“ Thằng oát con, ngươi khiến bà đây tức giận rồi. Ta muốn để ngươi biết thế nào là sống không bằng chết.” Cô ả không chỉ biến xấu, giọng điệu cũng biến hùng hổ dọa người.
Sau đó tiếng sáo một lần nữa vang lên, Ichiro liền cảm giác đầu óc oanh một tiếng hơi đau nhức. Đồng thời vừa mới đứng bất động ba tên khổng lồ lại một lần nữa lao lên thay nhau tấn công.
Ichiro nhịn xuống đau đầu, nhanh nhẹn né tránh ba tên khổng lồ tấn công, đồng thời một bên chú ý tới một bên khác còn có một tên đang nhắm bắn.
Khói bụi tung bay, cả ngôi làng ban đầu đã tàn phế, lúc này liền bị ba người nháo tưng bừng triệt để bị xan bằng. May mắn chỉ còn sót lại cũng là vài bức tường vỡ cao chưa được một mét.
Ichiro kiệt sức dừng lại thở dốc, hắn hiện tại chỉ là một cái ảnh phân thân, thực lực so bản thể yếu rất nhiều. Cũng không có Cửu Vĩ giúp hồi phục thể lực, chẳng mấy chốc liền đã kiệt sức.
“ Siu” một tiếng xé gió vang lên, cơ thể Ichiro liền bị một mũi tên xuyên qua chui sâu vào trong lòng đất, Ichiro ngã vật xuống đất sau đó liền biến thành bụi khói tan biến, trước đó hắn còn cố nói một câu tạm biệt.
“ Cái gì, ảnh phân thân?” Tên ba đầu sáu tay kinh sợ kêu lên.
“ Mẹ nó, bà đây lại bị một cái ảnh phân thân chơi đùa lâu như vậy. Thật sự là không thể nén giận mà.” Cô ả kia cũng là giận quát lên.
“ Có lẽ hắn còn xung quanh đây, chia nhau đi bắt hắn lại.”
“ Được.”
Hai người nghĩ rằng Ichiro bản thể hẳn là đâu đó quanh đây cho lên chia nhau ra tìm kiếm, lại đâu nghi tới ngay từ đầu Ichiro không hề đến qua nơi này.
Đang trên đường chạy về, một đoạn kí ức liền lướt qua đầu Ichiro khiến hắn khẽ nhếch miệng cười một tiếng.
“ Thì ra là vậy, ngươi còn biết dùng chiêu này. Orochimaru.”
Nhìn trước mắt gần tới thành phố Tanzaku Ichiro lập tức đổi hướng không có tiếp tục đi vào thành phố mà là hướng bên cạnh nó một cái bình nguyên. Hắn cảm nhận được thuật thức để lại trên người Naruto.
Nháy mắt biết được ý định của Orochimaru, Ichiro liền đoán được Naruto sở dĩ xuất hiện tại ngoài thành phố không phải vì luyện tập mà là vì đang chiến đấu với Orochimaru.
Quả nhiên đi được một hồi Ichiro liền nghe thấy âm thanh chiến đấu dữ dội ở phía trước. Đi thêm một lúc hắn liền nhìn thấy mấy đầu rắn to lớn đang bị giam tại trong bùn lầy, mà trên thân rắn có hai người đang chiến đấu.
Một người dùng mái tóc dài màu bạc để tấn công, còn một người khác thì lại phun ra từng đầu rắn độc đáp trả. Hai người này chỉ có thể là Jiraiya cùng với Orochimaru.
Mà ở một bên khác thì là một nhóm người khác chiến đấu cũng rất sôi nổi. Chính là ba người Naruto, Tsunade và Shizune đấu với Kabuto.
Chính xác mà nói là hai người Naruto, Shizune phấn đấu hết mình còn Tsunade ngồi một bên rung đùi xem chiến, hẳn là vậy bởi vì hắn thấy Tsunade cả người rung lắc rất có biên độ.
Ichiro thấy Naruto cùng Shizune sắp không đỡ nổi được nữa, kẻ thì nằm trên mặt đất ôm chân, tên thì dãy dụa đứng dậy muốn ăn đòn.
“ Còn thật là náo nhiệt nha.” Ichiro nhanh chóng đi tới bên người Tsunade, phát hiện bà cô này sắc mặt nhợt nhạt, hai tay nắm chặt vòng cổ trước ngực, mắt không có tiêu cự, cả người liên tục run rẩy. Hóa ra không phải rung đùng tự đắc.
“ Ichiro, làm sao ngươi nhanh như vậy liền trở về, còn có cô gái đó.” Kabuto giật mình nhìn Ichiro kêu lên.
Ichiro không để ý Kabuto kinh sợ, nhìn Tsunade khẽ lắc một cái nói.
“ Tỉnh lại đi, giúp ta xem xét cô gái này như thế nào?”
“ Ta... ta không thể... ta sợ máu.” Tsunade giật mình hoảng sợ kêu lên.
“ Cô gái này lại không có máu, bà sợ cái gì chứ?” Ichiro một cái tay vỗ trúng đầu Tsunade, quát hỏi.
“ Ichiro, ngươi sao dám.” Shizune vừa thấy liền hận hận nhìn Ichiro, như muốn lao tới ăn tươi nuốt sống hắn vậy.
“ Lỡ tay.” Ichiro cười xấu hổ một tiếng lại vỗ đầu Tsunade một cái nữa.
“ Ngươi.” Shizune tức đến mức mặt đỏ bừng, lại bởi vì chân bị thương lại không thể làm gì tên khốn kia.
Mà khi Ichiro giơ tay lên vỗ thêm một cái nữa liền cảm giác được một đạo sát ý đánh thẳng vào mặt, hắn quay đầu lại liền phát hiện Tsunade đã tỉnh táo lại, đang dùng ánh mắt sức lạnh trừng hắn.
“ Ha ha, đầu bà có con ruồi.” Ichiro đưa tay phất phất mấy cái, cười làm lành. Tsunade nhìn hắn hừ lạnh một tiếng sau đó quan sát đến Kaguya.
“ Con bé này bị trúng độc.” Tsunade vừa liếc một cái liền nói.
“ Nói nhảm, cái này ta cũng biết.” Ichiro khinh thường trở về một câu.
“ Vậy ngươi còn tìm ta làm gì, tự mình chữa trị nha.” Tsunade hừ một tiếng, Ichiro ngoan ngoãn im lặng quay đầu trừng Orochimaru chuyển di cừu hận.
Ichiro cắn vỡ đầu ngón tay vạch lên lòng bàn tay trái sau đó kết ấn thi triển Triệu Hồi Chi Thuật. Một làn khói khổng lồ tỏa ra, một con cóc da nâu xuất hiện, Ichiro sừng sững dẫm tại trên đầu của nó.
“ Lại là truyện gì nữa đây.” Gamabunta vừa ra liền bực mình hỏi, gần đây tần suất nó được triệu hồi bỗng nhiên tăng vọt, lần trước còn là bị gọi liền một lúc hai lần.
“ Lão dê xồm gặp nguy hiểm, cho nên ta gọi ngươi ra.” Ichiro cười nói
Gamabunta lúc này cũng đã nhìn thấy trận thế, liếc mắt nhìn Orochimaru phiền muộn quát lên.
“ Lại là cái con rắn nhỏ này, ngươi không thể bớt gây chuyện sao? Orochimaru.”
“ Hừm, không nghĩ tới cậu nhanh như vậy quay lại, Ichiro.” Orochimaru lạnh nhạt nói, tự mình cắn vỡ đầu lưỡi phun ra một ngụm máu lên tay trái, trên đó liền là một cái phong ấn. Sau đó hắn thè lưỡi ra bắt đầu múa may.
“ Ầm” một tiếng nổ lớn, dưới chân Orochimaru liền xuất hiện một đầu rắn khổng lồ màu xanh lam, trên đầu nhô ra bốn cái sừng, ánh mắt ác độc nhìn xung quanh.
“ Mẹ nói, biến thái như vậy.” Ichiro nhìn thấy cảnh này suýt nữa thì cắm đầu rơi khỏi người Gamabunta, tên này còn có hay không bớt biến thái một chút, dùng lưỡi đều có thể thi triển triệu hồi thuật.
“ Orochimaru, ngươi lại dám đánh thức giấc ngủ của ta. Nói đi, cần ta chuyện gì, đừng làm ta bực mình nếu không ta sẽ nuốt cả ngươi.” Con rắn mở miệng liền cảnh cáo Orochimaru.
“ Manda, ngươi vẫn ngông cuồng như vậy.” Gamabunta khinh thường nói.
“ Hừm, lão cóc ghẻ, dạo gần đây ta đang thèm ăn thịt cóc lão có biết không.” Manda liếc Gamabunta cười lạnh nói.
“ Ha ha, ta cũng đang thiếu một cái ví da rắn đây.” Gamabunta rút thanh kiếm bên hông chỉ Manda nói.
Sau đó nháy mắt hai tên thân hình đồ sộ này liền xông vào nhau, giống như là hai ngọn núi nhỏ va chạm sau đó liền ầm ầm tránh ra.
Ichiro nhân lúc hai tên này va chạm liền nhảy khỏi người Gamabunta đi tới bên người Jiraiya đỡ lấy lão háo sắc rời đi.
Mà Jiraiya bởi vì trúng phải nọc độc rắn của Orochimaru mà toàn thân cứng ngắc, bờ môi cũng là một màu tím thâm, trông đặc biệt quỷ dị. Ichiro đỡ hắn đi qua bên Tsunade nhịn không được trêu đùa.
“ Lão già, không nghĩ tới lão còn thích trang điểm thành bộ dáng như vậy.”
“ Nhóc con, nếu không phải trước đó ta bị Tsunade bỏ thuốc, toàn thân không thể điều khiển chakra. Nếu không ta vài chiêu liền đề Orochimaru ra đánh, làm sao có thể bị hắn dễ dàng như vậy cho hạ độc chứ.” Jiraiya hừ một tiếng biện giải.
“ Ta cũng không nói ngài thua hắn, ta chỉ là cảm thấy nếu ngài dùng bộ dạng này đi tán gái chắc chắn sẽ rất được các em chào đón.” Ichiro cười nói.
“ Thật vậy sao?” Jiraiya hai mắt tỏa sáng hỏi.
“ Chắc chắn rồi, bọn họ sẽ hỏi thăm ngài là dùng loại son môi nào, mua ở đâu đó.”
“ Khốn nạn.” Jiraiya hận rống một tiếng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...