Thượng Cái Gì Ban Về Nhà Làm Ruộng!
Lấy kinh nghiệm xem tiểu thuyết nhiều năm qua của Từ Khanh Khanh, liền biết bên trong bí cảnh là nguy cơ và kỳ ngộ cùng tồn tại!
Hơn nữa bên trong tuy rằng có rất nhiều nguy hiểm, nhưng mà khẳng định cũng có rất nhiều kỳ ngộ.
Từ Khanh Khanh ngước mắt trông mong nhìn đại lão cha cùng đại lão nương, trong mắt chỉ toát ra một loại ý đồ.
Muốn đi!
Nhưng lại bị đại lão cha cùng đại lão nương vô tình cự tuyệt.
Không sai! Ngươi không nghe lầm, chính là bị cự tuyệt.
Lý do chính là, cái bí cảnh này phải có tu vi Kim Đan kỳ trở lên mới có thể đi vào.
Mà tiểu thái điểu Từ Khanh Khanh mới vừa Trúc Cơ, thì không có tư cách đi vào! Điều này cũng làm ánh mắt chân tình của Từ Khanh Khanh gửi sai.
Chờ đại lão cha cùng đại lão nương đi rồi, Từ Khanh Khanh dưới sự bảo vệ mấy vị sư huynh sư tỷ, xuống núi.
Phiêu Miểu tông là một trong năm đại tông môn, dù là ở phương diện nào , cũng nằm trong mấy thứ hạng đầu.
Theo lẽ thường, phía dưới Phiêu Miểu tông có thành trấn.
Bán phù triện, bán đan dược, bán vũ khí......!Cái gì cần có đều có.
Từ Khanh Khanh đối với mấy thứ này đều không có hứng thú.
Đường đường là một tu nhị đại, Từ Khanh Khanh cho dù thiếu cái gì, chính là không thiếu những thứ như pháp bảo, đan dược này.
Những thứ bên trong thành trấn này, Từ Khanh Khanh đều chướng mắt, nàng cũng tự nhận chính mình không cái nhãn lực độc đáo kia mà đi nhặt của hời.Huống chi, đại lão cha mẹ của nàng đã chuẩn bị cho nàng thật nhiều đồ vật, đều nằm ở túi Càn Khôn của nàng.
Còn nhớ rõ thời điểm nàng mới vừa xuyên qua đây, nhìn đồ vật bên trong túi Càn Khôn, Từ Khanh Khanh không biết cố gắng đã chảy xuống ‘nước mắt’ hâm mộ.
‘Nước mắt’ này vẫn là từ khóe miệng chảy ra.
Cái này khiến cho Từ Khanh Khanh kêu to , phát tài, phát tài.
Phải biết rằng, thời điểm nàng còn chưa xuyên qua, Từ Khanh Khanh là một người nghèo hàng thật giá thật.
Chính là cái loại một phân tiền hận không thể bẻ thành hai phân tiền tiêu.
Một giây phất nhanh này, làm Từ Khanh Khanh có loại cảm giác không chân thật, chính là cái loại có tiền cũng không biết nên xài như thế nào.
Bất quá, Từ Khanh Khanh thực mau liền thích ứng.
Bởi vì, nàng có một loại dự cảm, đó chính là nàng thực mau là có thể trở về.
Quả nhiên, dự cảm của Từ Khanh Khanh rất nhanh liền thành sự thật.
Đại lão cha mẹ đi Kính Hồ bí cảnh bao lâu, Từ Khanh Khanh ở trong thành trấn của Phiêu Miểu tông đợi bấy lâu.
Không có cách nào a, Ngự Thực trai quả linh thực ăn thật sự quá ngon.
Chỉ mới ăn qua một lần, Từ Khanh Khanh liền thích.
Trên thế giới này làm sao lại có đồ ăn ăn ngon như vậy? Cho nên, Từ Khanh Khanh liền đợi ở Ngự Thực trai không đi .
Cũng may Ngự Thực trai này giống với khách điếm bên trong phim truyền hình, có bán đồ ăn, cũng có nơi ở, để Từ Khanh Khanh không cần phải đi tìm chỗ ở.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...