Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi
Anh trằn trọc không ngủ được.
Tay ôm eo cô chặt hơn
" em biết không Ari, từ nhỏ anh luôn che dấu bản thân mình " anh lặng lẽ kể cho cô nghe
" từ nhỏ, anh là thái tử độc nhất của Nam Cung gia, gia tộc nhiều đời quân đội và em biết gì không năm ấy anh và Mei 5 tuổi thì ba anh trong lúc truy đuổi trùm ma túy thì bị bắn chết " anh hôn lên trán cô
" lớn lên trong môi trường khắc nghiệt.
Sau khi ba anh mất.
Mẹ anh bị người ta giết " ánh mắt anh lạnh lẽo dần.
Anh nhớ mãi kí ức năm xưa mà mẹ anh đã chịu.
Cô vẫn im lặng
" ông nội anh tuổi đã cao thêm nữa là sức yếu nên đã tuyên bố Nam Cung thị phá sản.
Tháng sau, cả gia tộc anh bị giết.
Chị gái của anh là Nguyệt Di đã che chở cho tụi anh thoát nạn" anh trầm khàn kể lại
" chị đã chịu 20 viên đạn và hơn 6 nhát dao ghim vào người năm ấy chị vừa tròn 10 tuổi " anh lặng lẽ kể.
Người chị của anh là một cô bé dễ thương
" sau khi người ta rời đi tụi anh được ba em đưa vào cô nhi viện.
Sau hơn hai năm nhà họ Ninh đã đưa tụi anh về Ninh gia và nuôi nấng.
5 năm sau, ba mẹ nuôi đã giao lại anh và Mei cho ba em " giọng anh càng lúc càng tàn nhẫn hơn.
" Ba em đã huấn luyện anh vô cùng Hà khắc để có được như ngày hôm nay " nước mắt anh lặng lẽ rơi.
Anh không muốn cô thấy anh yếu đuối
" Albert em hiểu mà " cô lau nước mắt trên mặt anh.
" Xin lỗi đã làm em lo lắng Ari " anh hôn nhẹ lên môi cô
" Không sao mà " cô cười nhẹ nhàng.
" Mẹ của anh là Henry Uyển Nhi phải không " cô thắc mắc nếu như vậy lời của Uyển Nhi phu nhân không phải quá trùng khớp sau
" ừm mẹ anh là Henry Uyển Nhi" anh cười khi nhắc đến mẹ, mẹ anh là người dịu dàng
" Quả nhiên " cô ôm chặt lấy anh
" sao vậy? " thấy cô phản kháng như thế.
Anh ngạc nhiên
" Anh nghe vụ cháy của nhà họ Viên chưa" cô thâm trầm ánh mắt đăm chiêu suy nghĩ
" nghe rồi " anh thấy cô là lạ nhưng quả thực vụ cháy đó anh đã điều tra
" 15 năm về trước.
Viên gia đã bị cháy rụi " anh ngẫm nghĩ một lát rồi thốt ra
" đúng và ngày hôm đó mẹ em nhảy lầu tự sát.
Em nghĩ chuyện này có liên quan đến gia tộc Lint.
" cô nghĩ như vậy thôi
" ý em là " anh đã ngờ ngợ ra được chuyện mà cô sắp nói
" ưm.
Mẹ của em và Viên gia cùng Nam Cung gia có liên quan với nhau " cô nghĩ ra gì đó rồi ôm lấy ấy
"Chiều ngày mai chúng ta về lại Anh được không " cô yên lặng một lát rồi nói tiếp.
Cô cần xác minh vụ việc
" được.
Tùy em " anh hôn nhẹ lên môi cô cất giọng trầm ấm
" cảm ơn anh.
" cô ôm lấy anh chặt hơn.
Nhìn lại đồng hồ mới đó đã 6h sáng.
Thời gian trôi nhanh thật
Ánh sáng dịu nhẹ của buổi bình minh ấm áp lạ thường .
" Albert, chúng ta chơi đùa một chút " cô bạo dạn đưa tay xuống kéo khóa quần của anh rồi nhẹ nhàng sờ lên vật to lớn ấy
" em.
Được chúng ta chơi đùa một chút " anh để cô ngồi lên người mình , tay anh bắt đầu cởi quần áo của cô ra, chỉ còn bộ đồ lót ren mỏng manh khiêu gợi.
Tay cô kéo chiếc quần con đang nhô cao kia, cô xoa nắn nhẹ nhàng vật to lớn.
Anh đưa tay gỡ mốc áo bra của cô ra.
Hai cái bánh bao to tròn lộ ra trước mặt anh.
Anh vùi mặt vào nó nhẹ nhàng liếm nụ hoa nhỏ khiến nó dựng đứng lên.
Anh tham lam **** *** khiến nó sưng to, bàn tay mò xuống vùng cấm địa, anh chơi đùa hai mép *** ***** rồi nhanh chóng đâm vào trong khám phá.
Bên trong nóng ấm, ẩm ướt và chật khích.
Anh xoay người cô lại thành tư thế mới.
" Ari, ngậm nó giúp anh" anh nhẹ nhàng liếm bên ngoài u hoa.
Khiến nó ướt át
" ưm...!a" cô chỉ biết ư a trong miệng vì người anh em của anh quá lớn.
Cô ngậm xong hơn nữa
" tuyệt lắm Ari " anh khen ngợi cô
" ưm...!đủ rồi " cô buông cậy gậy của anh ra rồi nhìn anh bằng ánh mắt ngập nước
" vậy em khẩu giao cho anh đi " anh nhăn nhó khiến cô cảm thấy đáng thương.
Cô khom người mút lấy cậu nhỏ của anh.
Tay còn lại vuốt lên vuốt xuống.
Một lúc sau.
Anh khẽ gầm bắn hết vào trong miệng của cô.
" Ari anh cho em làm chủ " anh nâng Ari ngồi lên người của anh.
Cô ngồi xuống nhẹ nhàng từng chút một nuốt chửng vậy to lớn kia
" ưm...!ha..
vào...!không được" cô cố gắng nhét nó vô nhưng không được.
Ari đưa ánh mắt cầu cứu lên anh.
Anh nâng người rồi ấn xuống , vật nam tính đâm sâu vào tận thành tử cung
" A....!sâu quá rồi " cô gục lên người anh.
Hai chân không còn cảm giác.
Cái kia sâu quá
" ngoan nhún đi " anh đỡ eo cô.
Tay còn lại sờ lên đỉnh đồi nhô cao kia
" a...!a...!ưm " cô rướn người nhún xuống.
Mỗi lần nhún nó khiến cô đê mê.
" Ha...!Quân " cô khẽ gọi tên anh, tay ôm lấy cổ hầu hạ anh
" bé cưng kêu gì " hai tay anh xoa nắn đôi gò bồng kia đang nảy nảy
" ưm...!anh sướng không " cô nhún người sâu hơn
" sướng " anh đáp lại lời.
Hang động ẩm ướt này quả thật làm anh thoải mái
" ưm...!em mỏi lưng quá " cô đau lưng lắm rồi.
Lưng cô sắp gãy ra làm hai
" Ngoan, ráng chút nữa đi.
" hơi thở anh bất ổn, giọng trầm khàn.
Anh sắp đạt đến điểm cực khoái rồi
" ưm....!ha...!ưm...a....a" cô thấy anh như vậy nhún càng sau xuống.
Cô cao trào.
Hơn hai mươi phút sau, anh gầm đem hết mọi tinh túy trao hết cho cô.
Dòng sữa trắng đục ấm ấp khiến cô mất hết sức lực.
Cao trào qua đi anh ôm cô vào lòng.
" ổn hơn chưa " anh trở mình hai thân thể trần truồng trong tấm chăn mỏng
" ổn hơn rồi " cô thở hắc một hơi.
Giọng khàn khàn trả lời
" ngủ một lát đi.
Hai giờ chiều trở về nước " anh hôn nhẹ lên tóc cô
" ừm " cô ôm thật chặt lấy anh.
Tấm lưng trắng noãn vẫn còn ướt mồ hôi.
Cô nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ
" Ari.
Anh mới biết thế nào là hạnh phúc.
Cảm ơn em " anh nhẹ nhàng để đầu cô lên gối rồi rút tay mình ra.
Anh rời đi lúc này đã là 10 giờ trưa
...! Sau cơn mưa là cầu vồng , chúng ta ai rồi cũng sẽ tìm được hạnh phúc của riêng mình...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...