chụp làm gì. Nếu như bọn họ làm như vậy và bị khách phát hiện ra, đây là phiền toái rất lớn, nếu như khách gây rối loạn thì các nàng cũng không thể chịu đựng được.
- Không phải tôi...
Cô gái kia đang định giải thích thì thấy Lý Nam từ trong nhà vệ sinh đi ra, làm cho nàng sợ đến mức không dám nói thêm được điều gì. Trước đó khi Tống Kiện đưa máy ảnh cho nàng, dạy nàng cách chụp ảnh xong thì có nói rằng nếu hoàn thành nhiệm vụ sẽ được thưởng năm trăm đồng, nhưng nếu như bị phát hiện thì bản thân nàng phải nhận lấy, sau đó có chuyện gì Tống Kiện sẽ đền bù.
Lý Nam thấy cô gái dùng ánh mắt sợ hãi nhìn mình, cô gái số mười thì quần áo lộn xộn, một bên ngực lộ ra ngoài, hắn không khỏi nghĩ đến tình huống điên cuồng vừa rồi, ngay sau đó lại sinh ra cảm giác miệng đắng lưỡi khô.
Lý Nam cắn răng hừ lạnh một tiếng, hắn thấy tình huống hôm nay rất khác thường, lẽ ra với tửu lượng của hắn thì dù có uống nhiều bia cũng không say đến mức như thế này, không thể nào mất đi lý trí và làm bậy được.
Trước khi đi vào nơi này thì Lý Nam đã có quyết định không bao giờ làm bậy, hắn nghĩ lại những gì đã diễn ra, hắn cảm thấy khi đó mình đánh mất hoàn toàn lý trí, giống như trở thành một cái xác không hồn, tất cả tế bào khắp toàn thân đều bị thiêu đốt, trong đầu chỉ có một mục tiêu đó là nhanh chóng chà đạp phát tiết các cô gái bên cạnh.
May mà máy ảnh kia có chức năng tự động bật đèn flash, may mà nơi đây có hơi tối, nếu không để cho cô nàng tùy tiện chụp ảnh, nắm được đằng chuôi của mình, sau này mình đừng hòng nuôi hy vọng phát triển trên đường làm quan.
Nhưng mình không thù không oán với cô gái này, tại sao cô ấy lại làm như vậy với mình?
Lý Nam cảm thấy cực kỳ nghi hoặc, nhưng hắn cũng không cần suy nghĩ nhiều đã đoán ra một khả năng, đó là cô gái này bị người ta sai khiến.
Còn về chuyện ai sai khiến cô gái này? Sự việc đã quá rõ ràng rồi.
Lý Nam nghĩ đến đây mà không khỏi đưa mắt nhìn vào hai gian phòng nhỏ bên trong, cửa phòng đóng chặt, bên trong còn mơ hồ truyền ra tiếng rền rĩ của phụ nữ, rõ ràng trong đó đang diễn ra một trận chiến nguyên thủy nhất của nam và nữ.
- Hừ!
Lý Nam hừ lạnh một tiếng, diễn trò nhưng lại cố ý như không biết, tưởng rằng gạt được mình sao?
- Á...
Cô gái trước đó bị Lý Nam đạp ngã lúc này giống như mới kịp có phản ứng, nàng há hốc mồm hét lên, âm thanh thê lương giống như đang bị ai đó cưỡng gian đau đớn.
Lý Nam cười lạnh một tiếng, hắn cũng không muốn đi vội, thế là quay lại ngồi lên ghế sa lông.
Lý Nam cần chờ Cam Cư Hoa đi ra, hắn muốn xem Cam Cư Hoa giải thích như thế nào.
Ngay sau đó cửa phòng bên trái mở ra, Cam Cư Hoa nghi hoặc đi tới, hắn thấy tình cảnh bên ngoài thì không khỏi dùng giọng kinh ngạc hỏi:
- Chuyện gì xảy ra vậy? Mọi người sao không chơi đùa tiếp đi.
- Chơi không vui.
Lý Nam thản nhiên nói.
- Làm sao vậy?
Cam Cư Hoa cố gắng bày ra gương mặt vô tội.
Lý Nam cực kỳ tức giận, đến lúc này tên khốn Cam Cư Hoa còn giả vờ, hắn không tin người này không biết chuyện gì đang xảy ra.
Cam Cư Hoa tiến lên vài bước thấy chiếc máy ảnh vỡ ra thành từng mảnh nhỏ trên mặt đất, gương mặt hắn chợt biến đổi, hắn hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
- Em đi vệ sinh, thuận tiện chụp vài tấm ảnh cho vui, nhưng ai ngờ anh ấy lại đánh em, cũng đập vỡ máy ảnh của em.
Cô gái chợt nức nở nói, bộ dạng cực kỳ oan ức.
Cam Cư Hoa chợt giận tím mặt nói:
- Hừ, đúng là muốn chết.
Cam Cư Hoa vừa nói vừa đi đến vỗ vỗ vai của Lý Nam rồi nói:
- Tôi không biết cô gái này dám làm như vậy, nhưng may mà cậu phát hiện ra sớm, nếu không...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...