Nửa đêm, sau khi Tô Mặc Huy xác định Lâm Viện đã ngủ, anh nhẹ tay nhẹ chân đi đến trước cửa phòng Tô Mông, anh vặn nắm tay, rồi đẩy vào nhưng cửa vẫn đứng yên, không ngờ tới con nhóc nhẫn tâm này đúng thật là nói được thì làm được, khóa trái bỏ anh ở bên ngoài.
Tô Mông đang nằm ở trên giường đoán xem hôm nay Tô Mặc Huy có đến hay không, lúc nào sẽ đến, thì nghe thấy tiếng động ngoài cửa sổ, theo phản xạ có điều kiện cô đột nhiên ngồi dậy, "Ai đó?"
"Suỵt, đừng sợ, là anh."
Hết thảy vẫn trong lòng bàn tay.
"Thầy, sao thầy vào đây được?"
"Nhảy từ ban công phòng bên cạnh sang."
Tô Mông xốc chăn xuống giường, cô nôn nóng quan tâm hỏi, "Cái này nguy hiểm lắm đấy, thầy có bị thương không?"
"Đúng là có bị thương thật."
Tô Mông tin là thật, cô đến nhìn xem, một tay Tô Mặc Huy ôm cô vào lòng, gương mặt tuấn mỹ cọ cọ đầu cô, có hơi uất ức nói, "Bị thương trong tim cơ, không chỉ Mông Mông xóa WeChat của anh còn bỏ anh ở ngoài cửa nữa."
Mỹ nam làm nũng khiến Tô Mông không có sức chống cự, nhưng cô vẫn có nguyên tắc mở miệng, "Thầy ơi, chúng ta không thể mắc thêm sai lầm nữa, trước kia không gặp vợ thầy em còn có thể tự thuyết phục mình, chỉ cần chị ấy không biết sẽ không tạo ra tổn thương gì, nhưng hiện giờ Lâm Viện còn đang sống sờ sờ đứng trước mặt em, còn thân thiết như thế, chúng ta không thể có lỗi với chị ấy được."
Tô Mặc Huy cũng hiểu rõ đạo lý cô nói, nhưng trong khoảng thời gian này anh đã suy nghĩ cẩn thận, đời người thật ngắn ngủi, phải có một lần sống vì chính mình.
Đương nhiên anh cũng không muốn khiến Lâm Viện tổn thương, nhưng anh sẽ cố gắng để tổn thương này đến mức thấp nhất, nếu đã định phải có một người bị tổn thương, anh không mong rằng người này là Tô Mông.
Anh không nói những suy nghĩ này cho cô nghe, anh sợ lòng cô sẽ có áp lực giống như giờ phút này, sẽ sinh ra cảm giác áy náy, anh chỉ có thể cúi đầu lấp kín cái miệng nhỏ của cô, không cho cô nói ra lời anh không muốn nghe.
Hai tháng nước sữa giao hòa, Tô Mặc Huy đã quá hiểu rõ mỗi một điểm mẫn cảm trên cơ thể của cô, không bao lâu Tô Mông đã xụi lơ nằm ở trong lòng ngực anh, cơ thể của cô so với lời "Không cần" ngoài miệng lại càng thành thật hơn.
Người đàn ông thâm nhập cánh hoa ẩm ướt vẫn còn trống rỗng không người tiến vào, bàn tay to của anh bao bọc lấy, trên ngón tay dính đầy dịch dính nhớp trong suốt, "Đây là cái không cần em nói à?"
Tô Mông xấu hổ đẩy anh ra, cô leo lên giường xốc chăn lên che cả người mình lại, rầu rĩ mở miệng, "Thầy đi đi."
Tô Mặc Huy rất dễ dàng kéo tấm chăn ra, để lộ khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, anh đè lên người cô liếm láp chiếc cổ trắng hồng, đi xuống dưới từng tấc một, sự chống cự yếu ớt của cô cũng chỉ là phí công.
Anh sờ soạng đến làn váy của cô bên trong ổ chăn, nâng tấm lưng cô lên muốn lột ra vật che chắn duy nhất ấy, cô ngượng ngùng kéo lấy quần áo không chịu phối hợp, khẽ lắc đầu nhỏ, trong miệng thỉnh thoảng phát ra tiếng cự tuyệt.
"Thầy ơi...!Đừng..."
Nhưng mà lúc này đây tóc đen của người con gái rối tung như thác nước, mày liễu cong cong, đôi mắt trong veo vừa tinh khiết vừa ma mị, hơi nước quanh quẩn, ý xuân nhộn nhạo, khuôn mặt trắng nõn không tì vết ửng hồng, đôi môi đỏ lúc đóng lúc mở yếu ớt hé lộ, bộ dáng yếu mềm càng làm nổi bật vẻ nhu nhược đáng thương chọc người ta yêu mến, trong sự từ chối lại có vẻ nghênh đón mời chào.
Không một người đàn ông nào có thể chống lại vẻ đẹp mê hoặc hấp dẫn ấy được, Tô Mặc Huy cũng không phải ngoại lệ, tuy rằng sức lực túm lấy quần áo bảo vệ thân thể của cô rất nhỏ, nhưng anh nguyện dùng trí thắng được cô, để cô cam tâm tình nguyện làm bề tôi của anh.
Bàn tay to của anh xâm nhập vào áo lót, dạo chơi trên tấm lưng trơn bóng non mịn, rồi lơ đãng đi đến bên bờ vú, Tô Mông chỉ chú ý đến đầu không chú ý đến đuôi, cô chỉ có thể tùy ý để anh chậm rãi bao vây xâm nhập ngậm lấy toàn bộ đồi vú ngọc mềm mại.
Nơi này no đủ căng tròn cao ngất, vô cùng co dãn, mỗi khi xong việc đều khiến Tô Mặc Huy yêu thích không buông tay, anh cũng biết rõ đây là chỗ mẫn cảm mà Tô Mông không thể kháng cự được.
Quả nhiên, dưới sự xoa bóp của anh lí trí của cô đã không còn, cô xụi lơ ngồi dựa vào trong lòng ngực anh hừ nhẹ, tùy ý để anh vo tròn bóp dẹp, vuốt ve niết lấy, vú thịt chen ra theo khe hở ngón tay, nếu như không cẩn thận niết hơi mạnh tay một chút, tất nhiên sẽ khiến cô kêu rên, hai tháng ăn ý đã khiến anh nắm giữ thuần thục kỹ thuật xoa vú, lực độ vân vê nặng nhẹ thích hợp xoa bóp hai quả thịt mềm, Tô Mông không phải là đối thủ của anh, không biết bắt đầu từ khi nào cô đã không còn mảnh vải che thân.
Tô Mặc Huy ném tấm chăn che lại cô xuống đất, anh ghé vào phía trên cô, phun ra quả đỏ đã bị mình ngậm hút sưng to đứng thẳng, chiếc hôn cực nóng dần chuyển sang dưới bụng nhỏ, rồi từ từ đến vùng đất thần bí mà anh mong nhớ đã lâu, bẻ ra hai cánh hoa phì nhiêu nhóp nhép, hoa huy*t đỏ hồng liền bị lộ ra ngoài.
Nơi đó đã sớm ướt tí tách, vẫn là màu hồng phấn quen thuộc, mỗi một lần nhìn nó, Tô Mặc Huy đều sẽ rung động vì vẻ đẹp của nó, hai mép trai thịt he hé khép mở, phủ vài giọt sương, tản ra hương thơm nhàn nhạt, đặc biệt mê người.
Vâng theo dục vọng trong lòng, anh ôm hai chân cô, rồi cúi người đôi môi kề sát âm hộ múp míp, đầu lưỡi móc một cái, mùi xạ hương ngọt lành nồng đậm nhanh chóng tràn ngập trong khoang miệng, cây gậy phồng lên ở dưới thân bành trướng lần thứ hai, trở nên vừa thô vừa to, nóng bỏng vô cùng, xúc động mãnh liệt không ngừng tràn ngập vào toàn bộ đại não, xui khiến anh liếm hút cô, mút vào một lượng mật dịch tấm tắc rung động.
Anh muốn cô ích kỷ vì bản thân mình một chút, đừng vì quá thiện lương mà đẩy anh ra xa, cùng trầm luân với anh ở lần tình dục này.
Ép xong nước cam lộ dưới hoa huy*t, môi anh di chuyển đến bên ngoài âm hộ, chuyển động liếm láp quanh nơi lõm xuống của hoa huy*t, lưỡi to linh hoạt liếm láp môi thịt màu mỡ, hoạt động ở khe rãnh thịt, rồi từ cửa động liếm đến viên trân châu, thỉnh thoảng hút mút, lại có khi cố ý dùng răng nanh sắc nhọn cạ vào hột le, dẫn tới cả người Tô Mông phát run, cô vặn vẹo hai chân kẹp chặt đầu của anh.
"...Ưm...!A...!Thầy...!Đừng liếm...!A...!Vợ thầy sẽ phát hiện..."
Nghĩ đến phòng ngủ cách đó không xa là của Lâm Viện, sau khi phá vỡ chướng ngại luân lý đạo đức trong lòng Tô Mặc Huy càng thêm hưng phấn, chóp mũi cao thẳng cọ lên trên hột le sung huyết, "Muốn kêu thì kêu lớn một chút, để vợ thầy đến nhìn xem thầy liếm dâm huyệt học sinh như thế nào."
Nói xong, người đàn ông cúi người xuống, môi lưỡi càng ra sức trượt giữa hai mép thịt, lấy lòng người phụ nữ rất điêu luyện.
Khoái cảm mãnh liệt xâm nhập khiến Tô Mông chỉ có thể cắn chặt chăn, cô nén tiếng rên rỉ hừ nhẹ, sợ bị chính thất bắt gian.
Biểu cảm có thể giả vờ, cũng có thể nói trái lương tâm, nhưng thân thể lại không thể lừa được, nghĩ đến người phụ nữ kia ngủ ở phòng bên cạnh, bất cứ lúc nào cũng có thể nghe thấy âm thanh hai người làm tình, mà chồng của cô ta lại đang liếm hoa huy*t dưới người cô, mang lên lưng cảm giác cấm kỵ kích thích khiến cửa động ngọt ngào chảy ra nhiều dâm dịch hơn, như là dòng suối nhỏ phun trào, nước dâm giàn giụa.
Tô Mặc Huy lại không nghĩ thế, chỉ cho là đã lâu cô không bị moi móc, sẽ mẫn cảm hơn so với trước kia, anh mở lớn miệng, đối diện với cái miệng nhỏ hồng hào kia, dùng sức liếm mút, âm thanh "Òm ọp òm ọp" vang lên trong đêm khuya thanh tĩnh, so với tiếng kêu giường của Tô Mông thì không thua chút nào.
Thịt non của hoa huy*t gặp phải lực hút lớn, như thể sắp bị hút ra ngoài, d*m thủy nơi mật huyệt cái sau tiếp cái trước bị hút vào trong miệng lớn của anh, ừng ực ừng ực nuốt xuống.
Sau khi mật nước bị hút khô thêm lần nữa, Tô Mặc Huy mới tạm dừng, cái lưỡi mềm trực tiếp đâm vào trong mật động, dùng lực đánh thật lớn rút ra đâm vào thật mạnh, từng chút một đâm vào u lộ, bắt chước gậy th*t ra ra vào vào, từng hạt tế bào nhô lên trên lưỡi cọ xát vào vách thịt non mịn mẫn cảm, mang đến khoái cảm khiến Tô Mông tê dại, thịt mềm trên bắp đùi cũng theo đó liên tục run rẩy.
Chiếc lưỡi to của người đàn ông điên cuồng thọc vào rút ra *** mật huyệt, sức lực càng lúc càng lớn, tốc độ càng lúc càng nhanh, tiếng nước cũng càng ngày càng vang hơn.
"A...!Thầy ơi...!Em tới, sắp tới...!Muốn phun...!Hưm a..."
Tô Mông bị đâm khiến cả người lắc lư không ngừng, cuối cùng cô không nhịn được bất chấp kêu rên mê người, đương lúc cái lưỡi của anh muốn đâm vào cục thịt hồng nhô lên lần nữa, thân thể mềm mại của cô đột nhiên run lên, theo phản xạ có điều kiện cô vặn vẹo thân thể muốn tránh khỏi, nhưng lại không tránh thoát đôi tay giữ chặt của anh, viên trân châu mất khống chế bắn ra một dòng nước, phun ra như trẻ con đi tiểu, tắm ướt gương mặt Tô Mặc Huy, anh mở miệng ra, đón lấy dòng nước ngọt lành.
Anh ngẩng đầu, chất lỏng dính bên khóe miệng theo đó chảy xuống, còn không xấu hổ hỏi, "Thoải mái không?"
Tô Mông vừa mới triều xuy không thể làm trái lương tâm nói không thoải mái được, cô quay mặt đi xấu hổ không nói lời nào.
Tô Mặc Huy cười đầy mãn nguyện, "Vậy là Mông Mông vui vẻ thoải mái rồi, nhưng phía dưới của thầy vẫn còn sưng, em nhẫn tâm để như thế sao? Nếu anh nghẹn hư rồi, sau này ai sẽ thỏa mãn em đây?"
Dường như người con gái thật sự bị lừa gạt, cô lo lắng hỏi, "Thật sự sẽ bị nghẹn hư sao?"
Tô Mặc Huy nói tiếp như thể đó là chuyện lạ, "Đương nhiên rồi, Mông Mông không tin anh sao?"
Tô Mông tin là thật, cô thỏa hiệp nói, "Vậy thì làm một lần, nhưng chỉ có thể làm một lần thôi đấy."
Có được sự đồng ý của Tô Mông, gậy th*t cương cứng đã gấp gáp không chờ được tìm kiếm cái động mình ngày đêm mong nhớ, vừa tiến vào liền cảm giác được thịt non ẩm ướt hút lấy nó, mị thịt mềm mại mấp máy bao lấy thân gậy, nuốt từng tấc một vào trong.
Người đàn ông cấm dục đã lâu sao có thể chịu được kích thích như thế, đốt xương sống dâng lên từng đợt tê dại rối loạn, bị khoái cảm nhiều như nước cuốn trôi, yết hầu thô to của người đàn ông không nhịn được lên xuống, kêu rên thành tiếng.
Khát vọng của Tô Mông không hề ít hơn Tô Mặc Huy, đường đi hẹp hòi chặt khít của cô bị cây gậy cứng rắn to lớn như chày sắt đâm thọc, vừa sốt ruột nuốt vào, lại kháng cự thứ thô to như vậy, cơ thể gợi cảm vặn vẹo cả lên, hai đùi ngọc mở lớn run rẩy trên dưới, quy đầu cực to căng rộng hoa huy*t ra, vách trong co lại mấp máy không ngừng.
Tô Mông không ngừng thở hổn hển, "Thầy...!Lớn quá...!Em rất khó chịu...!Chịu không nổi...!Ư a..."
hoa huy*t xinh đẹp của cô vẫn chặt chẽ như cũ, nhưng bởi vì đã lâu chưa được khai phá nên có vẻ sâu hơn so với trước kia, ngón cái Tô Mặc Huy xoa bóp viên trân châu cất giấu trong cánh hoa, đè mạnh xuống cọ xát, anh cúi người cuốn lấy cái lưỡi hồng hào thơm ngọt, quấn lấy nhau như tóc quấn nhau, cẩn thận liếm hàm răng trắng trơn, mỗi một chỗ ở lợi và hàm trên cũng không buông tha, nước bọt của hai người thân mật hòa lẫn.
Trong phòng dần dần vang lên tiếng "Tấm tắc" quấy loạn, mờ ám không rõ, độ ấm trong phòng cũng không ngừng tăng lên.
Dưới hai lực khiêu khích, Tô Mặc Huy có thể cảm nhận rõ ràng hoa huy*t nhỏ xinh của cô bắt đầu mềm xuống, trăm ngàn cái miệng nhỏ kia đè ép gậy th*t thật chặt, đồng loạt hút liếm, chỉ trong chốc lát sau đã chảy ra chất lỏng tràn lan.
Bị nơi ấm áp chật khít cắn hút, cuối cùng Tô Mặc Huy không nhịn được nữa, anh giật giật hông, cây gậy chọc trời dữ tợn bao phủ đầy d*m thủy, chậm rãi thúc đẩy vào bên trong.
Tô Mông hơi nâng mông lên, nghênh đón cây gậy đầy mạnh mẽ, cửa huyệt lúc đóng lúc mở co bóp kẹp lấy, đường đi phủ đầy nếp gấp cũng theo đó chậm rãi mấp máy, càng bị gậy th*t đầy gân xanh cọ quẹt, lại càng chảy ra nhiều mật nước hơn.
Tô Mặc Huy không kịp chờ hoàn toàn nhét vào trong hoa huy*t, anh vội vàng cọ xát ở mảnh đất bị khám phá, tiếng nước "Phụt phụt" liên miên không dứt, d*m thủy văng tứ tung ở nơi giao hợp.
Chỉ cần một nửa cây gậy th*t thô to cũng đủ làm Tô Mông liên tục rên rỉ, "Ưm...!A...!Thật thoải mái..."
Giường lớn "Kẽo kẹt" rung động, một lượng lớn chất dịch bôi trơn tiết ra bên dưới, vào lần cuối cùng Tô Mặc Huy thẳng tiến một cây gậy nhập động.
"A...!Quá sâu...!Không chịu nổi...!A ha..." Người phụ nữ phát ra tiếng thở dốc dâm đãng, như con cá sắp chết đang cố gắng hít lấy chút không khí cuối cùng.
Đúng lúc này ngoài cửa phòng truyền đến tiếng dép lê lẹp xẹp, càng ngày càng gần, cho đến khi dừng lại trước cửa phòng, đó đúng là Lâm Viện đã tỉnh giấc.
Trong lúc nửa tỉnh nửa mê cô nghe thấy có tiếng phụ nữ rên, nhưng không nghe rõ, cô còn tưởng rằng mình nghe lầm, nhưng âm thanh cứ vang lên bên tai không dứt, hình như là ở phòng bên truyền đến, lúc này cô mới xuống giường đi coi thử.
Dù sao cũng là trộm chồng của người khác ở trong nhà người ta, Tô Mông đắm chìm trong tình dục, nhưng đầu óc cô cũng căng chặt như dây đàn, cô phát hiện ra tiếng bước chân đầu tiên, rồi lập tức che kín cái miệng đang yêu kiều rên rỉ của mình, ánh mắt cô nhìn Tô Mông ý bảo anh nhìn về phía cửa.
Thính giác nhạy bén của Tô Mặc Huy dưới sự nhắc nhở của cô cũng nhận thấy được Lâm Viện đã đến, nhưng nửa thân dưới xấu xa của anh lại tiến vào thật mạnh, thong thả ung dung nghiền nát thịt non mọng nước, thưởng thức dáng vẻ kinh hoảng của cô.
Cô càng sợ hãi, mị thịt trong huyệt động lại kẹp thật chặt bộ vị thô tráng của người đàn ông như có linh tính, kịch liệt run rẩy mấp máy, cái miệng nhỏ thừa cơ liếm mút lung tung.
Làm trò ở trước mặt vợ mình, lén lút *** học sinh của mình, trình độ kích thích của việc này khiến anh không thể nào tưởng tượng được, tuy Tô Mặc Huy là một người trí thức cổ hủ, nhưng anh cũng bị thứ kích thích thể xác và tinh thần làm cho hai mắt đỏ bừng, yết hầu tràn ra tiếng kêu rên.
Nhận thấy người ở bên ngoài cửa không đạt mục đích sẽ không bỏ qua, Tô Mông dứt khoát xuống tay, cô kêu lên phóng đãng, "A ưm......!sen sei~, ya me te...!A..."
Tô Mặc Huy nghe tiếng kêu dâm của cô, trong nháy mắt đã hiểu rõ ý cô, càng thêm không quan tâm va chạm vào, phối hợp với cô, "Kimochiii."
Trên giường lớn rộng rãi, người đàn ông vai rộng eo thon trần truồng, từng múi cơ bụng siết chặt lại phập phồng theo hô hấp, giọt mồ hôi trượt xuống lồng ngực trơn bóng gầy nhưng rắn chắc của anh, thân mật rơi ở trên người cô gái, rồi không ngừng chạy xuống khoe khoang cái động bên dưới, mà ở bên vòng eo cửa người đàn ông cũng gác lên một đôi chân tinh mỹ tùy ý lay động, đong đưa không nơi nương tựa.
Hai thân thể trắng nõn quấn lấy nhau kịch liệt, thỉnh thoảng sẽ thay đổi tư thế, để nhét vào sâu hơn cắm mạnh hơn, càng kích thích khoái cảm tê dại.
Hai người đang trình diễn chuyện tình dục có thể so với cả phim người lớn của quốc đảo, nam thanh nữ tú, hoạt sắc sinh hương càng là cảnh đẹp ý vui hơn bất kỳ bộ phim khiêu dâm nào.
Ngay cả Lâm Viện đứng ngoài góc tường nghe lén cũng mặt đỏ tim đập không thôi, không ngờ cô gái nhìn như có vẻ đứng đắn đoan trang, lại lén xem phim sex trong đêm tối một mình, có điều mọi người đều là người trưởng thành, cô cũng có thể hiểu được, giống như cô với cuộc hôn nhân như vợ góa chồng, chẳng phải lúc vắng vẻ cô cũng giải quyết như vậy sao?
"A a...!soko dame..." Tiếng rên lẳng lơ thỉnh thoảng pha lẫn tiếng hừ nhẹ uyển chuyển vang lên, khiến trận giường chiếu này càng thêm chân thật có thể tin.
Người phụ nữ rên rỉ khác hẳn bình thường, làm người đàn ông càng va chạm hung hãn hơn, cự thịt nhiều lần thâm nhập, đập nhanh đến mức đã không thể thấy rõ, chỉ có chút tàn ảnh màu tím, đẩy mật dịch văng tứ tung.
dương v*t cứng nóng như bàn ủi sẽ hung mãnh như muốn xỏ xuyên qua đường đi, quy đầu đẩy thẳng vào chỗ sâu trong hoa tâm, cánh mông cô không thể chịu được cảm giác bị hai quả trứng lớn đánh vào và lông mu cọ xát vừa tê vừa ngứa trên da thịt, cô không nhịn được co chân lại siết quanh eo anh, khoái cảm như mưa rền gió dữ, càn quét qua mỗi một sợi dây thần kinh.
"Ọc ọc" tiếng nước khuấy đảo càng ngày càng vang vọng, dưới tác động va đập mạnh của anh, cả giường lớn cũng phát ra tiếng "Kẽo kẹt kẽo kẹt", hơn nữa quả trứng hung hăng đánh vào trên cánh mông vang lên tiếng "Bạch bạch", dưới ánh nhìn của chính thất, trận làm tình của hai người còn kịch liệt nóng bỏng hơn trước.
Vật sưng to đầy gân xanh của anh quét qua mỗi một chỗ mẫn cảm, khảm vào trong vách thịt, khiến cho cả người cô không ngừng run rẩy, theo cây gậy sắt màu đỏ ra ra vào vào, toàn bộ đường đi cũng bị cây chày sắt nóng bỏng này cọ nóng rát, vừa sưng to đau nhức, lại vừa tê dại sướng rên.
Tất cảm các cảm quan đều tập trung bên dưới cơ thể, khi dục vọng như núi chồng chất lên đến đỉnh điểm cô không nhịn được cao giọng kêu to, "...!A a a...!sen sei~...!Sokka..."
Tô Mặc Huy thấy phản ứng cơ thể của cô, anh đoán cô cũng sắp cao trào, liền ngừng lại động tác thọc vào rút ra, nguyên cây gậy th*t thật lớn đong đưa trái phải bên trong hoa huy*t.
Không biết vật nóng bỏng kia chạm tới chỗ thịt mềm nào, hoa tâm ở cổ tử cung của cô phun ra âm tinh rải rác.
Mã mắt trên quy đầu mẫn cảm bị chất lỏng ấm áp phủ kín cọ rửa, dâm dịch ướt át bao phủ cây xúc xích nóng bỏng, viên đạn đậm đặc của anh cũng không nhịn được sôi trào bắn ra thình thịch, dòng này so với dòng kia còn đặc sệt hơn, trắng đục hơn, tanh tưởi hơn.
Tinh dịch tích cóp trong một tháng đổ đầy mật huyệt người phụ nữ, anh rút ra gậy th*t, cửa huyệt đã bị cây gậy căng ra một lỗ nhỏ, có thể nhìn thấy thịt hồng bên trong co rút lại, dục dịch trắng ngần chảy xuống dưới như sữa bò theo mép thịt khép mở.
Sau cao trào Tô Mông nhẹ tênh như bay bổng giữa đám mây, cả người cô không ngừng run rẩy, mỗi một chỗ đều đang co rút run run, cô còn ghé vào bên tai Tô Mặc Huy nhỏ giọng nói lời cợt nhả, "Tinh dịch của thầy bắn hết trong cơ thể của người ta rồi này."
Trong nháy mắt người đàn ông đã bị vẻ gợi cảm mị hoặc của cô khiêu khích, giọng nói mềm mại tê dại tựa như truyền từ lỗ tai đến trong lòng, ngưa ngứa khiến con tim run run, bùm bùm, dương v*t nửa cứng vừa mới bắn tinh lại bắt đầu cương cứng.
Lâm Viện ở ngoài cửa nghe thấy tiếng nam nữ cao trào cao vút trong video, bước chân cô quay lại trở về phòng.
Đúng là thật muốn biết bộ phim này tên gì, chỉ nghe thấy tiếng không có hình ảnh cũng khiến cô động tình chảy nước rồi, nhưng mà cô cũng ngại mở miệng hỏi cô ấy loại chuyện này, sẽ khiến cả hai bên xấu hổ.
Tô Mông nghe thấy tiếng bước chân càng ngày càng xa của Lâm Viện, cô lo lắng nhỏ giọng dò hỏi, "Thầy ơi, làm sao bây giờ? Thầy mau trở về đi, nếu không vợ thầy sẽ phát hiện."
"Không cần lo lắng, bọn anh vẫn luôn chia phòng ngủ, cô ấy sẽ không phát hiện đâu." Tô Mặc Huy đã có được lựa chọn nên càng không kiêng nể gì, cho dù thật sự bị phát hiện, anh cũng có vô số cách giải quyết, chẳng qua đó là kết quả xấu nhất, anh vẫn mong là có thể kết thúc cuộc hôn nhân này trong hòa bình, chừa lại mặt mũi cho nhau.
Nghe thấy lời này, lòng Tô Mông không nhịn được có chút vui vẻ, tuy rằng cô đã chấp nhận sự thật anh là chồng người khác, nhưng trong lòng cô vẫn không khỏi có điều ngăn cách, hiện giờ cũng thoáng thả lỏng hơn chút.
Thứ nỏng bỏng cứng thẳng của anh cọ cọ lên bụng nhỏ của cô, "Không nói này đó nữa, cái này em định phụ trách như thế nào đây?"
Tô Mông quay đầu đi, ngượng ngùng nói, "Đã nói một lần thôi mà."
Người đàn ông hôn lên vành tai cô, "Nhưng đây là do em trêu chọc."
Thật ra khát vọng của phụ nữ cũng tương đương với đàn ông, có điều họ ngại nói ra, rụt rè bảo thủ, "Nhưng vợ thầy ở bên cạnh sẽ nghe thấy."
"Chúng ta làm giống vừa rồi, nói ngoại ngữ là được."
Tô Mông có chút kinh ngạc, thật ra đối với chuyện của anh cô biết không nhiều, "Thầy cũng sẽ nói ngoại ngữ sao?"
Tô Mặc Huy nhướng mày, thần thần bí bí nói, "Thử xem sẽ biết."
Có ngôn ngữ che đậy, hai người cũng không che giấu kiềm chế nữa, mỗi một lần Tô Mặc Huy càng dùng sức hơn, mà mỗi một tiếng rên rỉ của Tô Mông cũng càng thêm cao vút.
Nghe tiếng kêu dâm cách vách và tiếng đối thoại đủ loại, Lâm Viện không nhịn được cảm thán, không hổ là người phiên dịch, xem phim khiêu dâm cũng không giống người thường.
Hừ miệng của đàn ông, đúng là quỷ gạt người, Tô Mông không biết hai người đã làm không ngủ không nghỉ bao lâu, dần dần thể lực không chịu được nữa, cô không ngăn cản được cơn buồn ngủ, hôn mê ngủ sâu.
Xong việc, Tô Mặc Huy ôm Tô Mông trong ngực, lòng anh vô cùng vui sướng vì tìm lại được thứ đã đánh mất, hết thảy vẫn còn chưa muộn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...