Thuộc Hạ Của Anh Tôi Là Chồng Tôi


" anh đem cháo tới rồi đây" Albert bưng tô cháo đút cho cô.
"ưm...!đút cho em đi " cô làm nũng với anh.

Tay cô không hoạt động nỗi.

Nói đúng hơn là không muốn hoạt động
" ừm " anh cho muỗng cháu vào miệng cô rồi nhéo mũi cô cưng chiều
"em ăn không nỗi nữa rồi "biểu cảm cô rất đáng yêu
"ừm.

Ngủ đi, tôi đi rửa chén đây thưa cô nương " anh lau miệng, lau người cho cô rồi để cô lại vào chăn
" ở lại với em đi " cô kéo kéo cánh tay anh, rồi hôn lên má anh một cái
" em nằm xuống trước đi đã " anh đỡ người cô nằm xuống rồi nằm xuống ôm lấy cô vào lòng, nhẹ nhàng ôm cô
" ôm anh thích quá à" cô ôm eo, mặt vùi vào ngực anh
"vậy thì ôm đi" anh nhéo má cô.

Tay còn lại ôm lấy thắt lưng cô
" anh còn nhớ lời hứa năm đó không" cô ngước mặt lên đối diện mặt anh
" nhớ, anh hứa sẽ yêu em " Albert hôn lên trán cô
" Em biết anh sẽ nhớ mà.

Albert, hy vọng chúng ta sẽ dắt tay nhau vào lễ đường " cô mỉm cười, cô muốn như mẹ mình năm đó
" ừm.


Đừng để anh thất vọng " anh lặng lặng đau, nếu cô buông tay, anh sẽ chấp nhận buông tay cô để cô hạnh phúc
" anh biết không, từ nhỏ em mơ về một mái nhà.

Mẹ em mất khi sinh ra cặp sinh ba .Ngoài em ra còn có một em trai một em gái nhưng tiếc khi vừa sinh ra em trai và em gái đã không còn thở" cô vừa vùi mặt vào ngực anh, nước mắt lặng lẽ rơi
" đó là nỗi đau lòng của ba, từ đó ba lấy họ của mẹ đặt cho em.

Iris Hi Văn Marian Larus là cái tên ba đặt để nhớ về mẹ " cô lặng người khi kể về nỗi đau của mình.

Nghe cô kể anh đau lòng.

Thì ra cô dùng cả đời để chữa lành tuổi thơ
"anh biết không? Từ khi mẹ mất ba luôn đi công tác.

Ở nhà, tam phu nhân cứ đánh em.

Bà ta tát em chỉ có mẹ hai bênh em nhưng khi em của em thất lạc thì bà ấy đã rời Anh sang Hà Lan sinh sống.

Nên bà ta được đà lấn tới, bà ta nói em đẩy anh hai té chảy máu chân, ba vì quá bực tức nên đã dùng tay tát em.

Em thề có ngày sẽ quay lại báo thù.

Em sang Anh cố gắng lập nghiệp.

Lấy tên Iris Hi Văn" cô lạnh lẽo, nếu không tại bà ta mẹ cô không chết.

Nghe cô kể anh tưởng chừng mình hụt một nhịp thở.

Cô hiểu chuyện đến đau lòng
" Ari tên của em là gì " anh lướt nhẹ qua má cô
"Ariana Marian Larus Carrilina " cô vẫn vùi vào ngực anh mà trả lời
"tên đẹp.

Cô bé của anh " anh hôn lên trán cô.Nghe tiếng nấc nghẹn của cô anh bật dậy thì mắt cô đã đỏ từ bao giờ.

Anh luống cuống dỗ cô
" sao vậy Ari " nước mắt cô tiếp tục rơi, không hiểu sao nước mắt nó tự chảy ra
" chưa bao giờ ai chiều em như thế " nước mắt cô rơi lả chả
" ngoan.

Nín nào, nếu em khóc mẹ của em ở trên trời sẽ đau" anh dỗ cô, tay còn lại lau đi những giọt mắt.

Anh hy vọng cô sẽ mỉm cười thật tươi, sau sóng gió cuối cùng họ cũng hiểu họ từ lâu đã định sẽ thuộc về nhau.
Sáng hôm sau, tập đoàn có chuyện cần giải quyết nên anh đã ra ngoài sớm.


Cô thức dậy chỉ thấy một mảnh giấy " ăn sáng rồi đi đâu hả đi.

Cận thận đau bao tử ".

Nét chữ của anh nhìn là mê.

Cô bước xuống giường đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân sạch sẽ xong.

Cô bước ra với chiếc đầm đen đơn giản.

Cô đến bàn trang điểm điểm nhẹ gương mặt.

Rồi bước xuống ăn sáng.
" tiểu thư, người dậy rồi.

Nay người phải uống hết ly sữa rồi mới được đi" quản gia đặt ly sữa và bánh Sandwich lên bàn rồi đi làm việc của mình.
" cảm ơn bác " cô cười rồi ăn miếng bánh ấy, vừa xem vừa lướt tin về cổ phiếu.

Bất chợt một tin nhắn với nội dung " Chủ tịch chi nhánh tại Anh có vấn đề.

Nghe bảo quản lí ở đây nộp bản phát lương nhưng không đưa lương cho nhân viên ".

Hồi đáp " ừm, chị đang ở đây lát nữa chị sẽ ghé qua ".

Cô uống hết ly sữa rồi nói với bác quản gia " Albert, có hỏi con đi đâu thì bác cứ chỉ cửa hàng Kate nha ".

Cô tạm biệt rồi vội vã rời đi.

Đầu tiên cô cần đi đến tập đoàn.


Vừa bước vào phòng làm việc đã thấy khuôn mặt lo lắng của Li - thư kí theo cô từ rất lâu
" Li, chuyện này là như thế nào" cô ngồi xuống bàn làm việc.

Ngón tay làm động tác gõ gõ xuống bàn
" Chủ tịch, theo Emily thì quản lí của Kate Fashion trình lên bản phát lương nhưng khi có lương lại không phát cho nhân viên.

Vụ việc này được một nhân viên đưa lên cho phó giám đốc sau đó thì đã quyết định để chủ tịch giải quyết " Li vừa nói vừa nhìn vào màn hình iPad
" ừ.

Vậy thì chúng ta đến đó" cô bước xuống thang máy chuyên dụng cho tổng tài rồi đi đến nhà để xe
Cửa hàng Kate Fashion.

Vừa bước xuống xe thì đã thấy tiếp tân từ trong đi ra làm động tác mời vào.

Vừa vào cô đã thấy nhân viên chật vật như thế nào.
" khoan đã, tôi muốn nói chuyện với công nhân.

Cô đi ra ngoài đứng đi" cô phất tay ý bảo cô tiếp tân lui xuống.

Sau khi cô vừa bước ra ngoài thì cô đã cho mọi người dừng việc.

Cô nghi ngờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận