Thương Anh Hơn Cả Chữ Thương

Xe dừng trước một nhà hàng kiểu Pháp sang trọng. Quỳnh An thắc mắc sao kí hợp đồng lại đến nơi này.

- Anh, những người kinh doanh như các anh thường kí hợp đồng ở đây sao.

- Hôm nay chúng ta đến chỉ là thương lượng chuyện hợp đồng thôi nên hẹn ở nơi này.

- À, thì ra là thế.

- Chúng ta vào thôi.

Quỳnh An khoát tay anh Toàn bước vào. Người ngoài nhìn vào còn tưởng họ là một đôi nam nữ rất xứng đôi vừa lứa. Quỳnh An đi vào bên trong nhà hàng thì bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp và sự sang trọng của nó. Những người xuất hiện ở đây xem ra cũng là người có tiền. Anh và cô đi đến một chiếc bàn theo sự hướng dẫn của nhân viên. Xem ra vị Trần Tổng kí vẫn chưa đến. Không hiểu vì sao cô cảm thấy hồi hộp như thế này, tim cô đập rất mạnh.

- Đã để hai vị đợi lâu rồi.

Một giọng nam vang lên, Quỳnh An nhìn lên thì thật sự bị bất ngờ. Thì ra Trần Tổng là anh ta sao.

- Không có, chúng tôi cũng chỉ vừa mới đến. Mời 2 vị ngồi. - Anh Toàn đứng lên chào hỏi.

Hạo Thiên từ lúc thấy Quỳnh An thì mắt không rời khỏi cô. Ánh mắt anh hiện lên những tia khó hiểu. Còn Quỳnh An khi thấy Hạo Thiên thì cô cũng cảm thấy rất bối rối, khuôn mặt cúi thấp xuống không dám nhìn lên phía Hạo Thiên.

Thức ăn được nhanh chóng mang ra bày đầy cả bàn ăn. Họ cùng nhau nâng chén chúc nhau lời chúc sức khỏe. Quỳnh An vì không uống được rượu nên vừa nhấp một ngụm đã nhăn mặt đặt xuống. Không khí có vẻ như rất ngột ngạt. Quỳnh An không biết phải nói gì. Cảm xúc khi Hạo thiên ở trước mặt cô rất hỗn loạn. Duốt cả buổi, Hạo Thiên không rời mắt khỏi Quỳnh An.


- Trần tổng, về điều khoản hợp đồng giữ 2 tập đoàn chúng ta....- Anh Toàn lên tiếng.

- Tôi đã đọc tài liệu anh gửi qua. Chúng tôi sẽ chấp nhận những điều đó. Coi như hợp đồng được kí kết thành công. - Lúc này ánh mắt của Hạo Thiên mới rời sang phía anh Toàn.

- Được, vậy chúng ta cùng nâng ly chúc mừng hợp đồng được kí kết thành công. - Anh Toàn vui mừng nâng ly lên. Hợp đồng này anh không ngờ được kí kết nhanh như thế. Rất nhiều tập đoàn lớn nhỏ đều ngỏ ý muốn hợp tác với Haver nhưng đều bị Trần Tổng này từ chối.

Cả 4 người cùng nâng ly lên. Lần này Quỳnh An chỉ cụng ly chứ không dám uống.

- Còn về phía người đại diện...- Hạo thiên bỏ lửng nửa câu, ánh mắt lại nhìn sang Quỳnh An.

- À, giới thiệu với Trần tổng, đây là Quỳnh An sẽ là người đại diện cho kế hoạch lần này. - Anh Toàn đưa tay về phía Quỳnh An giới thiệu.

- Rất vui được gặp cô. - Hạo Thiên dưa tay ra ý định muốn bắt tay với Quỳnh An.

- À, rất vui được gặp Trần Tổng. - Quỳnh An dụt dè đưa tay ra. Ánh mắt anh ta nhìn cô hôm nay rất lạ. Có điều gì đó khó chịu nên cô có vẻ dè chừng.

- Tôi muốn ngày mai cô gái này đến công ty tôi trao đổi thêm một số vấn đề. Dĩ nhiên là sẽ đến một mình.

Anh Toàn nghe thế thì cảm thấy hơi lo lắng. Quỳnh An chỉ vừa mới làm quen công việc có lẽ còn chưa quen. Để cô đi một mình liệu có ổn không.

- Quỳnh An, em đi một mình được không. - Anh Toàn quay qua hỏi nhỏ cô.

- Em đi được. - Quỳnh An gật đầu chắc nịch rồi quay qua nói với Hạo Thiên. - Ngày mai tôi sẽ đến gặp anh.

Lâm Dương ngồi bên cạnh liền hiểu được ý của Hạo Thiên. Họ bắt đầu chuyện trò thoải mái hơn một chút. Nhưng dĩ nhiên ánh mắt của Hạo Thiên vẫn không rời khỏi Quỳnh An. Cô cũng biết được điều đó nên không dám nhìn lên đối diện với ánh mắt của anh.

Bữa ăn cuối cùng cũng đã kết thúc. Quỳnh An được anh Toàn trở về nhà. Cả đêm hôm ấy cô luôn suy nghĩ đến ánh mắt mà Hạo Thiên nhìn cô. Quỳnh An lại lắc đầu suy đi, tại sao cô phải để tâm đến anh ta làm gì chứ. Quỳnh An chìm vào giấc ngủ trong bao suy nghĩ miên man.

- ---------------------------------------------------------------------------------------------

Tan học, Quỳnh An liền về nhà chuẩn bị để đến gặp anh ta. Hôm nay Huyền My đi về nhà gặp cha mẹ nên cô không thể kể chuyện về Hạo Thiên cho nó nghe được.

Quỳnh An nhanh chóng ra bến xe bus đi đến chỗ anh ta. Anh Toàn có nói sẽ đưa cô đi nhưng cô một mực mình muốn tự đi nên anh đành chịu.

Đứng trước tập đoàn Haver Quỳnh An choáng ngợp bởi nó. Thật không hổ danh là tập đoàn vươn tầm quốc tế. Ở đây rất đông người ra vào. Cô đi đến quầy tiếp tân để hỏi cách lên phòng anh ta.

- Chị ơi cho em hỏi.


- Chị có thể giúp gì được cho em. - Chị tiếp tân thân thiện trả lời.

- Em muốn gặp giám đốc ạ. - Quỳnh An ngập ngừng.

- Em đã hẹn trước với giám đốc chưa. - Cô tiếp tân có vẻ ngạc nhiên, cô gái này lại đến tìm giám đốc sao.

- Chị có thể chuyển lời em đến từ công ty MCA đến gặp anh ta theo yêu cầu ạ.

- Em có thể chờ một lát.

Chị tiếp tân nhanh chóng nối đường dây với Giám đốc. Sau khi nhận được chỉ thị của giám đốc cô nhanh chóng nói với Quỳnh An.

- Giám đốc nói em mau lên gặp giám đốc. À, giám đốc còn căn dặn em hãy đi cầu thang máy dành riêng cho giám đốc ở phía đằng kia.- Chị nhân viên vừa nói vừa chỉ về phía thang máy.

- Vâng. Em cảm ơn chị.

Quỳnh An đi đến phía thang máy mà chị đã chỉ. Đúng là thang máy dành riêng cho giám đốc có khác, nó khác hẳn những cái còn lại.

- Quỳnh An....- Từ phía xa Hạ Vy nhìn thấy bóng dáng của Quỳnh An đi vào thang máy thì không tin vào mắt mình. Tại sao cô ta lại ở đây làm gì. Lại còn đi cầu thang máy dành riêng cho Hạo Thiên nữa. Chằng lẽ....

- Người quen của con sao. - Ông Lâm thấy con gái cứ nhìn về phía thang máy thì lên tiếng hỏi.

- À không có gì. Cha à, cha cứ về trước. Con có việc cần làm.

- Được, ta về trước.


Chờ sau khi ông Lâm rời khỏi Hạ Vy nhấc điện thoại lên gọi.

- Alo, chúng mày đang ở đâu.

Thang máy ấy một lần đưa Quỳnh An lên tầng cao nhất của tòa nhà. Ở đây chỉ có một căn phòng rộng, cô đoán ngay đó là phòng làm việc của anh ta. Cô đến gần thì thấy một cô gái đang ngồi làm việc ở phía ngoài thì đi đến hỏi.

- Chào chị, em đến gặp giám đốc ạ.

- Giám đốc căn dặn khi cô đến thì mời cô vào phòng. - Vy Lan thấy Quỳnh An hỏi thì đứng lên hướng tay về phía phòng làm việc của Hạo Thiên.

Lâm Dương thường được anh sai đi làm việc khác nên cần có một người túc trực ở đây thay anh. Vy LAn cũng từ một sinh viên mới tốt nghiệp xong nộp hồ sơ ứng tuyển thì được nhận vào làm. Cô cũng chỉ đánh liều nộp hồ sơ để thử sức ai ngờ cô lại được nhận vào làm thật. Cô đã tự dặn lòng mình phải cố gắng thật nhiều. Suốt thời gian cô làm ở đây thì đây là lần đầu tiên giám đốc cho phép một người phụ nữ vào phòng làm việc của mình.

Quỳnh An đi vào phòng làm việc của anh thì thấy anh chăm chú nhìn vào máy tính.

- Tôi đến rồi. - Quỳnh An lên tiếng.

Nghe thấy giọng Quỳnh An Hạo Thiên rời mắt khỏi máy tính nhìn về phía cô.

- Đến rồi sao. Ngồi đi. - Hạo Thiên đứng lên đi đến ngồi xuống ghế.

Quỳnh An ngồi xuống ghế. Ánh mắt hiện giờ của anh ta cũng giống y như hôm qua anh ta nhìn cô. Thật khó hiểu mà. Hay anh ta đang hiểu nhầm cô điều gì. Cũng không thể thế được. Vì hơn 1 tuần nay hôm qua là lần đầu tiên cô gặp lại anh ta. Không thể làm ra điều gì hiểu nhầm được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui