Thương Thiên Phách Huyết

Sáng sớm, ánh mặt trời đầu tiên từ đông phương xuyên qua trọng trọng mây mù chiếu xuống đại địa.Hứa Hải Phong cũng từ trong nhập định thâm trầm mà tỉnh táo lại.Ý thức của hắn lại từng giọt từng điểm quay trở về trong óc mình, tiếng hô hấp vững vàng ngân nga lại biểu hiện tu vi của hắn lại có một tầng tiến triển mới.Từ hôm qua bằng vào thực lực của bản thân, không hề dùng xảo để đánh bại ba vị nhất phẩm cao thủ, sự tin tưởng của hắn bạo tăng mấy lần, tuy chịu một chút nội thương, nhưng trở về ngồi tĩnh tọa một đêm, thương thế diệt hết, công lực lại càng tinh thuần.Quan trọng hơn chính là, bởi vì thân thể tâm lý đều bị vây trong một loại trạng thái cực kỳ kháng phấn, dưới khí cơ dẫn dắt, lực lượng tinh thần của hắn lại khôi phục ngoài ý muốn.Cảm nhận được linh giác lại hoạt dược bên trong thiên địa, trong nội tâm sâu kín của hắn lại phát ra sự vui sướng không chút áp lực cùng sự phấn chấn.Phá rồi sau đó lập, linh giác của hắn trải qua biến cố lần này, không hề có dấu hiệu suy yếu, hơn nữa còn có vẻ sinh cơ bừng bừng, tiến thật xa.Tuy ý thức trở về bản thể, nhưng Hứa Hải Phong cũng không vội đứng dậy, hắn vẫn duy trì tư thế ngồi xếp bằng trên giường, tùy ý cảm thụ vô số biến hóa không muốn người biết bên trong không gian.Một tiếng bước chân quen thuộc từ bên ngoài trướng truyền đến, Hứa Hải Phong thầm than một tiếng, nếu hắn tới, vậy thời gian tiêu dao của chính mình cũng chỉ đến đó mà thôi.Mở mắt, Tương Khổng Minh vừa lúc vén màn bước vào." Quân sư đại nhân mạnh khỏe." Lâm Trường Không cùng Hứa Hải Danh đồng thời đứng dậy hành lễ nói.Bên trong Hắc Kỳ quân, Hứa Hải Phong từng lập quy củ, bất cứ kẻ nào nhìn thấy Tương Khổng Minh cũng phải hành lễ ân cần thăm hỏi, hắn làm như vậy không phải là lung lạc lòng người, bởi vì những huyết tửu chiến sĩ đều sẽ tự động phục tùng mệnh lệnh của hai người bọn họ.Hắn làm như vậy mục đích là muốn nói rõ cho người ngoài, Tương Khổng Minh là nhân vật thứ hai của Hắc Kỳ quân, có thân phận này, rất nhiều sự tình có thể quang minh chính đại do hắn ra mặt.Tương Khổng Minh gật đầu cho có lệ, nói: " Ta cùng chủ công có việc thương lượng, các ngươi đi canh giữ bên ngoài cửa, không được nói chuyện, không cho ai đi vào."" Dạ."Tương Khổng Minh nhìn chiếc giường vẫn còn ngăn nắp, lại nhìn Hứa Hải Phong vẫn ngồi xếp bằng, nghi hoặc hỏi: " Đêm qua chủ công không ngủ sao? Chẳng lẽ một mình khó ngủ?"Hứa Hải Phong tức giận trừng mắt nhìn hắn, nói: " Quân sư sáng sớm tìm ta, không phải vì những chuyện linh tinh này chứ."Cười hắc hắc, Tương Khổng Minh đột nhiên ngẩn ra, cẩn thận đánh giá Hứa Hải Phong một chút, cười nói: " Chúc mừng chủ công, dĩ nhiên khôi phục tinh thần lực, tốc độ cực nhanh, hơn xa sự phỏng chừng của học sinh."Hứa Hải Phong cười mà không nói, cũng không thúc giục.Quả nhiên, Tương Khổng Minh nhìn hắn không hề phản ứng, lập tức cảm thấy không thú vị, rốt cục nói về chính sự." Chủ công hồi kinh đã mấy ngày, không biết có tính toán gì không?"Trong lòng Hứa Hải Phong biết rõ ràng, người này đã sớm có đáp án, vô luận chính mình trả lời như thế nào, hắn cũng sẽ có lời nói hợp lý rõ ràng, đem ý nghĩ của mình dẫn tới đường đi đã bố trí sẵn của hắn.Vì vậy, Hứa Hải Phong rất dứt khoát đáp: " Hết thảy do quân sư đại nhân an bài là được."Tương Khổng Minh nghe xong, lập tức biểu hiện một bộ dáng cảm kích đến rơi nước mắt, chỉ là Hứa Hải Phong lại biết trong lòng hắn không hề có nửa phần thành ý." Chủ công quật khởi Tây Vực, chiến Lâm An, vào kinh sư, xông Hung Nô, chỉ một năm, đông chạy tây đi, khổ cực công cao, chỉ là nhưng lục bình yếu ớt, ngoại trừ chiếm được một chút danh tiếng, không còn đạt được gì."Hứa Hải Phong bật cười nói: " Quân sư lời này vô cùng quả đoán, nếu không có những kinh nghiệm này, một thân công phu của Hứa mỗ từ nơi nào tới?"Tương Khổng Minh khinh thường nói: " Người làm tướng, sở cầu không phải là trăm người địch, mà là vạn nhân địch. Chủ công có công phu cao tới đâu, chẳng lẽ còn có thể cao hơn Áo Bổn tông sư, chẳng lẽ có thể ngăn cản ba mươi vạn đại quân Khải Tát đông tiến."Hứa Hải Phong lắc đầu thở dài, giữa hai bên làm sao có thể so sánh như thế.Nhưng những câu nói của Tương Khổng Minh, quả thật làm cho người ta không thể phản bác. Hắn không thể làm gì khác hơn là thở dài nói: " Quân sư đại nhân không cần cùng ta chuyển vòng quanh co, có chuyện xin thỉnh nói rõ."Tương Khổng Minh đang đợi chính là những lời này, vội vàng nói: " Học sinh muốn mời chủ công hướng Phương đại nhân chào từ giã."" Chào từ giã? Chúng ta muốn đi đâu?" Hứa Hải Phong vạn vạn thật không ngờ hắn đánh chủ ý này.Tuy nói hắn cùng chúng nữ tâm tâm tương duyệt, nhưng cuối cùng còn chưa được các vị trưởng bối cho phép, hôn lễ chưa cử hành, lúc này làm sao có thể rời kinh mà đi." Lâm An." Tương Khổng Minh không chút do dự trả lời." Lâm An?" Trí nhớ của Hứa Hải Phong phảng phất như trở về cuộc sống chinh chiến khói lửa lúc trước, thần tiễn kinh thế của Triết Biệt, sức mạnh vô địch của Tần Dũng, danh hào của Hắc Kỳ quân chính từ nơi này khởi bước, bắt đầu rạng danh thiên hạ." Đúng vậy." Tương Khổng Minh nghiêm mặt nói: " Từ sau khi chủ công rời đi Lâm An, trong một năm, thực lực của Hắc Kỳ quân lại không nửa phần tăng trưởng, chủ công có biết vì sao?"Hai hàng lông mày của Hứa Hải Phong nhướng lên, hỏi ngược lại: " Ngươi nói vì sao?"" Bởi vì không gốc."" Không gốc?"" Đúng vậy, từ xưa tới này, nếu cây không rễ sẽ không sống lâu dài, người không chí không thành công. Chủ công phảng phất giống như một gốc cổ thụ không gốc rễ, lại làm sao có thể truất tráng phát triển?" Tương Khổng Minh nghĩa chính nghiêm từ nói." Chẳng lẽ Lâm An chính là gốc rễ của ta sao?" Hứa Hải Phong nhìn hắn, thất thanh mà cười, chỉ là trong tiếng cười lại có thêm nhiều điểm vị đạo cao thâm khó lường, cho dù là Tương Khổng Minh cũng có chút nhìn không ra.Tương Khổng Minh thoáng chần chờ, vẫn nói: " Ít nhất, nơi đó cũng không nguy hiểm, xa khỏi kinh sư mới thỏa đáng. Chỉ có khi đến nơi tự do này, học sinh mới có thể toàn lực cải tạo Hắc Kỳ quân, gầy dựng một chi vô địch hùng sư chân chính."Hứa Hải Phong dựng ngón trỏ tay phải lên, nói: " Quân sư đại nhân chỉ sợ đã quên một câu nói."Tương Khổng Minh ngạc nhiên: " Học sinh đã quên cái gì?"Hứa Hải Phong khẽ mỉm cười, chỉ là trong mắt lại dẫn theo chút mũi nhọn: " Trời cao hoàng đế xa."Tương Khổng Minh nhìn vẻ mặt cười cười của Hứa Hải Phong, trên mặt cũng từ từ lộ ra nụ cười như nhau, đến tận đây, hai người bọn họ tâm ý tương thông, không còn trở cách." Chờ một chút, quân sư đại nhân phân phó, không được gọi thì không thể đi vào."Ngoài cửa truyền đến tiếng kêu của Lâm Trường Không, hai người bọn họ nhìn nhau cười, cũng không cần nói ra.Ra ngoài cửa trướng, chỉ thấy một sĩ tốt Hắc Kỳ quân khom người nói: " Phương Lệnh Đức Phương đại nhân đến quân doanh."Hứa Hải Phong quay đầu nhìn về phía Tương Khổng Minh, đã thấy hắn cũng nghi hoặc lắc đầu, hiển nhiên cũng đoán không ra Phương nhị gia đến đây là có dụng ý gì.Đợi khi gặp mặt, câu đầu tiên Phương Lệnh Đức nói ra liền khiến cho bọn họ hãi hùng khiếp vía: " Hôm nay lâm triều, hoàng thượng hạ chỉ, tứ hôn cho ngũ điện hạ."" Ngũ điện hạ?" Sát khí trong mắt Hứa Hải Phong chợt lóe, hỏi: " Có phải là Nhu nhi?"Lại thấy Phương Lệnh Đức lắc mạnh đầu, nói: " Không ngờ là lễ bộ thượng thư Thái Quân Mang nữ nhi, Thái Tư Bội."Câu trả lời ngoài ý liệu làm cho hai người bọn họ hai mặt nhìn nhau, trầm tư một lát, Tương Khổng Minh đột nhiên vỗ mạnh hai tay vào nhau, nói: " Chủ công, việc này không nên chậm trễ, chậm sẽ sinh biến a."Phương Lệnh Đức muốn hỏi, lại nghe Hứa Hải Phong nói: " Đúng vậy, chúng ta cũng nên đi gặp nghĩa phụ."Thấy bọn họ vội vã rời đi, Phương Lệnh Đức hoàn toàn không hiểu chuyện gì, cuối cùng thở dài nói: " Già rồi, già rồi, chẳng lẽ Thái Tư Bội cũng có quan hệ với Hứa Hải Phong sao?"Hắn sở dĩ vội vã chạy tới, là bởi vì nếu ngũ điện hạ nghênh thú Thái Tư Bội, tự nhiên đại biểu sẽ buông tha cho Đường Nhu Nhi, hắn là tới báo tin mừng, chỉ là phản ứng của đám người Hứa Hải Phong cũng làm cho hắn không đoán được, bất tri bất giác lại nghĩ có vấn đề nam nữ.Lúc này thân phận của Hứa Hải Phong đã không phải chuyện đùa, ra mắt Phương Lệnh Thiên vốn không cần chờ đợi hay thông báo.Mấy ngày không gặp, Phương Lệnh Thiên càng lộ vẻ già lão, Hứa Hải Phong tự nhiên biết hắn ưu tâm quá nhiều, việc Trình gia làm phản, hắn ngoại trừ nói với Đường Tông Hàn cùng Tô Đông Thuấn ra, vẫn im lặng hoàn toàn, mà dù là đồng bào huynh đệ như Phương Lệnh Đức cũng không từng thổ lộ nửa phần.Tuy đã biết mưu đồ của Trình gia, hắn lại vốn vô lực hóa giải. Bên trong Đại Hán đế quốc có nội tặc, cũng không còn là một khối sắt cứng. Tiền đồ mong manh xa vời, tương lai không được nắm giữ trong tay, mặc dù chỉ có mấy ngày ngắn ngủn, nhưng tâm lực của hắn đã quá mệt mỏi." Bái kiến nhạc phụ đại nhân." Chỉ có hai người bọn họ ở chung, Hứa Hải Phong mới gọi hắn là nhạc phụ.Đối với việc Hứa Hải Phong đột nhiên viếng thăm, Phương Lệnh Thiên cũng không kỳ quái, hắn nâng Hứa Hải Phong đứng dậy, hỏi: " Phong nhi đến đây, chính là vì việc ngũ điện hạ."" Đúng vậy." Hứa Hải Phong khẳng định đáp." Giang sơn Đại Hán truyền thừa mấy trăm năm, Lưu gia lại có người mới, hôm nay ngũ điện hạ có thể tuệ kiếm trảm tơ tình, thực là phúc của Đại Hán." Phương Lệnh Thiên vui mừng nói.Đứng ở lập trường của hắn, cũng không hy vọng Lưu Chính Khải nghênh thú Đường Nhu Nhi. Đường gia cũng là một trong tứ đại thế gia, nếu có một ngày, ra một vị quốc mẫu, vậy nước lên thì thuyền cao, sẽ lan truyền ra. Mà Thái Quân Mang tuy là thượng thư đương triều, nhưng so sánh với Đường gia, vậy cái gì cũng không phải." Là phúc của quốc gia, lại chưa hẳn là phúc của con." Hứa Hải Phong lạnh nhạt cười.Phương Lệnh Thiên thần tình vừa động, muốn nói lại thôi." Ngũ điện hạ nếu nghênh thú Thái tiểu thư, vậy ngôi thái tử có phải là chỉ là sớm đến?" Hứa Hải Phong hỏi.Phương Lệnh Thiên yên lặng gật đầu, nói: " Chỉ đợi điện hạ thành hôn, hoàng thượng sẽ triệu cáo thiên hạ, tuyên bố Ngô vương là đông cung thái tử."Hứa Hải Phong đột nhiên quỳ xuống, dập đầu nói: " Con bất tài, nguyện thỉnh được điều đến Lâm An, vì Đại Hán trú thủ Tây Vực, quyết không dung Khải Tát nhân xâm chiếm biên cảnh Đại Hán ta."Phương Lệnh Thiên trầm mặc không nói, nhìn ánh mắt của hắn tràn ngập cảm tình cực độ phức tạp.Hứa Hải Phong ngẩng đầu đối mặt với hắn không ai nhường ai: " Lần này đi, con muốn mời mẹ con đại tẩu đồng hành, còn thỉnh nhạc phụ đại nhân một giấy điều lệnh, nhượng Hướng Minh đại ca cùng tới Lâm An cùng con sóng vai tác chiến, cùng chống ngoại địch."Phương Lệnh Thiên thần sắc khẽ biến, một lúc lâu sau nói: " Còn có ai?"" Nếu là Đường, Tô hai nhà cũng có tâm hiệp đồng tác chiến, con thật là hoan nghênh." Hứa Hải Phong âm trầm nói." Ngươi là không nhìn được Lưu gia?" Phương Lệnh Thiên thở dài một hơi, hỏi.Hứa Hải Phong cúi đầu, trầm mặc chốc lát, đáp: " Con chỉ là vì muốn giúp tam đại thế gia lưu một đường lui mà thôi."" Đường lui?" Phương Lệnh Thiên hắc hắc cười nói: " Chỉ sợ là lưu lại một huyết mạch mới đúng."( đời sau).Hứa Hải Phong trầm mặc không lên tiếng, đúng là chấp nhận." Ngươi nắm chắc được bao nhiêu phần có thể ngăn cản Khải Tát đại quân?" Phương Lệnh Thiên nhìn Hứa Hải Phong, hỏi." Nếu có một năm thời gian chuẩn bị, con có thể bảo đảm vạn lần không sơ thất."" Mười ngày sau, chính là ngày đám cưới của ngũ điện hạ."Phương Lệnh Thiên đột nhiên nói đến chuyện không hề liên quan gì, nhưng Hứa Hải Phong cũng ngẩng đầu nhìn, tựa hồ việc này có liên hệ mật thiết với hắn." Năm ngày sau, ta cùng với lão Đường đồng thời gả con, trong vòng bảy ngày, ngươi suất lĩnh Hắc Kỳ quân xa phó Tây Vực, kinh thành này, sau này cũng đừng về nữa."" Dạ, đa tạ nhạc phụ thành toàn, chỉ là trước khi con đi, còn muốn xin một vật."" Ngươi muốn gì?" Nguồn tại http://" Con muốn có một lá thư do chính tay tam đại thế gia gia chủ liên danh ký vào, cùng một phần thủ lệnh bí mật của đại thống lĩnh Trương Tấn Trung của Thiên Ưng quân đoàn."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui