Quyển thứ hai: Lửa tình bùng cháy.
Chương 41: Lão Châu bị tập kích bất ngờ. (Tiểu Phong dâm đãng)
*****
Biên soạn: Vũ Phong, Ba con sói OK.
*****
Khoảng thời gian này Châu Lăng Vân mở hội nghị, chuyện huấn luyện tạm thời giao cho người khác quản lý, trong buổi họp chủ yếu nhấn mạnh vấn đề nâng cao tính năng của vũ khí mới, thế là sau khi Châu Lăng Vân trở về, liền đem nghiệp vụ cốt lõi chuyển hết lên nhóm nghiên cứu khoa học. Thân thể Bạch Lạc Nhân không khỏe lắm, Châu Lăng Vân liền thay thế cậu ta kiểm tra xem xét tình hình tiến triển với công ty hợp tác hạng mục này.
Hôm nay, Châu Lăng Vân đi tới công ty khoa học công nghệ Hải Nhân.
Cố Hải rất nhiệt tình ra ngoài đón khách, khách khí xã giao chào hỏi vài câu,"Sư đoàn trưởng Châu, ngài đến sao lại không báo trước một tiếng? Để tôi phái xe đến đón ngài."
Châu Lăng Vân sảng khoái cười to," Tôi nào dám để cho đại công tử của Cố Thiếu tướng lái xe cho tôi chứ!"
Hai người cười cười nói nói rồi cùng nhau đi vào công ty, giống như hai người bạn tốt đã quen biết nhiều năm vậy. Rất sâu trong mắt của Cố Hải ẩn giấu một luồng khí lạnh thấu xương, thật giống một người doanh nhân khôn khéo giỏi đưa đẩy, lời nói và cử chỉ đối với Châu Lăng Vân vô cùng kính trọng.
Hai người ngồi trong phòng tiếp khách quý uống trà trò chuyện, Châu Lăng Vân rất hay liếc mắt qua quan sát Cố Hải, ánh mắt lấp lánh, giống như phát hiện ra bảo bối gì đó vậy. Cố Hải đang nói về dự án hạng mục kia, Châu Lăng Vân lại đột nhiên nắm lấy tay cậu ta, hung hăng nắm một cái, cảm giác được lực độ bàn tay của Cố Hải, sau đó lại phá lên cười to một trận.
"Cậu là một khối vật liệu tốt hiếm thấy thế này, không nhập ngũ thật đáng tiếc."
Cố Hải thẫn thờ cười cười,"Đối với phương diện quân sự tôi không có hứng thú."
"Theo lý thuyết cậu sinh ra trong gia đình truyền thống theo quân đội, từ nhỏ đã nghe quen tai, nhìn quen mắt, chắc hẳn đối với quân đội cũng có chút cảm tình mới đúng chứ." Châu Lăng Vân nâng chén trà lên nhấp một ngụm.
"Tôi không thích bị bó buộc, quy định quản lý nghiêm ngặt của quân đội không hợp với tôi."
Châu Lăng Vân tiếp tục trêu chọc,"Hay là cậu theo tôi đi, tôi sẽ quản lý cậu theo một cách riêng."
"Xin đừng". Cố Hải rất khách khí nói,"Tôi thật sự không phải khối vật liệu kia đâu!"
"Lão Châu tôi đây nhìn người rất chính xác, tôi nói cậu là một đại tướng tài ba thì nhất định không sai được! Thế nào? Suy nghĩ một chút chứ?" Châu Lăng Vân thật sự nóng lòng với nhân tài. (Tú bà)
Cố Hải từ chối,"Sư đoàn trưởng Châu, hay là chúng ta đi dạo phân xưởng chút đi."
Châu Lăng Vân vui vẻ đứng lên,"Được, tôi cũng muốn thưởng thức mỹ nữ làm việc trong phân xưởng trông như thế nào."
Đi tới phân xưởng rộng lớn, ánh mắt Châu Lăng Vân nhìn chung quanh một vòng, không ngừng gật đầu,"Không tồi, quả là ngoài dự liệu của tôi, không ngờ quy mô lại lớn như vậy."
"Gần đây chúng tôi đang chuẩn bị mở rộng diện tích phân xưởng, một mảnh đất ở miền Nam đã được phê duyệt, ngay lập tức sẽ được rót vốn vào xây dựng." Cố Hải ở bên cạnh kiên trì giới thiệu cặn kẽ.
Có hai nữ nhân viên ở bên cạnh xì xào bàn tán,"Tổng giám đốc Cố của chúng ta hôm nay ăn mặc như một quý ông vậy, còn đeo một cặp mắt kính suýt chút nữa tôi không nhận ra được."
"Người sĩ quan kia nhất định là khách quý, tổng giám đốc Cố phải làm cho người ta lưu lại ấn tượng tốt, sau này còn có cơ hội hợp tác nhiều hơn!"
"Ừ ừ, cũng đúng."
Hai người đi dạo 1 vòng quanh khu phân xưởng, Châu Lăng Vân lại hỏi,"Thành phẩm của công ty cậu có thể cho tôi xem không?"
"Tất nhiên là được rồi." Cố Hải lại đưa Châu Lăng Vân tới khu bày sản phẩm.
Đối với phi cơ cỡ nhỏ* Châu Lăng Vân cảm thấy hứng thú vô cùng, lúc này liền quay sang Cố Hải hỏi thăm,"Kiểu phi cơ cỡ nhỏ này bắt đầu sản xuất từ bao giờ?"
[Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa.]
"Loại phi cơ này chúng tôi bắt đầu sản xuất khoảng được nửa năm nay, nó là sản phẩm hàng đầu của công ty, từng đạt được rất nhiều giải thưởng lớn về hạng mục khoa học công nghệ." Cố Hải không ngại ngùng khi kể về thành tích của loại vũ khí bí mật này.
Châu Lăng Vân ngồi xổm xuống nhìn, loại phi cơ chim sẻ này tuy nhỏ nhưng rất hoàn hảo! Phi cơ cỡ nhỏ này chỉ cao tầm 2 mét, công suất động cơ lại đạt đến 500 mã lực, tốc độ luồng hơi phun ra cũng có thể đạt được 200 km mỗi giờ.
"Tôi nghe nói công ty của cậu sản xuất chủ yếu thiết bị điện tử, không nghĩ tới còn chen chân vào lĩnh vực hàng không. Tất cả công việc từ thiết kế, nghiên cứu đến sản xuất chế tác đều do phụ nữ làm hả?"
"Ngoại trừ tôi ra, thì ngài là người đàn ông đầu tiên được chạm vào loại phi cơ mô hình này."
Châu Lăng Vân không khỏi khâm phục ,"Thật sự không tồi đâu!"
Cố Hải rất khiêm tốn,"Đây cũng là lần đầu tiên thử nghiệm, kinh nghiệm không nhiều, sản xuất ra một cái xấu xí thế này, làm cho ngài chê cười tôi rồi."
Châu Lăng Vân vỗ vỗ vai Cố Hải,"Ôi, đừng nói như vậy, tôi thật sự thích lắm đó!"
"Ngài có thể ngồi vào bay thử một chút, thích thì sẽ tặng ngài một chiếc, sau này ngài có thể lái nó đi mua đồ ăn chẳng hạn, rất thuận tiện." Cố Hải rất thẳng thắn nói.
"Ha ha ha....." Châu Lăng Vân sảng khoái cười cười,"Tôi thật sự muốn thử một chút, nửa đời tôi đây đã lái tất cả các loại phi cơ rồi, nhưng lại chưa từng lái qua phi cơ do mỹ nữ chế tạo ra bao giờ."
Vừa nói vừa hào hứng mở cửa cabin chui vào.
Bởi vì diện tích phi cơ nhỏ, không gian cabin đương nhiên cũng không lớn, Châu Lăng Vân vừa mới đưa chân vào, liền ngồi ngay vào ghế lái. Ông ta cúi đầu nhìn xuống, trong lòng rất khó chịu, chỗ ngồi này thiết kế sao lại kì quái thế nhỉ? Ghế ngồi không bằng phẳng chút nào, phía trước có một cái hõm nhỏ, hơi ngồi về phía trước một chút, vừa vặn có thể đem "khúc thịt' giữa hai chân cắm ở đó, cảm giác chắc chắn lại thoải mái. (>
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...