Thức Tỉnh Luân Hồi Nhãn

Kakashi ngó xung quanh một chút, Đệ Tam hiểu ý liền vẫy tay một cái, xung quanh văn phòng liền xuất hiện vài bóng đen lướt qua. Lúc này Kakashi mới tiếp tục nói.

“ Là liên quan tới Ichiro, qua nhiệm vụ có thể đánh giá thực lực của nó đã là trung nhẫn rồi, một mình nó hạ năm tên trung nhẫn của làng cỏ mà không chút tổn thương, ngay cả quần áo đều không bị gì cả. Đặc biệt đến cuối cùng nó còn sử dụng Rasengan để đánh chết một tên thượng nhẫn đang bị thương.”

Đệ Tam trầm ngâm một hồi liền hỏi.

“ Rasengan là thuật của Đệ Tứ, biết thuật này cũng chỉ có ngươi và Jiraiya hai người. Nếu như có người dạy nó cũng chỉ có thể là Jiraiya, nhưng mà Jiraiya vẫn luôn phưu du khắp nơi chưa từng quay lại làng từ lúc đó, không thể nào dạy cho Ichiro được. Hơn nữa với tính cách của nó nếu như dạy một thiên tài như Ichiro chắc chắc sẽ không giấu diếm như thế. Ichiro nói thế nào?”

“ Nó nói là trong mộng có người thường xuất hiện dạy cho nó, còn miêu tả giống như thầy Minato.”

“ Ngươi sẽ tin nó nói sao?”

Đệ Tam cười cười nhìn Kakashi, lại nói.

“ Mặc kệ là trong mộng hay là cái gì, thằng nhóc chắn chắn là đã biết được điều gì đó. Cũng có thể còn có kẻ nào đó biết thuật này lén lút dạy cho nó. Tóm lại ngươi hãy theo dõi nó một thời gian, nếu như là cái sau, cẩn thận điều tra mục đích của kẻ đó.”

“ Vâng.”

Sâu dưới lòng đất của làng lá có một cơ sở ngầm, nơi này âm u tối tăm, ngày đêm như một. Trên một cây cầu một ông lão chống gậy, đầu cuốn vải trắng che đi mắt phải. Trước mặt ông lão bỗng xuất hiện một người, người kia vừa xuất hiện liền quỳ xuống, đầu cúi thấp cung kính hô.


“ Đại nhân, thông tin đã bị cướp trở lại và hủy đi.”

Ông lão liếc người kia một cái nói.

“ Đáng tiếc, nếu như thành công ta liền có thể cắm tai mắt trong cao tầng của làng cỏ. Lão Đệ Tam này luôn luôn phá hỏng kế hoạch của ta, thật đúng là não thất phu.”

“ Đại nhân, còn có một việc.”

“ Ừm, nói đi.”

“ Là liên quan tới Uzumaki Ichiro. Trong nhiệm vụ lần này hắn đã sử dụng thuật của Đệ Tứ, đánh giá thực lực tiếp cận thượng nhẫn.”

“ Cái gì?” Ông lão từ lúc đầu vẫn luôn thờ ơ lạnh nhạt bỗng nhíu mày kinh ngạc.

“ Mới hơn 10 tuổi liền đã tiếp cận thượng nhẫn, nếu như để nó tiếp tục phát triển sợ là lại sẽ xuất hiện một tên Đệ Tứ. Hơn nữa nó còn phong ấn Cửu Vĩ trong người, một khi xảy ra truyện sẽ vô cùng khủng khiếp.”

Người kia nghe đến Cửu Vĩ thân thể hơi run lên, hiển nhiên là hắn biết sự đáng sợ của Cửu Vĩ.

“ Đại nhân, nếu không chúng ta giết nó.”


“ Không thể, Đệ Tam luôn cho người theo dõi bảo vệ anh em bọn chúng, nếu như chúng ta ra tay nhất định sẽ bại lộ. Hơn nữa hiện tại còn có việc quan trọng hơn cần làm, trước tạm thời để nó sống thêm một thời gian đi.”

“ Tập hợp đội một theo ta chuẩn bị ra ngoài làm một việc.”

“ Vâng, đại nhân.”

Nhìn người kia biến mất, ông lão liền cất tiếng cười to, âm thanh của lão khàn khạc giống như bị cái gì đó chặn họng, khó nghe vô cùng.

“ Ha ha, Mangekyou Sharingan, cuối cùng ta cũng sắp có được Mangekyou Sharingan. Uchiha phải hủy diệt, Sharingan tất cả phải thuộc về ta. Chỉ cần có được Sharingan, Đệ Tam, ta xem ngươi lấy cái gì để đấu với ta, làng lá sẽ thuộc về ta, Hokage sẽ là ta. Ha ha ha....”

“ Xoạt...xoạt...” Một lúc sau, trước mặt ông lão bỗng xuất hiện một đám người trên dưới kín mít chỉ lộ hai đôi mắt, dẫn đầu đúng là tên vừa mới rời đi. Người kia nói.

“ Đại nhân, đội một tập hợp đầy đủ, xin đại nhân mệnh lệnh.”

“ Nhiệm vụ lần này yêu cầu cần phải nhanh gọn kín đáo, nhớ kĩ không thể để xảy ra sai xót gì, nếu không tự mình lãnh phạt.”

“ Vâng>”

Ông lão đưa tay ra hiệu một cái sau đó liền biến mất trên cây cầu, chúng thuộc hạ cũng theo sau biến mất, không biết bọn họ muốn phải làm gì. Tuy nhiên nhìn bộ dạng chắc không phải là điều tốt lành gì.


Ichiro một mình trở về, nhìn một chút thời gian hiện giờ đã là buổi chiều ba giờ hơn, bình thường hai người Naruto sẽ ở sau núi luyện tập. Ichiro suy nghĩ cũng không có việc gì liền đi nhìn bọn họ xem thế nào. Vừa đến sau núi hắn liền nghe được giọng nói oang oang của Naruto.

“ Ngươi cái tên ki bo này, chỉ là một cái hỏa thuật nhỏ thôi cũng không bỏ được dạy cho ta. Thua thiệt anh hai vẫn luôn dốc túi luyện tập giúp ngươi, lại không nghĩ tới ngươi lại là loại người vong ân như vậy. Ta cảm thấy xấu hổ khi là bạn của ngươi.”

Sasuke nhăn mày, chỉ Naruto hét.

“ Tên ngốc ngươi thì biết cái gì, trước đó Ichiro đã nói không cần thiết phải dạy hỏa độn cho ngươi. Cậu ấy nói thuộc tính chakra của ngươi là phong, cho dù có học được hỏa độn cũng sẽ không phát huy được sức mạnh của nó. Để ngươi tập trung học phong độn mới đúng.”

Naruto nghe được không hiểu cho lắm nhưng mà hắn nghe ra Sasuke mắng hắn ngốc, cái này thì không thể nhịn được.

“ Ngươi nói ai ngốc, có ngon ngươi lại nói một lần nữa.”

Sasuke gặp đây cũng lên tính tình, vênh váo nhìn Naruto, mắng to.

“ Ngu ngốc chính là ngu ngốc, có ngon ngươi cắn ta à. Đến, cắn ta này.”

“ Sasuke, tên khốn này.”

Naruto tức giận quát to, không nhịn được xông lên muốn đánh Sasuke, tốc độ kia giống như mũi tên rời cung, nhanh vô cùng. Tuy nhiên Sasuke cũng không kém bao nhiêu, dùng góc độ quỷ dị né tránh nắm đấm của Naruto, sau đó thuận thế hoàn trả một cước. Naruto rất vui vẻ đưa vai ra ăn trọn một cước đó.

Ichiro đứng trên cành cây nhìn xem hai người kia vui sướng ta đến ngươi đi, ta sờ ngươi một chút, ta vỗ ngươi một cái, tương ái tương sát.


“ Sasuke so với Naruto vẫn là hơn một chút, mặc dù đến sau Naruto có một thời gian nhưng thiên tài vẫn là thiên tài. Như vậy cũng tốt, Naruto bị ép một đầu sẽ càng trở lên cố gắng hơn, sẽ không để mình bị thua kém Sasuke. Mà Sasuke lại bị ta và Itachi ép trên đầu, lại càng không thể không cố gắng. Nói chung tội nghiệp vẫn là Naruto.”

“ Ầm ầm.”

Bỗng những tiếng bổ vang liên tục truyền đến, chim chóc bay tán loạn. Ichiro nhìn về đằng xa nơi phát ra dị động, hai mắt hắn bỗng biến đổi thành Sharingan nhị câu ngọc. Trong mắt hắn liền thấy nơi xa xuất hiện một luồng chakra khổng lồ, lờ mờ giống như một tôn tượng thần màu xanh.

Hai người Naruto cũng nghe được động tĩnh ngừng trận đấu, cùng ngước nhìn nơi xa.

“ Nơi đó có truyện gì vậy.”

“ Cùng đi xem đi.”

Hai người nhìn nhau, đang muốn tiến lên xem xét, bỗng mỗi người bị một cánh tay kéo lại, bên tai vang lên âm thanh quen thuộc.

“ Không nên đến đó, nơi đó đối với hai người rất nguy hiểm. Sasuke, cậu mau trở về tìm Itachi, chỉ cần nói với anh ta Mangekyou gặp nguy hiểm, anh ấy sẽ hiểu ý.”

“ Đó là ai?”

“ Đừng nói nhiều, mau đi đi, nếu không sẽ không kịp. Naruto, em cũng theo đi Sasuke đi, nơi đó chỉ toàn thượng nhẫn, sẽ rất nguy hiểm nếu bọn họ đánh tới đây.”

Ichiro nói nhanh một mạch sau đó liền không chờ đợi liền biến mất, dùng tốc độ nhanh nhất hướng về nơi phát ra động tĩnh. Sasuke cũng biết trong này nguy cấp, người kia rất có thể là người quen của anh hai, vì vậy cũng lôi kéo Naruto chạy đi. Chạy một lúc, Sasuke cảm thấy tốc độ chưa đủ nhanh liền cởi xuống trên người hơn trăm cân phụ trọng, sau đó dùng tốc độ so trước đó còn nhanh gấp mấy lần chạy đi. Naruto cũng học theo ném phụ trọng, đuổi sát Sasuke phía sau.

“ Tên Danzo này cũng quá không coi ai ra gì, ngang nhiên không coi ai ra gì, cướp đoạt Sharingan của tộc Uchiha. Lại nói Đệ Tam tâm tính lương thiện nhưng cũng quá nhu nhược, làm một kẻ thuyết giáo có thể, làm một người lãnh đạo lại thiếu sự quyết đoán. Làng lá thành ra như bây giờ cũng không phải không có nguyên nhân.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui